phong lưu công chức
Chương 13: Túc địch? Anh trai?
Vu Thành Long lần đầu tiên bị người đánh bại, còn là một tiểu loli vừa lên trung học cơ sở năm nhất, làm sao chịu nổi!
Nhớ tới làn da trắng nõn nà của giáo viên đoan trang tri thức, toàn bộ đều nhuộm đỏ tươi thủy nộn, khuôn mặt xinh đẹp xấu hổ không khỏi, nhét bằng tốt nghiệp vào trong tay cậu, liền đẩy cậu ra quẫn bách, xấu hổ, Vu Thành Long liền không kìm được.
Vì sao thầy Quý không lớn tiếng quát lớn Lâm Lâm?
Nghi vấn này tra tấn hắn thẳng đến khi về đến nhà, nghe được nghĩa mẫu Đồng Phượng Anh nói Thất gia gia Vu Hải Sinh ngày mai phải về Thông Hải mới thôi.
Nhưng mà, buổi chiều liền nhận được thành phố bộ tổ chức thông báo, làm cho hắn sáng sớm ngày mai chạy tới Phong Lâm trấn báo danh.
Phong Lâm Trấn là một hương trấn xa xôi có kinh tế lạc hậu nhất thành phố Thông Hải, nghe nói nhóm sinh viên công chức năm nay phần lớn đều phải đến hương trấn rèn luyện, trước tiên, Vu Thành Long biết được Đinh Hạo Đông cũng được phái tới Phong Lâm Trấn.
Thị trấn Phong Lâm được mọi người biết đến, chính là sân bay Phong Lâm. Trước kia là sân bay cỡ nhỏ quân dụng, năm kia mới quân chuyển dân dụng, hơn nữa chiếm được mở rộng thêm, có hơn ba mươi chuyến bay trong nước.
Ngoài ra, tại Phong Lâm trấn trên, cũng có một mảnh khu khai phá, chủ yếu là lấy máy móc gia công làm chủ khu Đông, cùng lấy kho bãi làm chủ khu Tây tạo thành.
Mà thị trấn Phong Lâm còn tiếp giáp với thành phố Đồng Nhãn tỉnh Trung Nam, Đồng Nhãn là một thành phố cấp huyện, cũng là một trong bốn trung tâm bán sỉ quần áo lớn nhất trong nước...
"Biết rõ thủ tướng Vu hôm nay trở về, làm sao còn có thể đem một nhân vật ngôi sao Vu Gia Đồn như anh đuổi đi chứ?"
Sáng sớm hôm sau, Đinh Hạo Đông đón xe tới, đón Vu Thành Long cùng nhau chạy tới trấn Phong Lâm tiếp nhận công tác an bài, "Trong này có phải có mờ ám hay không a?"
Vu Thành Long nhếch miệng mỉm cười, từ trong túi Đinh Hạo Đông tìm ra một Trung Hoa mềm mại, không khách khí xé ra rút ra một nhánh, lại bị nữ tài xế ngăn cản, ngượng ngùng ngậm ở ngoài miệng không dám điểm: "Một cái có thể là bộ phận tổ chức thành phố bị cao tầng bày mưu đặt kế gây nên, một cái có thể là các trưởng bối của tôi cố ý tôi luyện tôi, anh cho rằng khả năng nào lớn hơn?"
Đinh Hạo Đông nhét Trung Hoa mềm vào trong tay Thành Long, vỗ vỗ túi xách của mình, đắc ý nói: "Bên trong còn có cả một cái, chị tôi cho tôi, để tôi chuẩn bị một chút - - đúng rồi, nếu ông ba của cậu đều ủng hộ cậu theo chính trị, cần gì phải khiêm tốn như vậy, Vu thủ tướng cũng không phải ba ngày hai bữa đều có thể trở về, cơ hội lộ mặt là chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, cho nên tôi không ủng hộ khả năng thứ hai mà cậu nói.
Vu Thành Long đưa tay nắm lấy Đinh Hạo Đông cánh tay: "Không nói cái này, chúng ta hiện tại cách chính trị còn quá xa, cần gì lo sợ không đâu, đúng rồi, tỷ tỷ của ngươi cùng tỷ phu không phải đều ở thành phố hương trấn sự vụ cục sao, có hứa hẹn cho ngươi chiếu cố a?"
"Đừng nói nữa, nhắc tới tên kia ta liền buồn bực," Đinh Hạo Đông phía sau kính mắt trừng thật to, "Bọn hắn gần đây ầm ĩ lợi hại đâu..."
Vu Thành Long thấy Đinh Hạo Đông muốn nói lại thôi, vỗ vỗ hắn truy hỏi: "Vì sao?
