phó bác sĩ, may mắn gả cho ngươi
Chương 24 - Bà Phó Ra Ngoài Làm Việc Cũng Không Quên Chụp Ảnh Khỏa Thân Dụ Dỗ Bác Sĩ Phó
Lúc trước Cố Miên mới nghĩ đến việc chuẩn bị một món quà cho Phó Dư. Nhưng thật không ngờ sinh nhật Phó Dư lại nhanh như vậy.
Kiếp trước, cô nghĩ nhất định phải trốn khỏi Phó gia trước sinh nhật Phó Dư.
Bởi vì sinh nhật Phó Dư đối với hắn mà nói có ý nghĩa phi thường trọng yếu.
Cho nên mỗi lần sinh nhật Phó Dư, hắn luôn trở nên điên cuồng hơn ngày thường.
Mỗi lần vào ngày sinh nhật Phó Dư, cô đều bị Phó Dư làm cho không xuống giường được.
Phó Dư lúc điên cuồng căn bản là không khống chế được chính hắn.
Rõ ràng không muốn làm tổn thương cô, nhưng vẫn sẽ nhịn không được thô bạo kéo cô lên giường cưỡng gian.
Cho nên mỗi năm sinh nhật Phó Dư cũng là lúc Cố Miên muốn chạy trốn khỏi Phó gia nhất.
Nhưng năm nay thì khác. Cô chỉ muốn tặng Phó Dư một món quà vào ngày sinh nhật.
Cốc cốc cốc
Cửa phòng ngủ truyền đến tiếng gõ cửa có tiết tấu.
Phu nhân, người đã tỉnh chưa? Người còn chưa ăn sáng. Bây giờ nên dậy ăn một chút gì đó. "Giọng nói của bà Trương từ ngoài cửa truyền đến.
Cố Miên vừa nghe lập tức có chút thẹn thùng. Nguyên nhân mỗi lần cô rời giường rất muộn đều là cùng Phó Dư ở trên giường làm tình quá điên cuồng mới có thể dậy không nổi.
Mẹ Trương giờ này mới tới tìm cô ăn cơm, khẳng định biết chuyện đêm qua cô và Phó Dư làm tình.
Cố Miên mặc quần áo tử tế mở cửa phòng, chỉ thấy bà Trương dùng xe thức ăn đẩy một đống đồ ăn sớm vào.
Lúc ra cửa thiếu gia dặn dò ta. Lúc này nhất định phải gọi ngươi rời giường ăn. Nếu không sẽ không tốt cho dạ dày ngươi.
Bà Trương nhìn thấy dấu vết trên cổ Cố Miên, hết sức vui mừng cho Cố Miên và Phó Dư. Từ sau khi phu nhân thay đổi tạo hình, bầu không khí trong nhà rõ ràng tốt hơn trước rất nhiều.
Vậy lúc Phó Dư ra ngoài có ăn gì không?
Cố Miên nghĩ đến thói quen của Phó Dư, bình thường lúc anh ra ngoài bởi vì quá vội vàng, thường xuyên cái gì cũng không ăn.
Lúc thiếu gia ra ngoài ăn. Chẳng qua ăn rất ít. Phu nhân, người biết khẩu vị thiếu gia không tốt. Sáng sớm cậu ấy thường ăn một chút.
Cố Miên nghe được lời của bà Trương liền nhíu mày. Sau khi sống lại nàng đối với Phó Dư quan tâm cũng không đủ. Phó Dư chỉ có một chút thói quen ăn sáng mà cô lại không chú ý tới.
Vậy em sẽ học nấu cơm với anh một chút. Anh ấy sẽ ăn nhiều đồ em làm một chút.
Cố Miên nghĩ đến những món ăn đen tối mình làm cho Phó Dư đều đã ăn hết rồi. Cô ấy nên học nấu ăn từ lâu rồi.
Bà Trương lập tức cười gật đầu.
