ruộng ngô bên trong mẹ con
Chương 1
Trên một con đường dốc về nhà ở thị trấn, tôi nhảy từ trên xe đạp xuống, bởi vì con dốc này rất cao, giẫm lên có chút mệt mỏi.
Chiếc xe tải bay ngang qua tôi, gió thổi như thể những chiếc lá ngô trên cánh đồng xa xôi đều bị thổi tung lên.
Quay đầu nhìn cây ngô đã cao hơn người, ta mới ý thức được ngô chín.
Về nhà ra đồng bẻ mấy bao ngô non nấu lên, thơm chết đi được.
Năm đó, tôi đã lên cấp ba.
Thôn chúng tôi nhỏ, cho nên phải chạy đến các xã khác đi học, mấy tuần mới về nhà một lần, đương nhiên phải ăn một bữa thật ngon.
Mà tôi thích ăn nhất chính là ngô ngọt, không có biện pháp, nông dân nghèo một chút, tôi cũng muốn ăn tôm hùm, nhưng chỉ có thể tưởng tượng.
Hơn nữa, đắt tiền không nhất định ngon!
Cuối cùng, về đến nhà, cửa lớn bị khóa.
Tôi mở khóa, xe đạp dựa vào tường, "Mẹ!" theo thói quen gọi, ra khỏi cửa lại gọi.
Không nghe thấy tiếng mẹ, chỉ nghe thấy bà thím ở ngõ nhỏ đối diện lẩm bẩm, "Dương Dân! Mẹ con đi năm dặm rồi!
Năm dặm, địa danh, cách nhà không xa lắm, nơi đó là ruộng ngô trong thôn, rất lớn!
Tôi ngẩng đầu nhìn trời, mặt trời thật lớn, tôi biết mẹ thương tôi, biết con trai bảo bối của bà trở về, cho nên bà đi hái ngô cho tôi, bà mặc kệ trời nóng hay trời mưa.
Ôi!
Tôi bỏ một chai nước lạnh vào rồi đi về hướng năm dặm.
Cha quanh năm chạy Quảng Đông, tôi và mẹ đều đã ăn ý, mỗi lần ra ngoài làm việc, mẹ lấy dụng cụ, tôi lấy nước.
Rốt cục đã đến năm dặm, lá ngô rất dày, ta liền đi vừa nhìn, hy vọng có thể sớm một chút nhìn thấy nương, cho nên lỗ tai của ta dựng thẳng đặc biệt nhạy bén.
Lúc đi ngang qua ruộng nhà người khác, tôi nghe thấy trong ruộng có tiếng vang, lúc đầu không để ý, càng nghĩ càng không thích hợp, cho nên tôi khom lưng lặng lẽ mò vào, tôi cho rằng mình rất có thể phát hiện tên trộm.
Trẻ em làng bên thích ăn cắp ngô của chúng tôi, và chúng tôi thích đến ruộng của chúng nhổ mía.
Tựa như khi còn bé nhìn thấy đội du kích địa đạo trên ti vi không ngừng bức tiến quân địch, tôi lặng lẽ tới gần những âm thanh kia.
Tiếng động càng lúc càng lớn, cuối cùng tôi cũng nghe rõ.
Dùng sức một chút, anh có được không? "Giọng một người phụ nữ, rất lẳng lơ!
Nói nhảm! Cắm vào em khóc! "Giọng một người đàn ông, rất trâu bò!
Giọng nói của người đàn ông này không phải là Nhị Ngưu trong thôn sao?
Rốt cục nhìn thấy, không sai, nam nhân kia là Nhị Ngưu, hắn đang làm huyệt!
Tôi ngây ngẩn cả người!
Cảnh tượng này là lần đầu tiên thấy, hai người ôm nhau đẩy, bốn chân quấn quít, chen vào khẽ vang.
