nhu tình mẫu thượng
Chương 12
Tôi nối máy.
Giọng nói dịu dàng của chị gái vang lên trong tai nghe.
Tiểu ngốc tử, hôm nay sao lại chủ động tìm ta?
Tôi mở tủ lạnh lấy nguyên liệu nấu ăn ra, thành thật nói.
Nhàm chán nha.
Mẹ và cha?
Vẫn chưa về.
Chị gái nghe giọng tôi bên này hỏi.
"Anh đang nấu bữa tối phải không?"
Ừ.
Ta vừa cùng tỷ tỷ vừa nấu cơm ăn cơm, ăn cơm xong rửa chén xong ta trở lại phòng không có học tập mà là nằm ở trên giường, bên tai là tỷ tỷ ôn nhu nhỏ nhẹ.
Ta nhắm mắt chậm rãi mở miệng nói.
Tỷ tỷ.
Hả?
Tôi muốn yêu đương.
Trải qua đêm qua mẹ khuyên bảo, áy náy trong lòng làm cho tôi cảm thấy mình không thể nhớ mẹ, phải nghĩ biện pháp dời đi lực chú ý của mình! Đem tâm tư của mình đặt ở nơi khác đi.
Ý nghĩ yêu đương này, cũng là đêm qua nằm ở trên giường bỗng nhiên xuất hiện, tôi thật lòng cảm thấy phương pháp này có thể thực hiện được.
“……”
Tôi nói xong, chị không trả lời tôi, đầu dây bên kia thoáng cái trầm mặc lại, rất yên tĩnh, lại đây một lát trong tai nghe của tôi truyền đến tiếng thùng thùng, giống như tiếng ngón tay gõ màn hình.
Ta mở mắt nghi hoặc hỏi.
Cố Mục Chi, anh đang làm gì vậy?
Tỷ tỷ không trả lời ta, thanh âm thùng thùng không ngừng vang lên.
Tôi hỏi.
Tỷ tỷ?
Đang đánh ngươi!
Tỷ tỷ nói xong trong tai nghe lại truyền ra tiếng thùng thùng.
Ta đỡ trán hỏi.
Chúng ta cách màn hình điện thoại di động sao anh lại đánh tôi?
Tôi nói xong bỗng nhiên nhớ tới, màn hình và giấy dán tường trên màn hình điện thoại di động của chị là ảnh chụp chung của tôi và chị ấy.
Nghĩ vậy, lòng ta không khỏi co rúm một chút, mềm nhũn xuống, bỗng nhiên có loại cảm giác rất nhớ, rất nhớ tỷ tỷ, muốn gặp tỷ tỷ.
Ta nhẹ giọng hỏi.
Sao anh lại đánh tôi?
Chị gái thở phì phò nói.
Ngươi chọc ta!
Ta nghĩ không ra chính mình chỗ nào chọc tới tỷ tỷ, suy nghĩ một chút lời mình vừa nói, hỏi.
"Là bởi vì ta muốn yêu đương sao?"
Tôi nói xong, đầu dây bên kia im lặng.
Nửa ngày sau, tỷ tỷ mới sâu kín nói.
Trước kia có một tiểu thí hài mỗi ngày quấn quít lấy ta, nói với ta chờ hắn trưởng thành muốn cưới ta, ta không đáp ứng hắn liền giận dỗi, còn có thể khóc.
Cuối cùng, tỷ tỷ hung tợn mắng một câu.
Đồ cặn bã.
Hồi ức như thủy triều, ở trong đầu cuồn cuộn, khi còn bé ta quả thật đã nói qua muốn cưới tỷ tỷ, khi đó ta thường xuyên hỏi tỷ tỷ ngươi trưởng thành có thể gả cho ta hay không, tỷ tỷ không đáp ứng ta, ta cũng quả thật sẽ cáu kỉnh.
Có đôi khi hỏi nhiều lần, tỷ tỷ phiền, không để ý tới ta. Tôi sẽ vội vã đến mức khóc, chị gái mỗi lần đều mềm lòng, ôm tôi vào lòng vỗ nhẹ lưng tôi, dịu dàng an ủi tôi.
"Ngoan, đừng khóc, tỷ tỷ đáp ứng ngươi, tỷ tỷ sau khi lớn lên sẽ gả cho ngươi, được không, ngoan, đừng khóc nữa, tỷ tỷ ngươi khóc đều đau lòng..."
Thấy tỷ tỷ vạch trần ta.
Ta nói.
"Khi đó còn nhỏ, đồng ngôn vô kỵ không phải sao? huống hồ ta là đệ đệ ngươi, ta như thế nào liền tra nam..."
