ngồi cùng bàn giáo hoa khi lõa mô hình
Chương 2
Sau khi đáp ứng chủ nhiệm lớp tham gia cuộc thi vẽ màu trên người, các học sinh cũng được chủ nhiệm lớp yêu cầu vẽ một bản nháp, đến cuối cùng sẽ bỏ phiếu chọn ra một chiếc áo phông thanh xuân đáng yêu cùng một cái quần jean ở trên người Tiểu Thi.
Qua hai ngày, chủ nhiệm lớp đi vào phòng học nói với chúng tôi: Các em, bản nháp lúc trước hủy bỏ
Giáo viên chủ nhiệm nói: Cuộc thi cộng đồng nhận được rất nhiều tác phẩm nhiếp ảnh, nhưng tất cả đều là ảnh chụp hoạt động cộng đồng sau khi mặc quần áo màu, căn bản không thể làm nổi bật đặc sắc của cộng đồng, không thu hút được du khách đến cộng đồng chúng tôi du lịch, các em biết cộng đồng chúng tôi không có đặc sản gì, giao thông không thuận tiện, hơn nữa số lượng du khách mỗi năm giảm bớt, rất nhiều cửa hàng cũng gần như đóng cửa.
Vì vậy cộng đồng của chúng tôi sẽ hợp tác với các nhà đầu tư để xây dựng một bãi biển nhân tạo trên bờ biển, và những bãi biển bình thường rất khó thu hút khách du lịch, nên bãi biển này sẽ được chính phủ đồng ý trở thành một bãi biển thiên thể, và chúng tôi sẽ xây dựng khách sạn, biến khu vực này thành một khu du lịch.
Và cuộc thi vẽ màu cơ thể người này là để giảm bớt sự kháng cự của cư dân, để cho cư dân trong khu vực biết rằng khỏa thân là nghệ thuật chứ không phải khiêu dâm, và nếu kế hoạch này không thành công, có thể tất cả chúng ta sẽ chuyển đi và từ bỏ cộng đồng này.
Ngoài ra, tôi đã nói chuyện với quản lý cộng đồng, người mẫu xuất sắc trong cuộc thi lần này sẽ trở thành đại sứ quảng bá cho bãi biển Thiên Thể của chúng tôi, mỗi tuần làm việc 2 ngày lương đã cao hơn giáo viên của tôi vài lần, những sinh viên phụ trách thiết kế khác, hội họa cũng sẽ được sắp xếp chức vị ngắn hạn, tiền lương cũng không tệ, các bạn phải cố gắng lên.
Nói xong liền rời khỏi phòng học, nhìn thấy lão sư sau khi rời đi chúng bạn học họp bàn bạc
Bạn A: Mức lương này quá cao, nếu chỉ làm thứ bảy thì ngày lương cũng cao hơn một tháng lương của bố tôi.
Bạn B trả lời: "Bởi vì có nhà đầu tư đầu tư, cộng đồng chúng tôi căn bản là một cộng đồng nghèo, giá cả thấp hơn bên ngoài rất nhiều".
Bạn học C: Nói những thứ này cũng vô dụng, lấy được ưu thắng rồi nói sau, chúng ta mau nói chuyện như thế nào mới có thể vẽ màu cơ thể người thuận tiện có thể quảng bá bãi biển thiên thể đi!
Bạn học D: Thân thể màu vẽ đồ bơi đi, tại bãi biển quay chụp, lấy tiểu thơ xinh đẹp đáng yêu, hơn nữa xinh đẹp dáng người, cầm quán quân không thành vấn đề đi
Bạn học e: Nhất định có rất nhiều người tham gia lựa chọn đồ bơi màu, muốn đảm bảo nhất định xuất sắc có chút khó khăn, không có ý kiến gì khác sao?
Tôi đột nhiên nghĩ: Hay là chúng ta vẽ mỹ nhân ngư đi,
Không ngờ ý kiến này nhanh chóng được thông qua với số phiếu cao hơn, sau đó chúng tôi lại phân công, có người thiết kế, có người phụ trách mua sơn màu không thấm nước.
Đến buổi sáng ngày quay phim, tôi cùng toàn bộ bạn học hẹn ở trạm xe buýt chờ, Tiểu Thi vẫn là bộ váy liền áo trắng cùng giày xăng đan kia, còn có thể nhìn thấy rõ ràng hai bộ ngực đáng yêu, tôi đoán hẳn là không mặc quần lót.
Bất quá ngượng ngùng hỏi, ta nhìn thấy bên cạnh mấy nhân viên văn phòng không ngừng nhìn lén bộ ngực nàng, bất quá Tiểu Thi ở bên cạnh cùng bạn học nữ nói chuyện phiếm không có phát hiện.
