sân trường mộng muốn lục
Chương 37 ngã xuống
Đi tới cầu thang, bởi vì đã tới gần giờ học cho nên đầu cầu thang không thấy một bóng người, trực nhật sinh dậy sớm đã dùng cây lau nhà đem bậc thang lát đá cẩm thạch kéo sạch sẽ, giống như mặt gương phản xạ quang mang.
Lâm Hiên, cẩn thận trượt!
Uyển Dung lão sư nhắc nhở, ta ôm rương cẩn thận từng li từng tí đi xuống bậc thang, kết quả vừa đi nhanh xong một tầng liền nghe được phía sau truyền đến Uyển Dung lão sư một tiếng kinh hô.
Sư phụ, người không sao chứ......
Ta ôm rương gian nan xoay người nhìn về phía sau, kết quả vừa quay đầu lại nhìn không thấy rõ phía sau tầm mắt liền bị một đôi bộ ngực to lớn no đủ chật ních.
Thời xưa có một câu danh ngôn gọi là: Thái Sơn sụp đổ trước mà sắc không thay đổi, nai hưng phấn bên trái mà mắt không chớp.
Thái Sơn sụp đổ trước đó ta cả đời này sợ là không có cơ hội thấy được, nhưng giờ này khắc này tới gần tòa song phong no đủ trước mắt này trong mắt ta trình độ bồng bột cao ngất còn hơn Thái Sơn.
Không biết là lực phản ứng của mình không đủ trốn không thoát, hay là mình căn bản không muốn trốn.
Nhìn Uyển Dung lão sư sau khi trượt chân muốn tự mình nhào tới, ta buông ra thùng giấy trong lòng giang hai tay, đem thân thể mềm mại của nàng ôm vào trong ngực, mà ngực sữa của nàng cũng như Thái Sơn áp đỉnh đập vào trên mặt của ta, làm cho ta trong nháy mắt chỉ cảm thấy trên mặt giống như bị mở ra một cái bánh thịt lớn mềm nhũn, xúc cảm thịt thật kia làm cho ta khó có thể hô hấp.
Nha!
Ở Uyển Dung lão sư kiều hô trung, nàng thân thể mềm mại đụng ở trên người của ta, sau đó dư thế không giảm kéo thân thể của ta cũng ngã về phía sau.
Đầu óc tôi bị ngực của cô giáo Uyển Dung đập vào mông trong nháy mắt tỉnh táo lại, cảm nhận được thân thể hai chúng tôi đều đã bay lên không trung, tôi vừa ôm chặt thân thể mềm mại của cô ấy bảo vệ cô ấy không bị ngã bị thương, vừa tận khả năng đè đầu mình về phía trước, để cam đoan đợi lát nữa khi ngã xuống đất cái ót sẽ không trực tiếp tiếp xúc thân mật với mặt đất.
Đông!
Trong nháy mắt sau lưng của ta liền rắn chắc đụng vào trên mặt đất, cũng may tố chất thân thể của ta không tệ, trong nháy mắt đó chỉ là cảm giác một trận đau buồn cũng không đáng ngại.
Dưới tác dụng của quán tính, thân thể Uyển Dung lão sư đặt ở trên người ta, trước ngực no đủ giờ phút này càng gắt gao bao lấy mặt của ta.
Tuy rằng còn cách mấy tầng quần áo, nhưng bộ ngực Uyển Dung lão sư mềm mại vẫn làm cho ta lâm vào tán thưởng, thật không biết nếu ngày nào đó cởi sạch quần áo cho ta tới như vậy một chút không được đem ta chán chết.
Tại ngã xuống một khắc kia Bạch Uyển Dung cũng đã sợ hãi nhắm hai mắt lại, vốn nàng còn nhắc nhở người khác chú ý, kết quả chính mình lại không cẩn thận ngã sấp xuống.
Bất quá đau đớn trong tưởng tượng cũng không có theo đến, Bạch Uyển Dung chỉ cảm thấy thân thể lộp bộp một chút đụng vào một cái lồng ngực kiên cố đáng tin cậy, thân thể cũng bị một đôi cánh tay hữu lực ôm chặt lấy.
Còn không kịp phản ứng, va chạm trên mặt đất lực trùng kích liền làm cho nàng đầu óc có chút mê muội cảm giác.
Đợi đến khi cô tỉnh táo lại thì phát hiện mình đang nằm sấp trên khuôn mặt và lồng ngực của một cậu bé, dưới sự giảm xóc của cậu, thân thể của mình cũng không có gì đáng ngại.