Lời còn chưa dứt, tỷ tỷ lại mắng ta một câu.
Đồ cặn bã!
Tiếp theo, âm thanh thùng thùng lại vang lên trong tai nghe.
Tôi......
Không có biện pháp ta đành phải chịu thua.
Ta nói.
Cố Mục Chi, em sai rồi.
Chị gái hỏi.
Còn yêu đương không?
Ta không chút do dự đáp.
Nói chuyện.
Tỷ tỷ gắt giọng.
Tiểu tử không có lương tâm.
Tỷ tỷ lại nói tiếp.
Tiểu ngốc, cho dù con muốn yêu đương, với thành tích của con, Thẩm phu nhân cũng sẽ không đồng ý.
Ta biết.
Ta nói xong lại hỏi.
Ngày mồng một tháng năm trở về sao?
Không về được, có một giáo viên thi đấu tỉnh muốn chúng ta tham gia......
Ta nằm ở trên giường nhắm mắt lại nghe tỷ tỷ nỉ non thì thầm, ở trên giường nằm có chút lâu, hơn nữa đêm qua rất khuya mới ngủ, buồn ngủ đột kích, bất tri bất giác ta liền ngủ thiếp đi.
……
Ngày hôm sau, ta là bị đồng hồ báo thức đánh thức, hôm nay mặc dù là cuối tuần, nhưng ta còn muốn đi học bổ túc lớp, vừa mới chuẩn bị từ trên giường bò dậy, bên tai bỗng nhiên truyền đến tỷ tỷ thanh âm.
Một tiếng hừ nhẹ ngây ngô.
Ân......
Tôi mới biết sau phát hiện chị gái không cúp điện thoại, tôi và chị gái liên tục gọi điện thoại cả đêm, tôi cầm lấy đồng hồ điện thoại nhìn thời gian trò chuyện, khá lắm, sắp mười hai tiếng, đồng hồ cũng sắp tắt máy.
Cúp điện thoại, rửa mặt trong nhà vệ sinh xong, đi tới bàn ăn.
Mẹ mặc trang phục gia đình ngồi ngay ngắn trên bàn ăn ăn cháo từng ngụm nhỏ, động tác tao nhã, cha còn đang ngủ trong phòng.
Tôi múc cho mình bát cháo, ngồi xuống đối diện mẹ.
Cố Vi.
Mẹ đột nhiên mở miệng gọi.
Hả?
Tôi ngẩng đầu lên nhìn mẹ.
Mụ mụ đem thìa bỏ vào chén sứ, ngẩng đầu hoa đào trơn bóng mắt nhìn ta ôn nhu hỏi.
Hôm qua em ngủ sớm như vậy? Là thân thể không thoải mái sao?
Trong miệng ta ngậm cháo hàm hồ nói.
Không, em chỉ học hơi mệt nên nghỉ ngơi sớm một chút.
……
Ăn cơm xong, ta trở lại phòng thu thập tốt chính mình, nhân tiện đem đồng hồ đeo tay cầm đến phòng khách nạp điện, mụ mụ thay đổi thân chính trang từ phòng đi ra, kaki âu phục áo khoác, màu trắng tơ tằm áo sơ mi, màu đen dài đến đầu gối váy, màu đen quần lót, tóc dài búi ở sau đầu, lộ ra cái kia trương tinh xảo xinh đẹp khuôn mặt xinh đẹp.
Tôi nhìn người mẹ đang mặc đồ chỉnh tề hỏi.
Mẹ, cuối tuần mẹ còn phải tăng ca?
Mẹ cầm lấy túi xách đặt trên quầy bar nói.
"Ừm, có một dự án cần bàn."
Ngao.
……
Đi tới lớp bổ túc, nghiêm túc nghe xong tiết học buổi sáng, lúc tan học tôi mượn điện thoại di động của bạn học gọi điện thoại cho cha bảo ông tới đón tôi.
Về đến nhà, ăn cơm trưa xong, tôi được cha sắp xếp rửa nồi rửa chén, rửa chén xong.
Đi vào phòng khách cha đang ở ban công kia gọi điện thoại, không biết trò chuyện cái gì, cha cau mày, vẻ mặt cũng có chút ngưng trọng, trong ngón tay còn kẹp điếu thuốc lá cháy được một nửa.
Tôi lấy đồng hồ điện thoại ra mở wechat, chị gửi tới mấy tin nhắn, tôi mở ảnh chân dung chị.
Tiểu Lại Trư tỉnh ngủ chưa? Ngày hôm qua ngủ sớm như vậy!
Tôi trả lời.
