sắc tình thiên sư sở sự vụ (np h)
Chương 13: Mệnh cách thuần âm người
Sau đó lại bị nam nhân tựa hồ hoàn toàn không biết thận hư ở trong phòng tắm cùng trên giường mỗi người thao một lần, Giang Tiểu Âm đến cuối cùng bị hắn ôm ngủ thời điểm, cả người đều sắp rã rời.
Mệt mỏi quá, điện thoại di động của cô vẫn còn ở văn phòng, nếu Nghi Tu phát hiện buổi tối cô lén tăng ca thì làm sao bây giờ.
Cuối cùng cô vẫn nghĩ đến chuyện như vậy.
Quỷ không cần ngủ.
Cho nên sau khi Giang Tiểu Âm ngủ, Khúc Cẩn vẫn luôn mở to mắt nhìn kỹ người phụ nữ trong lòng anh.
Hắn hiện tại càng ngày càng tò mò, nữ nhân này rốt cuộc đã trải qua cái gì, hoặc là dạng gì gia đình giáo dục, mới làm cho nàng khó có thể dùng mấy từ ngữ miêu tả rõ ràng như vậy.
Mẹ......
Cô cuộn tròn trong lòng mình, nhẹ giọng gọi mẹ.
Thanh âm kia nghe phi thường bi thương lại thiếu cảm giác an toàn, giống như là đứa nhỏ đi lạc trong siêu thị, một lần lại một lần gọi người nhà quan trọng nhất của mình.
Cùng ban ngày lúc tỉnh hoàn toàn chính là hai bộ dáng khác nhau.
Kiên cường tự tin đến mức dường như không gì có thể phá vỡ cô.
Không xứng đáng...... Tôi không thể......
Giang Tiểu Âm nói mớ gắt gao nắm chặt cánh tay Khúc Cẩn, thoạt nhìn thống khổ đến cực điểm.
Em ở đây. "Khúc Cẩn chuyển tay kia qua lưng cô, nhẹ nhàng vỗ lên như dỗ dành đứa bé đang ngủ không yên," Ngoan, em đã làm rất khá rồi.
Thật sao, tôi thật sự......
Giang Tiểu Âm nói mớ đột nhiên tiếp lời Khúc Cẩn, người đàn ông hơi sửng sốt, sau đó dịu dàng nói tiếp: "Em làm rất tốt, cho nên an tâm nghỉ ngơi một lát đi.
Ừm...... Mẹ, con nhớ mẹ.
Anh không phải mẹ em, anh là ông xã đại dương vật của em.
Khúc Cẩn lạnh mặt nói xong những lời này, Giang Tiểu Âm liền không có động tĩnh.
Cũng không biết trong mộng nàng có nghe thấy những lời này hay không, nhưng bản thân Khúc Cẩn sau khi nói xong những lời này lại không hiểu tâm tình tốt hơn không ít.
Lần sau làm tình với cô, cứ để cô gọi mình như vậy là được rồi. Cảm giác sẽ rất kích thích.
Hắn cuối cùng đem ý nghĩ này toàn bộ quy kết đến sẽ rất kích thích phía trên.
Giang Tiểu Âm đương nhiên ở trong mộng nghe được câu nói kia vô cùng rõ ràng, thế cho nên buổi sáng sau khi tỉnh lại cô cũng không dám đi thăm Khúc Cẩn.
"Đây thực sự là giấc mơ tồi tệ nhất mà tôi từng có trong đời."
Cô ăn cháo sáng Tô Nghi Tu mang xuống, nhỏ giọng lầm bầm một câu.
Ngay từ đầu, Giang Tiểu Âm là tự mình ở cái kia nhỏ đến đáng thương phòng bếp làm chút đặc biệt đơn giản cơm ăn tạm.
Sau đó, Tô Nghi Tu đến thực tập thật sự là nhìn không nổi, để cho cô tự mình mua nguyên vật liệu mà lúc anh nấu cơm thuận tay làm cho cô một phần.
Dùng lý do thoái thác như vậy, Giang Tiểu Âm mới chấp nhận phiền toái Tô Nghi Tu làm cho cô một ngày ba bữa.
Giấc mơ gì?
Đêm qua Tô Nghi Tu nhìn Khúc Cẩn thao Giang Tiểu Âm một lần lại một lần, thẳng đến sau khi cô ngủ, anh cũng ngủ theo.
Không có gì... "Mộng Giang Tiểu Âm xấu hổ như vậy sao có thể nói cho Tô Nghi Tu biết.
Cô nói có lệ một câu, lập tức mặt hơi đỏ cúi đầu bắt đầu vùi đầu ăn cháo.
Đại khái biết cô mơ thấy gì, Tô Nghi Tu ngẩng đầu nhìn Khúc Cẩn đang ngồi bên cạnh chị Tiểu Âm đọc sách.
Khúc tiên sinh, sao tối qua anh không tới chỗ tôi?
Phốc......
Câu hỏi của Tô Nghi Tu khiến Giang Tiểu Âm không nhịn được phun cháo ra ngoài.
"Chị Tiểu Âm, chị làm sao vậy?" anh lập tức cầm lấy khăn giấy trong tay lau miệng cho Giang Tiểu Âm, hơn nữa nhìn như hoàn toàn vô tình dùng ngón tay cái cọ cọ môi cô, "Là bởi vì ăn quá nhanh bị sặc sao?"
