ngươi người ngẫu
Chương 3: Rơi xuống thuần khiết
Phòng họp của đài truyền hình Sbs, hôm nay là ngày tôi gia nhập Runningman.
Có lẽ là bởi vì tôi tham gia, một số chuyện trong tương lai đã xảy ra rất nhiều bất công, ví dụ như lúc bắt đầu chạy chính là bảy người, Tống Chung Cơ cũng chưa từng gia nhập, mà trong chương trình mới bắt đầu bởi vì tỉ lệ người xem không cao khiến cho tổ tiết mục quyết định tăng thêm một vị siêu sao nổi tiếng Thiên Vương, mà người nọ cũng chính là tôi.
Tôi mang theo ba bộ đồ thiết yếu của nghệ sĩ, kính râm rộng thùng thình, khẩu trang, mũ, lững thững đi trên đường phố đầu hạ.
Phù Sinh trộm được nửa ngày nhàn rỗi, tâm tình có nên quá tốt hay không, đi trên đường Minh Động nổi tiếng Hàn Quốc, cảm thụ được dòng người bắt đầu khởi động, rộn ràng nhốn nháo, chỉ có lúc này tôi mới có thể cảm giác được sống chân thật như thế.
Tối nay phải thông báo, cho nên tôi tự mình làm chủ, liền cho mình nghỉ một ngày.
Mười một giờ sáng đi trên đường phố nhộn nhịp, toàn thân thả lỏng. Thật là một niềm vui.
Đi tới đi lui đột nhiên bị tiếng huyên náo phía trước hấp dẫn, tôi ngẩng đầu nhìn lại, thấy một bóng lưng quen thuộc đang cùng một ông chủ ồn ào.
Nhắm mắt nhìn lại, tuy rằng cùng ta trang phục giống nhau, thế nhưng ta vẫn là từ trong thân thể của nàng nhìn ra nàng là Từ Hiền thời thiếu nữ.
Ta bước nhanh về phía trước nhẹ nhàng ôm eo nàng, toàn thân thiếu nữ cứng đờ, thầm nghĩ: Sắc lang!
Mạnh mẽ quay đầu nhìn về phía tôi, sửng sốt một chút, vui mừng nói: "Oppa!..." Tôi hơi mỉm cười với cô ấy, nhìn ông chủ hàng vỉa hè hỏi: "Chuyện gì xảy ra?"
Ông chủ kia nói: "Không phải cậu thì còn là ai, cách ăn mặc giống nhau như đúc, ngay tại vị trí vừa rồi của cậu cầm thứ này. Chẳng lẽ tôi còn có thể dựa vào cậu sao?" Tôi vừa nghe liền cơ bản biết tình huống, lấy ví tiền ra trả tiền xong liền kéo Từ Hiền bỏ chạy.
Oppa~cái này không phải tôi làm hỏng, ông chủ kia nhận lầm người rồi. "Từ Hiền ủy khuất nói.
Tôi mím môi nói: "Thật đúng là không nhận lầm người, đều là nghệ sĩ. Chẳng lẽ anh muốn tạo thành một đám quần chúng không rõ chân tướng vây xem sao?" Từ Hiền kịp phản ứng nói: "A~! Hay là Oppa lợi hại cũng có thể nghĩ ra.
Ta đưa tay gõ gõ trán nàng nói: "Ai Cổ. Hiền nữ thần của chúng ta sao lại ngốc như heo, ta xem cho dù các tỷ tỷ của ngươi bán ngươi ngươi vẫn còn giúp các nàng đếm tiền đi......" Sau đó hỏi: "Hôm nay không có thông báo sao? Vì sao lại gặp ngươi ở chỗ này?" Từ Hiền vẻ mặt không biết làm sao trả lời: "Ừ, Âu Ni đều đi thông báo rồi. Một mình ta ở lại ký túc xá thật nhàm chán, cho nên đi dạo một chút. Vừa xuống xe đã bị lão bản vừa rồi bắt được......
Tôi không nói gì nhìn Từ Hiền nói: "Vậy vận khí của anh thật xui xẻo, được rồi được rồi, vì để anh có dũng khí tiếp tục sống, anh trai em dẫn anh đi dạo phố." Từ Hiền vừa nghe sắc mặt đều tươi đẹp hơn rất nhiều nói: "Ừ. Cảm ơn Oppa.
Trong lòng đồng thời suy nghĩ còn không biết có phải là vận khí xấu hay không! Hì hì.
Vì thế ta mang theo Từ Hiền theo dòng người chen chúc biến mất không thấy tăm hơi.