Kỳ thật phu nhân rất quan tâm thiếu gia. Chẳng qua bình thường không nói thế nào mà thôi. Ta trước kia còn thay thiếu gia không đáng giá. Trước kia thân thể phu nhân có một chút tật xấu, thiếu gia đều khẩn trương muốn chết. Nhưng lúc đó vô luận thiếu gia làm chuyện gì, phu nhân cũng không thèm để ý. Đem tình cảm thiếu gia ném xuống đất giẫm đạp. Cũng may phu nhân hiện tại hiểu được một mảnh chân tâm của thiếu gia.
Đó là trước kia, ta hiện tại cuối cùng cũng hiểu.
Cố Miên nghĩ đến bản thân trước kia, trong lòng không khỏi áy náy. Phó Dư vì nàng thật sự đã trả giá quá nhiều.
Cũng may hiện tại nàng tỉnh ngộ cũng không tính là muộn, hết thảy đều còn kịp.
Phu nhân, hôm nay thiếu gia còn tiếp xúc với cổng của người. Sau này người có thể tùy ý ra vào Phó gia. "Mẹ Trương nhắc nhở.
Thật sự!
Cố Miên kích động nhảy dựng lên. Nàng không phải cao hứng có thể rời khỏi nơi này, mà là nàng nếu như có thể tự do ra vào Phó gia thì có thể đi ra ngoài làm việc.
Cô suy nghĩ một chút tất cả tiền trên người hiện tại đều là Phó Dư đưa cho cô. Nếu như cô mua quà cho Phó Dư, kỳ thật vẫn là dùng tiền Phó Dư đưa.
Vậy phần lễ vật này không phải tương đương với lễ vật Phó Dư mua cho mình sao?
Cố Miên nghĩ đi nghĩ lại vẫn cảm thấy nếu cô có thể tự mình ra ngoài kiếm tiền thì tốt nhất.
Sau khi ăn sáng xong, Cố Miên thay quần áo ra ngoài. Hãy sẵn sàng thử vận may của bạn để có được một công việc. Không cần tiền lương quá cao, chỉ cần trong vòng 10 ngày kiếm được một khoản tiền mua quà cho Phó Dư là được.
Kết quả vận khí của Cố Miên cũng không tệ, cô vốn định đến một cửa hàng cao cấp làm nhân viên bán hàng. Kết quả ở bên ngoài cửa hàng liền đụng phải một người đàn ông đang chụp ảnh.
Tiểu thư, công ty chúng tôi hiện tại thiếu một nữ diễn viên phối hợp quay quảng cáo. Không biết cô có hứng thú hay không? "Người đàn ông này đội mũ lưỡi trai, trên mặt trái còn treo một vết sẹo.
Nếu là người bên ngoài chỉ sợ sẽ bị lầm tưởng là người xấu bị trực tiếp dọa chạy. Nhưng mà Cố Miên lại nhận ra người đàn ông này.
Trước khi sống lại nàng bị buôn bán đến kỹ viện ngầm Las Vegas thường xuyên nghe những kỹ nữ đồng dạng bị buôn bán đến kỹ viện nói đến một đạo diễn người Hoa.
Từ một đạo diễn quảng cáo nghèo đến đạo diễn nổi tiếng chỉ mất hơn một năm.
Cô đã từng xem qua ảnh chụp của đạo diễn kia, nhưng không phải là người đàn ông thoạt nhìn có chút dọa người trước mắt này sao.
Tiểu thư, cô đừng hiểu lầm tôi thật sự không phải người xấu. Tôi thật sự cảm thấy ngoại hình của cô không tệ. Tuy tiền lương không cao, nhưng tuyệt đối là giá lương tâm. Hơn nữa tương lai nếu tôi làm đạo diễn điện ảnh khẳng định sẽ tìm cô đóng phim.
Hoàng Thắng lo lắng nói.
Hiện tại quảng cáo truyền hình trên tay hắn là hạng mục đầu tiên hắn nhận được.
Vì có thể thuận lợi lấy được cho nên hắn đem ngân sách đè xuống thấp nhất.
Nam diễn viên mà bên thương hiệu mời xem như là một nam diễn viên có chút lưu lượng thịt tươi trên cơ bản đã dùng hết dự toán, cho nên người mẫu quay quảng cáo muốn mời những nữ minh tinh nổi tiếng kia nhất định là mời không nổi.
