muội muội nhật ký
Chương 5
Tôi dựa vào cửa sổ xe nhìn từng cây bách chạy về phía sau, thở dài, Chắc là cây bách đi.
Đương nhiên ta cũng không phải bởi vì rối rắm đường cao tốc vành đai xanh trồng cây gì mà thở dài, ta cùng muội muội hiện tại đang ngồi ở chạy đến tiểu em họ Đào Giang nhà trên xe.
Mấy ngày trước đến nhà tôi làm khách em họ trước khi đi mời em gái đến nhà cô ấy chơi với tôi, vì lịch sự tôi đương nhiên chỉ có thể đáp ứng, nhưng ai biết được vào trưa thứ sáu hôm nay, khi tôi đang ôm em gái trong tay xem TV trên ghế sofa thì nhận được điện thoại của mẹ.
"Hoa Nhi, cuối tuần chúng ta đến nhà chị Giang chơi".
Cái gì?
"Người ta thật là một cô bé ngoan, đã đến chơi một lần còn biết trả lời xin vui lòng, buổi chiều bạn và Niệm Niệm đừng chạy lung tung, đợi tôi tan làm về đón các bạn sẽ lên đường". Nói xong mẹ liền cúp điện thoại.
"Hoa Nhi cuối tuần không đi được đâu, Hoa Nhi, Hoa Nhi sao bạn không nói chuyện"... Đầu của em gái tôi cọ xát vào mặt tôi để học mẹ nói chuyện.
Ba giờ rưỡi chiều, mẹ tôi đi làm về đúng giờ, đưa em gái tôi đi cùng và không mấy tình nguyện, tôi lái xe đến nhà chị họ để ăn tối.
Lúc đến nhà chị họ vừa vặn là giờ ăn cơm, dì đã mở cửa ra và vẫy tay với chúng tôi.
Mẹ lái xe qua một đoạn nhỏ con hẻm mùa đông phủ vải đen, rẽ qua một góc nhìn một chút liền mở ra.
"Chị Vân, trong sân tùy tiện dừng lại, bên kia nhà để xe vừa được cải tạo có mùi lớn".
"OK". Nghe dì nói như vậy, mẹ cũng không mở vào trong trực tiếp dán tường đậu ở bên cạnh sân.
"Đây là Hoa Nhi đi, đã hai ba năm không gặp rồi, đều lớn lên thành một chàng trai đẹp trai rồi. Niệm niệm lại lớn lên, ôi, này, sắp bắt kịp tôi rồi, mấy ngày trước mẹ bạn mới gọi điện thoại cho tôi nói, cho dù bạn chỉ ăn cơm trắng cũng tăng vọt, sau khi lớn quá cao không lấy chồng được thì sao?"
"Thím ghét, biết bắt nạt người khác". Chị gái khoanh tay ôm, bĩu môi nhỏ giả vờ tức giận.
"Ở đâu có chuyện gì vậy, nhà chúng ta niệm là người đẹp lớn, những cậu bé đuổi theo bạn trong trường sợ phải xếp hàng từ cửa chính đến cửa sau, ít nhất cũng phải xếp hàng hai hàng". Thím nhướng mày trêu chọc em gái.
Người ta không còn nữa, bạn mới là người đẹp lớn.
"Đúng vậy, tôi là người đẹp lớn, nhớ đến người đẹp nhỏ". Thím bất chấp vẻ mặt sốc nhìn chằm chằm vào em gái mình, đột nhiên bật ra tiếng cười sảng khoái của loại nhân vật phản diện gian lận thành công trên TV.
"Bao nhiêu tuổi rồi, sao vẫn như một đứa trẻ, còn là một người đẹp lớn nữa". Mẹ ho nhẹ một tiếng giúp em gái giải vây.
"Được rồi, được rồi, đừng trêu chọc người đẹp nhỏ của chúng ta nữa, nhanh vào ăn cơm đi". Dì đặt tay lên vai tôi và em gái, mỗi bên một cái, gọi chúng tôi lên lầu.