Xa xa đều có thể nghe thấy hô hấp của bọn họ làm cho ta nhanh hít thở không thông, bọn họ chết đi sống lại như vậy ngay cả ta đang tham lam nhìn trộm cũng không phát hiện.
Nhị Ngưu tên thật là Tần Cường, khi còn bé đã lớn hơn những đứa trẻ cùng tuổi, người lại ngang ngược, bọn nhỏ đều sợ hắn lực lớn như trâu, cho nên gọi hắn là Nhị Ngưu ca.
Trẻ em trong thôn vẫn đi học không có mấy người, chỉ có tôi và mấy đứa trẻ khác tốt nghiệp tiểu học.
Nhị Ngưu trung học cơ sở không thi đậu, bây giờ tôi đã biết nguyên nhân, cậu ta vẫn luôn làm bậy!
Trẻ con nông thôn bướng bỉnh nhìn thấy chó đực cưỡi chó cái liền lấy đá đập, hiện tại tôi thật muốn đem bình nước trong tay đập vào mông nó, xem nó có thể bị hù chết chạy tán loạn khắp nơi như chó hay không?
Nhưng cái đầu không cao bằng hắn, không có can đảm này, không dám lên tiếng, chuồn ra khỏi ruộng ngô tiếp tục tìm mẹ ta.
Ta đi về phía trước, người lại mất hồn!
Cái mông sáng như tuyết vừa rồi, làm cho ta mất hồn mất vía!
Càng nghĩ càng kích động!
Đứa nhỏ mở miệng liền thích "Thao mẹ ngươi", nhưng lại có mấy người có thể tận mắt nhìn thấy thánh địa bí mật của nữ nhân kia, còn muốn thao đây?
Không có cửa đâu!
Kỳ thật tôi rất chướng mắt Nhị Ngưu ngay cả sơ trung cũng thi không đậu, nhưng bây giờ lại làm cho tôi hâm mộ cậu ấy.
Đứa trẻ hơn 10 tuổi đã mơ hồ hiểu được nam nhân nữ nhân ân ái có ý nghĩa gì, mỗi lần nhớ tới, tiểu kê kê kia tự nhiên sẽ quật cường vểnh lên thật cao.
Nghĩ đi nghĩ lại, tiểu đệ đệ của ta cứng rắn, giữa hai chân chen chúc đến khó chịu.
Bởi vì ta cao lên, quần lại không thay, quần vốn vừa ngắn vừa chặt bị gà con hung hăng đẩy, nhảy xuống phồng lên làm cho ta khó chịu!
Mẹ nó! Mẹ nó! Mẹ nó! "Miệng tôi thì thầm, ai bảo hắn làm cho tôi khó chịu như vậy.
Dân nhi, nương ở chỗ này! "Từ bên cạnh truyền đến thanh âm thân thiết, thanh âm nương luôn rất êm tai.
Ta cao hứng xoay người, "Nương! Con mang nước tới cho người!" Ở trong mắt nương ta là rất ngoan, trong nhà chỉ có một đứa nhỏ, nương tự nhiên đối với ta yêu thương có thừa!
Kỳ thật ta cũng thường hỏi nương, nhà người ta đều có đệ đệ muội muội, ta tại sao không có.
Mỗi khi như vậy mẹ sẽ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn của ta nói: "Chỉ có một mình ngươi, chúng ta mới có thể vẫn thương ngươi nha!"Đây tính là giải thích cái gì a, trong thôn từng nhà có ai hội chỉ cần một đứa con một.
Bọn họ cho dù siêu sinh phạt tiền cũng muốn nhân khẩu thịnh vượng!
Nương đứng ở trước mặt ta, hai tay mỗi tay cầm một cái bánh ngô, trên mặt mang theo ý cười.
Bà cẩn thận ngắm tôi, tôi đã sớm quen với những thứ này, từ sau khi lên trung học cơ sở liền rời khỏi nhà, mấy tuần mới có thể về nhà một lần, mỗi lần trở về mẹ đều phải đánh giá tôi vài phút, mà tôi cũng vui vẻ để cho bà nhìn như vậy.
