nhặt hoa vừa kêu
Chương 16: Ngươi ngoan ngoãn nằm sấp tốt, ta thao trong chốc lát là tốt rồi (H)
Nhạc Sùng Quang tự nhiên biết Tiết Linh Chi muốn đi làm cái gì, hắn đột nhiên có loại cảm giác lúc mệt nhọc, đã có người đưa gối cho hắn.
Vì thế hắn bình thản ung dung nhìn Tiết Linh Chi, nghiêm trang nói: "Sao có thể không đi theo? Vạn nhất ngươi gặp phải độc trùng xà thử gì thì làm sao bây giờ?
Tiết Linh Chi ngẫm lại cũng đúng, nếu như vận khí nàng không tốt, trong bụi cỏ đụng phải cái gì kỳ kỳ là lạ, Nhạc Sùng Quang tốt xấu gì cũng có thể hỗ trợ cứu giúp một chút.
Vì thế cô không tiếp tục từ chối, xem như ngầm đồng ý anh đi theo.
Bất quá lúc nàng đi tới trong bụi cỏ quay đầu lại nhìn thoáng qua Nhạc Sùng Quang, chỉ thấy hắn thập phần tự giác dựa vào một cây đại thụ đứng vững, một bộ dáng chính nhân quân tử đưa lưng về phía nàng, nàng liền nhanh chóng giống như con thỏ nhỏ ba bước hai bước nhảy vào trong bụi cỏ.
Tiết Linh Chi cảm thấy cũng may bây giờ là ở trong rừng cây sơn cốc, đỉnh đầu có tiếng chim hót, bên tai có tiếng gió, phía sau còn có suối nước róc rách vờn quanh, tiếng nàng ở bên này giải nhỏ, Nhạc Sùng Quang hẳn là nghe không rõ lắm, bằng không thật sự là xấu hổ muốn chết.
Nhưng mà nàng nào biết đâu tai thông minh mục của Nhạc Sùng Quang ở trong đám người tập võ đều là nhân tài kiệt xuất trong đó, cho nên một loạt động tác từ đầu tới cuối của nàng, đều bị hắn thu hết vào đáy mắt.
Nhạc Sùng Quang nhìn da thịt non nớt bạch ngọc của nàng như ẩn như hiện trong màu cỏ xanh um, còn có thanh âm tinh tế giống như khúc thủy lưu thương từ bên tai hắn lướt qua, cảnh tượng ngày hôm qua làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào nhất thời rõ mồn một trước mắt, đôi mắt tự nhiên trở nên cực nóng u thâm.
Đợi Tiết Linh Chi đứng lên, vội vàng buông làn váy xuống, còn không đợi xoay người lại, đã bị một đôi bàn tay to đột nhiên xuất hiện phía sau ôm lấy, sau đó đẩy nàng lên cây đại thụ bên cạnh.
Tiết Linh Chi kinh ngạc không thôi quay đầu lại, còn chưa kịp mở miệng, đã bị Nhạc Sùng Quang nắm cằm khéo léo hôn thật sâu, mà hắn cũng không biết từ lúc nào đã lấy hung khí nóng hổi kia ra, gấp không nhịn được nhấc váy của nàng lên, vén thắt lưng, cọ tới cọ lui bên trong mông trắng nõn của nàng.
Khí thế khí thôn sơn hà này làm cho Tiết Linh Chi kiều kiều yếu ớt chống đỡ như thế nào, chờ Nhạc Sùng Quang buông cái miệng nhỏ nhắn của nàng ra, nàng đã choáng váng, chỉ có thể cúi đầu không ngừng thở ra, mà Nhạc Sùng Quang phía sau thì thở hổn hển nói, "Ngươi ngoan ngoãn nằm sấp, ta thao một lát là tốt rồi......
Nói xong hắn liền đè thấp eo liễu Tiết Linh Chi, hàm dưới rơi vào trên lưng Tiết Linh Chi, nhiệt khí thở ra không ngừng phun ở sau gáy của nàng, mà ngón tay lại sờ đến giữa hai chân của nàng, đang tìm kiếm lỗ nhỏ khiến hắn tiêu hồn thực cốt của nàng.
Thân thể Tiết Linh Chi đã nổi lên phản ứng, tiểu huyệt vừa tê có ngứa, thân thể vừa mềm vừa nóng, nhưng nàng vẫn theo bản năng kháng cự Nhạc Sùng Quang đụng vào, hai người bọn họ cũng không phải gia súc, sao có thể tùy thời tùy chỗ liền làm loại chuyện này.
Vì thế hai chân khép lại kẹp lấy bàn tay của hắn ngăn cản hắn tiến thêm một bước đi sờ môi hoa của nàng cùng thăm dò tiểu huyệt của nàng, cái mông nhỏ lại càng vặn vẹo đụng vào bụng dưới của hắn.
Cái này càng làm cho Nhạc Sùng Quang cọ đến một thân hỏa, hắn một tay kéo ra một chân Tiết Linh Chi, sau đó thân thịt thô dài dựa vào trực giác liền hướng địa phương mềm nhất mềm nhất nước non nhất đâm tới.
Vừa tiến vào huyệt đạo vừa ấm vừa nhỏ kia, quy đầu mẫn cảm đã bị cái miệng nhỏ nhắn lầy lội thấm ướt kia hút lấy, khoái cảm mãnh liệt từ bụng dưới bốc lên, vẫn run rẩy đến thiên linh của hắn.
"Không cần... chúng ta hôm qua mới làm... hôm nay không cần làm..." Tiết Linh Chi còn không biết sống chết lắc lư cái mông nhỏ của nàng, cho rằng như vậy có thể đem côn thịt của Nhạc Sùng Quang bức ra ngoài, nào biết làm như vậy đơn giản là hàm chứa đầu rồng của hắn vòng quanh huyệt của nàng, không chỉ ở trong mắt Nhạc Sùng Quang tư thái này của nàng lẳng lơ đến không có giới hạn, quan trọng hơn là huyệt vừa nhỏ vừa mềm kia hút đến hắn càng thêm dục hỏa đốt người.
Nhạc Sùng Quang không nói hai lời nắm lấy mông thịt phấn nộn của nàng, liền dùng sức cắm vào bên trong, toàn bộ thân thịt thô dài lửa nóng cứ như vậy hoàn toàn cắm vào.
A... "Tiết Linh Chi kêu to một tiếng ai uyển, ngẩng cổ xinh đẹp tuyệt trần về phía sau, hai chân trắng nõn tinh tế tựa như nai con không ngừng run rẩy, đứng cũng đứng không vững.
Huyệt nhỏ của nàng bị nhét đầy, trong khoảng thời gian ngắn vừa chua vừa trướng, đồng thời trong huyệt lại tuôn ra một cỗ nước mật, giảm xóc thân thể nàng bị va chạm như vậy, mà huyệt hoa ngây ngô non nớt của nàng còn chưa hoàn toàn thích ứng với cự vật khổng lồ tùy tiện xông vào của Nhạc Sùng Quang, hắn cũng đã không kịp động đậy.