sân trường mộng muốn lục
Chương 42 - Cơ Hội Đã Tới
Hiện tại dì Trương biểu hiện nhiệt tình hơn lúc trước ở trong phòng y tế không ít, trên mặt lộ ra một chút mỉm cười ôn hòa.
Lúc trước cô ấy vẫn lạnh lùng xử lý vết thương cho Lý Hiểu Điềm, tôi còn tưởng rằng cô ấy chính là loại mỹ nhân lạnh lùng không giỏi ăn nói.
Lâm Hiên, con uống đồ uống gì không? Dì đưa cho con.
Dì Trương mở ngăn tủ ra, tôi nhìn thấy bên trong sắp xếp chỉnh tề các loại đồ uống cũng không già mồm cãi láo, gọi một chai nước chanh có ga.
Bất quá lúc dì Trương cầm đồ uống tới từ phía dưới ngăn tủ còn kéo ra một tá đồ uống đóng gói tương tự như nước trái cây, nhìn thấy chúng nó Chu Hạo phun tào nói:
Mẹ, mẹ xem mẹ lại trộm cái này? Không phải đã nói không uống rượu rồi sao?
Rượu?
Nghe được Chu Hạo lời nói ta nhìn kỹ, phát hiện cái kia một tá đồ uống trên thật đúng là có "Rượu" chữ, bất quá xem ra hẳn là cùng loại rượu trái cây giống nhau đồ vật.
"Ai nha, bạn học của con tới đây hiếm khi vui vẻ một chút, để cho mẹ uống một chút, liền uống một chút..."
Dì Trương ngoài miệng thương lượng, nhưng động tác trong tay lại không hề dừng lại, vươn ngón cái ngọc nộn dùng móng tay trắng nõn nhẹ nhàng trượt một cái, túi đóng gói trói buộc rượu trái cây liền bị rạch ra, ngay sau đó dì Trương khẩn cấp từ bên trong lấy ra một bình mở nắp bình.
Ba!
Theo một tiếng giòn tan, nắp rượu trái cây được dì Trương đặt ở trên bàn, một mùi rượu nhạt trong nháy mắt từ miệng bình phiêu tán ra, không nồng đậm như rượu trắng, trong 3 phần mùi rượu còn có 7 phần mùi hoa quả, mùi vị vừa vặn cũng không gay mũi như vậy.
Mẹ......
Chu Hạo há miệng lại muốn nói cái gì, nhưng bị một ánh mắt của dì Trương đẩy trở về, cuối cùng chỉ có thể cười khổ gắp thức ăn nhét vào miệng nói với tôi:
Thật ngại quá ha, mẹ tôi chỉ có sở thích này, khiến anh chê cười rồi.
Trong suy nghĩ của anh, phụ nữ hẳn là không dính dáng gì đến việc hút thuốc uống rượu, cho nên anh mới lên tiếng ngăn cản.
"Không có việc gì, sở thích cá nhân mà thôi, để cho mẹ ngươi uống đi, mẹ ta thỉnh thoảng cũng uống rượu, coi như một loại thả lỏng chính mình phương thức, mẹ ngươi ngày thường khả năng cũng có áp lực, cho nên mới có loại sở thích này"
Tôi giải thích, Chu Hạo sau khi nghe xong lời của tôi liền kéo mi mắt không biết đang suy nghĩ cái gì, sau đó dường như tỉnh ngộ gật gật đầu, cũng do dì Trương đi.
Mắt thấy Chu Hạo không hề ngăn cản tôi nữa, dì Trương lộ ra vẻ mặt khen ngợi với tôi, sau đó ngẩng cổ ngọc lên uống rượu trái cây trong tay.
Cốc Cốc! Cốc Cốc! Cốc Cốc! Cốc Cốc!
Cổ ngỗng trắng như tuyết của dì Trương khẽ nhúc nhích, kèm theo tiếng nuốt chỉ thấy đầu dì càng ngửa càng cao, đến cuối cùng nhìn tư thế kia đúng là muốn một hơi uống hết toàn bộ rượu trái cây kia.