Thời gian vội vã, đảo mắt hai giờ trôi qua, tôi dẫn Từ Hiền đi dạo đường cái hai giờ.
Trong lòng một mực than thở, mặc kệ là dạng nữ nhân gì cũng sẽ không có biến hóa thoát ly bản tính, ngay cả loại nữ hài tinh khiết như Từ Hiền cũng không ngoại lệ.
Hai giờ này từ lúc tôi kéo cô ấy đi biến thành cô ấy kéo tôi đi, biến hóa không nên quá lớn... Nhìn Từ Hiền vẫn hăng hái ngẩng cao đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn phì phò tràn đầy nụ cười hạnh phúc.
Tôi bất đắc dĩ nói với cô ấy: "Tiểu Hiền, không còn sớm nữa, nên về thôi." Tiểu Hiền thất vọng "A" một tiếng, nhìn đồng hồ nói: "Được rồi, Oppa mời cô đưa tôi về đi. Nói xong dùng đôi mắt to tinh khiết nhìn ta.
Tôi gật đầu vỗ vỗ lưng Từ Hiền, dẫn đầu đi ra ngoài.
Tiểu Hiền! Đến rồi, tỉnh lại. "Tôi có chút dở khóc dở cười đánh thức Từ Hiền đang ngủ say, căn bản không nghĩ tới lúc đi dạo phố Từ Hiền sinh long hoạt hổ vừa lên xe liền ngồi ở chỗ ngồi ngủ thiếp đi.
Ừm... Oppa hôm nay cảm ơn anh. "Từ Hiền mở to đôi mắt mông lung đang ngủ mơ hồ nói.
Tôi cười nói: "Anh đừng quên anh là nghệ sĩ của tôi, coi như hôm nay phát phúc cho anh.
Nói xong ta quay đầu đi, bỗng nhiên cảm giác môi đụng phải một chỗ ôn nhu.
Từ Hiền trừng to hai mắt sững sờ nhìn ta đều ở trong gang tấc, ta cùng Từ Hiền song song bất động, ta ma xui quỷ khiến vươn đầu lưỡi liếm một vòng hàm răng của Từ Hiền, Từ Hiền tựa như gặp quỷ nhanh như chớp rụt đầu về.
Nhìn vẻ mặt hoảng sợ của Từ Hiền, người thấy vẫn còn thương xót.
Ta mãnh liệt kéo cánh tay của nàng, hai tay cố định đầu của nàng, duỗi đầu kịch liệt thưởng thức Từ Hiền ôn nhu môi đỏ mọng.
Nửa ngày sau, tôi ngẩng đầu nói với Từ Hiền đang đỏ bừng mặt: "Không làm thất vọng Tiểu Hiền, cậu thật sự quá đẹp, tôi không nhịn được nữa..." Từ Hiền vẫn duy trì vẻ mặt kinh ngạc, mở to hai mắt khẽ há hốc miệng thở dốc, ánh mắt đột nhiên ngưng tụ giống như kiên định quyết tâm gì đó.
Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của cô nhẹ giọng nói: "Oppa~có muốn lên ngồi một chút hay không, nhóm Âu Ni phải rất khuya mới trở về." Tôi kinh ngạc nhìn Từ Hiền.
Từ Hiền nhìn đến cúi đầu cũng muốn vùi vào trong song phong trước ngực.
Từ Hiền mở cửa xe, kéo tay tôi, thật sự kéo tôi ra, một đường kéo chạy vào trong ký túc xá, sau khi đi tới ngoài phòng mở cửa tiến vào cửa ra vào, Từ Hiền liền khom lưng thay giày trước mặt tôi.
Từ Hiền không chú ý tới mặt hướng mông ta hiện ra một loại độ cong hoàn mỹ, khiến trong lòng ta dấy lên tà hỏa hừng hực.
Trong tiếng kinh hô của Từ Hiền, tôi ấn vai cô ấy để cô ấy đối mặt với tôi, ấn Từ Hiền xuống cạnh tủ giày, há miệng ngậm môi trên của cô ấy, kéo kéo hút.
Tay trái từ dưới váy Từ Hiền vươn vào, dùng ngón giữa cách quần lót càng không ngừng trượt ở bên ngoài môi âm hộ của nàng.
Từ Hiền trong miệng phun ra một tiếng thở dài thật dài, khiến cho ta càng thêm không cách nào khống chế chính mình, tay kia dùng sức kéo ra áo khoác của nàng, xé rách kéo ra một kiện thuần trắng chạm rỗng váy áo, thấy được ở phía dưới một cái màu đen sợi hoa áo ngực theo Từ Hiền ngực hô hấp phập phồng.
