muội muội nhật ký
Chương 5
Đới Tĩnh quỳ rạp trên giường vểnh mông thịt lớn mượt mà chặt chẽ, đem hạ bộ tơ đen bóng chống đỡ có chút trong suốt.
Ta trần trụi thân trên quỳ đến bên giường, đưa tay bắt được đũng quần tơ đen nửa thấu của Đới Tĩnh nhéo hai cái, hai tay trực tiếp bắt lấy mông to hai cánh của Đới Tĩnh dùng sức xoa bóp, mông mềm mại ở trong tay ta bị bắt xoa thành các loại hình dạng.
Vài phút sau, tôi mới hài lòng buông hai tay hãm sâu vào mông Đới Tĩnh tơ đen, vỗ vỗ mông to của Đới Tĩnh sau đó nâng mông lên hai bên, cúi đầu hôn nhẹ nhàng gặm cắn mông to tơ đen mềm mại co dãn mười phần của Đới Tĩnh.
Ngô, ân, ai nha, Hoa ca đừng làm nữa... "Đới Tĩnh lắc cặp mông tròn trịa cực đại của nàng, đưa tay đẩy đầu ta về phía sau.
Ta hai tay nâng lên Đái Tĩnh đại thịt mông, miệng há đến lớn nhất, tận khả năng mà đem Đái Tĩnh mềm mại co dãn mười phần mông thịt hướng trong miệng ngậm, sau đó một trận mãnh liệt dài dòng.
Đới Tĩnh sợ hãi kêu một tiếng, gia tăng cường độ đẩy tôi, nhưng mông bị tôi ôm lấy đẩy tôi không ra.
Đới Tĩnh dứt khoát buông lỏng cả người nghiêng về phía trước, trực tiếp nằm sấp ở trên giường, mông thịt tơ đen từ trong tay tôi trượt ra, Đới Tĩnh nhanh chóng xoay người đá chân một cái, một cước chống vào ngực tôi, một cước giẫm lên mặt tôi đạp tôi về phía sau.
Tiểu Tĩnh Tử, đừng đá nữa, mặt sắp biến dạng rồi. "Tôi nói miệng không rõ, đưa tay lấy đôi chân tơ đen của Đới Tĩnh xuống, thuận đường hôn mu bàn chân cô gái.
Sắc phôi nên đá, hắc, hắc. "Đới Tĩnh giãy khỏi chân bị tôi nắm lại đạp nhẹ tôi hai cái mới yên tĩnh như trút giận, ôm gối quỳ gối ngồi ở trên giường.
Là ngươi nói có thể tùy tiện tới, ta mới bắt đầu. "Ta xoa xoa mặt Đới Tĩnh đạp đỏ nói thầm.
Còn ủy khuất đúng không? "Đới Tĩnh lườm tôi một cái đá đá chân về phía tôi," Chỉ một ngụm vừa rồi của cậu, đổi thành Manh Manh có thể hút đèn của cô ấy vào tòa nhà này cho cậu bật sáng.
Cái gì gọi là Lượng? Hai người đang nói chuyện gì vậy? "Từ Phỉ Hà mở cửa đi vào, ngã nhào xuống giường.
Không có gì, Phỉ Phỉ mau đi thay quần áo. "Tôi nghiêng đầu bĩu môi, Từ Phỉ Hà chép chép miệng nằm trên giường không nhúc nhích.
Tôi hơi dùng sức vỗ vỗ mông nhỏ của Từ Phỉ Hà, "Ai nha - -, anh Hoa, em nằm sấp thêm một lát." Hai bàn tay nhỏ nhắn trơn mềm của Từ Phỉ Hà chắn ở trên mông nhỏ nhắn của cô ấy bắt lấy tay của em.
Ai cái gì nha, ai nha, mau đi thay cho em. "Đới Tĩnh thừa dịp Từ Phỉ Hà không chú ý nửa quỳ chống lên người, với tới thắt lưng lại gần một cái tát hung hăng tát vào nửa mông nhỏ mà Từ Phỉ Hà không che chở.
Bốp "chỉ nghe thấy một tiếng quật thanh thúy vang dội.
A - -! "Từ Phỉ Hà cầm lấy tay tôi trong nháy mắt buông ra bảo vệ cái mông vừa mới nặng nề bị đè xuống, Đới Tĩnh đã sớm ngồi xuống bên tường, ôm gối cố nén cười bày ra tư thế phòng ngự.
Đới! Tĩnh nhi! "Qua gần một phút, Từ Phỉ Hà mới không hề xoa cái mông bị đánh mà ngẩng đầu lên đánh về phía Đới Tĩnh.
Đới Tĩnh một bên nín cười một bên thoải mái phòng ngự Từ Phỉ Hà đang giương nanh múa vuốt nhào tới, "Tôi nói Phỉ Phỉ, nếu không quên đi, coi như cô thắng." Đới Tĩnh một tay ngăn cản hai cánh tay đang vung loạn của Từ Phỉ Hà bắt được một cổ tay của cô ấy, thật sự nhịn không được bật cười, Từ Phỉ Hà giãy dụa hai cái không giãy thoát dứt khoát cả người đè về phía Đới Tĩnh, ý đồ dùng trọng lượng toàn thân giãy dụa lần cuối cùng.