Bùm!
Ha ha......
Trong bình rượu trái cây uống xong, Trương a di mãnh liệt đem cái bình gõ ở trên bàn, sau đó híp mắt hơi nhếch môi đỏ mọng phát ra một tiếng thống khoái lâm ly tiếng thở ra, thật giống như thiếu nước người uống một chai nước ngọt ướp lạnh sau đó sảng khoái.
Lúc trước nghe Chu Hạo nói mẹ hắn uống rượu ta đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng khi nàng đem bình rỗng đặt ở trước mặt ta thì mí mắt của ta nhịn không được nhếch lên.
Đó chính là dung lượng gần 400 ml a, một hơi liền cạn kiệt, dì Trương thật không hổ là nữ trung hào kiệt.
Hô......
Tựa hồ là còn đang hồi tưởng lại sự kích thích do rượu cồn mang đến, dì Trương híp mắt thở hổn hển, trong hô hấp phun ra mùi rượu khí càng ngày càng nồng đậm.
Giờ phút này mắt thường tôi có thể thấy được một vệt ửng đỏ từ dưới lên trên dần dần dọc theo cổ kéo dài đến trên mặt dì Trương, trong trắng lộ ra đỏ ửng làm cho dì thoạt nhìn càng thêm động lòng người.
Không có quyến rũ như nữ nhân khác sau khi say rượu, chính là phong vận thành thục trên mặt của nàng dưới tác dụng của cồn không ngừng phóng đại, tựa như một vị mỹ nhân mùi rượu.
Hòa hoãn hơn mười giây dì Trương lặng lẽ mở hai tròng mắt, trong con ngươi sáng ngời hình như có ba quang lưu chuyển.
Tôi phát hiện một chai rượu trái cây trước mắt dì Trương trở nên có chút không giống nhau, vốn trong ánh mắt dì ấy để lộ ra một loại không thú vị, giống như đối với bất cứ chuyện gì cũng mất đi nhiệt tình yêu thương, cho dù là tôi đi vào trong nhà dì ấy tuy rằng biểu hiện nhiệt tình, nhưng loại ánh mắt này quả thật chưa bao giờ thay đổi.
Bây giờ sau khi uống rượu xong, ánh mắt cô trở nên sáng ngời không ít, dường như người có chút thất vọng với cuộc sống đã tìm được thứ quý giá nhất của mình.
Thật ngại quá, làm cho ngươi chê cười rồi!
Thấy tôi nhìn cô ấy không chớp mắt, dì Trương có chút ngượng ngùng đưa tay lau rượu trái cây còn sót lại trên khóe miệng.
Mẹ nhìn chằm chằm bạn học như vậy có chút không lễ phép, tôi cúi đầu cầm đũa lên thưởng thức món ăn dì Trương làm, vừa ăn vừa khen:
"Trương a di tay nghề ngài thật tốt, làm đồ ăn đều ăn rất ngon, khó trách Chu Hạo tiểu tử này bình thường rất ít ở bên ngoài mua đồ ăn."
Cùng ngươi khẩu vị là tốt rồi, a di cũng liền tùy tiện làm, ngươi không cần khách khí thích ăn liền ăn nhiều một chút.
Dì Trương tức giận nói, một ly rượu người vào bụng đều trở nên ôn nhu không ít.
Chỉ thấy nàng trước tiên làm bộ làm tịch cầm lấy đũa gắp mấy món ăn, sau đó ánh mắt quét qua một phen, thấy ta cùng Chu Hạo đều vùi đầu dùng bữa sau đó nhanh chóng nghiêng qua hai chân khom lưng từ phía dưới lại cầm một bình rượu trái cây lên, đương nhiên, những thứ này đều bị dư quang của ta thu hết vào đáy mắt.