"Ưm... ưm... Oppa..." Từ đôi môi đỏ mọng bị miệng tôi bịt kín của Từ Hiền, thỉnh thoảng lại để lộ ra một hai tiếng rên rỉ quyến rũ.
Ta hung hăng kéo đứt trói buộc trước ngực nàng, hai bộ ngọc nhũ trắng như tuyết nhảy vào trong mắt.
Tôi trở tay vung một cái, ném áo ngực của Từ Hiền đi, đưa tay nắm lấy khu vực cong vút chưa từng có nam nhân đụng tới, ở trong lòng bàn tay của tôi biến ảo các loại bộ dáng.
Tôi rời khỏi đôi môi đỏ bừng của Seo Hyun, người đã được tôi hôn, nắm lấy giữa ngực ngọc của cô ấy bằng tay, làm cho hạt Khấu Đậu màu hồng ở đầu phía trước của nó nổi bật hơn, "Ah!... đừng... đừng cắn." Trong tiếng hét của Seo Hyun, tôi cúi đầu cắn một điểm nhô ra, hít toàn bộ quầng vú ở đầu phía trước vào miệng và liếm hương thơm dễ chịu.
Lúc này Từ Hiền nằm trên mặt đất đột nhiên vặn vẹo một trận, sốt ruột nói với tôi: "Oppa~buông tôi ra, tôi muốn đi toilet, tôi muốn đi toilet." Đột nhiên càng thêm cao giọng hô: "Không còn kịp rồi, đi tiểu ra, đi tiểu ra, a......" Chỉ cảm giác bàn tay tôi ở dưới thân Từ Hiền, cách quần lót cũng có thể cảm nhận được chấn động của Từ Hiền, mà Từ Hiền đỏ bừng khuôn mặt nhỏ nhắn nhắm hai mắt lại, hơi thở dốc.
Hai tay ta gắt gao lôi kéo váy của nàng, dùng sức nhấc lên vạt áo tơ tằm, đẩy hai chân trắng nõn của nàng ra, duỗi đầu cách quần lót liếm mật huyệt của nàng.
"Bẩn quá, oppa, đừng mà." Ồ...... không cần. Từ Hiền vừa nói vừa vươn hai cánh tay ấn đầu tôi, cũng không biết là muốn kéo đầu tôi lên hay là không cho tôi rời đi.
Trải qua liếm mút của ta, quần lót ướt sũng dán ở trên mỹ huyệt của Từ Hiền, hiện ra một khối nhô lên mê người, ta thừa cơ đẩy xuống ném qua một bên, hai tay tách ra âm môi mập mạp của nàng, lộ ra tiểu huyệt phấn nộn bên trong.
Trong tiếng thở dốc nặng nề của Từ Hiền không ngừng nhúc nhích.
Ta đứng lên thân thể ngay cả quần mang quần lót tất cả đều cởi ra, lộ ra một cái run rẩy địa đại dương vật, Từ Hiền nhìn côn thịt đỉnh lớn như trứng gà quy đầu hô nhẹ một tiếng, cũng không dám tưởng tượng lớn như vậy côn thịt như thế nào nhét vào chính mình nhỏ hẹp trong tiểu huyệt đi.
Ta lật qua đồng thể trắng như tuyết của Từ Hiền, xúc cảm làn da cảm nhận được trong tay cũng đã làm cho trong lòng ta rung động.
Ôm lấy vòng eo trắng như tuyết của Từ Hiền, để tay chân cô chống trên sàn nhà.
Đỡ lấy hạ thể bởi vì sung huyết mà trở nên dương vật cực đại, nhắm ngay tiểu huyệt phấn nộn cọ xát Từ Hiền.
Cũng chỉ là dùng gậy thịt dán lên môi âm hộ mập mạp của Từ Hiền, khiến cho tôi có loại dục vọng giục ngựa phi nước đại, nhưng đối với Từ Hiền mà nói ấn tượng đầu tiên sẽ rất sâu sắc, tôi chỉ có thể cẩn thận đối đãi ôn nhu.
Cẩn thận từng li từng tí đem quy đầu có thể so với trứng gà chậm rãi nhét vào trong tiểu huyệt phấn nộn của Từ Hiền.
Bất tiếu chốc lát quy đầu của ta toàn bộ tiến vào ròng rã 21 năm không có người giáng lâm qua bên trong đồng ruộng. Từ Hiền bị ta mang theo thắt lưng cúi đầu, tóc tán loạn thông qua giữa hai chân kinh ngạc nhìn quy đầu cực đại của ta chậm rãi biến mất ở trong môi âm hộ của nàng, cảm thụ được trong cơ thể tản ra vô cùng nhiệt lượng tồn tại.