Chúng tôi ngồi xe buýt nửa giờ liền đến bãi biển, sau khi đến bãi biển thì phát hiện vấn đề, rất nhiều công nhân làm việc ở bãi biển, nhưng bởi vì thời gian hết hạn thi đấu là hai ngày sau, hôm nay chúng tôi nhất định phải hoàn thành quay phim, chúng tôi tìm một chỗ ở bờ biển trải một tấm khăn lông dưới đất kêu Tiểu Thi cởi quần áo đứng ở trên khăn lông trắng, sau khi công nhân làm việc bên cạnh nhìn thấy, một người xoay một người rất nhanh đã có hơn mười công nhân vây xem Tiểu Thi, Tiểu Thi nhìn thấy nhiều người xa lạ vây xem như vậy thì xấu hổ đỏ mặt, lập tức lấy tay che kín hạ thể và ngực, những công nhân kia thấy không có gì nhìn thấy rồi trở về làm việc, sau khi nhìn thấy công nhân đi, chúng tôi liền bắt đầu vẽ màu, bởi vì chỉ có vẽ núm vú và nửa người dưới Để vẽ đuôi nàng tiên cá, và chỉ cần vẽ phía trước, không có nhiều nơi để vẽ, để giảm bớt sự lúng túng, Phần mẫn cảm tất cả đều do nữ sinh vẽ, mặc dù lúc vẽ đầu vú cùng chỗ riêng tư, Tiểu Thi cũng mẫn cảm run rẩy vài cái, nhưng ước chừng một giờ sau liền hoàn thành hoa văn màu.
Sau đó bắt đầu chụp ảnh, trong lớp chúng tôi có một bạn nam trước đó từng đoạt giải trong cuộc thi chụp ảnh, lần chụp này do cậu ấy phụ trách, thấy thơ đứng ở giữa biển bày ra tư thế khác nhau, lộ ra nụ cười ngọt ngào thật sự vô cùng đáng yêu, nhưng bởi vì sóng biển quá lớn, cuối cùng chụp 3 tiếng mới hoàn thành chụp ảnh, sau khi hoàn thành chụp ảnh, tôi liền đưa thơ nhỏ mệt mỏi về nhà.
Qua khoảng một tháng, kết quả cuộc thi được công bố, lớp chúng tôi thành công giành được quán quân, mà Tiểu Thi cũng được chủ nhiệm lớp hẹn gặp phụ huynh, hẳn là vì đại sứ quảng bá bãi biển Thiên Thể mà muốn bàn bạc với phụ huynh Tiểu Thi.
Vài ngày sau, tôi nghe Tiểu Thi hào hứng nói: Bố mẹ tôi đã đồng ý cho tôi làm đại sứ quảng bá,
Sau khi nghe xong tôi cũng mừng cho Tiểu Thi, lúc ấy nghe được tiền lương gấp 5 lần chủ nhiệm lớp, tôi liền nghĩ làm mười năm là có thể về hưu.
Tiểu Thi nói tiếp: Tuy nhiên phải trải qua huấn luyện của công ty cho tôi, mỗi ngày sau khi tan học 2 tiếng, còn có rất nhiều chuyện phải ghi nhớ lịch sử của cộng đồng này, để tránh so với lúc du khách hỏi tôi tôi không biết còn có lễ nghi, tư thế đi đường cũng phải học tập.
Sau khi tan học tôi cùng cô ấy đi đến trạm xe buýt, đột nhiên nhìn thấy một tấm ảnh khỏa thân của mỹ nhân ngư được in trên một tấm bảng quảng cáo siêu lớn, bài thơ nhỏ trong ảnh ngoại trừ hoa văn màu trần như nhộng, hình dạng núm vú và hạ thể sau khi phóng đại mấy trăm lần có thể thấy rõ ràng,
Tiểu Thi thấy tôi nhìn ảnh chụp bất động liền hỏi tôi: Đẹp không?
Tôi nói với Tiểu Thi: Đẹp, em sớm biết sẽ có quảng cáo này?
Tiểu Thi nói: Biết, nhà đầu tư khi ký hợp đồng với bố mẹ tôi đã nói sẽ dùng tấm ảnh này làm tuyên truyền bãi biển
Lúc này xe buýt đến, Tiểu Thi nhanh chóng chạy lên xe buýt, tôi vẫy tay tạm biệt cô ấy.
Đến buổi tối, Tiểu Thi gọi điện thoại cho tôi hỏi tôi ngày mai có thể cùng cô ấy đi học không, tôi nói một tiếng tốt liền tắt máy.