Đây không phải là lần đầu tiên tôi đến nhà anh họ, nhưng mỗi lần đến tôi đều cảm thấy mới lạ.
Nhà em họ ở là loại nhà tự xây kiểu cũ trước đây, không cao, toàn bộ tòa nhà chỉ có bốn tầng cộng với một tầng thượng, đứng thành một hàng trên đường phố, ngôi nhà thấp màu xám cũ khiến người ta cảm thấy hơi đông đúc.
Nhà chị họ là bên kia đường chính, môi trường yên tĩnh, cũng không tệ.
Khu vực này đều là những ngôi nhà tự xây như vậy, nhưng giữa những nơi đông đúc này lại có một khoảng sân không đông đúc.
Tôi quay lại liếc nhìn nhà để xe ở phía bên kia sân.
Năm?
Mới hơn hai năm trước.
"Chị Giang đâu?" chị gái hỏi.
Vẫn đang tức giận trên lầu, tôi đi gọi cô ấy xuống. Dì giẫm lên dép lê đập thình thịch lên lầu.
Tôi ngồi bên bàn ăn cầm đũa chờ người cùng nhau mở cơm.
Cách bố trí nhà chị họ không có gì thay đổi lớn, tầng một trống rỗng, chất đống một số công cụ chăm sóc hoa cỏ và một số đồ nội thất cũ đã được thay thế nhưng dì không nỡ vứt đi, cờ vua và thẻ trên tầng hai để tiếp khách, thêm hai chiếc ghế gỗ cứng được thay thế bằng một chiếc ghế đệm mềm trông rất thoải mái khi ngồi lên, phòng khách và phòng ăn trên tầng ba để tiếp khách, phòng ngủ và phòng khách trên tầng bốn, mái nhà tôi không lên, hẳn là dùng để phơi quần áo, dù sao tôi không thấy móc phơi quần áo trong sân.
"Bác nương, niệm niệm tỷ, anh trai". Đào Giang muội chạy xuống ôm một chút ngồi bên cạnh em gái chào chúng tôi, trực tiếp rút ra một đôi đũa không nói một lời hướng miệng nướng cơm.
"Có chuyện gì vậy, cãi nhau với mẹ bạn rồi?" mẹ thấy tâm trạng của cô bé không đúng, hỏi gần.
"Than ôi, cô ấy chỉ muốn đến triển lãm anime vào cuối tuần, hiếm khi chị Vân đến chúng tôi không đi chơi hai bộ mạt chược? Không có thời gian để đi cùng cô ấy đến triển lãm anime nào đó, chị Giang đi một mình tôi lại không yên tâm, nhà cô bé" Dì từ trên lầu xuống ngồi bên cạnh tôi lảm nhảm.
"Comic-Con? Hoa Nhi, có phải chỉ là những nhân vật phản diện hoạt hình mà bạn thích không?"
Khụ khụ khụ khụ Tôi một ngụm súp gà suýt phun ra. Không phải mọi người đang thảo luận về em họ sao? Làm thế nào để uống một ngụm súp, con dao treo trên đầu tôi.
Đúng đúng đúng đúng, chính là những phim hoạt hình đó, còn làm ra cái gì hội chợ hoạt hình, cosplay, trên lầu chỉ là những phim hoạt hình đĩa CD mua cho chị Giang đã đặt riêng một tủ sách, còn có một tủ váy những cái đó. Vừa nhắc đến cái này dì liền nói không hết, mẹ chỉ có thể ở bên cạnh đánh vòng tròn, an ủi dì thư giãn trái tim.
"Hoa Nhi mua tủ sách nhà tôi đều không đặt được, niêm phong mấy hộp mã trong phòng anh ta không cho tôi động, vừa động còn tức giận, nói đây không phải là phim hoạt hình, đây gọi là phim hoạt hình, chiều thứ hai"... Mẹ vừa nghe dì nhổ vừa kẹp thức ăn, tiện tay liền bán tôi.
Ngỗng, ngỗng, ngỗng, ngỗng, ngỗng.
