núi xa kêu gọi (phúc lâm cùng mẫu, ái dục mẹ ruột)
Giới thiệu
"Phúc Sơn... Phúc Lâm... đây..." Mỗi khi bóng đêm buông xuống, lúc đèn mới lên, trên bầu trời thôn lại vang lên tiếng mẹ gọi tôi và em trai về nhà ăn cơm.
Cả thôn đều nói nương là nữ nhân hiền lành nhất thôn yêm.
Mẫu thân mười bảy tuổi gả đến nhà yêm, sinh bốn huynh muội chúng ta, vì thời đại đơn truyền nhà chúng ta lập công lớn.
Đại ca Phúc Sơn, ta tên Phúc Lâm, đứng hàng thứ hai, muội muội Phúc Ny, lão tam Phúc Hải, huynh muội trong lúc đó đều chênh lệch ba tuổi.
Nhân khẩu thịnh vượng, cuộc sống nghèo khó không thay đổi.
Huynh đệ chúng ta một người cao lớn trưởng thành hán tử, nhưng vẫn không cưới được vợ.
Năm đại ca hai mươi tám tuổi, dùng muội muội ta Phúc Ny đổi thân mới cưới về chị dâu.
Theo tuổi tăng trưởng, mắt thấy đồng bọn lớn bình thường từng người cưới vợ, thành lập tiểu gia đình.
Trong lòng ta bắt đầu không bình tĩnh trở lại, loại khát vọng nữ nhân này càng ngày càng mãnh liệt.
Đặc biệt là sau khi tham gia hôn lễ của bạn bè náo loạn động phòng, xúc động của một người đàn ông trưởng thành giống như núi lửa bộc phát khó có thể khống chế.
Có lẽ chính là khi đó ta bắt đầu sinh ra hứng thú mãnh liệt đối với nữ nhân, dày vò chỉ có thể nhìn mà không thể với tới khiến ta càng thêm thống khổ.
Lúc làm công trong thành phố, nhìn thấy phụ nữ trong thành phố ngực to mông to, cánh tay tròn chân, càng khiến cho dục hỏa của tôi khó nhịn.
Cái loại khát vọng nôn nóng, xúc động nóng bỏng này thường khiến tôi không thể tự kiềm chế.
Nhưng lý trí lại không cho phép ta tùy tiện đi ra ngoài chặn đường thi bạo.
Trong tâm tình đè nén, lại thường thường nghe được đồng bạn nói đủ loại diệu dụng của những nữ nhân kia, khiến cho ta đối với nữ nhân giống như bị ma tưởng niệm, khát vọng, thậm chí thấy heo mẹ, bò cái đều có một loại xúc động mãnh liệt, ta không có tiền đi tìm tiểu thư, nhưng là ta càng không có can đảm đi chiếm hữu nữ nhân nhà người khác.
Sự khao khát phụ nữ thường khiến tôi lo lắng và mơ về một ngày, như trong truyền thuyết, một em gái Lin từ trên trời rơi xuống.
Ảo tưởng dù sao cũng không phải hiện thực, vẽ ngựa trên tường không thể cưỡi.
Tôi không thể không suy nghĩ vấn đề thực tế, nghĩ đi nghĩ lại những người phụ nữ tôi tiếp xúc, lớn tuổi, tôi không dám tìm, nhỏ tuổi lại lo lắng không thuận theo tôi còn có thể kêu la lên, lăn qua lộn lại nghĩ lại, không có một người nào có thể thỏa mãn dục vọng của tôi.
Có lẽ chính là lúc đó, ta nghĩ tới nàng... mẹ... mẹ ruột của ta, nàng là nữ nhân duy nhất bên cạnh ta, nàng có thể thỏa mãn dục vọng của ta, ta lại không cần lo lắng nàng sẽ bại lộ ta.
Từ đó về sau, ta bắt đầu chú ý hết thảy của nương.
Nương mới năm mươi tuổi, lại có vẻ đặc biệt già nua.
Tóc mẹ rất dài, trong tóc đen xen lẫn rất nhiều tóc bạc, có vẻ đặc biệt xám trắng, thường thường búi thành một búi tóc thật to đặt ở sau đầu, trên trán mẹ có vài nếp nhăn thật sâu, nếp nhăn đuôi cá nơi khóe mắt tinh tế dày đặc khắc xuống dấu ấn của năm tháng, mẹ đã là một lão thái thái mười phần quê mùa.
Nương ngoại trừ lớn tuổi một chút, trên mặt có nếp nhăn, trên đầu thêm tóc bạc, nhưng dù sao nàng vẫn là một nữ nhân a.
Ta cố gắng thuyết phục chính mình: Nương tuy rằng bộ dạng không tính là xinh đẹp, dáng người cũng không đều lắm, nhưng nàng dù sao có được hết thảy nữ nhân, có một thân da thịt phong vận, có một đôi ngực rủ xuống nhưng là vừa mập vừa lớn, một cái mông tràn ngập nhục dục.
Cẩn thận những thứ này là đủ rồi, nếu như lại giống nữ nhân trong thành ăn mặc như vậy, nương có lẽ sẽ có vài phần tư sắc.
Đối với ta mà nói, chỉ cần là nữ nhân là đủ rồi, ta cần nữ nhân, ta khát vọng nữ nhân, nương chính là nữ nhân.
Ta cứ như vậy âm thầm yêu mẹ ta, hơn nữa tưởng tượng nương vô số lần thủ dâm, cũng đã từng... trong lúc đó khổ sở thật là một lời khó nói hết, thẳng đến năm ấy giữa hè...