Lâm, Lâm Hiên, Lâm Hiên! Ngươi không sao chứ?
Bạch Uyển Dung hai tay chống ở trong ngực nam hài hoảng trương nói, sau khi nâng người lên lúc này mới đem khuôn mặt của hắn từ trong mỹ nhục "Giải phóng" ra.
Hô...... Sảng khoái!
Ta thật sâu thở ra một hơi, trong đầu còn đang hồi tưởng Uyển Dung lão sư kia mềm nhũn bộ ngực mang đến cảm giác, thật đúng là quá thoải mái, ta đều muốn bảo trì cái này lúc này không đứng lên.
Lâm Hiên?
Uyển Dung lão sư nhìn ta lo lắng nói, trang sức trang nhã tinh xảo ngũ quan bên trong đôi môi hồng nhuận mím cùng một chỗ, ở khoảng cách gần như thế nhìn đến ta cũng muốn ngẩng đầu hôn lên.
Uyển Dung lão sư, ngươi không sao chứ?
Tôi quan tâm đến Dao.
Ta không sao, ngươi a!
Uyển Dung lão sư kinh hô một tiếng, theo tầm mắt của nàng nhìn lại, chỉ thấy tay phải của ta không biết tại lúc nào lại đắp lên một quả cầu sữa dưới tác dụng trọng lực rơi xuống của nàng, cảm thụ được tràn ngập ở lòng bàn tay no đủ, ngón tay không khống chế của ta co rút lại nhẹ nhàng nhéo hai cái.
Ngươi...... Ngươi......
Uyển Dung lão sư nơi nào trải qua loại tràng diện này, lúc này há cái miệng nhỏ nhắn khiếp sợ nói không ra lời. Nhưng mà lúc này ta lại cào ngược, đột nhiên kêu thảm một tiếng trên mặt lộ ra vẻ thống khổ.
Lâm Hiên, Lâm Hiên! Cậu làm sao vậy?
Uyển Dung lão sư lực chú ý thoáng cái liền từ bị ta tập kích trên ngực dời đi tới, nàng lấy tay nhẹ nhàng vỗ vỗ khuôn mặt của ta lo lắng nói, hoàn toàn đã quên một cái núm vú của mình còn bị ta nắm ở trong tay, nhân cơ hội này ta một bên bàn tay dùng động tác mềm mại hảo hảo hưởng thụ Uyển Dung lão sư mềm mại mềm mại, một bên làm bộ bị thương nói:
Lão sư ngươi vừa rồi đè xuống, ta hiện tại ngã lưng có chút đau.
A, không xứng không xứng, ta đây liền đứng lên!
Uyển Dung lão sư vội vàng xin lỗi, từ trên người ta đứng lên, hương thể ly hoài làm cho trong lòng ta cảm giác có chút trống trải.
Bất quá cũng may Uyển Dung lão sư sau khi đứng lên lập tức ngồi xổm đến bên cạnh ta dùng cánh tay ngọc nâng bả vai của ta cẩn thận từng li từng tí nâng ta dậy.
Lúc này ta mới chú ý tới có thể là bởi vì quá kích động nguyên nhân, Uyển Dung lão sư nguyên bản đủ để che kín cả đôi đùi đẹp váy dài hoa nhỏ bị đè ở giữa đùi cùng bụng, nàng mặc tất chân màu hồng nhạt đùi đẹp cứ như vậy vừa vặn cùng tầm mắt của ta tương đương.
Tỉ lệ dáng người của Uyển Dung lão sư vô cùng tốt, từ độ cao nửa người dưới khoa trương của nàng ngày thường có thể nhìn ra nàng là một nữ nhân hai chân thập phần thon dài.
Hiện tại cho dù là ngồi xổm, bắp chân cuộn tròn cũng ngang bằng với bả vai của ta.
Chân ngọc ôn nhuận giẫm vào trong giày cao gót màu trắng, dưới sự bao bọc của tất chân màu hồng nhạt, bắp chân thon dài khép lại duyên dáng yêu kiều, có loại cảm giác tiểu thư khuê các rụt rè.
Trong tất chân màu hồng nhạt còn lộ ra một nửa màu da vốn có trên đùi Uyển Dung lão sư, màu sắc thịt trắng kia giống như sữa tươi nấu xong xinh đẹp động lòng người, trên đùi nhàn nhạt mùi cơ thể mất đi sự trói buộc của váy dài sau đó chui vào trong lỗ mũi của ta, tư vị kia thật sự là tuyệt vời vô cùng.
Khụ khụ!