Chu Hạo đang ăn cơm, chỉ nghe một tiếng giòn vang ngẩng đầu nhìn không biết mẹ mình lúc nào có cầm một bình rượu trái cây mãnh liệt rót lên.
Hắn đen mặt, bất quá chính mình bạn học ở bên cạnh dứt khoát cũng không nói, tiếp tục vùi đầu làm cơm.
Lần này dì Trương không khoa trương như vậy, một chai rượu trái cây uống gần một nửa sau liền ngừng lại, trên mặt ửng hồng lan ra, trở nên càng thêm rõ ràng.
Nhìn thấy sắc mặt dì Trương tôi liền nghĩ tới bộ dáng dì nhỏ đêm đó, dưới sự kiểm tra của tôi, khuôn mặt dì ấy cũng ửng hồng giống như dì Trương, rất là động lòng người.
Cứ như vậy dì Trương một bên uống rượu dùng bữa một bên thường thường cùng hai chúng tôi nói chuyện phiếm, hỏi thăm một ít chuyện trong trường học còn có chuyện liên quan đến ba mẹ tôi, dần dần trên bàn đặt bình không càng ngày càng nhiều, từ một cái biến thành bốn cái, mà dì Trương vẫn như cũ không có ngừng nghỉ cầm một bình rượu trái cây mới mở ở miệng nhỏ kia nuốt.
Hô......
Miệng bình tách ra từ đôi môi đỏ mọng của dì Trương, rượu dễ chịu làm cho đôi môi dì Trương giống như là anh đào sáng sớm treo ở trên cành đầy đặn thủy nhuận, lóe ra màu sắc.
Đối với mẫu thân của vị bạn học trước mắt này trong lòng ta vẫn có điều nghi hoặc, vì sao ngày thường biểu hiện không thú vị như vậy?
Tại sao lại thích uống rượu trái cây như vậy?
Vì sao rõ ràng lớn lên xinh đẹp như vậy cũng rất ít trang điểm cho mình?
Bất quá những vấn đề này đều tương đối mẫn cảm, trong trường hợp này tôi cũng chỉ có thể kiềm chế lòng hiếu kỳ ăn đồ ăn dì Trương làm.
Tinker Bell!
Đúng lúc này một hồi chuông điện thoại vang lên, Chu Hạo từ trong túi lấy điện thoại ra nhận máy:
Cái gì? Máy tính của tôi chuẩn bị xong rồi?... Chiều nay tôi tới lấy được không?... Được rồi, bây giờ tôi tới đây.
Chu Hạo cúp điện thoại rồi đứng dậy nói:
"Cái kia ta máy tính sửa xong người kia kêu ta đi lấy, nói buổi chiều muốn đóng cửa về quê, của ta nhanh chóng đi qua."
Ừ.
Dì Trương đang uống rượu không mặn không nhạt đáp một tiếng.
Muốn tôi đi cùng anh không?
Ta đứng dậy chuẩn bị đi cùng Chu Hạo, Chu Hạo lắc đầu nói:
Lâm ca ngươi tiếp tục ăn cơm đi, khó được tới nhà ta một chuyến, ta đi một chút liền trở về.
Ta......
Ta vừa định nói chuyện, ánh mắt lại thoáng nhìn mỹ phụ ngồi ở một bên một mình uống rượu, tư thế ngồi đoan trang ngón tay trắng nõn như hành lá của nàng nắm bình rượu hơi lay động, tuy rằng nàng chỉ mặc một thân giản y, nhưng khí chất trên người lại thập phần cao quý, nhất là tư thái lay động bình rượu kia không biết còn tưởng rằng là một vị phu nhân hoàng gia nào đó của Anh quốc đang thưởng thức rượu nho cao cấp.
Dáng người dì Trương khiến trong lòng tôi khẽ động, lời vừa vào miệng lại nói không nên lời.
Được rồi, ngươi đi đi, trên đường chú ý an toàn.
Ừ.
Nhìn bối cảnh Chu Hạo rời khỏi nhà, trong lòng ta có chút thấp thỏm ngồi trở về.