Mà ta thì ở bên ngoài căn cứ trung tâm Từ Hiền hạ một cái quy đầu địa bàn co rúm qua lại.
Seo Hyun chỉ cảm thấy cơ thể mình nóng lên, tê dại và trống rỗng, và cảm giác xa lạ này khiến cô bồn chồn vặn vẹo qua lại, "Eh... OPPA~cho tôi... cho tôi." Mặc dù không biết phải giải thích cảm giác này như thế nào, Seo Hyun biết rằng tất cả đều liên quan đến nguồn gốc nóng bỏng trong cơ thể mình.
Tôi thấy thời cơ không chênh lệch nhiều lắm, ôm chặt eo Từ Hiền, ưỡn thẳng eo, tiểu huyệt của Từ Hiền toàn bộ đều bị gậy thịt của tôi thông suốt, khố bộ cùng mông Từ Hiền Phong tiếp xúc phát ra một tiếng bốp vang dội kết hợp chặt chẽ với nhau.
Từ Hiền đột nhiên điên cuồng thét chói tai, một bên như bơi lội giống nhau đong đưa tứ chi muốn thoát khỏi vòng tay của ta, miệng la to: "Đau quá a... Oppa! buông ta ra, thật sự đau quá a" Ta ôm Từ Hiền eo thon nhỏ, cúi người dán ở trên lưng nàng lẳng lặng chờ đợi Từ Hiền giống như xé rách thân thể đau đớn đi qua.
Một lát sau, Từ Hiền cảm giác được hạ thể của mình không còn thống khổ bị xé rách, ngược lại bắt đầu ngứa ngáy tê dại, một dị vật nóng bỏng ở trong thân thể của mình từng thẳng từng thẳng mang ra khoái cảm vô hạn.
Ân~ân~ân...... "Từ Hiền ở trong mấy tiếng rên rỉ không tự giác kẹp chặt âm đạo mềm mại của mình.
Tôi cảm thấy thanh thịt của mình trong cơ thể Seo Hyun được xoa bóp bởi rất nhiều bàn tay nhỏ bé mềm mại.
Ta nhịn không được, Tiểu Hiền. "Ta kéo nửa người trên của Từ Hiền, ở bên tai nàng thở dốc nói.
Hạ thể rút ra một chút liền giống như trong đó có lực hút vô hạn lại bị ta đẩy trở về.
A~a~a~a OPPA~thật kỳ quái...... thật kỳ quái...... cảm giác. "Từ Hiền hai tay vịn vách tường hai bên cửa ra vào, theo tiếng rên rỉ không ngừng của tôi, bị tôi từ phía sau di chuyển từng chút từng chút đánh mất chính mình.
Ta vừa động gậy thịt để cho nó tuần hoàn ra vào tiểu huyệt của Từ Hiền, vừa đẩy nàng đi vào trong phòng khách.
Từ Hiền vươn đùi đẹp đạp rớt một chiếc giày còn đang đi trên chân, vừa vịn vách tường đi vào bên trong, ngay cả mũi Quỳnh khéo léo cũng chảy ra một mảnh mồ hôi dày đặc.
Tôi thúc giục Từ Hiền đi về phía trước, vừa cởi quần áo dư thừa trên người mình và Từ Hiền, đến khi đi tới trước sô pha phòng khách, cô ấy đã bị tôi lột thành một con cừu non trắng như tuyết.
Ta chậm rãi bổ nhào thân thể mềm mại trắng như tuyết của Từ Hiền, đem nàng đặt ở trên sô pha thuần trắng, quỳ xuống ngồi ở phía trên cặp mông đẹp đột vểnh lên của Từ Hiền, hai chân kẹp làn da mềm dẻo đàn hồi, hai tay từ dưới thân nàng vươn vào đắp ở trên ngực ngọc mềm mại của Từ Hiền, hơi cúi người xuống hôn bả vai bóng loáng trong suốt của nàng, hạ thân một trận nhu động.
Từ Hiền thở ra như lan, mở ra miệng nhỏ không ngừng hô hấp không khí, nàng cảm giác hạ thể truyền lên khoái cảm đều sắp đem nàng bao phủ.
Qua một lúc lâu~
"Ách..." Sau khi chỉ nghe được một tiếng mũi thật dài, gậy thịt trong huyệt nhỏ của Từ Hiền đột nhiên cảm giác được một luồng trùng kích của dòng nước xiết, lại nhìn Từ Hiền cắn chặt môi không cho mình phát ra một tiếng rên rỉ, hai cái đùi đẹp vốn thẳng tắp cũng uốn lượn đá lung tung.
