sắc tình thiên sư sở sự vụ (np h)
Chương 38 nữ quỷ
Khúc Cẩn không trả lời, chỉ cho cô ấy một ánh mắt mà bạn biết.
Cô ấy không biết gì cả.
Giang Quý thật sự vô tội sao? "Giang Tiểu Âm tránh né, cúi đầu hỏi:" Thái Thu Đình... em còn nhớ dáng vẻ của cô ấy không?
Tất nhiên là nhớ rồi.
Ngay cả khi vụ án đã qua nửa năm, Khúc Cẩn vẫn nhớ người phụ nữ trung niên khóc lóc thảm thiết trước tòa án và buộc tội không công bằng, và kẻ giàu có vẫn có thể thoát khỏi tội ác bằng cách giết cô con gái tội nghiệp của mình.
Cô nói cô thành quỷ cũng sẽ không buông tha Giang Quý, cũng sẽ không buông tha cho một luật sư lòng dạ hiểm độc chỉ biết tiền như anh.
Tôi không biết.
Khúc Cẩn đẩy kính lên trên, lạnh lùng trả lời: "Dựa vào chứng cứ tôi biết, anh ta đúng là vô tội, nhưng cũng có thể là người đàn ông đó quá giỏi lừa gạt và giả vờ, không chỉ lừa dối nhân viên xét xử mà còn lừa dối tôi nữa."
Cho nên anh có thể biện hộ cho một hung thủ giết người đúng không?
Tôi chỉ làm tròn bổn phận của một luật sư mà thôi.
Còn công lý thì sao?
Nghĩ tới đây Giang Tiểu Âm không khỏi lắc đầu tự giễu nở nụ cười, cô ngay cả chân tướng cụ thể là cái gì cũng không biết, nói chính nghĩa cũng không khỏi quá mức giả dối.
Nếu Giang Quý đúng là vô tội, như vậy Khúc Cẩn chính là giúp một người vô tội miễn đi khả năng bị oan uổng bỏ tù.
Có lẽ là bởi vì Giang Tiểu Âm mở đề tài này quá mức nặng nề, dọc theo đường đi Khúc Cẩn cũng không quấy rầy nàng nữa, điều này cũng làm cho nàng thở phào nhẹ nhõm thật dài.
Keng keng keng - -
Chỗ Thái Thu Đình ở là một tiểu khu có chút năm tuổi, tường ngoài tòa nhà thoạt nhìn có chút loang lổ không trọn vẹn, nhưng bên trong cũng không phải quá kém.
Giang Tiểu Âm gõ hơn nửa ngày, cửa chống trộm mới mở ra một cái khe hở, hơn bốn mươi tuổi phụ nữ trung niên mặt lộ vẻ nghi hoặc nhìn chằm chằm nàng hỏi: "Ngươi là?"
Tôi tên là Lâm Niệm. "Giang Tiểu Âm dùng tên giả mà cô đã sớm nghĩ ra tự giới thiệu," Là bạn đại học nho nhỏ.
Là bạn học nho nhỏ a.
Mặt Giang Tiểu Âm rất non nớt cũng rất dễ dàng làm cho người ta buông xuống cảnh giác, Thái Thu Đình không hoài nghi liền tin lý do thoái thác của cô, sau đó cười đón cô vào.
Vừa rồi dì còn tưởng là người tới chào hàng thẻ tín dụng và bảo hiểm, cho nên mới để con ở bên ngoài gõ cửa lâu như vậy.
Không sao không sao.
Giang Tiểu Âm thoạt nhìn không thèm để ý mỉm cười, tầm mắt của cô thoạt nhìn là đối diện với Thái Thu Đình, nhưng trên thực tế cô nhìn lại là nữ quỷ ngồi bên cạnh Thái Thu Đình nhìn chằm chằm cô.
Nữ quỷ không thể nghi ngờ chính là Hạ Tiểu Tiểu.
Cô gái vốn nên mang theo chút mập mạp của trẻ con, tương đối đáng yêu kia thoạt nhìn rất tái nhợt.
Thân thể của nàng giống như là chắp vá cùng một chỗ, trần trụi ở bên ngoài trên da khắp nơi đều là huyết tuyến, cổ chỗ kia càng rõ ràng.
Cô rốt cuộc là ai? Tôi không biết Lâm Niệm nào?
Hạ Tiểu Tiểu chất vấn Giang Tiểu Âm xong, lập tức có chút sợ hãi nhìn Khúc Cẩn đứng sau lưng Giang Tiểu Âm một cái.
Nàng có thể cảm giác được quỷ này lợi hại hơn nàng không phải một chút, nếu như nàng là nữ quỷ rác rưởi cấp năm, như vậy nam quỷ này chính là đại lão cấp năm mươi.
Giang Tiểu Âm không để ý đến Hạ Tiểu Tiểu, cô nhận lấy ly nước Thái Thu Đình đưa tới mở miệng giải thích: "Xin lỗi, lúc Tiểu Tiểu xảy ra chuyện tôi thực tập ở nơi khác, bây giờ mới có thời gian trở về thăm cô ấy.
