sắc tình thiên sư sở sự vụ (np h)
Chương 36: Mỗi người một hộp
Tiểu Âm sẽ kết hôn với Tô Nghi Tu, sẽ xây dựng gia đình với anh, sẽ sinh con cho anh.
Một khi bắt đầu không cách nào ngừng nghĩ đến những thứ này, Trương Sư Lễ liền cảm thấy hô hấp của mình biến thành gian nan, so với chết đuối còn khiến người ta thống khổ hơn.
Cậu ngồi trên cầu thang gần văn phòng luật nhất, vùi đầu vào trong đầu gối, không muốn lộ ra khuôn mặt bi thương kia, bị Giang Tiểu Âm lúc nào cũng có thể xuất hiện nhìn thấy.
Tỷ tỷ...... "Hắn thì thào tự nói," Ta nên làm cái gì bây giờ......
Có muốn gia đến văn phòng luật thăm ngươi hay không? ngươi gửi tới những thứ kia đồ ăn đều không có vấn đề, ngươi xác định những thứ này chính là toàn bộ?"
Giang Tiểu Âm nằm nghiêng trên giường, nhíu mày nhìn tin nhắn trong điện thoại.
[Thân thể không có vấn đề gì, ngươi ở cửa hàng đồ cổ của ngươi hảo hảo đợi là được, có việc ta sẽ đi tìm ngươi. Đồ ăn ta không xác định...]
Dư Lạc là một cái mười phần trạch, trừ phi có chuyện gì quan trọng, bằng không tuyệt đối sẽ không bước ra hắn đồ cổ cửa hàng nửa bước.
Lần trước anh đến văn phòng luật của mình vẫn là ba tháng trước, vừa đến liền oán giận đường xá xa xôi, ánh mặt trời đâm người, cô một chút cũng không muốn nghe anh tới nơi này ghét bỏ văn phòng luật của cô.
[Không có việc gì là tốt rồi, ngươi là sợ sau khi gia đi qua mê đến mức ngươi muốn làm chút gì đó với gia sao? Ha ha ha, gia không ngại đâu.]
[Cút đi!!!
Giương mặt khóa màn hình, Giang Tiểu Âm nhìn gương mặt hồng hào của mình trên màn hình điện thoại di động rõ ràng là được đàn ông làm dịu, kìm lòng không đậu cười ngây ngô một hồi sau lại nhịn không được thở dài một hơi.
Nếu như không xuất hiện chuyện ngoài ý muốn của Khúc Cẩn thì tốt rồi, cuộc sống của cô thật vất vả mới đi vào quỹ đạo.
Khúc Cẩn......
Giang Tiểu Âm càng nghĩ càng phiền não căn bản là không có biện pháp an tâm nằm ở trên giường nghỉ ngơi, ngẩng đầu nhìn thoáng qua máy tính trong phòng ngủ, cô lại mở điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Tô Nghi Tu.
Lấy một hộp hoa văn xoắn ốc, lấy một hộp hạt, siêu mỏng lấy một hộp, cục bộ thêm hạt lớn dày thì lấy một hộp, vị ô mai cũng phải lấy một hộp.
Tô Nghi Tu dưới ánh mắt chăm chú của em gái tiệm thuốc đỏ bừng vừa gật đầu, vừa chọn một đống bao cao su đủ loại kiểu dáng.
Uống nhiều thuốc tránh thai tóm lại là không tốt, cho nên hắn cảm thấy mình rất cần thiết đem mỗi một loại đều thử một chút, nhìn xem cái nào dùng tốt hơn.
Nghi Tu nghe điện thoại rồi...
Chị Tiểu Âm?
Nghi Tu, tôi có thể dùng máy tính của anh một chút không?
Không được!
Giang Tiểu Âm cũng giống như mình đều là chuyên ngành máy tính, tuy rằng kỹ thuật chuyên nghiệp không vượt qua thử thách như hắn, nhưng máy tính kia của hắn tuyệt đối không thể cho Giang Tiểu Âm đụng vào.
Vạn nhất bị Tiểu Âm tỷ của hắn lấy ra những thứ kia thì xong rồi.
Không nghỉ ngơi thì dùng máy tính làm gì? "Tô Nghi Tu lập tức đảo khách thành chủ," Giờ tan tầm rồi.
Nhưng tiến độ ủy thác của Khúc Cẩn quá chậm, tôi sốt ruột.
Thanh âm nữ nhân nghe mang theo tiếng thở dài: "Ta muốn nhanh chóng hoàn thành ủy thác, sau đó đưa hắn đi nơi hắn nên đi. Nghi Tu, chúng ta hiện tại như vậy không đúng......
Ngươi chờ ta trở về, có vài thứ ta vốn định ngày mai sẽ cho ngươi xem.
Được.
Cúp điện thoại, Tô Nghi Tu không dám chậm trễ nữa, vội vàng vàng thanh toán xong liền nhanh chóng trở về.
Trương sư lễ trong hành lang đã không thấy, Tô Nghi Tu cũng không để ý, hắn rất hy vọng người đàn ông này có thể bị mình kích thích về sau sẽ không xuất hiện ở chỗ này.
Chị Tiểu Âm uống thuốc trước. "Trở lại chỗ ở, chuyện đầu tiên anh làm chính là đưa thuốc cho Giang Tiểu Âm.
Có phải cái túi lớn đó chứa đầy thuốc không?
Giang Tiểu Âm vẻ mặt đau khổ nhận lấy túi, tiện tay cầm một cái chính là một hộp bao cao su, đem hộp này đặt ở bên ngoài lại lấy một hộp, kết quả vẫn là bao cao su.