"Đừng cười nữa". Tôi nhìn chị gái một cái, tay trái véo một cái trên đùi chị gái.
Em gái tôi từ vừa mới bắt đầu đã không ngừng cười, đầu vai không ngừng run rẩy, cho đến khi mẹ tôi nói ra những câu nói biện giải cổ điển của tôi, em gái tôi không thể kìm được nữa, đầu cô ấy dựa vào vai tôi và cười ra tiếng ngỗng kêu.
"Nếu không để Hoa Nhi và Niệm Niệm đi cùng chị Giang". Mẹ tôi đề xuất một ý tưởng thỏa hiệp.
"Cũng được, Hoa Nhi làm anh trai phải chăm sóc tốt cho hai em gái, người đàn ông nhỏ bé". Thím vỗ vai tôi.
Mặc dù quá trình có chút khúc mắc, nhưng kết quả cuối cùng tôi vẫn có thể đến triển lãm truyện tranh mà tôi đang nghĩ đến cũng không tệ.
Ăn cơm tối xong thím liền không ngừng nghỉ gọi điện thoại lắc người cùng mẹ xuống tầng hai chơi mạt chược, ba đứa con chúng tôi ở phòng khách tầng ba xem chương trình TV nhàm chán, trong phòng khách chỉ nghe thấy tiếng đối thoại nhạt của diễn viên trong TV, không khí có chút lúng túng.
"Ừm... chị Giang, chị thường xem anime gì vậy?" Tôi mở miệng để phá vỡ sự bối rối này.
Chị Đào Giang ngẩng đầu nhìn tôi, cô bé không ngờ tôi lại mở miệng hỏi cái này một chút không biết nên nói gì, Cái gì cũng xem chút đi.
"Thím nói bạn mua rất nhiều truyện tranh đưa chúng tôi đi xem nhé, anh họ của bạn đã già rồi".
"Được rồi, bên này". Chị Đào Giang nghe em gái nói như vậy sửng sốt, nhìn vào mắt tôi có thêm một chút ngạc nhiên, tôi thầm bóp thịt ngứa của em gái để cảnh báo cô ấy đừng nói dối, miệng nhỏ của em gái nhanh nhẹn tránh đi.
Đào Giang muội dẫn chúng tôi lên lầu vào phòng ngủ của cô ấy, đây là lần đầu tiên tôi vào phòng ngủ của một cô gái cùng tuổi.
Trang trí toàn bộ phòng ngủ rất phù hợp với ấn tượng của tôi đối với các cô gái nhỏ, cần cẩu giấy treo trên dây thừng xoay, đặt trên ngưỡng cửa sổ đầy một lon sao may mắn, còn có đủ loại đồ chơi nhỏ, giường lớn cạnh trắng nền chất đầy búp bê lớn nhỏ, điều khiến tôi quan tâm nhất là hàng tay đặt bên cạnh máy tính bàn làm việc của chị Đào Giang.
"Wow, thật thoải mái! Chị Giang, giường của chị thật tuyệt vời". Lần đầu tiên chị gái vào là ngã xuống giường lớn của chị Đào Giang, ôm một con rối chó đốm lăn lộn.
Than ôi. Tôi thở dài trong lòng, đi đến trước giá sách đếm kỹ truyện tranh do chị Đào Giang sưu tầm.
Ồ! Hương vị thật sự không tệ sao. "Lang khách kiếm tâm", "Quỷ mắt cuồng đao", "Ngươi cũng xem mỹ nữ chiến sĩ a?" Ta ngạc nhiên nhìn Đào Giang muội, khen ngợi hương vị của nàng.
"A ơi? Đúng vậy". Chị Đào Giang bị tôi giật mình.
Sức mạnh của lăng kính mặt trăng biến thân! Tôi muốn đại diện cho mặt trăng, tiêu diệt các bạn. Chị gái trên giường kẹp cổ họng và hét lên những dòng kinh điển của mặt trăng băng giá.
Tôi và Đào Giang muội không nói nên lời nhìn nhau một cái, sau vài giây cũng không thể nhịn được cười thành tiếng.