Giờ phút này trong phòng khách cũng chỉ còn lại tôi và dì Trương, tôi cảm giác được không khí trở nên có chút vi diệu, tự mình gắp thức ăn yên lặng ăn.
Lâm, Lâm Hiên đúng không......
Lúc này dì Trương đột nhiên mở miệng hỏi.
Đúng vậy, dì, dì gọi con là Tiểu Hiên là được.
Tôi rất lịch sự trả lời.
Thật ngại quá ha, uống nhiều rượu quá, tên của ngươi có chút không nhớ rõ.
Dì Trương dụi dụi mắt, lúc này dì ấy đã lộ vẻ say, ánh mắt không sáng ngời như lúc mới uống rượu, ngược lại trở nên có chút mê ly cùng mông lung, phiêu hốt bất định nhìn tôi, trong miệng lẩm bẩm nói:
Dì uống rượu con đừng trách, dì không phải loại phụ nữ không đứng đắn......
Không biết vì sao dì Trương mạc danh kỳ diệu lại nói lời này, không đứng đắn?
Có ai nói dì Trương uống rượu là không đứng đắn không?
Chẳng lẽ là Chu Hạo?
Nhưng hắn sẽ không nói lời này với mẹ hắn?
Hay là chú?
Tôi tự hỏi, có thể nghe ra cảm giác mất mát trong giọng nói của dì Trương, kết quả là tôi an ủi:
"Thích uống rượu chỉ là Trương a di ngươi sở thích mà thôi, hơn nữa ngươi cũng chỉ là một người uống, cũng không phải giống người khác như vậy chạy đi tốp năm tốp ba cùng một chỗ mò mẫm lăn lộn, cái này tính là cái gì không đứng đắn đâu này?"
Đúng vậy, đúng vậy......
Dì Trương nghe xong gật gật đầu, sau đó ngẩng đầu lên uống một ngụm, cái cổ trắng hồng như ngọc mài kia khiến tôi muốn hôn một cái.
Dì Trương vẫn duy trì tư thế ngửa đầu uống rượu bất động, giống như bị ấn xuống tạm dừng.
Sau đó chỉ nhìn thấy bình không trong tay nàng chậm rãi rơi xuống, cuối cùng rầm một tiếng ngã trên mặt đất, mà bản thân nàng cũng giống như là thoát lực cả người ghé vào trên bàn, bàn tay không ngừng vuốt ve trán của mình, sau đó thả xuống không nhúc nhích.
Dì Trương, dì Trương?
Tôi nhẹ giọng gọi hai tiếng, đứng dậy vươn tay nhẹ nhàng lắc lắc bả vai dì Trương. Dì Trương theo bản năng giơ tay lên mở tay tôi ra, sau đó lấy cằm mặt gối lên cánh tay hỏi:
Có chuyện gì vậy?
Không có việc gì, ta tưởng ngài uống say rồi chứ.
Nhìn dì Trương vẫn còn tỉnh táo, tôi có chút mất mát ngồi xuống ghế, còn tưởng rằng dì ấy đã uống say rồi chứ. Bất quá vừa rồi trong lòng này cỗ mất mát đến tột cùng là vì sao, ta không dám nghĩ nhiều......
Ta, ta không sao, ta còn chưa say, còn có thể nói chuyện với ngươi, ngươi xem!
Dì Trương lại ngồi thẳng người, mặc dù trên mặt tràn đầy ửng đỏ say rượu nhưng ý thức của dì còn tạm được, xem ra tửu lượng của dì vẫn có thể.
Có thể là còn chưa thỏa mãn, hơn nữa con trai rời đi không ai có thể hạn chế bà, dì Trương một cánh tay chống mặt bàn, thân thể chậm rãi cúi xuống giãn ra cánh tay dài từ phía dưới cầm chai rượu trái cây cuối cùng lên, sau đó bàn tay nhỏ bé cài tới cài lui trên nắp bình, nhưng luôn không mở ra được.