Tiếp theo liền nói: "Ngươi gầy, trở về phải hảo hảo ăn một bữa!
Nương nhướng mày, "Dân nhi, con đã cao rồi, quần ngắn mẹ cũng không phát hiện.
Tôi cúi đầu nhìn quần.
A!
Lộ tẩy rồi!
Nhìn thấy nương ta nhất thời cao hứng, quên mất tiểu pháo đài đứng giữa sân, tiểu pháo thép cũng sắp phá đất mà ra.
Đột nhiên tôi dùng chai che lại, động tác buồn cười muốn chết.
Nương không ngờ ta lại có một chiêu như thế, mọi người đều bị đùa hỏng rồi.
Với con gà con kia của ngươi, nương không biết đã xem qua bao nhiêu lần, còn cản làm sao cản!
Ta kháng nghị, ở trong mắt nàng ta tự nhiên không lớn lắm, nhưng là ta lại biết gà con của ta đã sớm biến thành thép pháo, chỉ là tiểu thép pháo không có biến thành đại thép pháo mà thôi.
Nương buông ngô trong tay xuống, thân thủ muốn nhận lấy bình nước từ ta nhảy lên, nàng khát nước.
Tay mẹ nắm lấy cái chai, nhưng không ngờ bà lại đẩy cái chai về phía trước, nặng nề đè lên khẩu pháo nhỏ của tôi, tôi đau đến muốn hét lên.
Ta biết nương là một người lạc quan thích nói đùa, nàng là đang đùa ta, thế nhưng cái bình kia lại vô tội đè lên một quả trứng nhỏ của ta, ta cảm giác trứng gà của mình bị đè nổ.
Ta biết nương chỉ là đang chọc ta vui, thế nhưng nàng không có ý kiến lại "Thương tổn" một quả trứng gà nhỏ của ta.
Thật sự quá đau, ta cũng bất chấp trường hợp nào, hai tay ôm lấy tiểu đệ đệ nhảy dựng lên, nhảy vài cái, còn nha nha kêu đau.
Nương tự nhiên bị dọa choáng váng, nàng là vô tình, nhưng thật sự đâm trúng ta.
Không biết qua bao lâu, lúc ta cảm thấy đau đớn biến mất liền quay mặt lại nhìn nương, tự nhiên trên mặt đứa nhỏ kia mang theo oan khuất vô tội, khóe mắt còn treo nước mắt bị chen chúc.
"Dân nhi, là mẹ không tốt, ta..." Mẹ thanh âm cùng thấp, có lẽ ở trong trí nhớ của nàng nàng chưa từng như vậy "Thương tổn" qua ta, trong nhà chỉ có ta một đứa nhỏ, ta từ nhỏ liền hiếm khi bị đánh mông đều là nương công lao, từ nhỏ liền đặc biệt gây sự, lễ mừng năm mới cha từ Quảng Đông trở về vài ngày, nhiều lần đều muốn đánh cái mông nhỏ của ta, đều là nương cho ta bảo vệ.
Nhìn ánh mắt hối hận của nương, ta bắt đầu tự trách mình có phải quá mức khoa trương hay không.
Ta Myanmar cười cười, "Nương, con không sao, còn rất thoải mái.
Tiểu móc trứng! "Nương nín khóc mỉm cười, vặn đầu ngón tay muốn gõ đầu ta, nhẹ nhàng rơi vào trên trán ta.
Hai người dựa vào nhau rất gần, gần như dán sát vào nhau, nương ngẩng đầu nói với ta: "Ta vẫn không chú ý tới, nguyên lai ngươi đều cao bằng ta." Nương nhìn ta, qua một hồi lâu còn nói: "Xem ra ta là ôm không nổi tiểu phá phách của ta." Dứt lời, vươn tay ra đem lầu của ta thử nâng lên.
