phó bác sĩ, may mắn gả cho ngươi
Chương 1: Trọng sinh vừa mở mắt liền đang bị lão công thao
Mùa hè năm 16 tuổi.
Cố Miên mặc một bộ váy liền áo màu trắng hoa nhỏ hóng mát dưới giàn nho Phó gia. Khi đó Cố gia còn chưa phá sản, Cố Miên vẫn là thiên kim tiểu thư của Cố gia.
Lúc trước Cố gia dựa vào Phó gia mới có một chỗ đứng ở thành phố A. Cho nên khi trưởng tử Phó gia Phó Dư sinh nhật lần thứ 20, Cố Miên làm trưởng nữ Cố gia đương nhiên là muốn tới Phó gia làm khách.
Chỉ là Phó gia đại nghiệp đại, toàn bộ đình viện Phó gia giống như là một tòa mê cung.
Cố Miên giẫm lên phiến đá xanh đi một vòng trong vườn hoa, vòng bảy vòng tám vòng.
Cuối cùng không tìm được phương hướng, dứt khoát nằm trên ghế lạnh dưới giàn nho ngủ.
Khi cô ngủ nửa mê nửa tỉnh thì đột nhiên phát hiện một cậu bé mặc áo sơ mi màu đen đang đứng trên một tòa nhà nhỏ màu trắng đối diện.
Cậu bé kia nhìn ánh mắt cô như rắn độc, ham muốn chiếm hữu nồng đậm gần như muốn nuốt chửng cô.
Lúc này Cố Miên lần đầu tiên nhìn thấy Phó Dư, cũng là lần đầu tiên gặp mặt khiến Phó Dư hạ quyết định muốn nhốt con chim nhỏ màu trắng này vào trong lồng.
Sau đó Cố gia gặp phải phá sản, Cố Miên gả cho Phó Dư.
Chỉ sau đó là tình dục tàn bạo.
Cố Miên không yêu Phó Dư, càng không yêu người đàn ông cướp đoạt thân thể cô.
Nàng tốn cả đời muốn thoát khỏi lồng giam xa hoa Phó Dư chế tạo.
Nhưng sau này cô mới biết Phó Dư Tài là người yêu cô nhất trên thế giới này, nhưng cô lại biết khi Phó Dư vì cứu cô mà chết.
******
Phanh phanh phanh
Cố Miên cảm thấy một nơi riêng tư nào đó dưới thân mình đang bị phá vỡ một cách mãnh liệt. Một cây gậy cứng rắn đâm thủng huyệt hoa chặt chẽ dưới thân nàng.
Đau quá, cút ngay!
Cố Miên đau đến mở hai mắt ra, sau đó liền nhìn thấy một đôi mắt lạnh lùng xuất hiện trên đỉnh đầu, khuôn mặt giống như nhân vật chính trong truyện tranh xuất hiện trên đỉnh đầu.
Cút ngay? Không muốn để cho ta lên là tính toán để cho nam nhân khác lên ngươi?
Tay Phó Dư bóp cằm Cố Miên, giọng nói trầm thấp như băng. Cả khuôn mặt phủ kín một thành hàn sương, quả thực chính là muốn đem người cho đông chết.
Phó Dư?
Nhất thời Cố Miên sợ tới mức ngay cả thân thể đau đớn cũng không để ý tới.
Rõ ràng Phó Dư ở đám cháy vì cứu nàng mà qua đời.
Chẳng lẽ nói hiện tại chỉ là đang nằm mơ?
Cô thật đúng là ngu xuẩn, rõ ràng người đàn ông mình yêu nhất đang ở bên cạnh.
Nhưng cô lại bỏ lỡ Phó Dư suốt mười năm.
Sau khi Phó Dư qua đời, cô cũng uống thuốc ngủ tự sát.
Chẳng lẽ bây giờ là đang nằm mơ?
Không đúng, ngậm ở nàng hoa huyệt bên trong côn thịt còn mang theo nhiệt độ. Và nỗi đau trên cơ thể cô ấy không phải là giả. Đây không phải là địa ngục, cũng không phải là một giấc mơ.
Cô ấy đã được tái sinh!
Nàng còn chưa bị người mê hoặc phản bội hôn nhân của Phó Dư, Phó Dư cũng không vì cứu nàng mà chết. Hết thảy đều còn kịp!
Cố Miên nhịn không được vươn tay muốn chạm vào khuôn mặt mê người của Phó Dư. Nhưng tay nàng còn chưa đụng tới Phó Dư đã bị Phó Dư cho bắt lấy đẩy ra.
Cố Miên, em cho rằng anh không biết trong lòng em đang nghĩ gì sao? Chỉ cần coi anh là người đàn ông khác là được rồi.
Phó Dư nhìn vẻ trầm mê xẹt qua trong mắt Cố Miên.
Thanh âm này thật nhỏ mà lại câu người, giống như là âm thanh động dục của mèo con.
