phát tình
Chương 30 - Sprout
Đặng Hề không muốn hồi tưởng lại người đàn ông được gọi là cha cô ở góc độ sinh học kia, hồi ức liên quan đến anh nặng nề lại hít thở không thông, liên quan đến phá hủy tất cả ảo tưởng mà cô vừa dấy lên đối với tình yêu và gia đình.
Điện thoại di động dán bên tai vang lên tiếng chuông nóng bỏng mãnh liệt của Mạnh Thiến Hạ, cuốn theo mặt tiền cửa hàng gió nóng nảy mà đến, thổi lên mái tóc dài mềm mại tùy ý rơi lả tả.
Tay áo ngắn màu trắng rộng thùng thình khoác lên người, theo gió nóng thổi phồng lên.
Không ai bắt máy.
Hàng rào bảo vệ ban công nhỏ được trang bị rất cao, người mặc quần áo phòng hộ màu trắng dưới lầu co thành một chấm nhỏ màu trắng, đang bận rộn.
Vừa rồi không khống chế tốt cảm xúc, lúc này tỉnh táo lại ngược lại có chút áy náy.
Đi thay ga giường trước rồi nói sau.
Xoay người vào phòng, rèm che ánh sáng che kín ánh mặt trời chói mắt bên ngoài, ga giường vốn tối màu đã đổi thành hoa văn bò sữa, màu xám nhạt chỉnh tề bị đè lên gối đầu cùng màu thoạt nhìn không hợp nhau.
Động tác của hắn cũng quá nhanh.
Đặng Hề co cẳng chạy vào phòng vệ sinh, vừa tới cửa đã đụng phải Mạnh Lương.
Tê. "Mũi đau quá.
Hai người gần như đồng thời mở miệng.
Sao không đợi tôi một chút?
Ngày kia là tết Trung thu.
Cô sửng sốt, không nghĩ tới anh sẽ nói cái này, xoa xoa mũi lộ hồng, sau đó đi tiếp lời anh.
Lại là trăm miệng một lời.
Tết Trung thu thật tốt.
Thuận tay liền làm.
Đặng Hề ngẩng đầu bật cười, "Cậu nói trước đi.
Hắn lại bỗng nhiên tới gần, nốt ruồi nhỏ điểm xuyết trên da âm điệu phóng đại, mang theo mùi bạc hà thơm ngát mát mẻ rơi vào mũi rất vểnh lên.
Đụng có đau không?
Như là mưa rơi vào hồ nước yên lặng đã lâu, rất nhỏ lại làm cho mặt hồ yên tĩnh nổi lên gợn sóng.
Làm sao còn để ý đến đau chứ, lỗ tai Đặng Hề còn đỏ hơn mũi, chịu đựng trong lòng khẽ nhúc nhích nói tiếp: "Không đau, cơ ngực ngươi mềm, không tính là quá đau.
Cô đang hồ ngôn loạn ngữ cái gì?!
Rõ ràng chỉ nói ba chữ đầu là được rồi!
Đặng Hề nháy mắt chuyển đề tài, tốc độ nói như là nhấn nhanh: "Đúng rồi, cậu nói ngày mốt là Trung thu?Thời gian trôi qua thật nhanh, các cậu khi nào thì khai giảng?
Trên mặt Mạnh Lương còn có chút bọt nước, lúc này đang theo hàm dưới sắc bén chảy xuống, sự hoảng loạn của người trước mặt rơi vào trong mắt hắn, ý cười thẳng vào đáy mắt, "Đúng, ngày mốt là Trung thu, thời gian quả thật rất nhanh, thời gian khai giảng của chúng ta còn chưa thông báo, huấn luyện quân sự cũng sửa lại thời gian thông báo khác.
A, a, như vậy a, hiện tại tình thế quả thật nghiêm trọng.
Em đi toilet rửa sạch trước một chút, anh ở phòng khách phía dưới chờ em, "Trước khi xoay người còn xoa xoa mái tóc rối tung của cô," Quần lót mới anh đặt ở trên bàn rửa mặt.
Thật nên cảm tạ Mạnh Lương cư nhiên có nhiều như vậy mua nhưng không có xuyên qua quần lót mới, bằng không nàng hiện tại khả năng phải trần truồng mông trốn ở trong phòng.
Lúc Đặng Hề đi xuống, Mạnh Lương mặc quần đùi ngắn tay ngồi ở trên sô pha, chân dài tùy ý khoát trên mặt đất, màu da hắn hơi đậm, lông chân bởi vậy cũng không tính là rõ ràng, lúc này đang chuyên chú nhìn điện thoại di động, nhưng cô vừa tới gần, chỉ thấy hắn ngẩng đầu nhìn qua.
"Bốn giờ rưỡi rồi, đói không?"
Lăn qua lăn lại một hồi cũng sắp năm giờ, cô đi tới ngồi nghiêng đối diện anh, "Không đói, anh đói không?
Cảm giác Mạnh Lương có chút giống bà Đặng Anh Lan, luôn lo lắng bà có đói bụng hay không.
Mang vào hình tượng kỳ quái này, Đặng Hề càng nhìn hắn càng cảm thấy thú vị, trong lòng lại nhớ tới một chuyện khác, ngày mốt chính là tết Trung thu, vậy Đặng Anh Lan phu nhân năm nay chỉ có thể một mình đón tết đoàn viên, vậy tối hôm sau nhất định phải gọi video với cô mới được.
Đâm "âm thanh niêm phong bị xé mở đem lực chú ý của nàng kéo trở về, ngón tay dài cầm hộp trong suốt đựng thạch hoa quả Khóc Chi Lang đưa tới trước mặt nàng.
"Ăn thạch không?"
Hồi ức mộng xuân hoang đường kia bị gợi lên, Đặng Hề tiếp nhận thạch hoa quả này, mùi nước chanh nhàn nhạt tràn ngập trong không khí, nước trái cây trong veo nổi lên mặt ngoài, thạch hoa quả bóng loáng như là đang nhắc nhở cô kết thúc mộng xuân lần trước chưa xong.
Cám ơn nha.
Đặng Hề, đừng nghĩ lung tung! Nó là thạch!
Đây, Chước Tử.
À, được.
Anh giống như mở ti vi, nhưng âm thanh ồn ào lúc này hoàn toàn không lọt vào lỗ tai Đặng Hề, cô đào muỗng thạch hoa quả đưa vào trong miệng, thạch hoa quả mềm ngọt lại co dãn bị đầu lưỡi cuốn vào giữa răng.
Đôi khi, Đặng Hề cực kỳ chán ghét năng lực liên tưởng của mình.
Ở trong đầu của nàng, thạch này tiến vào không phải miệng của nàng, mà là...