Tôi và Đào Giang muội nói chuyện rất nhiều, mãi đến khi dì lên lầu phát hiện chúng tôi còn chưa ngủ, ép chúng tôi về phòng nghỉ ngơi cuộc trò chuyện này mới kết thúc.
Em gái tôi và tôi trở về phòng khách, trong phòng khách là loại giường gỗ giường tầng trên và dưới kiểu tủ thang, giường tầng trên leo thang ở cuối giường, lần đầu tiên em gái tôi ngủ loại giường tầng trên và dưới này có chút phấn khích đề nghị ngủ giường tầng trên.
"Không ngờ các bạn chiều thứ hai lại có thể nói chuyện như vậy, bạn nói đúng không, nước sốt Onie". Chị gái bước lên tủ thang đi được nửa đường đột nhiên quay lại câu.
"Tôi yêu cầu bạn nước sốt Onie". Tôi cởi áo khoác và một tay nắm lấy bắp chân quần lót của em gái tôi và bước lên tủ thang.
Ừm hum hum nước sốt Onie buông tay ra. Chị gái một nửa cơ thể đã nằm trên giường tầng trên, chân quần lót nhỏ mà tôi không nắm được đang đá lung tung trong không khí để ném tôi ra, nhưng không đá được.
"Ba!" Tôi tránh bàn chân nhỏ bé của em gái đá bừa bãi và mạnh mẽ tát vào mông nhỏ xinh của quần lót màu đen, em gái phát ra tiếng thút thít đau đớn, sau khi hai tay đưa tay ra để bảo vệ mông nhỏ màu đen, tay phải của tôi đi qua từ phía sau em gái, ôm bụng dưới của em gái và kéo em gái trở lại tủ thang.
Em gái tôi toàn bộ người vùi đầu quỳ trên tủ thang, tay phải chống ở ngăn trên cùng của tủ thang, tay trái nắm lấy cổ tay tôi không buông ra để tránh cái mông nhỏ của cô ấy lại chạm vào một chút, hai chân quỳ ở cạnh tủ thang gỗ rắn, hai chân nhỏ quần lót hướng lên trên.
Nhìn thấy cảnh tượng này tôi nhanh chóng cởi quần, thân thịt dài thô cao bật lên, tôi cúi xuống đè lên người em gái, thân thịt nóng hổi dán chặt vào khe mông của em gái không ngừng đập.
"Nước sốt Onie ghét, nhưng đây là nhà dì". Chị gái nhẹ nhàng lắc quần lót và mông đẹp cọ xát vào thân gậy của tôi, quay lại chủ động yêu cầu tôi hôn.
Đúng vậy, đây là nhà dì tôi cũng không dễ dọn dẹp hơn nhà tôi.
Tôi cúi đầu hôn em gái, đôi môi anh đào dịu dàng và tinh tế của em gái tôi dù có nếm thử bao nhiêu lần cũng khiến người ta mê hoặc, tôi vô thức bắt đầu mút, em gái nhắm mắt lại, một cái lưỡi nhỏ mềm mại và linh hoạt thò vào miệng tôi.
Em gái chủ động như vậy tôi tự nhiên cũng không thể khách khí, cuộn cái lưỡi nhỏ của em gái tôi lại càng cố gắng hết sức để hút, nuốt từng miếng một chất lỏng ngọc vàng chảy từ miệng nhỏ của em gái tôi.
Rất lâu sau tôi mới không bỏ cuộc và môi hồng của em gái tách ra, em gái xoay người ngồi trên tủ thang xoa đầu gối quỳ lâu có chút đau.
"Thứ này phải làm sao đây, nước sốt Oni". Chị gái duỗi chân nhỏ ra nhẹ nhàng bấm một chút con rồng giận dữ cao của tôi, trên mặt lộ ra vẻ mặt ngây thơ của thiếu nữ.