Phụ cận hơi có chút kinh ngạc. Kết hôn với Cố Miên một năm, trong một năm này khi anh và Cố Miên làm tình, Cố Miên luôn không tình không nguyện. Càng miễn bàn động tình, mỗi lần đều giống như làm theo thông lệ.
Cố Miên nhìn bóng lưng Phó Dư rời khỏi phòng, trái tim cô lập tức thắt lại.
Lúc này điện thoại của Cố Miên vang lên, chỉ thấy người gọi là Cố Bảo Châu.
Chị, em đã giúp chị đặt vé máy bay đi Mỹ. Chị chỉ cần cùng học trưởng đến Mỹ thì không cần lo lắng thế lực của Phó gia nữa. "Trong giọng Cố Bảo Châu là kích động không kiềm chế được.
Nếu Cố Miên không phải đã nhìn thấy bộ mặt thật của Cố Bảo Châu, chỉ sợ cô đã bị Cố Bảo Châu lừa rồi.
Cố Bảo Châu căn bản không phải đang giúp cô, mà là đang đẩy cô vào trong hố lửa.
Cô cũng không quên Cố Bảo Châu sau khi cô đi Mỹ, lập tức liên lạc với học trưởng đem cô bán đến một kỹ viện ngầm ở Alaska.
Vậy sao? Nhưng tôi không định đi Mỹ nữa. Tôi chỉ muốn ở lại bên cạnh Phó Dư.
Cố Miên tựa vào đầu giường cười lạnh. Cô mở điện thoại di động rảnh tay định vào phòng tắm tắm rửa.
Tỷ tỷ, ngươi điên rồi? Ngươi nói Phó Dư chính là biến thái, ở trên giường giống như một con dã thú chỉ biết Man Càn. Ngươi mỗi ngày ở cùng một chỗ với hắn đều đau đến không muốn sống. Sao ngươi đột nhiên lại thay đổi chủ ý?
Thanh âm Cố Bảo Châu thét chói tai từ trong điện thoại di động truyền ra.
Rõ ràng cô và Đường Trạch đã chuẩn bị tốt tất cả.
Chỉ chờ lừa Cố Miên sang Mỹ.
Nào ngờ Cố Miên đột nhiên đổi ý.
Cái này không thể được, nàng mơ ước Phó Dư nhiều năm như vậy.
Thật vất vả mới có được cơ hội, sao có thể bỏ được cơ hội trốn khỏi tay như vậy.
Đó là trước kia tôi không biết quý trọng. Phó Dư Khí sống tốt, tại sao tôi phải đối nghịch với tính phúc nửa đời sau của mình. Hơn nữa chức năng tình dục của Phó Dư mạnh mẽ như vậy, tôi ở trên giường hắn sảng khoái muốn chết. Tôi còn đi trêu chọc nam nhân khác làm cái gì?
Cố Miên nói xong liền nghe thấy tiếng thở dốc dồn dập của Cố Bảo Châu.
Không cần nghĩ cũng biết Cố Bảo Châu tức giận đến mức nào.
Khóe miệng cô cong lên một đường cong đắc ý, đang muốn xoay người đi vào phòng tắm nhìn thấy một bóng người đứng ở cửa.
Phó Dư mặc áo ngủ màu đen đứng cạnh cửa, trên tay còn cầm một viên thuốc dán.
Trên mặt anh mang theo biểu tình không rõ, ánh mắt nhìn Cố Miên có vài phần không thấu.
Ở trên giường của ta sảng khoái muốn chết?
Phó Dư nói xong đi một bước về phía Cố Miên. Khí thế trên người anh mạnh mẽ, chỉ cần tới gần đã khiến Cố Miên cảm thấy áp bách.
Bởi vì điện thoại di động mở loa, Cố Bảo Châu bên kia cũng nghe được thanh âm của Phó Dư.
Lúc này Cố Bảo Châu lập tức nói: "Anh Phó, không phải như anh nghĩ. Cố Miên không bảo em lén mua vé máy bay đi Mỹ. Cũng không muốn trốn khỏi nhà họ Phó. Anh đừng hiểu lầm.
Cố Bảo Châu không mở miệng còn tốt, vừa mở miệng đã khiến ngọn lửa giữa Phó Dư và Cố Miên càng thêm rực rỡ.
Phó Dư trực tiếp đoạt lấy di động của Cố Miên, sau đó ném thẳng vào bồn cầu.
Vẻ mặt hắn lạnh như băng, thanh âm lạnh như băng.
Cố Miên, em rất muốn chết phải không?
Nhìn thấy bộ dáng chiếm hữu mười phần này của Phó Dư, Cố Miên không còn sợ hãi như kiếp trước nữa, ngược lại tiến đến trước mặt Phó Dư, hai tay khoác cổ Phó Dư.
Có chết cũng là chết ở trên giường của ngươi.
Cô nói xong vươn ngón tay tinh tế mềm mại vén áo ngủ của Phó Dư lên, đầu ngón tay mềm mại nhẹ nhàng gãi trên núm vú màu nâu của Phó Dư.
Trong nháy mắt hơi thở của Phó Dư trở nên nồng đậm.