Để con giúp dì, dì Trương.
Tốt, để cho ngươi chê cười rồi!
Dì Trương lạnh nhạt cười đưa rượu trái cây cho tôi, tôi cầm trong tay rất dễ dàng tách ra đưa lại cho dì Trương.
Không biết có phải là ảo giác hay không, lúc cúi đầu gắp thức ăn tôi có thể mơ hồ cảm giác được một tầm mắt đánh giá tôi từ trên xuống dưới, nhưng sau khi tôi ngẩng đầu lại chỉ thấy dì Trương hơi nghiêng đầu, say khướt thưởng thức rượu trái cây trong tay.
Chỉ thấy dì Trương một tay chống má đem khuôn mặt của mình chuyển hướng sang một bên, hạ thấp mi mắt ánh mắt tường tận bình rượu trong tay, trong lúc nhất thời cỗ ý vị kia tôi không biết nên hình dung như thế nào, tóm lại dì Trương cho tôi cảm giác giống như là đạt tới một loại cảnh giới quên mình, phảng phất trong thế giới của dì cũng chỉ có bình rượu trái cây còn chứa nửa bình.
Dì Trương giơ ngọc thủ lên, đem bình còn sót lại có chút rượu đặt lên đôi môi đỏ mọng của mình, đôi môi mềm mại bị miệng cốc ép hơi lõm xuống, rượu trong bình chậm rãi chảy xuôi vào trong miệng nhỏ của dì.
ùng ục...... ùng ục...... ùng ục......
Nhìn dì Trương trên dưới nhúc nhích cổ họng cùng với cái miệng nhỏ nhắn màu hồng đào hơi cắn chặt miệng bình kia, trong lúc nhất thời tôi lại ảo tưởng giờ phút này dì Trương đang một thân bảo thủ chính trang quỳ xuống trước mặt tôi, vẫn là tư thế này, dùng bàn tay nhỏ bé non nớt kia nhặt gậy thịt của tôi, cái miệng nhỏ nhắn khẽ mút quy đầu, từng chút nuốt chất lỏng chảy xuôi từ trên xuống......
Bùm!
Tiếng chai rơi xuống đất đánh thức tôi từ trong ảo tưởng, tôi có chút chột dạ cúi đầu không dám nhìn dì Trương nữa.
Lâm Hiên, ba cậu bình thường ở nhà làm gì?
Dì Trương đột nhiên hỏi.
Cha tôi à, ông ấy vẫn luôn làm ăn, gần đây đi công tác ở nơi khác nói là bên kia có một hạng mục muốn bàn."
"Làm ăn a, có thể cưới được Tô khu trưởng nữ nhân như vậy, cha ngươi so sánh cũng là cái phi thường lợi hại nhân vật đâu này"
Dì Trương khen ngợi, nói xong tôi nhìn thấy ánh mắt của dì dùng sức chớp vài cái, thật giống như là đang cố gắng chống đỡ ý thức bảo trì chính mình thanh tỉnh.
Có chút mệt mỏi, không biết khi nào Tiểu Hạo trở về......
"Không có việc gì a di, ngài nếu mệt mỏi chính mình trở về phòng nghỉ ngơi đi, ta ở phòng khách đợi Chu Hạo trở về là được."
Thật ngại quá, để em một mình ở nhà chờ anh ấy......
Dì Trương khoát khoát tay, mất đi một bàn tay chống đỡ thân thể của cô bắt đầu lắc lư trên diện rộng nhỏ, xem ra cô thật sự say rồi.
Không có việc gì, dì Trương về phòng nghỉ ngơi trước đi, Chu Hạo hẳn là lập tức trở lại.
Vậy...... Được rồi......
Trương Diệu Thanh cũng hiểu được trạng thái hiện tại của mình, sau khi uống hết sáu bình rượu trái cây say khướt, tốt nhất vẫn là tìm một chỗ nằm, nếu không ở trước mặt người khác ngoại trừ ngoại hình nước ngoài cũng không tốt.