Anh mua nhiều bao cao su như vậy là định làm cơm ăn sao?!
Mỗi loại đều không giống nhau. "Tô Nghi Tu cầm hộp trên giường giới thiệu với cô," Cái này là xoắn ốc, cái kia là hạt...
Được rồi, ngươi có thể câm miệng.
Từ dưới lấy ra thuốc tránh thai khẩn cấp, Giang Tiểu Âm nhìn hơn mười hộp bao cao su theo như anh nói đều không giống nhau, cũng không biết cô có nên nghiêm túc suy nghĩ một chút thận và thắt lưng của mình có thể chịu đựng được hay không.
Mấy ngày nay tôi và Khúc Cẩn đã sắp xếp lại xem anh ấy đã ăn gì, đi đâu, gặp ai vào ngày anh ấy chết.
Chờ Giang Tiểu Âm ngoan ngoãn uống thuốc xong, Tô Nghi Tu mở máy tính, sau đó mở ra một video.
Video thoạt nhìn là video theo dõi của một quán cà phê nào đó, Giang Tiểu Âm liếc mắt một cái liền nhận ra người đàn ông đưa lưng về phía camera đứng ở quầy bar là Khúc Cẩn.
Hắn hẳn là đang đợi cà phê của mình, mà ngoài ý muốn liền phát sinh khi cà phê được nhân viên phục vụ bưng tới.
Có người từ bên cạnh đụng phải Khúc Cẩn không phòng bị, mặc dù không đụng ngã nhưng cũng thành công hấp dẫn lực chú ý của hắn.
Phóng to người bên cạnh quầy bar.
Rất rõ ràng, người đàn ông đưa lưng về phía camera kia rải gì đó vào cà phê của Khúc Cẩn, hơn nữa sau đó vẫn chưa đi, người kia vẫn chờ Khúc Cẩn uống cà phê xong rời đi mới rời đi theo.
Quay lại một phút. "Giang Tiểu Âm nhìn người đàn ông kia, suy nghĩ một hồi rồi gọi điện thoại cho Nghiêm Văn Đào.
Tìm ca có chuyện gì? Chuyện kia có tiến triển sao?
Anh Nghiêm. "Giang Tiểu Âm trực tiếp đi thẳng vào vấn đề," Ngày cuối cùng Khúc Cẩn đi qua quán cà phê, các anh đã kiểm tra chưa?
Tra xét rồi.
Nghiêm Văn Đào trả lời rất chắc chắn: "Chúng tôi đã xem qua camera, ngoại trừ anh ta bị người ta không cẩn thận đụng phải, ly cà phê kia ngoại trừ nhân viên pha cà phê không có bất kỳ ai động vào. Nhân viên kia chúng tôi cũng đã kiểm tra, không có bất kỳ quan hệ trực tiếp hoặc gián tiếp nào với Khúc Cẩn.
"Không có cách nào từ trong đồ ăn dư trong dạ dày của hắn kiểm tra ra rốt cuộc là đồ ăn gì có độc sao?"
Lưu vật kiểm tra đo lường ra đều là không độc.
Em biết rồi. Muộn thế này còn gọi điện thoại cho anh, thật sự là phiền anh Nghiêm. "Giang Tiểu Âm lại hàn huyên với Nghiêm Văn Đào vài câu, mới cúp điện thoại.
Người đàn ông đó là ma.
Cô và Tô Nghi Tu gần như đồng thanh nói ra một câu như vậy.
Nếu là người, hành vi rõ ràng như vậy cảnh sát làm sao có thể tra không ra. Không phải bọn họ tra không đúng chỗ, mà là bọn họ căn bản không nhìn thấy người đàn ông bỏ thuốc kia.
Nghi Tu. "Giang Tiểu Âm gõ lưng Tô Nghi Tu," Mở lại video lần nữa, lúc này phóng đại người đụng phải Khúc Cẩn.
Đó là một phụ nữ, và không giống những người trẻ tuổi. Nhưng bởi vì che kín một chút, camera vẫn luôn không chụp được mặt cô.
Khúc Cẩn đã xem qua video giám sát này chưa?
Xem rồi, hắn không biết nữ nhân này.
Đuổi Tô Nghi Tu sang một bên, Giang Tiểu Âm bắt đầu lặp đi lặp lại đoạn này.
Sau khi nhìn mấy chục lần, cô đột nhiên chú ý tới bàn tay duy nhất lộ ra bên ngoài của người phụ nữ có một vết sẹo, vết sẹo kia có chút quen mắt.
Cô nhắm mắt lại, cắn ngón tay cái bắt đầu tìm kiếm vết sẹo tương tự trong trí nhớ.
Thái Thu Đình!
Vậy là ai? "Tô Nghi Tu có chút không hiểu tại sao lại từ trong miệng Giang Tiểu Âm nhảy ra một cái tên mà cậu căn bản chưa từng nghe qua.
Trong vụ án Khúc Cẩn nhận năm nay, có một vụ án giết người phân thây.
Giang Tiểu Âm hai tay khoanh tay ngồi ở trên ghế vẻ mặt có chút phức tạp, "Hắn không phải biện hộ cho người bị hại, mà là biện hộ cho bạn trai của Hạ Tiểu Tiểu Giang Quý, cũng chính là nghi phạm lớn nhất trong vụ án này."
Giang Quý cuối cùng bị phán vô tội, mà Thái Thu Đình là mẹ của Hạ Tiểu Tiểu.