"Học hành làm tôi mệt mỏi."
Tỷ tỷ trả lời.
"Bạn chỉ cần làm việc chăm chỉ ngay khi bạn học."
Đúng vậy.
Ba nói chuyện điện thoại xong, kéo cửa kính ban công ra, đi tới phòng khách nói với tôi.
Cố Vi, công ty có một số việc anh phải đi xử lý, một mình em ở nhà ngoan một chút.
Ừ.
Ba nói xong, cầm lấy chìa khóa trên quầy bar đi ra ngoài.
Tôi và chị nói chuyện một lát rồi trở về phòng học.
Mẹ tôi về lúc hơn ba giờ.
Học đến hơn năm giờ tôi từ phòng đi ra, phòng bếp truyền đến tiếng khói dầu xì xèo, đi tới phòng bếp một thân trang phục nghề nghiệp mẹ xắn tay áo lên nấu cơm ở đó.
Trong bữa ăn.
Mẹ mở miệng hỏi.
Cha cậu đâu?
Trong miệng ta nhai cơm hàm hồ nói.
Anh ấy nói công ty có việc, đi ra ngoài.
Nghe vậy, ánh mắt mẹ trở nên có chút thâm thúy, thản nhiên đáp một câu.
Ừ.
Tôi ngẩng đầu nhìn bộ dạng này của mẹ, nghi hoặc hỏi.
Mẹ, mẹ làm sao vậy?
Không có việc gì.
Ăn cơm xong, tôi rất tự giác nhận thầu công việc rửa chén.
Mẹ thì đi tắm, tôi rửa chén xong đi vào phòng khách lấy đồng hồ đeo tay đặt trong tủ ra mở wechat, ngồi ở sô pha gửi tin nhắn cho chị gái.
Tỷ tỷ.
Một lát sau tỷ tỷ bên kia trả lời.
“1。”
Tôi và chị gái hàn huyên một lát, mẹ tắm rửa xong mặc người ở nhà phục tùng nhà vệ sinh đi ra.
Mái tóc dài ướt sũng được mẹ dùng mũ sấy tóc màu tím quấn lại, khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn tinh xảo đỏ ửng, môi đỏ mọng càng thêm hồng nộn mê người, cổ ngọc thon dài có hơi nước nhàn nhạt bám vào da thịt trắng như tuyết, bộ ngực no đủ tròn trịa của trang phục gia đình dính vài vệt nước.
Hai chân thon dài đẫy đà bao bọc trong quần lót thoải mái khéo léo, đôi chân xinh đẹp tinh tế khéo léo giẫm lên đôi dép lê lộ ngón màu hồng nhạt, mười ngón chân ngọc bôi sơn móng tay màu đỏ trắng nõn tinh xảo, tôi nhìn ngón trỏ đại động muốn từng ngón ngậm lấy chúng nó vươn đầu lưỡi nhất nhất ngậm lại liếm láp......
Ý niệm trong đầu toát ra làm tôi sợ tới mức vội vàng gạt tầm mắt sang một bên, chính mình không phải đã nói muốn hạ quyết tâm không ở bên Tiếu Tưởng mụ mụ, như thế nào trong đầu lại toát ra ý nghĩ biến thái này.
Tôi và chị gái nói tiếng muốn đi học, giống như chạy trốn rời khỏi phòng khách, đi vào phòng, tôi lựa chọn dùng làm bài để dời đi lực chú ý của mình.
Có quyết tâm không muốn nghĩ đến mẹ, sau khi làm mấy đề, lòng tôi cũng chậm rãi tĩnh lại.
Khi tôi làm xong một bộ bài thi, truyền đến tiếng cửa phòng bị mở ra.
Mẹ đi tới, mùi thơm quen thuộc đập vào mặt, đem ta ôn nhu bao vây ở bên trong, mẹ thuần thục kéo ra một bên ghế dựa ngồi xuống, điện thoại di động trên tay đặt ở trên mặt bàn.
Tôi dừng động tác trên tay lại, nhìn về phía mẹ bên cạnh, mái tóc dài màu mực như thác nước tản ra sau đầu, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo kia, đôi mắt hoa đào trơn bóng mang theo một chút lười biếng, đuôi mắt hơi hơi nâng lên, nốt ruồi nước mắt nhàn nhạt dưới mắt trái quyến rũ nhu tình, đôi môi đỏ mọng mê người mím chặt, giờ phút này mẹ rất có vị nữ tính, chỉ là liếc mắt một cái đã làm cho cổ họng tôi căng thẳng, tim đập gia tốc, có chút dời không ra ánh mắt.
