quan muốn triền miên
Chương 7 - Kéo Lại (3)
Trong mấy ngày kế tiếp, Hạ Vũ Tuấn bắt đầu kiểm tra, mặc kệ có cái nhìn gì về lãnh đạo, nhưng công việc giao phó, Hạ Vũ Tuấn đều chấp hành vô điều kiện, hơn nữa cố gắng làm rất tốt, hắn mang theo lãnh đạo cục bảo vệ môi trường và mấy bộ phận liên quan, đối với một số xí nghiệp liên quan đến ô nhiễm trên huyện đều làm rõ ngọn ngành, chuẩn bị trở về mở mấy cuộc họp, chế định một ít biện pháp tương ứng, cũng cho ra thời gian chỉnh đốn và cải cách nhất định, làm chút công tác lót đường cho lần kiểm tra tiếp theo.
Lúc này, liền xuất hiện một chút vấn đề nhỏ, dẫn tới một nhân vật khó chơi, ai vậy?
Em vợ của Hoàng huyện trưởng.
Anh vợ của Hoàng huyện trưởng Phan Hán Bình, ông ta là bí thư xã Vân Lĩnh, lần này khi kiểm tra đến một nhà máy sản xuất nhựa phế liệu phi pháp ở xã bọn họ, vấn đề liền xuất hiện.
Lẽ ra một phó huyện trưởng dẫn đội kiểm tra, cán bộ trong xã anh đã sớm nên hấp tấp đến hầu hạ trái phải, nhưng vị Phan bí thư này không sợ quyền thế, ỷ vào có Hoàng huyện trưởng, căn bản là hờ hững, một phó huyện trưởng còn không có quyền quyết định mình lên xuống.
Lúc Hạ Vũ Tuấn còn chưa tới, cục trưởng cục bảo vệ môi trường Vương đã ám chỉ Hạ Vũ Tuấn nói: "Huyện trưởng Hạ, nhà máy nhựa Vân Lĩnh xã chúng ta không đi nữa, đường xá cũng xa, hình như tình hình giao thông gần đây trời mưa, cũng không tốt lắm.
Hạ Vũ Tuấn có chút kỳ quái hỏi: "Vì sao không đi, nhà máy nhựa là xí nghiệp ô nhiễm nghiêm trọng nhất." Hắn nhìn biểu tình của cục trưởng Vương, tựa hồ cảm giác được cái gì đó, liền lại hỏi: "Lão Vương, có vấn đề gì sao?" Cục trưởng Vương cười cười, do dự một chút, cảm thấy vẫn nên nói rõ ràng một chút thì tốt hơn, miễn cho không giải thích được đắc tội với người khác: "Bí thư Phan ở xã kia là em vợ của huyện trưởng Hoàng, điều này cô cũng biết, hình như nhà máy này và bí thư Phan cũng có chút...... Ha ha, tôi sợ cô đi khó xử.
Hạ Vũ Tuấn trong lòng hiểu rõ, nhưng hắn không thể bởi vì cái này mà dễ dàng rút lui, vậy truyền ra ngoài thật mất mặt, một phó huyện trưởng sợ một bí thư xã, hắn nhàn nhạt cười cười nói: "Đi xem trước rồi nói." Hiện tại tới xã Vân Lĩnh hắn mới xem như lĩnh giáo, chính quyền xã liền tới một văn thư cùng đi, nghe nói chủ tịch xã là đi xuống kiểm tra công tác, bí thư đang họp, nói qua sẽ lại tới.
Hạ Vũ Tuấn cũng không dễ so đo, vốn công việc lần này cũng không phải nhằm vào xã, bọn họ liền trực tiếp đi đến nhà máy nhựa phế liệu sản xuất phi pháp kia.
Đoàn người bọn họ còn chưa đi tới, từ xa đã ngửi được một cỗ gay mũi mùi vị, đồng thời cũng thấy được một cỗ ô trọc thoát nước, chậm rãi chảy tới đồng ruộng.
Hạ Vũ Tuấn nhíu mày.