npc không thể công lược
Chương 3: Tiểu đội bình thường
Chiếc xe cải tiến đi về phía trước ước chừng năm km, hoàn cảnh xung quanh từ vòng buôn bán bỏ hoang biến thành khu dân cư san sát nối tiếp nhau, bên ngoài thỉnh thoảng có thể nhìn thấy tang thi màu da phát xanh lấy tư thế cứng ngắc khập khiễng.
Triển Sơ bọn họ tựa như cá sống đầu nhập vào nước đọng, thoáng chốc khiến cho dân bản xứ chú ý.
Trước mắt tối sầm lại, Triển Sơ cách thủy tinh cùng một đôi tròng mắt ảm đạm mất đi ánh sáng đối diện, khuôn mặt nhăn nhúm màu xanh đậm gắt gao dán ở trên mặt phẳng, cái miệng to bị xé rách vung đầu lưỡi hướng nàng lộ ra hàm răng sắc bén, đói khát lần lượt nhào về phía nàng.
Xem ra không có cách nào lái vào bên trong. "Kính chắn gió phía trước Sấu Hầu Nhi cũng phủ kín tang thi, hắn vội vàng kéo thắng tay, nhìn về phía bên phải.
Đội trưởng Lận ừ một tiếng, "Xuống xe ở đây đi.
Ta cũng đi!
Lăng Nại tiếng la khiến cho mọi người chú ý, ánh mắt đảo qua tất cả mọi người, nàng làm nũng nói: "Lúc trước ta luôn ở lại trong xe, lúc này để cho ta cùng các ngươi đi ra ngoài mở mang kiến thức đi, hơn nữa!
Nhưng chúng ta có thể không ra tay bảo vệ ngươi, vạn nhất......
Khỉ ốm còn chưa nói xong, đã bị Lăng Nại phản bác: "Này không phải còn có tỷ tỷ xinh đẹp sao, nàng rất lợi hại, nhất định có thể bảo vệ tốt cho ta.
Nàng? Nàng ngay cả dị năng cũng không có, Nại Nại, ngươi không cần bởi vì nàng vận khí tốt giết Hữu Trí Thể liền tín nhiệm thực lực của nàng, để cho ta tới bảo vệ ngươi đi, hộ thuẫn của ta bảo vệ ngươi lông tóc vô thương.
Người nói chuyện diện mạo bình thường không có gì lạ, đối với Lăng Nại thương tiếc chi tình đều nhanh từ trong ánh mắt tràn ra.
Điều này rất kỳ quái, vừa có hộ thuẫn, lại có trị liệu, trước mắt xem ra đoàn đội này phối hợp hoàn mỹ đến không thể chê vào đâu được, cứ như vậy tùy tiện liền bị phái ra quét dọn tang thi sao?
Không cần. "Đoạn Sênh vẫn luôn hứng thú xem kịch lên tiếng:" Tôi sẽ trông hai người bọn họ.
Lận đội trưởng ra dấu tay, mọi người ăn ý an tĩnh lại, khỉ ốm dẫn đầu mở cửa xông ra ngoài, tang thi dày đặc bên ngoài xe chỉ ở trong lúc hô hấp đã vây quanh hắn, nhưng động tác của hắn linh hoạt, mượn lực mở cửa xe xoay người bước lên đầu mấy tang thi, vững vàng rơi vào khoảng đất trống cách đó không xa.
Thân thể mới mẻ đối với bọn họ đặc biệt có lực hấp dẫn, dứt khoát buông tha cho chiếc xe khó có thể đột phá này, tất cả tang thi đều phóng về phía khỉ ốm.
Đi thôi.
Triển Sơ cùng các đội viên nhảy xuống xe, tay đột nhiên cảm nhận được hơi ấm, Đoạn Sanh cười híp mắt siết chặt tay cô: "Đừng cách anh quá xa, nguy hiểm.
Em rất mạnh. "Triển Sơ hất anh ra.
Anh từ chối cho ý kiến, vẫn nhắm mắt theo sát cô: "Vậy anh đừng cách em quá xa, sợ.
Bộ dáng tươi cười cợt nhả của Đoàn Sanh, Triển Sơ không hề nhìn ra tâm tình sợ hãi của hắn.
Người này là kẻ nói dối.
Hơn nữa, người anh nên chú trọng bảo vệ không phải là cô.