Động tác này của mẹ khi ta còn nhỏ không biết lặp lại bao nhiêu lần, thế nhưng ta hôm nay lại một lần nữa ôn lại cái ôm này thì phát giác không quen rất nhiều.
Bởi vì lúc nương ôm ta, hai vú của nương gắt gao dán ở trước ngực ta, ta cảm giác được hai vú của nàng rất mềm mại, mà giờ phút này lại là giữa hè, hai người chỉ cách một bộ quần áo.
Ta cảm giác được bộ ngực của nương chẳng những mềm mại mà còn nóng bỏng.
Cái ôm này của nương làm cho trước mắt ta lập tức thoáng hiện một màn Nhị Ngưu vừa rồi cắm huyệt trong ruộng ngô, mà lại dán hai bộ ngực nóng bỏng của nương, tiểu cương pháo của ta vừa mềm xuống lập tức cứng lên.
Hơn nữa càng lúc càng lợi hại, tôi cảm thấy khóa kéo quần sắp rách rồi.
Nương buông ta ra, lại hảo hảo đo đạc ta một phen, khi lại nhìn thấy ta nhảy qua pháo đài nhỏ đứng trên nóc phòng thì nương tựa hồ có chút ngượng ngùng, "Chờ lần sau đi chợ, ta mua cho ngươi cái quần mới." Có lẽ chính nương không phát giác, nhưng ta lại thấy lúc nàng nói những lời này mặt đều đỏ.
Trong ấn tượng khi đó ta là bị nương ôm đến choáng váng, ngơ ngác đứng ở nơi đó, thẳng đến nương ôm lấy ngô nói với ta: "Về nhà đi." Ta mới phản ánh lại, cầm bình đi theo phía sau nương, cùng nàng về nhà.
Mẹ ở phía trước đi tới, mà ta, hài tử của nàng lại ở phía sau đánh giá mẹ ruột của mình, đáng tiếc ta khi đó không phải lấy ánh mắt của một hài tử đi đánh giá, đó là thẩm mỹ của một nam nhân đối với một nữ nhân như ngươi.
Mẹ, hơn 30 tuổi, một mét sáu mấy, rất đoan trang, người trong thôn đều nói nhìn dáng vẻ mẹ dù sao cũng nhỏ hơn tuổi thật của bà vài tuổi.
Trước kia ta không nghĩ tới, nhưng hiện tại chậm rãi đem nữ nhân trong thôn đếm ra, mẹ ta khẳng định là rất tốt.
Bởi vì lúc còn trẻ đi Quảng Đông làm công, nương đã sớm trải qua lễ rửa tội một phen, nhìn qua dù sao cũng trẻ hơn so với thôn nữ bình thường, đi theo mấy nữ nhân nông thôn đứng ở nhanh một chút, ngươi sẽ phát hiện nương ta siêu phàm thoát tục.
Nàng cũng không yêu diễm, tự nhiên mà có thể hấp dẫn ánh mắt nam nhân, có lẽ là bởi vì nương từng ở Quảng Đông, người khai sáng rất nhiều, lại biết ăn mặc một chút, cho nên khi ở cùng một chỗ với nương, ta cảm thấy rất thoải mái, ta đặc biệt thích nói chuyện với nương, ở cùng một chỗ với nương.
Buổi tối, tôi giống như trước kia đến giờ liền bò lên giường, nhưng tôi nằm xuống thật lâu cũng không ngủ được.
Dùng sức một chút, anh có được không?
Cắm ngươi đừng khóc! "Cái kia chết tiệt Nhị Ngưu cùng cô gái kia thanh âm quanh quẩn bên tai ta, câu được lòng của ta nhộn nhạo.
Ta thật hy vọng nữ nhân kia nói câu nói kia là nói với ta, mà nương phía sau ôm lấy ta bộ ngực nữ nhân kia cho ta cảm giác càng làm tim ta đập mạnh.