Tôi đỡ rễ nam đầy máu lên hai bậc dừng lại, vị trí đầu rùa đối diện với lông mày của em gái, thân thịt thô và dài dưới ánh đèn in ra một cái bóng đen ở giữa khuôn mặt nhỏ của em gái, tôi buông tay, đầu rùa khổng lồ trực tiếp bật xuống chống vào trán của em gái, tôi cứ như vậy nhìn em gái không mở miệng, em gái cũng nhìn tôi như vậy.
Từ lần đầu tiên làm tình đến bây giờ tôi và em gái đã làm bao nhiêu lần tôi đã không đếm được, kiến thức học được từ tài liệu học tập của Nhật Bản tôi cũng thực hành từng cái một, chỉ có điều là tôi chưa từng tận hưởng tình dục bằng miệng của em gái, mỗi lần tôi đưa thân thịt đến miệng em gái, em gái tôi luôn dùng nhiều lý do khác nhau để tránh, nói là cảm thấy trong lòng không qua được cái kia, tôi cũng không ép buộc, dù sao cũng còn nhiều ngày nữa.
"Mở miệng ra, đọc đi".
Em gái mím môi lắc đầu.
Một chút, niệm, liếm một chút là được, ngọt, rất ngon. Tôi cúi xuống cầm thân thịt và lắc rễ nam dài thô trước miệng nhỏ của em gái tôi.
Em gái tức giận ngẩng mặt lên nhìn chằm chằm vào tôi, sau vài phút đấu tranh nội tâm, em gái cuối cùng cũng vượt qua được cái lưỡi nhỏ màu đinh hương, dùng đầu lưỡi thử nghiệm cẩn thận liếm trước thân thịt nửa mềm của tôi.
Cảm ứng mềm mại và ấm áp từ phía trước đầu rùa khiến thân thịt nửa mềm của tôi nhanh chóng cương cứng trở lại, đầu rùa cứng dựng lên thẳng lên môi hồng hào của em gái, ép lưỡi nhỏ của em gái trở lại.
Hai tay tôi vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của em gái tôi, để cho đầu rùa sưng tấy đập trên môi em gái tôi, em gái tôi biết ý tôi, hai miếng van môi đỏ anh đào hơi mở ra, từng chút một chứa toàn bộ đầu rùa của tôi vào, cái lưỡi nhỏ linh hoạt và mềm mại của em gái tôi vẽ vòng tròn trên đầu rùa của tôi.
Ôi, mẹ!
Điều này thật tuyệt vời!
Đang lúc tôi muốn tiến thêm một bước, đột nhiên bên ngoài có người xoay tay nắm cửa.
Em gái sợ đến mức cơ thể mềm mại run lên, lập tức phun ra đầu rùa trong miệng và lật lên giường để bọc vào chăn.
"Ai?" Tôi nghiến răng xoa đầu rùa vừa bị răng của em gái tôi đánh mạnh một chút, lấy quần lên đi mở cửa.
"Tôi, tôi muốn ngủ với chị Niệm Niệm". Ngoài cửa truyền đến giọng của chị Đào Giang.
"Niệm niệm ở giường trên". Tôi mở miệng Nunu lên trên, đóng cửa lại và nằm trở lại giường.
Nguy hiểm!
Cũng may bình thường có thói quen ngủ khóa cửa, nếu không đêm nay sẽ bị mắc kẹt ở đây.
Sau khi vào nhà, em gái Đào Giang cũng không thực sự muốn ngủ cùng Niệm Niệm, sau khi hai cô gái nhỏ lịch sự một lúc, em gái Đào Giang quay đầu lại nói chuyện với tôi về anime mà họ thích, từ hai con dao treo buộc kiếm sĩ áo đen cứu thế giới, nói chuyện với vua nước Anh với bộ lông trên đầu và tinh thần hiệp sĩ, và nói chuyện với tinh linh sát thủ đuôi ngựa đôi thần kinh sắp được phát hành trong năm nay.
Chúng tôi nói chuyện đến rất muộn, cuối cùng ngủ như thế nào tôi cũng không nhớ nữa, ngày hôm sau khi thức dậy đã gần trưa rồi.