Triển Sơ đưa mắt nhìn Lăng Nại đi theo phía sau, ngay cả xuống xe cũng cẩn thận từng li từng tí, lúc trước cô nhìn thấy quan hệ tốt nhất với Đoàn Sênh, nhưng không chú ý tới chi tiết này, hai mắt vững vàng treo ở trên người đội trưởng Lận, trong con ngươi phản xạ ánh lửa.
Zombie bị khỉ ốm dẫn tới bãi đất trống gắt gao tụ thành một đoàn, như là có lưới lớn vô hình bao vây bọn họ lại, trong tay đội trưởng Lận nắm ngọn lửa trắng bệch, ngọn lửa này giống như axit sulfuric theo động tác của hắn ăn mòn da thịt, cơ bắp, xương cốt, đối với hắn mà nói, lấy ra hạch tâm trong não đơn giản giống như lấy vật trong túi.
Có thể là do thành phố này trống trải quá lâu, mỗi một con zombie Triển Sơ từng gặp ở đây đều khô khan, đáng thương hề hề, hoàn toàn không cường tráng như thân thể biến dị mà nhân loại vừa bị lây nhiễm.
Đội trưởng quá đẹp trai!
Lăng Nại một giọng này làm cho Đoạn Sênh biến sắc, lôi kéo Triển Sơ lui về phía sau, Triển Sơ chỉ nhìn thấy lam quang hiện lên, tang thi tới gần bọn họ giống như quân domino nhao nhao ngã xuống, nhưng cũng chỉ bị ngăn cản bước tiến công.
Tang thi chỉ có sau khi lấy ra hạch tâm mới có thể hoàn toàn mất đi lực hành động, nếu không cho dù bọn họ chỉ còn lại cái đầu cũng có thể dựa vào miệng há ra di động cắn người.
Tang thi ngã xuống bên chân Lăng Nại dứt khoát bò sát tứ chi, động tác ngược lại so với lúc đứng thẳng càng nhanh hơn, hắn mãnh liệt bay về phía trước, cắn mắt cá chân trần trụi của Lăng Nại.
A - -!
Triển Sơ chưa từng tiếp xúc với dị năng giả, cho nên vừa rồi Đoàn Sênh ra tay, cô liền buông lỏng cảnh giác, ai biết người này chỉ đánh lui tang thi mà không phải một kích tất sát giống như những thành viên khác.
Chết tiệt.
Triển Sơ tiến lên đá văng tang thi cắn chết không tha kia, đầu bị đá nhất thời nát vụn một mảnh, Đoạn Sanh không nhanh không chậm ngồi xổm xuống, hạch tâm ùng ục lăn vào trong lòng bàn tay hắn.
Thuận tay che Lăng Nại có lẽ còn có thể phát ra tiếng chói tai, Triển Sơ đưa cho Đoạn Sênh một ánh mắt, mang theo cô trốn vào trong tòa nhà gần đó.
Quen đường nhẹ đẩy tay nắm cửa ra, Lăng Nại bị Triển Sơ ném vào sô pha phủ đầy bụi bặm, cô còn chưa kịp oán giận, góc váy đã bị Triển Sơ xé xuống trói chặt chân bị cắn.
Khối da kia giống như tất cả những người nhiễm bệnh trước đây nàng từng thấy hiện ra màu tím, lúc này chỉ cần mau chóng đào khu vực bị nhiễm bệnh là có thể làm chậm lại tốc độ dị biến.
Triển Sơ trước đó đã làm rất nhiều thí nghiệm tương tự trên người bị nhiễm bệnh.
Chỉ là đến nay nàng cũng không thể chữa khỏi một trường hợp người bị nhiễm bệnh, cho dù là đầu ngón tay nhỏ nhất vết thương đụng tới mang theo virus dịch thể, dùng hết các loại phương pháp kéo dài hơn nửa tháng, cái này người bị nhiễm bệnh vẫn là sẽ không cách nào tránh khỏi mà đánh mất lý trí, triệt để dị biến.
Thấy nàng lưu loát rút ra bên hông chủy thủ, còn bị vây trong hoảng hốt Lăng Nại rốt cục phản ứng lại, khóc la nói: "Dừng!"
Ta xuống tay rất nhanh, không đau.
Lăng Nại gắt gao che miệng vết thương không cho nàng nhìn: "Ta có thể trị liệu loại nhiễm trùng này!"