nhặt hoa vừa kêu
Chương 12 như thế nào như vậy không trải qua thao đâu (H)
Bộ ngực vừa mềm vừa mềm cọ đến tim Nhạc Sùng Quang cũng sắp nhảy ra, mà cổ của hắn bị cánh tay Tiết Linh Chi ôm chặt đè thấp rất nhiều, cho nên hai người mặt đối mặt dán rất gần, chóp mũi cơ hồ đều đụng vào nhau.
Bởi vì bị hắn làm cho hừ nhẹ không ngừng, Tiết Linh Chi căn bản không khép miệng lại được, cho nên Nhạc Sùng Quang vẫn nhìn chằm chằm đôi môi hồng nhuận mềm mại của nàng, bên trong mơ hồ lộ ra hàm răng mềm mại khéo léo, còn có cái lưỡi nhỏ nhắn phấn nộn đáng yêu, hắn bỗng nhiên nhớ tới cảm giác vừa mới bị nàng cắn, máu toàn thân đều vọt tới một chỗ dưới thân, hắn ôm eo nhỏ của nàng lần nữa dùng sức hướng lên trên, quy đầu thoáng cái đâm tới chỗ mẫn cảm của nàng, Tiết Linh Chi nghển cổ ngâm nga, đôi môi đỏ mọng kiều diễm ướt át đối diện với đôi môi mỏng của Nhạc Sùng Quang, quả thực giống như đang thịnh tình mời hẹn.
Thịt đưa đến bên miệng, sao lại để cho nàng bay, Nhạc Sùng Quang đưa tay đè lại gáy Tiết Linh Chi liền bức thiết hôn xuống.
Tiết Linh Chi vốn đang nhắm mắt lại, ngửi hơi thở ấm áp lẫn nhau.
Có lẽ là do xuyên rừng đánh lá, trên người Nhạc Sùng Quang có mùi gỗ thông, khiến cô cảm thấy dễ ngửi ngoài ý muốn.
Mà từ sau khi nàng ôm hắn, động tác của hắn liền không điên cuồng giống như vừa rồi, mà là có tiết tấu cùng nhịp điệu vừa sâu vừa nặng đầm đánh nàng, theo khoái cảm trong huyệt nhỏ liên tục truyền, ý chí lực vốn không tính là kiên cường của Tiết Linh Chi lại càng bị từng chút từng chút từng chút xâm chiếm, nàng tựa như đang ngồi ở đám mây phiêu phiêu dục tiên, thẳng đến khi Nhạc Sùng Quang đem cánh môi dán lên, còn đem đầu lưỡi đưa tới trong miệng của nàng.
Nàng theo bản năng muốn tránh né, lại bị Nhạc Sùng Quang cài càng chặt, đầu lưỡi của hắn cũng bá đạo ngang ngược như hắn, bất luận cái lưỡi nhỏ của nàng chạy trốn tới nơi nào, hắn đều sẽ đuổi theo đem cái lưỡi nhỏ cuộn lên, quấn lấy, khiêu khích, còn càng lúc càng sâu vươn vào trong, giống như cây gậy phía dưới hắn lòng tham vô đáy, tận dụng mọi thứ.
Nhưng thân thể nàng lại bởi vì nụ hôn như vậy mà càng thêm hưng phấn run rẩy, nàng không tự chủ được kẹp chặt thắt lưng của hắn, đem mình cùng hắn dán càng gần, mà huyệt hoa kia lại theo đầu lưỡi trong miệng hai người vũ động cùng nhau xôn xao lên, mị thịt không ngừng co rút nhu động, xoắn lấy gậy thịt vừa thô vừa cứng kia, đem nó hướng trong huyệt nhỏ thủy nhuận nhiều nước của mình không ngừng hút.
Nhạc Sùng Quang bị nàng xoắn càng thêm dũng mãnh có lực co rúm lại, khi thân thịt thô dài lửa nóng của hắn càng nhanh càng tàn nhẫn hơn, va chạm, ma sát vào vách thịt của nàng, cảm giác vui thích vô cùng vô tận giống như thủy triều vọt tới, ở trong thân thể của nàng nhấc lên một tầng lại một tầng sóng dữ gần như diệt đỉnh.
Nhạc Sùng Quang rốt cục buông ra cái miệng nhỏ nhắn của nàng thời điểm, nàng giống như là thiếu nước con cá đồng dạng, mở ra cái miệng nhỏ nhắn, từng ngụm từng ngụm hô hấp.
Nhạc Sùng Quang cũng thở hồng hộc, anh chống trán cô hỏi: "Tiểu nha đầu, thích anh hôn em không...
Ý thức của Tiết Linh Chi đã hoàn toàn mơ hồ, nàng trừng mắt nhìn đôi mắt to mờ mịt, tỉnh tỉnh mê mê gật đầu, mềm mại mềm mại hừ hừ.
Kết quả là cô lại bị Nhạc Sùng Quang nâng khuôn mặt nhỏ nhắn hôn xuống, phía dưới còn thao không ngừng.
Cô cảm giác nước bọt trong miệng cô đều bị anh quấy không ngừng từ khóe miệng tích tích đáp chảy xuống, có chút rơi vào sữa thịt lên lên xuống tràn đầy mồ hôi của mình, có chút nhỏ lên mũi vú bị quần áo của anh mài đến cứng rắn giống như hòn đá nhỏ của cô.
Toàn thân Tiết Linh Chi đã mềm nhũn thành bùn, hòa tan thành nước, hoàn toàn không có bất kỳ lực chống đỡ nào, chỉ có thể tùy ý Nhạc Sùng Quang muốn gì cứ lấy.
Nhưng hắn lại càng thao càng nhanh, càng thao càng ác, dưới thân hai người tiếng nước rì rầm kéo dài không dứt, khiến cho hai chân Tiết Linh Chi vốn kẹp lấy eo hắn cũng chống đỡ không nổi, một đôi đùi thon dài trắng nõn rủ xuống bên cạnh hắn, theo động tác nhanh mãnh của hắn giống như liễu non trong gió bất lực lắc lư.
Nàng chỉ có thể gắt gao ôm bả vai của hắn, một đôi chân nhỏ trắng nõn đạp trở lại trên đệm da hổ tìm kiếm điểm tựa, ngón chân nhỏ như bạch ngọc cuộn lên lại buông ra.
Ân ân...... A a...... "Lại một đợt cao trào mênh mông bất ngờ tới, bàn tay nhỏ bé của Tiết Linh Chi lung tung lôi kéo quần áo sau lưng Nhạc Sùng Quang, thét chói tai đem gậy thịt của hắn gắt gao quấn lấy.
Mà Nhạc Sùng Quang thập phần thỏa mãn vùi đầu ở cổ của nàng, một bên hôn da thịt mềm mại trơn nhẵn của nàng, một bên thắt lưng rất động, cuồng lãng không kiềm chế được cắm tiểu huyệt chặt chẽ mất hồn kia ước chừng trên dưới một trăm cái, cuối cùng mới tuôn ra tương nồng, đem tinh thủy nóng bỏng của mình rót đầy toàn bộ hoa huyệt của Tiết Linh Chi.
Sau đó hắn ôm thân thể mềm mại mềm mại của nàng chậm rãi nằm xuống, còn muốn ôn tồn nhỏ nhẹ với nàng vài câu, kết quả lại phát hiện tiểu mỹ nhân vừa phấn vừa mềm trong ngực đã nghiêng đầu, ngất đi.
Nhạc Sùng Quang không thể tránh được lầm bầm một câu: "Nha đầu này, sao lại không biết thao như vậy...