Ta che miệng ho khan hai tiếng làm bộ như bị thương, nhưng đôi mắt híp híp kia vẫn luôn rình coi đôi đùi ngọc của Uyển Dung lão sư.
Cho dù là người hơn 30 tuổi, nhưng cặp đùi đẹp của vợ người ta vẫn được bảo dưỡng hoàn mỹ như cũ, so với thiếu nữ không hề lão hóa, ngược lại càng có cảm giác thịt, nhất là cặp đùi giấu sau bắp chân kia, đường kính đẫy đà cùng làn váy che khuất mơ hồ có thể thấy được khe mông hình chữ "M" càng làm cho lòng tôi ngứa ngáy.
Ta không sao, chỉ là bị ngươi vừa rồi ép có chút không thở nổi.
Ta đỡ Uyển Dung lão sư đứng dậy, lời nói làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ lên, trong miệng nói thầm:
Kỳ thật ta cũng không nặng lắm a......
Nhưng thầy không sao là tốt rồi, em ngã một cái cũng không sao.
Vậy làm sao có thể được, nếu ngã hỏng thì làm sao bây giờ? Đều tại tôi không cẩn thận......
Uyển Dung lão sư tự trách, lấy tay vỗ vỗ bụi bặm trên quần áo ta.
Sư phụ, em là nam tử hán, em sẽ bảo vệ tốt cho anh nha!
Ta nhìn Uyển Dung lão sư thề son sắt, nàng lại che miệng nở nụ cười:
Còn chưa trưởng thành đã là nam tử hán rồi, làm như mình là người lớn vậy.
Lão sư ta cũng không nhỏ, sang năm ta sẽ trưởng thành.
Tôi phản đối.
Được rồi được rồi, không bị ngã là tốt rồi, tâm ý của ngươi lão sư tâm lĩnh, chúng ta nhanh lên thu dọn rác rưởi một chút đi!
Dưới sự nhắc nhở của Uyển Dung lão sư ta mới chú ý tới va chạm vừa rồi đem rác rưởi tạp vật trong tay hai chúng ta rơi lả tả đầy đất.
Bất quá cũng may Uyển Dung lão sư ở trước khi cất rương dùng túi rác đem những thứ này đều bao lại buộc kỹ, cho nên đồ vật bên trong cũng không có rò rỉ ra cũng là vạn hạnh.
Hai chúng tôi vội vàng nhặt rác trên mặt đất bỏ vào trong thùng giấy, lần này cuối cùng cũng không xảy ra sai lầm gì thuận lợi đem hai thùng tạp vật này chuyển xuống lầu ném vào trong thùng rác.
Lần này thật sự phải cám ơn ngươi, nếu không là ngươi che chở phỏng chừng ta sẽ thảm rồi.
Sau khi ném rác xong Uyển Dung lão sư có chút nghĩ mà sợ nói, nói đến việc này trên mặt vẫn như cũ có chút kinh hồn chưa định.
Yên tâm đi lão sư, chỉ cần có ta ở đây ta nhất định sẽ bảo vệ ngươi thật tốt.
Ta cam đoan nói, lại đưa tới Uyển Dung lão sư xem thường.
Bảo vệ như vậy càng ít càng tốt.
……
Sau khi ném rác xong Uyển Dung lão sư ở lại toilet đi toilet, nàng bảo ta đi lên trước để tránh bị muộn.
Ta ngược lại rất muốn ở bên ngoài chờ nàng đi ra hai người cùng đi lên, nhưng lại cảm thấy như vậy sẽ đem quan hệ giữa ta và nàng làm cho có chút xấu hổ, kết quả là đành phải đi lên lầu trước.
Ngay lúc lên lầu tôi đột nhiên phát hiện phía trước có một nữ sinh mặc trang phục JK đang vịn lan can run rẩy lên bậc thang, từ vết bẩn lưu lại trên quần lót chỗ đầu gối cô ấy đến xem, vừa rồi phỏng chừng đã ngã xuống phía dưới.
Không thể không nói bầu không khí trong trường chúng ta thật sự cởi mở, chỉ cần cậu thích mà không quá phận, quần áo phong cách gì cậu cũng có thể mặc vào, bất quá tuyệt đại đa số quần áo của mọi người vẫn tương đối bình thường, liền Uyển Dung lão sư thích mặc một ít phục sức đặc sắc dân tộc.
Cô gái mà tôi gặp hôm nay là một ngoại lệ.
Đồng phục JK đen trắng đan xen tôi chỉ xem qua trong một ít hoạt hình Nhật Bản, không nghĩ tới hôm nay ở trong hiện thực thấy được.