Nghĩ đi nghĩ lại, cũng không biết đến mấy giờ đêm, chỉ biết là đã khuya ta cũng không ngủ.
Ngày hôm sau cũng không biết mấy giờ, ta chỉ mở mắt ra nhìn thấy là ban ngày lại ngủ thiếp đi, ngủ nướng.
Ngày hôm qua không ngủ người tốt bị trói muốn chết liền nằm ở trên giường không dậy nổi, mà chính mình lại không có hoàn toàn ngủ.
Một lát sau ta nghe thấy tiếng bước chân, ta biết đó là có người đi vào phòng của ta, không cần phải nói đương nhiên là nương.
Ta đương nhiên biết có người tiến vào, nhưng ta lại giả bộ ngủ không phát giác, chỉ híp một khe hở nhìn xem nương muốn làm cái gì?
Nương kéo màn của ta ra, ta nhìn thấy miệng nàng đều mở ra nhưng không có kêu ra tiếng.
Ta tiếp tục giả bộ ngủ rất chết, mà nương tựa hồ không đành lòng đánh thức hài tử trong mộng quen này.
Mùa hè ở chỗ chúng tôi rất nóng, cho nên buổi tối ngủ căn bản không cần đắp chăn, mà tôi đã sớm quen ở trên chiếu chỉ mặc một cái quần cộc nhỏ ngủ.
Ta tin tưởng mẫu thân cũng không biết bao nhiêu lần nhìn ta mặc quần cộc nhỏ ngủ dáng vẻ.
Mà hôm nay nương lại ở bên giường ta nhìn lâu như vậy, chẳng lẽ chuyện ngày hôm qua ở trong lòng nàng cũng nổi lên biến hóa sao?
Tiểu phá phách, đã 12 giờ rồi, còn chưa tỉnh. "Nương yên lặng tự nói, tiếp theo ngồi vào bên giường của ta.
Nương nhẹ nhàng vuốt tóc của ta, tiếp theo xẹt qua mặt của ta, dừng lại ở bộ ngực cường tráng của ta một hồi lâu, sau đó lại vuốt ve cái bụng nhỏ của ta.
Ta cảm thấy có chút ngứa ngáy, bất quá vẫn nhịn xuống.
Tay của nương ngừng ở trên bụng ta hồi lâu, ta cũng cho rằng tay của nàng dừng lại, nhưng ta sai rồi, tay của nàng cuối cùng vẫn tiếp tục thăm dò xuống phía dưới.
Bàn tay nhỏ bé của nương dĩ nhiên cách quần cộc thăm dò tiểu đệ đệ của ta, tay của nương rất ôn hòa, giống như muốn ôm một bảo bối, ta cảm giác rất đẹp.
Tôi rất thích cảm giác này, cho nên tôi tình nguyện giả vờ ngủ như một con heo chết có thể trải nghiệm nhiều hơn một chút.
Ta là làm bộ ngủ không có tỉnh, thế nhưng tiểu kê kê không chịu thua kém kia lại không chút nào che dấu, tay nương vừa mới thích che đi qua liền hùng dũng oai vệ làm khởi nghĩa, quên mất ai là chủ nhân của hắn.
Ta cảm giác con chim nhỏ bình thường mềm mại kia giờ phút này biến thành côn thịt, tay mẹ thích ôm lấy côn thịt này thật lâu không có rút lui, ta lại bị làm cho ngứa ngáy, nghẹn đến thật khó chịu.
"Thì ra đã lớn như vậy rồi, thật là một tiểu tử!" mẹ tự nói, hiển nhiên không phát hiện ra ta là giả vờ.
Mẹ cứ như vậy sờ, làm cho gà con tôi ngứa muốn chết, nghẹn đến tôi thật khó chịu, mà tay mẹ lại giống như bị keo dán lên quần cộc của tôi không rời đi một giây đồng hồ.
Ngay khi tôi đang nghĩ cách "giải cứu", cơ bắp mắt mông tôi căng thẳng.
