pháo bạn bản thân tu dưỡng
Chương 1 - Báu Vật
Tối thứ sáu, lúc Nghê Cảnh ra khỏi văn phòng đã 10 giờ, CBD ánh sao lấp lánh, gần đây thị chính tổ chức lễ hội ánh sáng ở đây, du khách từ bên ngoài đến nối liền không dứt gần như làm tê liệt giao thông vùng này.
Cầm xe, mở kênh giao thông radio, quả nhiên đường chính đã tắc xe, tối thứ sáu, có lẽ tắc đến ba giờ sáng cũng chưa biết.
Bỏ đi ý niệm về nhà, suy nghĩ một chút, quyết định đến quán bar gần đó ngồi một chút. Giờ này, cuộc sống về đêm còn chưa chính thức bắt đầu, nhưng phố bar đã ồn ào tiếng người.
Phố quán bar gần sông, thuộc về vùng phồn hoa nhất dọc theo sông Tây Lưu, Nghê Cảnh đỗ xe xong, chọn một quán bar đi vào.
Ngồi ở trên quầy bar chân cao, để bartender pha một ly rượu thấp, cô lái xe đến, lại là một người, uống một chút là được, không thể uống say.
Trong quán bar không ngồi đầy, phần lớn mọi người đều im lặng uống rượu, trong không khí tràn ngập mùi rượu ngọt ngào, làm cho người ta hơi say, chưa uống đã say.
Cô nhấp một ngụm rượu, châm một điếu thuốc, lúc này đang phát một bài hát tiếng Anh, giọng nữ ca sĩ lười biếng, đang hát:
“I feel so alone on a Friday night.
Can you make it feel like home, if I tell you you're mine”
Nghê Cảnh nghe đến nhập thần, tay kẹp thuốc lá khẽ run rẩy, đột nhiên màn hình điện thoại di động sáng lên, một tin nhắn wechat chưa đọc nhắc nhở, cô không mở khóa, nhìn chằm chằm màn hình một hồi, uống một hơi cạn sạch rượu trong ly, lại gọi một ly.
Đới Thắng Đình cùng bằng hữu uống qua một vòng, trong phòng bao nồng độ cồn bùng nổ, hắn đêm nay hăng hái không cao, uống hai chén, lại không có tâm tư uống, thừa dịp bọn họ nháo rượu ra khỏi phòng bao, tính toán đi ra ngoài hút điếu thuốc.
Anh dựa vào cửa quán bar hút thuốc, mỹ nữ lui tới liên tiếp nhìn về phía anh, anh cũng không xấu hổ, đại phương cho các cô xem, thỉnh thoảng còn có thể cười với các cô, có cô gái quần áo mát mẻ đi tới bắt chuyện, anh một mực lễ phép cự tuyệt.
Hút thuốc xong trở về phòng bao, lúc đi qua quầy bar, bước chân hơi dừng lại, có một người phụ nữ nổi lên tranh chấp với người đàn ông bên cạnh, người đàn ông kia bụng phệ, sắc mặt hồng hào, rõ ràng là uống say, mắng chửi đĩnh đạc không biết đang nói cái gì.
Kỳ thật cũng không thể tính là tranh chấp, bởi vì rất rõ ràng là nam nhân đến gần không được thẹn quá hóa giận chửi đổng, nữ nhân cũng không có phản ứng với hắn.
Ánh mắt Đới Thắng Đình đặt ở trên người nữ nhân, nam nhân chung quanh phần lớn giống như hắn, nhìn chằm chằm nữ nhân không chớp mắt.
Nữ nhân vểnh chân ngồi ở trên quầy bar, tơ tằm áo sơ mi cởi ba cái nút áo, bao mông váy đuôi cá đến bắp chân trung bộ, rất nghề nghiệp ăn mặc, lại làm cho người ta cảm thấy được rất gợi cảm.
Dáng người cô rất đẹp, chỗ nên vểnh thì vểnh, chỗ nên gầy thì gầy.
Người phụ nữ hút một hơi thuốc, tay sơn móng tay màu đỏ thẫm kẹp điếu thuốc lá, đặt ở trên quầy bar, cô phun ra vòng khói, thần sắc lãnh đạm.
Cũng không để ý tới nam nhân bên cạnh mắng khó nghe bao nhiêu, thậm chí nhìn cũng không liếc hắn một cái, nam nhân mắng lâu thấy chung quanh càng ngày càng nhiều người nhìn qua, cũng cảm thấy mất mặt, bỏ lại một câu ngoan thoại rồi đi.
Người phụ nữ kia vén tóc lại, mái tóc xoăn màu nâu hỗn độn tùy ý khoác lên vai, cô uống một ngụm rượu, dương dương tay, lại hỏi bartender một ly.
Cổ họng Đới Thắng Đình thắt chặt, cảm thấy bộ dáng chải tóc của người phụ nữ này thật con mẹ nó có phong tình, người phụ nữ như vậy lên giường, nhất định là một vưu vật.
Hạ thân so với đầu óc của hắn suy nghĩ trước, lúc hắn còn chưa nghĩ ra làm sao tiến lên bắt chuyện, chân đã bước ra ngoài.