Bất quá nói thật, loại quần áo này mặc vào cũng rất đẹp mắt, điều này cũng là nhờ vào thân hình tiểu cô nương mặc đồng phục JK không tệ.
Cô gái trước mắt chiều cao gần bằng em gái, buộc một đôi đuôi ngựa dài đến lưng, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, nhất là bộ dáng nhu nhược run rẩy khi cô lên bậc thang làm cho lòng người sinh ra trìu mến.
Đồng phục JK mặc trên người cô vô cùng khéo léo, giống như là từ trong anime Nhật Bản nhảy ra rất sống động.
Dưới váy ngắn màu đen là một đôi bắp chân mặc quần lót màu trắng, xa xa nhìn qua thịt chân no đủ ở dưới quần lót bao bọc phồng lên, thịt đô đô kia giống như trẻ con mập mạp làm cho người ta muốn đưa tay vuốt ve một phen để cảm thụ cảm thụ.
Giày da nhỏ màu đen mang ở trên chân, làm cho hình tượng của cô gái tăng thêm vài phần đáng yêu.
Cô gái này nhìn bóng lưng hẳn không phải là người của bộ phận trung học, không biết tại sao lại xuất hiện ở chỗ này, nhưng mà đang lúc tôi suy nghĩ, chỉ nghe thấy phía trước truyền đến một tiếng "xì xì".
Nha!
Cô gái trong miệng truyền ra một tiếng kinh hô, cánh tay nho nhỏ trong lúc nhất thời không nắm lấy lan can ngửa mặt hướng phía sau ngã đi.
Ta đi, còn tới?
Trong lòng ta không nói gì, như thế nào bậc thang này hôm nay lại giống như thi ma chú, chỉ cần ta đi qua sẽ có người trượt chân?
Bất quá châm chọc thì châm chọc, sau khi nhìn thấy tiểu cô nương ngã sấp xuống ta tay lẹ mắt lập tức nhảy đến phía sau, hai tay khoanh eo đem thân hình nho nhỏ ôm vào trong ngực.
Không có thùng giấy trở ngại hơn nữa tiểu cô nương thân thể liền tương đối nhẹ, cho nên lần này ta vững vàng đứng lại cũng không có theo sau ngã sấp xuống.
Ôm thiếu nữ trong lòng, chỉ cảm thấy thân thể cô gái này mềm mại kỳ cục, giống như là ôm một con gấu bông nhét đầy bông mềm mại.
Trên người thiếu nữ còn tản ra mùi vị xử nữ, giống như hoa sen vừa mới lộ ra nụ hoa sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái.
Ngươi không sao chứ?
Dù sao cũng là một tiểu cô nương chỉ lớn bằng muội muội nhà mình, cho nên ôm nàng trong lòng ta cũng không có ý nghĩ xấu xa gì, chỉ là đem thân thể mềm mại nhẹ nhàng nâng lên, để cho đôi giày nhỏ màu đen kia giẫm ổn định bậc thang trước mặt.
Ô ô......
Còn chưa buông cánh tay ra, cô gái trước mặt lại che mặt phát ra tiếng khóc ô ô, hiển nhiên là bị dọa không nhẹ.
Không nghĩ tới nàng cư nhiên nhát gan như vậy, tay chân luống cuống ta đành phải lấy tay vỗ vỗ đầu nữ hài an ủi nói:
Được rồi được rồi, không có việc gì, ta đỡ ngươi đâu có ngã sấp xuống.
Ân......
Cô gái nức nở, rất nhanh ngừng giọng nói của mình.
Cảm ơn, cảm ơn anh......
Giọng nói của cô nghe vô cùng dịu dàng ngọt ngào, có loại cảm giác của cô gái nhà bên.
Nàng chậm rãi buông bàn tay nhỏ bé đang che mặt xuống, lộ ra khuôn mặt hồn nhiên như hoa lê đái vũ, tướng mạo kia chính là ta đã từng ăn qua, sau khi nhìn thấy trong lòng cũng không khỏi cả kinh.
Sính Sính thướt tha hơn mười ba, ngọn đậu khấu đầu tháng hai.
Sau khi nhìn thấy tướng mạo, tôi tin chắc cô gái trước mắt hẳn là bằng tuổi em gái, sự non nớt trên mặt còn chưa rút đi, ánh mắt mông lung mang mưa hồn nhiên vô cùng.