Pằng...... "Một tiếng xì hơi vang dội.
Cái tiếng rắm này dọa mẹ gần chết.
Chẳng những tay nàng bị chấn trở về, người cũng chợt lóe bay ra khỏi phòng.
Tôi có chút cảm kích cái rắm này, bởi vì nó đã "giải cứu" tôi ở một mức độ nhất định, tránh cho tôi ngứa chết xấu hổ. Nhưng ta càng ghét nó, bởi vì nương sờ ta rất thoải mái.
Lúc ăn cơm, nương ngồi ở bàn nhỏ đối diện, lúc nàng nhìn ta ánh mắt biến hóa rất nhiều, trong mắt đều là thưởng thức đứa con trai này, ngược lại ta cúi đầu không dám nhìn thẳng vào nương, bởi vì ta rất chột dạ.
Đúng vậy ta cũng muốn tại nương lúc ngủ đi sờ vú của nàng, đi sờ âm hộ của nàng, thậm chí muốn đi hôn một cái, cắn một cái.
Ta biết đây bao nhiêu là tà ác, thế nhưng ta nhịn không được suy nghĩ, chỉ là ta khi đó không phát giác được, hiện tại nhớ lại - - khi đó nương đã ở đáy lòng ta yên lặng địa vị thay đổi, nương không còn là nương, mà là đối tượng tình ái của ta, đừng nói chỉ là đối tượng tình ái, loại tình cảm giữa chúng ta là không cách nào so sánh được, vượt qua hết thảy tồn tại kiên cường.
Ta hiểu được, đây chính là tình tiết luyến mẫu, mà nương cũng giống như vậy. Tình yêu thương của bà đối với con trai cũng đã thăng hoa, tình tiết luyến ái đã đánh sâu vào lòng bà.
Giữa chúng ta cọ ra tia lửa chỉ là vấn đề thời gian, hơn nữa điều kiện cho phép.
Từ lần đó, ta mãnh liệt chờ đợi cơ hội, đi yêu mẹ ruột của ta, khát vọng cùng nàng cùng nhau chia sẻ cái kia ngô chỗ sâu khoái hoạt.
Chờ khi tôi trở lại trường học, tâm của tôi vẫn không thể bình tĩnh, đối với phụ nữ cũng bắt đầu nghiên cứu, còn đặc biệt tìm đến sách giáo khoa<
Lúc đi học, tôi bắt đầu ngắm các cô gái nhỏ trong lớp.
Những thứ xinh đẹp một chút, đều trốn không khỏi ánh mắt tìm kiếm của ta, đặc biệt là những bộ ngực vừa cao vừa lớn quả thực trở thành thứ ta thích nhất.
Thế nhưng dù nhìn thế nào đi nữa, tiểu nữ sinh chính là tiểu nữ sinh, phát dục không được đầy đủ, so sánh với mẹ ta, ta muốn nói: nhìn xem các ngươi trước ngực hai cái "Tiểu Lung Bao" vừa nhỏ vừa khô!
Làm sao gặp người a.
Mẹ có lẽ cũng bằng tuổi những nữ sinh này, nhưng tôi không nhìn thấy.
Ta chỉ biết hiện tại ta nhìn thấy nương chính là hai cái bánh ngọt rất lớn, tuy rằng ta chưa nếm qua, nhưng ta biết hương vị kia rất ngon.
Vừa nghĩ tới mẹ ta, ta đối với nữ hài trong bang ít nhiều không dậy nổi khẩu vị, tuy rằng nông thôn nghèo một chút, thế nhưng có nương một người xinh đẹp như vậy bồi, ta cũng một phen vui vẻ khác.
Tình cảm đối với mẹ lặng lẽ nổi lên biến hóa lớn như vậy, ta liền thường thường nhớ tới tình cảnh khi còn bé cùng mẹ ở chung một chỗ.
Ta nguyện ý nhớ tới nhất, kiêu ngạo nhất chính là sữa của nương.