Nuốt nước miếng xuống, tôi dời ánh mắt trở lại bài thi, chóp mũi là mùi thơm trên người mẹ quanh quẩn, đầu óc bắt đầu miên man suy nghĩ.
Không yên lòng nhìn bài thi trước mặt, tôi cầm bút trong tay, mở miệng nói với mẹ bên cạnh.
Thẩm phu nhân.
Tôi muốn nói chuyện với mẹ một lát, dời đi suy nghĩ lộn xộn của mình.
Mẹ chống cánh tay lên mặt bàn chống đầu mình, một tay cầm điện thoại di động nhìn tin nhắn, nghe vậy mẹ ngẩng đầu nhìn tôi một cái.
Hả?
Tôi thuận miệng hỏi.
Cha còn chưa về sao?
Mẹ tắt điện thoại di động đặt trên mặt bàn, hai chân thon dài đan xen nhếch lên.
Ừ, trong wechat anh ấy nói hơn chín giờ sẽ về.
Mẹ nói xong lại hỏi.
Có chuyện gì vậy?
Mẹ thái độ để cho ta cảm giác được kỳ quái, đêm hôm trước lần kia nói chuyện với nhau qua đi, ta có thể rõ ràng cảm giác được mẹ thay đổi, trở nên so với trước kia ôn nhu.
Mẹ sở dĩ có biến hóa này, tôi hiểu được là bởi vì tôi, dù sao lực tác động của lời nói dối kia là thật sự có chút lớn.
Tôi có thể cảm giác được mẹ đang cố gắng hạ thấp thân phận của mình, để cho tôi không có tầng ngăn cách của trưởng bối, có thể để cho tôi coi bà là bạn bè.
Tôi nghĩ nghĩ đem đề tài chọc tỷ tỷ không vui kia nói ra với mẹ.
Cô Thẩm, cô phản đối yêu sớm sao?
Mụ mụ nghe vậy thủy nhuận đào hoa nhãn hồ nghi nhìn ta, nói ra.
Anh có bạn gái rồi à?
Tôi lắc lắc cây bút trên tay, nghe vậy, ngón tay buông bút rơi xuống bài thi.
Ta quay đầu nhìn mụ mụ, vội vàng giải thích.
Không phải, mẹ đang nghĩ gì vậy? Con không có bạn gái!
Mụ mụ mắt hoa đào nheo lại khó hiểu nhìn chằm chằm ta hỏi.
"Anh không có bạn gái, sao lại hỏi vậy?"
Ta gãi đầu không biết xấu hổ nói.
Không chừng sẽ có? Con trai ngài tôi lớn lên cũng không tệ a!
Mẹ đặt ngón tay lên mặt bàn gõ nhịp, lông mày liễu đẹp đẽ nhíu lại.
Giờ phút này mụ mụ rất có tiểu nữ nhân tư thái, ta nhìn có chút dại ra, ở trong ấn tượng của ta ta còn chưa có gặp qua mụ mụ cái này bộ dáng, mụ mụ ngón tay kia gõ gõ thật giống không phải mặt bàn, mà là trái tim của ta.
Một chút, một chút, ta gõ đều có chút thần trí không rõ.
Hồi lâu mụ mụ mới thư giãn lông mày, dừng động tác trên tay lại, mắt đào hoa nhìn chằm chằm ta, ngữ khí rất nghiêm túc nói với ta.
Cố Vi, anh không phản đối em yêu sớm, dù sao em cũng không còn nhỏ, gặp được cô gái mình thích cũng rất bình thường, nhưng có mấy điểm mẹ muốn nói với em.
Mụ mụ dừng một chút nói.
Điểm thứ nhất, không thể ảnh hưởng đến việc học tập, ngươi ở tuổi này vẫn là có thể học tập làm trọng. Điểm thứ hai, có một số việc ngươi cũng không thể làm? Ngươi còn nhỏ, có một số việc phát sinh quá sớm, đối với ngươi cùng với nữ hài tử kia đều là một loại thương tổn. Nhất là nữ hài tử.
Điểm thứ hai mẹ nói tôi đương nhiên biết là có ý gì, dù sao hiện tại internet phát triển như vậy, có một số việc tôi biết có thể còn nhiều hơn cả mẹ.
Câu nói mơ hồ của mẹ khiến tôi nổi hứng chơi đùa.
Ta vuốt đầu nhìn mụ mụ ánh mắt rất là thuần khiết hỏi.
"Mẹ, điểm thứ nhất con hiểu là có ý gì, điểm thứ hai của mẹ, không làm tổn thương cô ấy là có ý gì?"