Đinh Hạo Đông nghiêm túc nhìn Vu Thành Long một cái, thở dài: "Trần Hải Long cái tên không học vấn không nghề nghiệp lại nói như rồng leo, làm như rồng leo, cư nhiên muốn ba tôi đưa hắn đến cục tài chính, hắn thật sự có chút bản lĩnh còn chưa tính, ba tôi sợ trước đây hắn mất mặt, cho nên chị tôi thành nơi trút giận.
"Không phải nghe nói ông nội hắn hiện tại lực ảnh hưởng còn rất thâm hậu sao, thị ủy không ít nghị sự đều bị phủ định, gánh hát mới một chút biện pháp cũng không có, cha ngươi một chút không lo lắng?"
"Cho nên cha ta cũng nhức đầu a," Đinh Hạo Đông tựa hồ rốt cục có thổ lộ buồn bực cơ hội, dứt khoát nôn ra cho nhanh, "Cha ta năm đó vẫn là Trần Hán Sinh một tay đề bạt lên đâu, tỷ ta chính là quyền sắc trao đổi lợi thế, mỗi khi ta nhìn thấy tỷ ta một đóa hoa tươi cắm ở phân chó thượng liền muốn xách đao chém người..."
Trước mắt hiện lên khí chất nhàn nhã trí thức của Đinh Hạo Khiết, dáng người dịu dàng chân thành mê người, Vu Thành Long cũng vô cùng khó chịu.
Hiện tại bí thư thành ủy Tô Chinh Vũ cùng thị trưởng Lâm Nhã Phương tuy rằng còn chưa thể chân chính nắm giữ thành phố Thông Hải, mọi chuyện khắp nơi đều có không ít trở ngại, nhưng bọn họ dù sao cũng là người cầm quyền tương lai a, cha tôi vì tiền đồ khẳng định cũng phải cân nhắc lợi hại, thời kỳ phi thường này chính là thời kỳ ông ấy gian nan nhất, "Đinh Hạo Đông hướng nữ tài xế trầm giọng yêu cầu," Mời mở cửa sổ, chúng tôi muốn hút thuốc.
Nghe xong cuộc nói chuyện này của hai người trẻ tuổi lai lịch không nhỏ trên xe, nữ tài xế tự nhiên không thể tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc của mình, không nói tiếng nào hạ cửa sổ xe xuống, chợt nghe thấy phía sau bốp một tiếng, bật lửa đốt lên.
"Thành Long, cậu thành thật nói cho tôi biết, trong ấn tượng của cậu, tôi có phải đặc biệt âm trầm hay không?" Đinh Hạo Đông phun ra một ngụm thuốc, quay mặt gắt gao nhìn chằm chằm bạn học, kiêm đồng nghiệp.
"Hắc hắc hắc..." Vu Thành Long vô tâm vô phế cười rộ lên, thấy Đinh Hạo Đông dường như muốn giả bộ tức giận, hắn mới nói, "Đúng vậy, cậu rất âm hiểm, chỉ sợ Phan Cường cũng không biết cậu đang thầm mến Tiểu Hủy đúng không, ha ha..."
Đinh Hạo Đông nhất thời quẫn bách, tiểu bạch mặt ửng đỏ lên, nghiêng người tới muốn bóp cho Thành Long cổ: "Biết ngay không gạt được ngươi, ta cảnh cáo ngươi a, ngươi ngàn vạn lần đừng cho ta tiết lộ ra ngoài, ta thật sự không muốn đắc tội Phan Cường, ngươi biết không?"
"Nói nhảm," Vu Thành Long rụt cổ, tiếp tục ném ra bom hạng nặng, "Bất quá, ta biết hai người các ngươi cũng không phải là tiểu Hủy trong cảm nhận giai nhân nhất tuyển..."
Đinh Hạo Đông sửng sốt, trong uể oải mang theo oán giận: "Chẳng lẽ là ngươi? Tuy rằng ngươi gà gà lớn hơn chúng ta, nhưng Tiểu Hủy rõ ràng coi ngươi là tiểu đệ đệ a, kháo, ngươi cũng không có cửa đâu.
"Khụ khụ..." Vu Thành Long từ trong kính chiếu hậu nhìn thấy nữ tài xế đỏ mặt liếc hắn một cái, liền chờ Đinh Hạo Đông còn chưa bình tĩnh lại cảnh cáo, "Đổ mồ hôi, xem Tiểu Hủy mê hoặc ngươi thành cái dạng gì, kích động liền nói không lựa lời, sự vĩ đại của ta còn cần ngươi tới tuyên truyền a, ha ha..."