Trong nhà chỉ có một đứa bé là tôi, cha lại không ở nhà, mẹ ngoại trừ làm chút việc nhà nông, bà đem tinh lực rất lớn đặt lên người tôi.
Ta nhớ rõ nương rất thương ta, ở thời điểm ta bắt đầu có năng lực trí nhớ nương vẫn đút sữa cho ta uống.
Ta nhớ rõ lúc bốn năm tuổi, mẫu thân bắt đầu dạy ta đếm một, hai, ba, càng về sau dạy ta tính cộng trừ.
Vừa mới bắt đầu ta liền theo nương ở trong phòng đọc sách, thế nhưng bên ngoài phòng vừa truyền ra tiếng trẻ con hàng xóm vui đùa ầm ĩ ta liền ngồi không yên, ta luôn muốn chạy ra ngoài.
Thế nhưng lúc này nương sẽ giữ chặt tay ta không cho ta đi ra ngoài, ta vì thế vừa khóc vừa nháo, nương mỗi lần đều vội vàng đem miệng dán vào bên tai ta lặng lẽ nói với ta: "Ngoan, chúng ta giữ lời, ngươi tính đúng rồi, ta đút sữa cho ngươi uống." Sau đó nàng liền cởi bỏ nút áo, lộ ra một bộ ngực trắng nõn mềm mại, đem đầu vú đưa tới bên miệng ta!
Trẻ con nông thôn ít có đường ăn, có đồ ngọt ai nguyện buông tha a.
Ta há to miệng liền ngậm lấy đầu vú nương hung hăng hút một ngụm lớn, mùi vị kia cực kỳ đẹp.
Nhớ tới ta cảm thấy nương thật keo kiệt, mỗi lần làm đúng mấy đề mới cho ta hít hai hơi, ta thường thường cùng nàng ngồi xuống học tập mất hơn hai giờ, hơn nữa còn luôn uống không đủ.
Chiêu này của mẹ rất linh nghiệm, chính là bởi vì như vậy, thành tích của tôi vẫn luôn tốt như vậy, ở trong trường học lão sư rất là thưởng thức tôi, nói tương lai tôi lớn nhất định có thể thi đại học.
Chờ ta mỗi lần thi điểm tốt, về đến nhà đem lời lão sư khích lệ ta ở trước mặt nương lặp lại một lần, nương đều sẽ ôm ta vào trong ngực, dùng sữa của nàng khen thưởng ta, trong mắt nàng đó đã không phải sữa bình thường, mà là bồi dưỡng trí tuệ chi thủy của ta.
Có lúc ta cũng sẽ ở nương cho ta bú sữa lúc, dùng tay nhỏ bé đi sờ vú của nàng, khi đó ý nghĩ là đơn thuần.
Khi bàn tay nhỏ bé của ta đem nhũ phòng của nương làm cho rất quá phận, nương sẽ ở trên tay ta kẹp một chút.
Hồi ức vô cùng ngọt ngào, vì thế ái mộ và khát vọng của tôi đối với mẹ càng thêm mãnh liệt.
Ta lén thề, ta nhất định phải uống được sữa tươi ngon của nương, hơn nữa còn phải hung hăng cắm huyệt của nàng, ta vô cùng yêu mẹ ruột, chỉ có hung hăng cắm ở trong âm động của nàng, đó mới là chân ái, ta là nhi tử của nàng, nhưng ta cũng phải có được niềm vui dung hợp với nương.
Ta không biết từ lần trước sau khi cùng nương tách ra mấy ngày kế tiếp ta là như thế nào chịu đựng được, ta cảm thấy cuộc sống trôi qua rất dài dằng dặc, phảng phất ta chờ về nhà thăm nương đều chờ già rồi.
Thứ bảy vừa nghỉ, tôi lập tức nhảy lên xe đạp của mình chạy về nhà, một đường không dừng lại, ngay cả sườn núi cao nửa đường tôi cũng một hơi giẫm lên.