"Bây giờ cũng không muộn..." Thái Thu Đình hơi cúi đầu, giọng nói nghe có chút miễn cưỡng vui cười, "Em có thể không ngại ngàn dặm xa xôi trở về thăm cô ấy, Tiểu Tiểu nếu biết nhất định sẽ rất vui."
Con mới mất hứng, mẹ, con hoàn toàn không biết người này!
Hạ Tiểu Tiểu mất hứng đẩy đẩy Thái Thu Đình, bàn tay vươn ra lại trực tiếp xuyên qua thân thể người phụ nữ.
Nho Nhỏ tốt như vậy.
Giang Tiểu Âm giương mắt biểu tình thoạt nhìn có chút bi thương nói, "Nàng là ta gặp qua thiện lương nhất đáng yêu nữ hài tử, vì cái gì hết lần này tới lần khác là nàng gặp phải chuyện như vậy, không nên..."
Em tốt như vậy sao? "Hạ Tiểu Tiểu cười ngây ngô sờ sờ mặt mình," Quá khen quá khen.
Khụ khụ khụ - -
Thấy một màn như vậy, Giang Tiểu Âm thiếu chút nữa bật cười, vội vàng dùng ho khan che giấu sự thất thố của mình.
May mà Thái Thu Đình cũng không chú ý tới sự kỳ quái của Giang Tiểu Âm, cô vẫn cúi đầu nhìn tay mình.
Sau khi nghe Giang Tiểu Âm nói ra những lời này, người phụ nữ dùng giọng nói bi thương mà đầy căm hận nói: "Đúng vậy... Tiểu Tiểu của tôi không nên gặp phải chuyện như vậy, đều là Giang Quý kia, Giang Quý kia nên xuống địa ngục..."
Nghe Thái Thu Đình nói, Hạ Tiểu Tiểu lo lắng giải thích, "Mẹ, không phải Giang Quý! Chuyện kia không phải Giang Quý làm!
Thái Thu Đình tự nhiên là không nghe thấy Hạ Tiểu Tiểu thanh âm, cũng không nhìn thấy Hạ Tiểu Tiểu lo lắng.
Hạ Tiểu Tiểu căn bản không chạm tới Thái Thu Đình lập tức đi tới Giang Tiểu Âm trước mặt, bắt lấy hai tay của nàng: "Ngươi có thể nhìn thấy ta đúng không?, ta biết ngươi có thể nhìn thấy!
Xúc cảm lạnh lẽo râm mát khiến Giang Tiểu Âm không nhịn được run rẩy.
Buông cô ấy ra. "Ánh mắt Khúc Cẩn lập tức lạnh như băng nhìn về phía Hạ Tiểu Tiểu, gió trong không khí đột nhiên như ngừng lại, lạnh đến mức ngay cả Thái Thu Đình cũng cảm giác được.
Tôi buông! Tôi buông!
Hạ Tiểu Tiểu sợ tới mức lập tức buông tay Giang Tiểu Âm ra, trốn sau lưng Thái Thu Đình đáng thương nhìn chăm chú vào cô.
Dì......
Giang Tiểu Âm thật sự là chịu không nổi biểu tình đáng thương của Hạ Tiểu Tiểu, hơn nữa vừa nghĩ tới cô gái vốn nên sống tươi sáng trên đời này biến thành như bây giờ, cô liền nhịn không được muốn thở dài.
Có khả năng hay không, chuyện kia cũng không phải Giang Quý làm.
"Làm sao có thể..." Sau khi cô nói xong câu đó, vẻ mặt của Thái Thu Đình liền trở nên rất kỳ quái, cô nhìn chằm chằm Giang Tiểu Âm thì thào, "Làm sao có thể không phải... anh thật sự là một người bạn nho nhỏ sao?"
Trạng thái tinh thần của phụ nữ rất không ổn.
Khúc Cẩn cũng phát hiện Thái Thu Đình không thích hợp, chỉ có điều hắn còn chưa nói ra khỏi miệng, Thái Thu Đình đã cầm lấy ly thủy tinh trên bàn đập mạnh vào mặt Giang Tiểu Âm.
Mẹ!
Tiểu Âm.
Ly thủy tinh rơi trên mặt đất cũng không có rơi vỡ, mà là lăn vài vòng lăn đến dưới sofa.
Cậu căn bản không phải là bạn nhỏ. Tôi biết rồi, cậu là Giang Quý phái tới thăm dò tôi phải không?
Cái trán bị ly thủy tinh đập trúng kia rất đau, Giang Tiểu Âm rất nhanh liền cảm giác được có máu chảy xuống, chảy vào trong mắt trái của cô. Không quản vết thương kia, Giang Tiểu Âm nhắm mắt trái lại, nhìn về phía Hạ Tiểu Tiểu.
Hạ Tiểu Tiểu. "Trong nụ cười điên cuồng của Thái Thu Đình, cô nhẹ giọng nói," Em cho anh mượn thân thể của em vài phút, tranh thủ thời gian.
Người phụ nữ này sắp điên rồi.
Giang Tiểu Âm chỉ hy vọng cho dù là mượn thân thể của nàng, người mẹ này cũng có thể nhận ra con gái của mình.