pháo bạn bản thân tu dưỡng
Chương 12 - Trừng Phạt
Một đêm cuồng hoan, ngày hôm sau hai người tỉnh lại đã là buổi chiều.
Nghê Cảnh tỉnh lại trước, cô hơi giật giật thân thể, nửa người dưới đau nhức đến dường như không phải của mình, người đàn ông bên cạnh còn đang ngủ say, tức giận đến chỗ phát tiết, cô xốc chăn lên, đá mông anh một cước, đạp xong lại chân mềm nhũn, suýt nữa ngã sấp xuống.
Đới Thắng Đình vốn ngủ rất ngon, đột nhiên bị cô đạp, cả người giật mình, tỉnh lại.
Chào buổi sáng. "Giọng anh khàn khàn, đầu còn vùi dưới gối.
Nghê Cảnh nhìn anh một cái, vào phòng tắm rửa mặt.
Váy tơ tằm nhăn thành một đoàn, nội y cũng bị hắn xé hỏng, càng miễn bàn cái kia quần lót chữ T còn nhét ở hắn quần jean trong túi, nàng cắn cắn môi, đi lên phía trước, một phen xốc lên hắn trên người chăn, nam nhân nghiêng người ngủ, hắn toàn thân trần trụi, buổi sáng cương dương côn thịt thẳng tắp vểnh lên, hắn mở mắt: "Làm sao vậy?"
Nghê Cảnh mặc áo choàng tắm khách sạn trên người, tóc còn đang nhỏ nước, giọt nước từng giọt từng giọt nện vào lồng ngực cơ bắp rõ ràng của anh.
"Đứng lên, đi mua quần áo cho tôi" giọng cô không tốt.
Đới Thắng Đình cả người còn chưa tỉnh táo lại, Nghê Cảnh cúi người, bàn tay lạnh lẽo cầm gậy thịt của anh: "Đứng lên!
Cây gậy nóng bỏng bị cô đụng vào, trong nháy mắt rụt lại, Đới Thắng Đình rít một tiếng, đẩy tay cô ra.
Một giờ sau, Nghê Cảnh ăn mặc chỉnh tề, ánh mắt anh rất tốt, một chiếc váy liền áo cổ chữ V màu xanh sẫm, làm nổi bật làn da trắng nõn của cô, còn có nguyên bộ nội y mặc bên trong, kích thước vừa vặn.
Nghê Cảnh lại một lần nữa khẳng định suy nghĩ lúc trước của mình, người đàn ông này nhất định là người thích chơi.
Đới Thắng Đình kẹp điếu thuốc nhìn cô thay quần áo, cô cũng không tránh anh, cởi áo choàng tắm, mặc quần lót vào, lại mặc chiếc váy kia vào, hào phóng để cho anh mở rộng tầm mắt.
Anh có chút dương dương đắc ý, cô quả nhiên là E cup, nội y vừa vặn, váy bó sát người chữ V sâu, đem ưu điểm của cô toàn bộ phóng đại, khe ngực thật sâu khiến người ta mơ màng, eo nhỏ dịu dàng nắm chặt ngồi ở trên người anh đong đưa, anh đều sợ một cái lực mạnh sẽ bẻ gãy cô.
Đới Thắng Đình hung hăng hút một hơi thuốc, cảm thấy người phụ nữ này so với người mẫu hắn từng gặp còn cực phẩm hơn.
Trước khi hai người tạm biệt, Đới Thắng Đình cầm điện thoại di động của cô, nhập số điện thoại di động của anh, lưu kỹ, mới trả lại cho cô.
Lời bài hát: Keep Contact - He Laugh
Nghê Cảnh về đến nhà, rót một ly nước nóng, uống một viên thuốc, cô cầm lấy gương, tay vuốt ve cổ, mặt trên có dấu hôn thật sâu nhợt nhạt, màu đỏ tươi, màu hồng nhạt, Đới Thắng Đình giống như rất thích cổ cô, mỗi lần gặm không ngừng.
Cởi cái váy liền áo kia, trên người cũng là một khối xanh một khối tím một khối.
Bộ ngực trắng nõn của nàng, che kín dấu răng của hắn, đầu ngực vốn trắng nõn, qua một đêm vẫn diễm lệ xinh đẹp, giống như còn có chút sưng đỏ.
Trên đầu gối cũng có thương tích, tối hôm qua bị hắn buộc quỳ xuống cho hắn miệng giao, bị hắn đè ở WC trên tường xâm phạm, khi đó kỳ thật nàng rất đau.
Nghê Cảnh nhìn người phụ nữ trong gương, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, ngực đứng vững, eo nhỏ nhắn không hề có sẹo lồi, cô vẫn luôn biết vốn liếng của mình rất cao, thế nhưng, hết lần này tới lần khác người đàn ông nâng cô lên tay kia, người đàn ông cưng chiều cô lên trời, ngã cô đau nhất.
Cô cười nhạt, đây là đang trừng phạt ai đây? Hắn? Hay là chính mình?