nam chính nam phối đều muốn ngủ (h,1v2, nhanh xuyên)
Chương 1 - Văn Phòng
Kiều Uyển từ trong giấc ngủ tỉnh lại, phát hiện đang ở trong lớp học, mà một trong những đối tượng chính thức giảng bài chính thức là giáo viên toán - Tôn Diệc Hiên.
Anh đang nghiêng về phía Kiều Uyển, đường hàm dưới sắc bén có góc cạnh, kính gọng vàng đặt trên sống mũi, một bộ dáng nam thần cấm dục.
Tôn Diệc Hiên đương nhiên không bỏ qua khoảnh khắc Kiều Uyển tỉnh lại từ trong mộng đẹp, anh dùng bàn tay tinh tế đẩy khung kính xuống, lập tức phát ra âm thanh trầm thấp mà giàu từ tính.
Kiều Uyển, tan học tới văn phòng anh một chút.
Trong lòng Kiều Uyển căng thẳng, giống như một quả bóng xì hơi nằm úp sấp trên bàn, không ngờ vừa xuyên qua đã xui xẻo như vậy, nhưng nghĩ lại, đây chính là cơ hội tốt để công lược thầy Tôn.
Nam thần hệ nhã nhặn bại hoại cấm dục gì gì đó, cũng quá mê người, Tôn Diệc Hiên tao nhã lịch sự trước mặt không biết công phu trên giường như thế nào.
Hết giờ học rồi.
Kiều Uyển đứng ở cửa phòng làm việc, sửa sang lại váy ngắn kéo đến đùi, không thể không nói dáng người nguyên chủ thật sự là điểm tối đa, đùi đẹp thon dài, vòng eo không đầy, ở phía trên chính là bộ ngực lớn mượt mà đầy đặn.
Thầy Tôn......
Giọng Kiều Uyển hơi cao lên, tràn ngập ý tứ làm nũng, lập tức hấp dẫn ánh mắt của các giáo viên khác trong phòng làm việc.
Khụ khụ.
Trên khuôn mặt cấm dục kia của Tôn Diệc Hiên xuất hiện đỏ ửng hiếm thấy, Kiều Uyển đi tới trước bàn làm việc của Tôn Diệc Hiên, chớp đôi mắt ngập nước.
Tại sao em lại ngủ trong lớp?
Tôn Diệc Hiên bình phục trạng thái, tháo kính gọng vàng xuống, lộ ra đôi mắt to mày rậm đẹp mắt.
Vốn chỉ là thừa dịp tan học nghỉ ngơi, kết quả đột nhiên mơ thấy thầy Tôn, liền không tỉnh lại được. "Thiếu nữ một bộ nũng nịu, như là đang trách cứ Tôn Lập Hiên.
Ồ? Vậy mơ thấy tôi đang làm gì?
Chúng ta đang làm gì? Chính là thầy sinh vật nói, chuyện nam nữ làm.
Kiều Uyển mở to hai mắt, giả bộ thanh thuần vô tội.
Tôn Diệc Hiên bị bộ dáng đáng yêu của thiếu nữ trước mắt chọc cười, hắn cũng không phải chính nhân quân tử gì, tự nhiên hiểu Kiều Uyển nói cái gì, vì thế vươn ngón tay búng đầu Kiều Uyển một cái.
Ai nha!
Kiều Uyển che đầu, trong mắt lập tức nổi lên lệ quang.
Tôn Diệc Hiên cho rằng mình xuống tay nặng, lập tức ôm Kiều Uyển vào lòng, vỗ vỗ đầu cô.
Tôn Diệc Hiên cố ý ôm thật chặt, Kiều Uyển cảm thấy ngực mình và ngực Tôn Diệc Hiên dán sát vào nhau.
Tôn Diệc Hiên vừa mới tốt nghiệp không bao lâu đã đến trường thực tập, cho nên so với Kiều Uyển không lớn hơn bao nhiêu tuổi, tiểu tử trẻ tuổi khí thịnh khó tránh khỏi sẽ lau súng cướp cò.
Kiều Uyển dứt khoát vươn tay, sờ bụng Tôn Diệc Hiên, trong dự liệu sờ được cơ bụng cứng rắn, tay Kiều Uyển tiếp tục sờ đến tính khí của anh, tính khí chưa cương vẫn mềm mại, Kiều Uyển bắt đầu ảo tưởng trạng thái cương cứng của Tôn Diệc Hiên sẽ kích thích đến mức nào.
Lúc ở trong mộng, thầy dùng cái này đâm em đau quá. "Kiều Uyển cố ý làm ra biểu tình nũng nịu.
Tiếng chuông vào giờ phút này đúng lúc vang lên, cắt đứt động tác kế tiếp của Kiều Uyển, Kiều Uyển cũng quả thật cảm thấy điểm đến là được, vì thế chạy ra ngoài.
Trở lại phòng học Kiều Uyển nhịn không được cười trộm, thật đáng tiếc mình vẫn cúi đầu, không nhìn thấy biểu tình của Tôn Diệc Hiên, không biết tâm tình Tôn Diệc Hiên bị học sinh của mình sờ soạng một phen như thế nào.
Kiều Uyển định tạo ra một hình tượng vừa thuần khiết vừa ham muốn, từng bước từng bước câu dẫn Tôn Diệc Hiên đi vào bẫy, khiến anh muốn ngừng mà không được.