sắc tình thiên sư sở sự vụ (np h)
Chương 9 - Bắn Một Phát
Ý kiến của tôi cứ như vậy bị hoàn toàn phớt lờ sao?
Khúc Cẩn ngồi trên sô pha nhìn hai người đi đến văn phòng, biểu tình lạnh như gió lạnh thổi qua Tây Bỉ Á.
Người đàn ông tên Tô Nghi Tu này tuyệt đối thích Giang Tiểu Âm, mà Giang Tiểu Âm nhìn cũng không giống như hoàn toàn không có cảm giác, chỉ là chính cô có thể cũng không nhận ra được phần hảo cảm vượt qua tình bạn này.
Chậc.
Vì cái gì vừa nghĩ tới cái này hắn liền có chút khó chịu đây? Sở hữu người phụ nữ đầu tiên?
Cựu học bá, cuồng công việc, Khúc Cẩn có thể học thuộc bất kỳ quyển luật nào, 26 tuổi còn chưa từng yêu đương, căn bản là không biết thích một người là cảm giác gì.
Chỉ là cơ thể đang tiết ra phenylethylamine, không có ý nghĩa gì cả.
Hắn cúi đầu lấy ra trà cụ pha cho mình một bình Long Tĩnh, mây mù lượn lờ dâng lên làm cho ánh mắt của hắn thoạt nhìn có chút mơ hồ.
Hắn không thể phủ định chính mình đối với Giang Tiểu Âm là có tính dục, hơn nữa giống như là nghiện ma túy đã đến không thể tự khống chế trình độ.
Nhưng tình yêu......
Người mới quen biết một ngày, thật sự có thể sinh ra loại tình cảm này sao?
"Tiểu Âm tỷ, ngươi vì cái gì đột nhiên có thể nhìn thấy quỷ?"
Trong phòng làm việc, Tô Nghi Tu hiện tại quan tâm nhất chính là vấn đề này: "Không phải nói tôi không hy vọng chị có thể nhìn thấy quỷ, tôi sợ đây là bởi vì thân thể chị Tiểu Âm xảy ra vấn đề.
Cho dù trong lòng không yên, Giang Tiểu Âm vẫn muốn ở trước mặt đàn em biểu hiện ra sự ung dung của trưởng bối.
Cô mỉm cười vỗ vỗ vai Tô Nghi Tu nói: "Yên tâm, thân thể của tôi còn có thể không biết sao? Tôi như vậy đại khái là đột nhiên thông suốt, trong hiện thực cũng không phải không tồn tại tình huống như vậy.
"Ân -- mặc kệ nói như thế nào thân thể của ngươi đều là vị trí thứ nhất, không được xằng bậy!"
Vâng vâng vâng. Ba Nghi Tu, con biết rồi.
A, học tỷ, chị thật là......
Bởi vì Tô Nghi Tu thường xuyên giống như cha ruột của Giang Tiểu Âm quan tâm cô giáo dục cô, cho nên Giang Tiểu Âm vừa bị hắn thân là học đệ thuyết giáo như vậy sẽ gọi hắn như vậy.
Mặc dù là một biến thái si hán, nhưng Tô Nghi Tu thật sự đối với cha con chơi không có hứng thú. Mỗi lần nghe thấy nàng như vậy kêu, hắn đều có một loại muốn dùng thịt bổng trực tiếp ngăn chặn nàng miệng xúc động,
Cơm trưa!!! Chị Tiểu Âm, cơm còn ở trong bếp mà!
Tô Nghi Tu hô to xông về phía phòng bếp, cơm của cậu sắp nguội rồi, đều là vì người đàn ông đáng ghét Khúc Cẩn kia.
Bụng rất phối hợp kêu một tiếng, Giang Tiểu Âm lúc này nhớ ra buổi sáng mình đã ăn một miếng bánh mì đêm qua mang tới, "Đều là lỗi của tên khốn Khúc Cẩn kia!"
Giang Tiểu Âm đi ra khỏi phòng làm việc, trừng mắt nhìn Khúc Cẩn một cái, mới đuổi kịp bước chân Tô Nghi Tu vào bếp.
Chuyện gặp quỷ với Khúc Cẩn tạm thời không nói.
Tóm lại Tô Nghi Tu vẫn cảm thấy mỹ mãn nhìn Giang Tiểu Âm ăn xong cơm trưa thêm tinh dịch của anh, cô gái vẫn không hề nhận ra, còn không ngừng khen anh làm cơm ngon thật, muốn ăn cả đời gì gì đó.
Em cũng muốn cho chị Tiểu Âm ăn tinh dịch của em cả đời.
Thật muốn thao cái miệng nhỏ nhắn của chị Tiểu Âm, sau đó đem tinh dịch bắn vào trong miệng chị Tiểu Âm.
Cơm nước xong, Tô Nghi Tu ở toilet phòng mình ở lầu ba, vừa nhớ lại cái miệng nhỏ nhắn không ngừng mở ra của Giang Tiểu Âm, vừa tuốt gậy thịt lại bắn một phát.