Nếu đều có người cho nàng tìm tốt lấy cớ, Giang Tiểu Âm tự nhiên liền gật đầu tỏ vẻ mình đúng là bị sặc.
Không nên gấp, không ai cướp với ngươi đâu.
Ừ ừ.
Cũng không biết tại sao mình lại chột dạ, Giang Tiểu Âm cúi đầu liếc mắt nhìn Khúc Cẩn vẻ mặt không hề dao động, trong lòng không hiểu sao một chút cũng không có.
Quên mất. "Khúc Cẩn từ đầu tới cuối ngay cả đầu cũng không ngẩng lên.
Hắn căn bản cũng không có ý định cùng Tô Nghi Tu nói cái gì, cho dù hắn có thể cảm giác được Tô Nghi Tu đã biết cái gì đó.
Vậy tối nay Khúc tiên sinh đừng quên nhé.
Tô Nghi Tu giống như một chút cũng không để ý thái độ này cười sang sảng nhắc nhở, "Đêm qua tôi cũng đã chuẩn bị phòng ngủ của Khúc tiên sinh, sau khi tan tầm chúng ta cùng đi lên được không?"
Ừ.
Việc này tạm thời lật qua lật lại, sau khi bận rộn cả ngày Giang Tiểu Âm hôm nay cũng không có dự định tăng ca.
Nghi Tu, ngươi chờ một lát.
Giang Tiểu Âm thu dọn bàn làm việc, nói với Tô Nghi Tu một câu rồi kéo Khúc Cẩn vào phòng ngủ của cô.
Bây giờ hãy nói cho em biết hết thảy những gì anh biết. "Cô dựa vào cửa nhìn chằm chằm Khúc Cẩn," Nếu là giao dịch, em hy vọng anh có thể không lừa gạt em.
Chuyện xưa kỳ thật rất đơn giản, bản thân Khúc Cẩn cũng có chút không rõ ràng.
Sau khi hắn chết biến thành quỷ bị nhốt trong căn phòng đó, tuy rằng vẫn duy trì lý trí nhưng thời gian càng dài hắn có thể cảm giác được lý trí của mình bắt đầu dần dần bị oán khí thay thế.
Thẳng đến mấy ngày trước, điện thoại di động cha vì tưởng niệm hắn cho nên vẫn nộp tiền điện thoại cũng để lại trong phòng kia đột nhiên nhận được một tin nhắn.
Số điện thoại hắn chưa từng thấy.
Trong tin nhắn nói cho hắn biết, ba ngày sau sẽ có một nữ nhân tới chỗ hắn làm diệt quỷ.
Nếu như không muốn cứ như vậy biến mất, vậy nhất định phải nghĩ biện pháp giao hợp với nàng, như vậy mình có thể khôi phục lý trí, hơn nữa sẽ không bị nhốt trong căn nhà kia nữa.
Cho nên bởi vì một tin nhắn lai lịch không rõ như vậy, anh liền làm theo?
Giang Tiểu Âm cũng không biết bây giờ mình đang có tâm trạng gì. Tựa hồ có một tầng mạng nhện đang vây quanh phía sau cô, lặng lẽ tới gần cô.
Khúc Cẩn cảm thấy mình quả thật đuối lý hiếm khi nghiêng đầu né tránh tầm mắt Giang Tiểu Âm.
Hắn thần sắc phức tạp giải thích: "Không chỉ có như thế, ta còn sống thời điểm tại phụ thân trong thư phòng gặp qua một quyển sách cổ, quyển sách cổ kia bên trong có tương tự nội dung, bất quá càng tỉ mỉ một chút. Nó mặt trên rất tỉ mỉ nói rõ quỷ mị loại này âm uế tồn tại nếu như cùng mệnh cách thuần âm người giao hợp, liền có thể trở nên càng mạnh, nếu như gặp phải càng đặc thù thậm chí sẽ có khả năng trở thành không sợ đạo thuật lệ quỷ."
Làm sao có thể... "Giang Tiểu Âm nghe Khúc Cẩn nói xong, cắn móng tay thì thào lẩm bẩm," Bát tự của tôi không phải thuần âm, nếu là thuần âm làm sao có thể nhìn không thấy quỷ.
Trong tin nhắn kia nói rõ ràng ba ngày sau sẽ xuất hiện nữ nhân kia chính là người mệnh cách thuần âm.
Khúc Cẩn vươn tay muốn sờ đỉnh đầu Giang Tiểu Âm, nhưng suy nghĩ một chút lại thu tay về: "Hơn nữa, kết quả đúng như trong tin nhắn và sách cổ nói.
Nhắm mắt lại, Giang Tiểu Âm hít sâu vài lần, chờ đến khi cô mở mắt ra lần nữa lại trở về dáng vẻ bình tĩnh lúc làm việc.
"Tôi biết rồi, còn gì nữa không?"
Đó là tất cả những gì tôi biết.
Khúc Cẩn trả lời rất dứt khoát, nhưng Giang Tiểu Âm vẫn chú ý tới sự do dự lóe lên trong mắt cậu.
Anh còn giấu gì nữa?
Điện thoại di động của anh còn ở trong phòng đó không? "Cô vừa hỏi vừa mở tủ quần áo lấy ra một chiếc áo khoác mỏng," Anh và Nghi Tu lát nữa lên lầu ba nghỉ ngơi, em muốn ra ngoài một chuyến.