Ta đã là một cái cường tráng một chút thiếu niên, mà về nhà nhìn xem nương chính là vô cùng xúc động lực lượng, dọc theo đường đi xe của ta đạp được thật nhanh.
Đến khi về đến nhà, cửa vẫn khóa.
Ta đựng một bình nước liền chạy về phía năm dặm, ta biết nương nhất định ở nơi đó.
Khi bước chân của tôi tiến thêm một bước, tim tôi càng đập nhanh hơn.
Khi lại đi tới mảnh ruộng ngô Nhị Ngưu cắm huyệt kia, chuyện ngày đó phảng phất ngay trước mắt, tiểu kê kê của ta tự giác lại tự phát đổi thành gậy.
Ngay lúc đó, trong đầu tôi chợt lóe lên một tia sáng, tôi ném chai nước vào sâu trong cánh đồng ngô, bởi vì tôi có một ý tưởng tồi!
Mẹ!... "Ta vừa nhìn thấy nương liền kêu to.
Nương quay đầu lại, nàng nở nụ cười, dường như nàng đã sớm biết ta sẽ đến.
Nương...... "Ta đi tới bên cạnh nương lại ngọt ngào kêu một tiếng.
Dân nhi, ta đoán ngươi hôm nay có thể trở về, không nghĩ tới thật sự trở về!
Mẹ, con nghĩ mẹ sẽ quay lại.
Nương nở nụ cười, cười đến rất vui mừng, bởi vì ta thứ nhất nói với nàng như vậy, ta nhớ nàng.
Kỳ thật ta còn chưa nói hết, ở trong lòng ta ta còn tiếp tục nói với nàng: "Ta nhớ ngươi, muốn uống sữa của ngươi, sữa của ngươi rất đẹp, nương rất đẹp nhớ ta sao? Bởi vì ta yêu ngươi.
Lát nữa ta hái ngô cho con, bây giờ nhổ cỏ trong đất trước đã. "Nương nói.
"Ân, nương, ta cùng ngươi cùng nhau nhổ!" vì thế ta cùng nương liền bắt đầu động thủ, cỏ dại trong đất bị chúng ta nhổ không ít.
Trời vẫn rất nóng, nương chỉ mặc một kiện áo màu trắng, rất mỏng, ngay cả hình dáng lồng ngực của nàng cũng thấy hết sức rõ ràng, lồng ngực cũng là màu trắng.
Mẹ là như vậy, làm việc cũng ăn mặc rất sạch sẽ, bà cũng phát hiện mình lớn lên có dấu hiệu, cho nên tương đối để ý cách ăn mặc của mình.
Khi nương cúi người đi nhổ cỏ, ta liền từ cổ áo của nàng nhìn vào bên trong, a!
Khe ngực của mẹ!
Cái áo ngực màu trắng kia, đều để cho ta nhìn lén tới.
Khi nương nhổ cỏ lên, nhũ phòng liền theo động tác thẳng tắp, ta nhìn đến ngây người, thật muốn đưa tay sờ.
"Dân nhi, ngươi đem nước đặt ở đâu, nương khẩu có chút khô?"Một lát sau, nóng bỏng thời tiết rốt cục có hiệu quả.
Đáy lòng ta cao hứng, nhưng ta vẫn nghiêm trang nói: "Nương, người không bảo con mang nước tới. Lúc con tới không mang theo.
Gây sự! Sao con lại quên mang theo cả nước vậy! "Mẹ rất không hiểu.
"Ta trở về chỉ muốn sớm một chút nhìn thấy ngươi, ai nhớ rõ nhiều như vậy a, nương!"
Hì hì, nương nở nụ cười, dường như đối với lời giải thích của ta thập phần hài lòng, nàng không trách ta nữa, tiếp tục khom lưng nhổ cỏ.
Ta vì thế liền cùng nương tiếp tục nhổ cỏ.