Nếu Giang Tiểu Âm biết lúc cô ăn cơm, người đàn ông này đang nghĩ gì, cũng không biết sau này còn dám nói ra những lời như vậy nữa hay không.
Xử lý xong những chuyện vụn vặt, cũng nói xong toàn bộ nội dung ủy thác với Tô Nghi Tu, Giang Tiểu Âm bắt đầu ngồi trong phòng làm việc định viết hợp đồng.
"Từ này dùng không đúng."
Khúc Cẩn đứng sau lưng Giang Tiểu Âm, thỉnh thoảng chỉ cho cô chỗ dùng từ không chính xác trong hợp đồng.
Biết nghề nghiệp của người đàn ông này là luật sư, Tô Nghi Tu không phát biểu ý kiến gì.
Hắn chưa từng học qua pháp luật, mà Giang Tiểu Âm cũng từng ôm từng quyển dày đặc pháp luật tự học qua.
Có một người chuyên nghiệp hướng dẫn cô một chút, thấy thế nào cũng tốt.
Anh từng học luật? "Mấy giờ sau, Khúc Cẩn cầm mấy tờ hợp đồng in ra có chút ngạc nhiên.
Tự học qua.
Giang Tiểu Âm ngồi trên ghế duỗi lưng một cái, tầm mắt nhìn về phía máy tính góc dưới bên phải thời gian.
Nghi Tu, anh có thể tan ca rồi. "Cô đứng lên, hai tay đặt lên vai Tô Nghi Tu đang sửa soạn lại bản ghi chép ủy thác của Khúc Cẩn," Đã sáu giờ rồi, chúng ta cùng nhau rút lui, ngày mai lại tiếp tục.
Được, ngày mai tiếp tục.
Tô Nghi Tu dứt khoát sao lưu một nửa đồ đạc rồi đứng dậy rời đi. Bất quá hắn tắt máy tính của hai người, lôi Giang Tiểu Âm cùng nhau ra khỏi văn phòng.
Đêm qua bận rộn cả đêm, chị Tiểu Âm hôm nay nghỉ ngơi cho tốt đi, lát nữa nhớ lên ăn cơm tối.
Anh nở một nụ cười sáng lạn nhẹ nhàng khoan khoái, sau đó thuận tay khóa ngược cửa phòng làm việc.
Vậy tôi mang chìa khóa đi đây.
Đứa nhỏ chết tiệt này.
Cửa văn phòng luật "bốp" một tiếng bị Tô Nghi Tu đi ra đóng lại, Giang Tiểu Âm lập tức thuần thục đi qua từ bên trong khóa ngược cửa chính.
Trong ánh mắt Khúc Cẩn kỳ thật rất tò mò nhưng hoàn toàn giả vờ không có hứng thú, cô ngồi xổm xuống, từ trong chậu hoa lớn ở cửa lấy ra một cái chìa khóa.
“……”
"Hợp đồng còn chỗ nào cần sửa không?" Giang Tiểu Âm hỏi Khúc Cẩn, đồng thời lau sạch chìa khóa, dùng nó mở cửa phòng làm việc.
Còn có một chỗ.
Khúc Cẩn chỉ cho Giang Tiểu Âm chỗ còn cần sửa chữa, nhìn cô lại ngồi trở lại trước máy tính của mình.
"Không phải đã tan tầm rồi sao?" anh đứng dậy tựa vào khung cửa, chăm chú nhìn Giang Tiểu Âm đang mở máy tính tiếp tục sửa chữa hợp đồng.
Tôi không nói như vậy Nghi Tu sẽ không chịu tan tầm. Anh ấy đến văn phòng thực tập của tôi vốn là đại tài tiểu dụng, huống chi còn giúp tôi không ít chuyện không phải bổn phận công việc của mình, tôi không thể giữ anh ấy lại, để anh ấy cùng tôi tăng ca.
Giang Tiểu Âm đem hợp đồng sửa chữa cuối cùng in ra, lại bắt đầu sửa sang lại ghi chép ủy thác của Khúc Cẩn.
Sự quen thuộc và tương tác giữa Tô Nghi Tu và Giang Tiểu Âm khiến Khúc Cẩn có chút không thoải mái.
Tiểu Âm. "Anh khom lưng dán môi vào tai Giang Tiểu Âm, nhẹ giọng nói," Có muốn cùng tôi bắn một phát trong phòng làm việc không?
"Xin đừng xúc phạm văn phòng của tôi."
Giang Tiểu Âm vẻ mặt lạnh lùng cự tuyệt đề nghị của Khúc Cẩn.
Tuy rằng trên thực tế sau khi Khúc Cẩn nói xong câu kia, cô thật sự động tâm một chút, chỉ có một chút, cô thề.
Cơ thể thật sự trở nên quá kỳ quái, giọng nói của Khúc Cẩn đối với cô mà nói giống như kích thích tình dục.
Giang Tiểu Âm cắn môi dưới, không quá tự nhiên mà xoay mông trên băng ghế vài cái, sau đó cố gắng để cho mình chìm vào công việc để quên đi dục vọng tồi tệ.
Thân thể của nàng tuyệt đối xảy ra vấn đề!