Tôi gắt gao đè Từ Hiền liều mạng giãy dụa dưới thân tôi, phần eo trước sau như một đang run rẩy, tuyệt không có bởi vì nàng lên đỉnh mà chậm nửa phần, ngược lại bởi vì Từ Hiền vừa rồi cao trào bay ra chất lỏng khiến cho tôi có thể càng thêm nhanh chóng ra vào bí đạo của nàng, một lát sau toàn thân Từ Hiền xụi lơ bất động trên sô pha.
Mà ta cũng buông lỏng cảnh giác chậm rãi trùng kích tiểu huyệt của nàng, thế nhưng ngay lúc này mật huyệt của Từ Hiền đột nhiên sinh ra một cỗ lực hút, thịt bổng ta vốn đang rút ra thoáng cái bị hút đến một chỗ càng thêm mềm mại.
Mà Từ Hiền lại đột nhiên ngẩng cao đầu hô: "Đỉnh đến rồi, oppa... Ngươi đỉnh đến bên trong ta đi."
Thật thoải mái a...... "Lúc Từ Hiền kêu to, gậy thịt của ta bị tiểu huyệt của Từ Hiền hấp thụ gắt gao bất động, gậy thịt ta đỉnh ở trong cơ thể Từ Hiền không biết chỗ hơi tăng lớn, một cỗ tinh dịch nồng đậm phun ra, đem Từ Hiền vừa mới cao trào lại leo lên một tòa đỉnh núi.
Tại xuất tinh sau, ta ôm Từ Hiền ửng hồng thân thể lẳng lặng lĩnh hội, cũng kéo nàng vô lực thân thể mềm mại, dùng miệng nhẹ hôn toàn thân của nàng...... Buổi chiều 5 giờ......"Ta đã trở lại!"
Hôm nay Kim Thái Nghiên kết thúc thông báo về ký túc xá sớm, bởi vì hôm nay chỉ có Từ Hiền ở nhà, vốn là muốn cho cô một niềm vui bất ngờ, mở cửa lại phát hiện trên nắm cửa treo một cái áo ngực bị xé thành hai nửa, cửa ra vào ném lung tung các loại quần áo, trên chiếc ô fan hâm mộ mà Mạt Ni yêu thích nhất còn đắp một cái quần lót màu trắng phấn mà Từ Hiền thường xuyên mặc.
Thái Nghiên giật mình một cái, lập tức vọt vào phòng, chỉ nhìn thấy sô pha, trên mặt đất, trên ban công thủy tinh từng bãi từng bãi nước không biết là cái gì, ngửi mùi tục tĩu quen thuộc này, trái tim Thái Nghiên chậm rãi trầm xuống.
Cô quét sạch quần áo rải rác trên mặt đất, từng gian từng gian phòng truy tìm tung tích Từ Hiền, khi nhìn thấy cảnh tượng hỗn độn trong WC, trong phòng ngủ vò thành một đống chăn bị ném ở góc tường, nhưng không ngoại lệ tất cả đều có một loại chất lỏng dâm uế kích thích người.
Ngay tại thời điểm nàng sắp tuyệt vọng, rốt cục ở phòng ăn phát hiện bóng dáng Từ Hiền toàn thân trần trụi ghé vào trên bàn ăn, hai tay mở ra ghé vào trên bàn, hai cái chân dài thẳng tắp kéo trên mặt đất, mà ở trên ngọc thể trần trụi của nàng lại là đè lên một nam nhân.
Chờ đến khi đến gần thấy rõ là ta, Thái Nghiên mới thở dài một hơi yên lặng xoay người rời đi thu thập chiến trường của ta cùng Từ Hiền.
Xế chiều hôm nay ta cùng Từ Hiền chiến đấu rất nhiều lần, đối với thân thể mềm mại của nàng đòi lấy vô độ, thân thể mềm mại kia, khuôn mặt mềm mại mị hoặc, rên rỉ mê người, một lần lại một lần cổ vũ ta tiếp tục chiến đấu.
Từ cửa chính đến sô pha phòng khách, từ ban công đến nhà vệ sinh phòng ngủ, cuối cùng đem Từ Hiền đặt ở trên bàn ăn của các nàng hoàn thành chiến đấu buổi chiều, giống như một bãi bùn nhão Từ Hiền đã sớm mệt mỏi, mà ta ngửi mùi cơ thể thiếu nữ của nàng cũng ngủ say cho đến khi Kim Thái Nghiên trở về......