nghiệt tình
Chương 21 - Thử Mặc Đồ Lót
Quản lý? "Tôi hỏi ngược lại:" Anh ta tới làm gì?
Tới nhà ăn một bữa cơm.
Tôi nghe xong bĩu môi, không tình nguyện mở miệng: "Vậy không thể ra ngoài ăn sao?
Tôi thật sự là không muốn chiêu đãi khách nhân, hơn nữa Kiến Quốc ngày thường tiêu tiền cũng rất hào phóng, vì sao loại người như quản lý lại muốn dẫn về nhà chứ.
"Lão bà, quản lý của chúng ta nói, muốn tới chúng ta xem một chút, ngươi nói ta không thể không nể mặt hắn đi!"
Tôi thở dài, "Anh nói em cũng sẽ không làm món gì ngon, ra ngoài ăn, tiếp đãi luôn chu toàn hơn ở nhà.
Trong nhà chỉ cần có khách, ta nhất định bận trong bận ngoài cả ngày đều không được nghỉ ngơi, cho nên tự nhiên không tình nguyện.
Giọng anh mềm nhũn: "Anh đã đồng ý với quản lý của chúng ta rồi, cuộc họp thường niên lần trước anh dẫn em đi, em cũng đã gặp anh ấy, người rất tốt, không xoi mói, tùy tiện làm chút gì là được."
Vừa nói như thế tôi quả thật nhớ tới người đàn ông kia, dáng dấp không tệ, nhưng coi như anh tuấn, không có dáng vẻ quản lý gì.
Tôi bất kể thế nào cũng không thể tìm lý do từ chối, thở dài đáp ứng: "Tốt lắm, anh ấy có kiêng ăn gì không, tôi chú ý một chút.
Không có, hắn rất hiền hòa. "Kiến Quốc vừa cười vừa gắp cho tôi một miếng thịt.
Thiên Minh chân ở dưới bàn tiếp tục ma sát đùi của ta ta khẩn trương ho khan một tiếng.
Bà xã làm sao vậy? Phải chú ý nghỉ ngơi! "Kiến Quốc quan tâm nói.
Tôi cười lắc đầu: "Không sao.
Nói xong ta nhìn nhìn một bên không chút biểu tình Thiên Minh hỏi: "Thiên Minh một hồi rửa chén được không?"
Ta là tại cố ý trả thù Thiên Minh tự nhiên nhìn ra được nhưng là Kiến Quốc còn không đợi Thiên Minh nói chuyện lập tức cau mày lại gần lấy lòng tựa như mở miệng: "Lão bà Thiên Minh học tập mệt chết đi được ngươi nếu là không muốn tắm tựu ta tới tắm đi."
Ta tự nhiên không phải ý tứ này xấu hổ cười trả lời: "Không phải ta đang cùng Thiên Minh nói đùa đâu!"
Lão bà ngươi vất vả một ngày, buổi tối nghỉ ngơi một chút, hôm nay hẳn là ta đến rửa chén. "Hắn xung phong nhận việc.
Ước chừng là bởi vì tôi đáp ứng quản lý của anh ta đến nhà, anh ta mới có thể biểu hiện tích cực như vậy, tôi cũng không cần phải khách khí nữa, vừa nghĩ tới tối mai phải chiêu đãi khách tôi liền đau đầu.
Cơm tối qua đi, tôi ngồi trên sô pha xem ti vi, Kiến Quốc thập phần chịu khó thu dọn.
Thiên Minh kiếm cớ ngồi ở bên cạnh của ta ta biết hắn lại muốn giở trò xấu liền thúc giục nói: "Thiên Minh còn không trở về học tập sao?"
Nghỉ ngơi một chút rồi học tiếp, mỗi ngày đều học cũng mệt chết đi được.
_ "Đúng vậy Trương lão sư không phải cũng nói đừng cho hài tử áp lực quá lớn sao Thiên Minh muốn nghỉ ngơi liền nghỉ ngơi đi chờ thi xong ca ca tẩu tử mang ngươi đi du lịch thả lỏng thả lỏng!" Kiến Quốc nói.
Thiên Minh nghe xong nhìn ta, "Đại ca ngươi công tác bận rộn như vậy có thời gian đi du lịch sao?"
Bận rộn cũng có thời gian, nếu thật sự không có thời gian, để chị dâu con dẫn con đi.
Thiên Minh nghe lời không có hảo ý nở nụ cười, không thể tưởng được Kiến Quốc như thế tín nhiệm chúng ta, có thể hắn căn bản cũng sẽ không nghĩ đến giữa chúng ta sẽ phát sinh cái gì vượt qua thúc tẩu quan hệ.
Lại càng sẽ không đem ta cùng Thiên Minh tưởng tượng thành cái loại này xấu xa người.
Sự tin tưởng của hắn đối với ta, làm cho ta từ đáy lòng tản mát ra một loại cảm giác xấu hổ.
Ngẫu nhiên, ngực truyền đến mềm mại làm cho ta phục hồi tinh thần lại.
Chị dâu, đang nghĩ gì vậy?
Thiên Minh hai tay vòng ở trước ngực của mình, ngồi sát cạnh ta, khuỷu tay vừa vặn để ở vị trí dày nhất trên ngực của ta, hắn còn làm bộ như không có việc gì ma sát trên dưới.
Kiến Quốc ở trong bếp, mặc dù có thể nhìn thấy chúng tôi, nhưng bề ngoài vẫn không hề phát hiện.
Làm gì vậy! "Ta nhỏ giọng cả giận nói:" Mau buông tay!
Không buông!
Ca ngươi nhìn kìa! "Ta nhíu mày gắt gao, xê dịch thân thể hướng bên cạnh ngồi xuống.
_ "Không sao hắn không nhìn thấy" Thiên Minh mặt dày mày dạn nói theo ta xê dịch.
Các ngươi nói cái gì vậy! "Kiến Quốc ngẩng đầu nhìn chúng ta.
Ta bối rối vội vàng che dấu nói: "Không có gì, Thiên Minh muốn xem cái này, ta thúc giục hắn đi học.
Thiên Minh thành tích tốt, không cần khẩn trương như vậy.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, Kiến Quốc hẳn là không có chút lòng nghi ngờ nào đối với chúng tôi, tôi càng nghĩ càng cảm thấy áy náy, bỏ lại Thiên Minh trên sô pha, một mình trở về phòng ngủ.
Thiên Minh coi như là có lớn hơn nữa lá gan khẳng định cũng không dám đến trong phòng ngủ của ta công khai đùa giỡn ta huống chi Kiến Quốc ngay tại bên ngoài.
Tôi nhìn một chút bộ nội y kia, trong lòng rất mâu thuẫn, không biết nên đối đãi với bọn họ như thế nào, tôi thật sự muốn mặc vào nội y Thiên Minh mua cho tôi cho chồng tôi xem sao?
Trên đầu hắn đội màu xanh lá cây, chính mình không hề biết, còn muốn khích lệ cái này nội y đẹp mắt.
Điều này thật sự là quá châm chọc.
Vào đêm, Kiến Quốc đi vào chuẩn bị ngủ, nhìn tôi hỏi: "Sao không đi xem TV?"
_ "Thiên Minh xem tiết mục ta không thích." Ta cúi đầu nói.
"Bà xã, có phải tức giận không?"
Không có. "Tôi vội vàng trả lời:" Đang yên đang lành giận cái gì.
Vậy em mặc đồ lót hôm nay vào cho anh xem được không? "Anh cười hắc hắc:" Anh nhìn rất đẹp.