Hai tay dì Trương chống mặt bàn say khướt đứng lên, vừa mới chuẩn bị đi hai bước lại chỉ thấy hai chân dì mềm nhũn thoáng cái nửa ghé vào trên bàn, mông đẩy ghế dựa phía sau ra lệch sang một bên.
Dì Trương!
Thấy tình huống này tôi vội vàng tiến lên, thấy tay phải dì Trương ôm trán lắc lư đầu, biết mùi rượu của dì ấy đã hoàn toàn dâng lên.
Dì Trương, dì không sao chứ?
Ân...... Ân?
Đối mặt với sự quan tâm của tôi, dì Trương mê mang ngẩng đầu, sau đó có chút ngượng ngùng khoát tay:
Không, tôi không sao...... Ngại quá ha...... Lâm Hiên...... Nhường, để anh chê cười......
Lúc trước uống rượu là dì Trương bởi vì cồn mang đến khô nóng đem thắt lưng áo khoác nới lỏng một chút để cho cổ áo của mình có thể hơi mở rộng.
Không thể không nói dì Trương thật sự quán triệt đến cùng, cho dù là ở nhà uống rượu nóng thành như vậy cũng chưa từng mở rộng quần áo.
Hiện tại cô nửa quỳ trên mặt đất, đai lưng trên người cũng có chút lỏng lẻo, áo khoác dày thô ráp dưới tác dụng của trọng lực vén ra hai bên, lộ ra áo sơ mi bó sát người màu trắng bên trong.
Đừng nhìn dáng người dì Trương dưới lớp áo khoác này không nhìn ra cái gì, hiện tại mới hơi lộ ra một chút quy mô kia cũng đủ để cho hai mắt tôi thẳng tắp.
Chỉ thấy ở giữa cổ áo mở rộng, bộ ngực to của dì Trương cao ngất, đem áo sơ mi mượt mà căng thẳng, cái loại cảm xúc no đủ cao ngất không hề rơi xuống này thật sự là so với cô gái 20 tuổi mới ra mắt cũng không rơi vào thế hạ phong.
Hạ thân nửa quỳ, làn váy mở ra, hai đoạn bắp chân tinh xảo được tất chân màu xám bao bọc, màu xám đậm phối hợp với áo khoác màu đen bảo thủ, làm cho dì Trương chỉnh thể có vẻ đoan trang mà lại trang nhã.
Bộ dáng của dì Trương khiến trong lòng tôi có chút nóng bỏng, vì thế ngồi xổm xuống sát vào bên cạnh dì Trương hỏi:
Dì, để con đỡ dì một chút.
Không cần......
Dì Trương vừa định cự tuyệt, nhưng tôi lại giành trước một bước vươn tay vịn cánh tay dì ấy, nâng thân thể dì Trương từ trên mặt bàn dậy.
Cách chiếc áo khoác dày, cảm giác cánh tay mềm mại nhẵn nhụi của dì Trương không ngừng truyền đến từ lòng bàn tay tôi, khiến tôi một trận tâm viên ý mã.
Dì Trương sau khi được tôi nâng dậy cúi thấp đầu, vừa rồi ngoài miệng cự tuyệt nhưng giờ phút này cũng không thấy dấu hiệu mâu thuẫn, vì thế tôi càng lớn mật vươn tay kia vịn cánh tay dì ấy.
Sau khi đến gần tôi có thể ngửi thấy mùi rượu thấm người cuồn cuộn không ngừng tản mát ra từ trên người dì Trương, mang theo ý nhị thành thục của dì ấy hun tôi cảm giác đầu có chút choáng váng nặng nề.
Ân......
Trương a di trong miệng phát ra một tiếng nói mớ, sau đó lầm bầm không biết đang nói cái gì, ta mơ mơ hồ hồ nghe ra cái "Tạ" chữ, tương đương là nàng đang cảm tạ ta đỡ nàng đứng lên đi.