Nhưng muốn cho hắn ở ven đường tùy tiện tìm một quả dưa chua nứt táo, đừng nói lão bản không đồng ý.
Hắn cũng không đồng ý.
Vì thế Hoàng Thắng ở ven đường tìm người đã trọn vẹn ba ngày.
Mắt thấy thời hạn hết hạn quảng cáo sắp tới, kết quả không nghĩ tới đột nhiên xuất hiện một nhân vật như thiên tiên.
Tướng mạo này khí chất này coi như là một bình hoa mặt than cũng hoàn toàn không thành vấn đề a, đứng ở nơi đó chính là một bộ áp phích.
10 ngày có thể kiếm được 10 ngàn không?
Cố Miên suy nghĩ một chút báo ra giá cả lý tưởng của mình.
Nàng chỉ muốn tặng cho Phó Dư một phần lễ vật, quá rẻ không lấy ra được, quá đắt lại mua không nổi.
Cái giá này vừa vặn thích hợp.
Một vạn đồng đối với người bình thường mà nói khẳng định rất nhiều, nhưng đối với người mẫu quay quảng cáo mà nói thì thấp đến đáng thương. Giá cả này đối với những người mẫu nổi tiếng mà nói quả thực kiếm được rất nhiều lời.
Hoàng Thắng lập tức đánh nhịp nói: "Một vạn khối, hoàn toàn không thành vấn đề! nếu không ngươi bây giờ liền theo ta đi ký hợp đồng!"
Trong lòng Cố Miên 囧. Nếu cô không phải là người sống lại nhìn thấy bộ dạng như vậy của đạo diễn Hoàng chỉ sợ còn tưởng rằng gặp phải chú cao bồi quái dị gì đó.
Nhưng sau khi ký hợp đồng, Cố Miên vẫn gửi tin nhắn cho Phó Dư. Cô lo lắng nếu Phó Dư không đồng ý thì quảng cáo này của cô khẳng định cũng không quay được.
Ông xã, một đạo diễn tìm em quay quảng cáo. Là quảng cáo son môi của một công ty mỹ phẩm. Anh đồng ý không?
Cố Miên chụp ảnh gửi vào di động của Phó Dư.
Phó Dư nhìn thấy tư liệu Cố Miên gửi tới lập tức gọi người đi tra xét công ty quảng cáo và thương hiệu này. Sau khi xác nhận không có vấn đề, Phó Dư mới trả lời: "Em có thể làm chuyện em muốn làm.
Chẳng qua sau khi bác sĩ Phó gửi tin tức, ngực rõ ràng phập phồng vài cái.
Không thể tức giận, không thể cố chấp. Những thứ này đều là ngủ không thích.
Thật ra anh không muốn Cố Miên ra ngoài, không muốn cô quay quảng cáo, không muốn cô thể hiện vẻ đẹp của mình trước mặt người khác.
Chỉ là hai người Quảng Tây thật vất vả phá băng, nếu như anh lại giam cầm cô như trước kia. Anh lo lắng cuộc sống tốt đẹp hiện tại sẽ tan thành bọt nước trong nháy mắt.
Cố Miên thấy Phó Dư đồng ý lập tức cầm bút ký tên mình lên tài liệu.
Ở nhà đều do ông xã quyết định, cho nên tôi quay quảng cáo phải hỏi ý kiến anh ấy. "Cố Miên viết xong cười với đạo diễn Hoàng.
Đạo diễn Hoàng trong nháy mắt cảm giác mình bị đút một miếng thức ăn cho chó. Thanh niên bây giờ kết hôn sớm như vậy.
Bất quá nhìn tiểu mỹ nhân 10 ngày có thể kiếm được một vạn đồng liền kích động thành như vậy nói vậy chồng nàng chính là một người làm công ăn lương bình thường đi.
Ai, thật sự là đáng tiếc.
Trước khi quay quảng cáo, Cố Miên đến phòng thay đồ thay một chiếc váy yếm. Cô nhìn mình trong gương, ma xui quỷ khiến chụp một tấm ảnh nửa thân trần của mình gửi đến điện thoại di động của Phó Dư.
Bác sĩ Phó, dáng người vợ anh thế nào?