Chỉ bất quá ánh mắt của cô gái này phi thường mê người, đầu mắt của cô tương đối thấp có chút móc tròn, mà đuôi mắt thì nhếch lên, trong tròng mắt đen trắng cũng không rõ ràng, làm cho người ta có một loại cảm giác mông lung giống như say mà không phải say, đặc biệt là bộ dáng mang theo nước mắt, thoạt nhìn đặc biệt quyến rũ, một đôi mắt quả thực giống như thủy tinh ngâm trong nước trong suốt, khóe mắt lại hơi hơi giương lên, hơn nữa nốt ruồi nước mắt màu đen bị vây ở phía dưới khóe mắt, khiến cho cô gái nhỏ này thoạt nhìn có vẻ quyến rũ động lòng người.
Tôi có chút thán phục lấy khăn giấy từ trong túi ra, cúi thấp xuống, ánh mắt cũng không rời khỏi mặt cô gái.
Cảm ơn ca ca......
Thiếu nữ tiếp nhận khăn giấy, nhìn thấy ánh mắt thiếu niên sau đó cũng chỉ là trên mặt lộ ra một chút ngượng ngùng vẻ mặt, trong lòng cũng không bài xích.
Ở trong mắt nàng là thiếu niên này cứu mình, cho nên mình hẳn là phải hảo hảo cảm tạ hắn, vì vậy dù là bị người mạo phạm như vậy nhìn chằm chằm nàng cũng sẽ không tức giận.
"Cậu học lớp mấy?"
Ta hỏi, thu liễm ánh mắt trần trụi của mình len lén đánh giá cô gái trước mặt.
Dưới mái tóc mái ngang đuôi ngựa là một khuôn mặt nhìn như mảnh mai, phối hợp với đôi mắt động lòng người kia thoạt nhìn giống như là một tiểu hồ ly bị thương động lòng người.
Một thân đồng phục JK tiêu chuẩn không phải là loại hàng vỉa hè mua trên mạng, vô luận là tính chất hay là kiểu dáng đều phi thường tiêu chuẩn, nhất là mặc ở trên người cô gái này lại càng hòa hợp.
Cổ áo treo nơ con bướm lớn màu đỏ, tôn lên dáng người thiếu nữ càng thêm mềm mại.
Vị trí ngực trái của đồng phục đen trắng đan xen còn treo một tấm biển hình thỏ trắng nhỏ, làm cho thiếu nữ thoạt nhìn càng lộ vẻ đáng yêu.
Dưới váy ngắn màu đen, một đôi đùi đẹp mặc quần lót màu trắng xinh đẹp đứng cùng một chỗ.
Đôi chân này thẳng tắp mà có cảm giác thịt, lúc ở cùng một chỗ từ đùi đến mắt cá chân nhìn không ra một tia khe hở, chính là thân thể xử nữ thanh thuần mới có thể bày ra bộ dáng.
Giày đế bằng màu đen mang trên chân khéo léo tinh xảo, bao lấy bàn chân nhỏ của cô gái, thoạt nhìn tăng thêm vài phần nhu thuận.
Tôi, tôi là học sinh trung học cơ sở.
Bạch Đậu Đậu hồi đáp, đối mặt với câu hỏi nàng có chút khẩn trương nắm chặt bàn tay nhỏ bé.
Trung học cơ sở? Trung học cơ sở tới đây làm gì?
Tôi tò mò hỏi.
"Tôi đến tìm mẹ tôi, bà ấy là giáo viên ở đây."
A, vậy ngươi nhanh lên đi, lên lầu chú ý một chút nha!
Thấy người ta còn có việc ta cũng không dây dưa quá nhiều, dặn dò một phen sau liền chuẩn bị đi học.
Chờ một chút!
Có chuyện gì vậy?
Ta quay đầu đi, thấy thiếu nữ xinh đẹp đình đình đứng ở đó nắm tay nhỏ bé nhìn ta.
Đại, đại ca ca, xin hỏi ngươi, ngươi tên là gì?
Tôi tên là Lâm Hiên!
Sau khi báo tên mình, tôi liền lên lầu rời đi, cũng không quan tâm mình để lại ấn tượng gì trong lòng thiếu nữ.
Tuy rằng tiết mục vừa rồi trình diễn có chút cẩu huyết giống như nội dung vở kịch tình yêu trong trường thanh xuân, nhưng đối với cô bé hồ ly bằng tuổi em gái này trong lòng tôi kỳ thật không có nhiều ý nghĩ như vậy.
Lâm Hiên......
Bạch Đậu Đậu trong lòng mặc niệm cái tên này, nghiêm túc ghi nhớ rồi vịn lan can cẩn thận từng li từng tí đi lên.
……
……