Còn muốn đè em, đứa nhỏ hư hỏng nên đánh rắm. "Từ Phỉ Hà toàn thân đè lên ngược lại bị Đới Tĩnh nghiêng người hướng bên cạnh mất đi cân bằng, cả người ngã xuống giường bị Đới Tĩnh ôm vào trong ngực khóa lại, hoàn toàn mất đi năng lực phản kháng.
Đới Tĩnh đắc ý rút tay ra so tài với tôi, sau đó lộ ra sắc mặt hung tợn của nhân vật phản diện, bắt đầu hạ thấp mông người thua.
Trong dự liệu, Đới Tĩnh toàn thắng.
Cũng đúng, ngày thường chỉ luyện chút cầm kỳ thư họa, tiểu thư khuê các đại môn không ra nhị môn không bước làm sao có thể đấu được nữ sơn tặc cả ngày ở trong núi rừng cướp của, bàng to eo tròn.
Anh Hoa cứu - - "Từ Phỉ Hà giãy giụa vài cái không thoát cầu cứu tôi.
Lão nương hôm nay ta mặc tơ đen, sắc phôi không cứu được ngươi đâu. "Đới Tĩnh nháy mắt với ta, cười xấu xa dùng sức xoa xoa mông nhỏ của Từ Phỉ Hà.
Tôi ngồi xuống bên giường lắc đầu không qua, Đới Tĩnh xoa một hồi lâu, mới cảm thấy mỹ mãn ngoắc chân đạp đạp eo tôi, lúc này tôi mới đi lên cứu Từ Phỉ Hà ra khỏi ma chưởng của Đới Tĩnh.
Ô ân - -, tránh ra, đừng chạm vào tôi, các người cùng một phe. "Từ Phỉ Hà đứng lên, chuyện đầu tiên chính là đẩy tôi ra.
Tôi ôm vai Từ Phỉ Hà nửa dỗ nửa đẩy, thật vất vả mới dụ Từ Phỉ Hà vào phòng thay đồ, "Anh Hoa, anh nói ha, thay đổi thì giúp em đè Đới Tĩnh lại, cũng không tệ lắm chứ? Anh Hoa." Từ Phỉ Hà ở trước gương một bên cố ảnh làm dáng một bên quay đầu lại hỏi em, hoàn toàn quên chuyện một giây trước còn muốn đẩy em ra ngoài.
Xinh đẹp, hoàn mỹ. "Tôi ngồi ở một bên ghế chống cằm thưởng thức tiểu mỹ nữ trước gương.
Tắm rửa xong từ phòng tắm đi ra, Từ Phỉ Hà mặc một chiếc váy ngủ viền hoa màu trắng ở nhà, làn váy chỉ che đến một nửa đùi, đùi ngọc trơn bóng trắng nõn lộ ra trong không khí.
Mùa hè mà, nên xem nhiều những thứ nhẹ nhàng khoan khoái tốt đẹp này, so với ăn dưa hấu có tác dụng hơn nhiều.
Bộ nào?
Trong hộp trên bàn.
Lại là tơ đen? "Từ Phỉ Hà cầm lấy nắp hộp nửa mở, lấy ra một cái" tơ đen "đã gấp sẵn run rẩy trước gương.
Trong phòng thay đồ yên tĩnh nửa phút, Từ Phỉ Hà mới quay đầu nhìn chằm chằm tôi, hai hàng lông mày cong nồng đậm đều đã sắp chen vào nhau.
Không mặc không mặc, cái này muốn người ta mặc thế nào đây!", Từ Phỉ Hà ôm tay quay đầu đi, trên giá áo bên cạnh treo tất chân liền thân màu đen bóng loáng mà cô lần đầu gặp là"tơ đen".
"Phi Phi~" Tôi đi lên ôm eo nhỏ của Từ Phi Hà từ phía sau, mặt tựa vào mái tóc mềm mại của Từ Phi Hà.
Dỗ dỗ vài phút, tôi đáp ứng bớt chút thời gian một mình cùng Từ Phỉ Hà đi dạo phố, loại điều kiện hoàn toàn không giống như điều kiện này, hai tay ôm mắt ngồi xổm trên ghế, xuyên thấu qua khe hở ngón tay thưởng thức bộ dạng quẫn bách lần đầu tiên Từ Phỉ Hà mang vớ chân liền thân.
Anh xem xong chưa, Hoa ca.
Không có, tôi che.
Ngươi tốt nhất là che thật.
Từ Phỉ Hà đã thay xong, cả người cô bé từ cổ trở xuống tất cả đều che ở trong tơ đen bóng loáng, phản chiếu ánh sáng trắng ấm áp, thoạt nhìn cả người đều lấp lánh, thân thể trẻ tuổi nụ hoa muốn nở lúc này cũng mơ hồ lộ ra vài phần gợi cảm.
Từ Phỉ Hà đỏ tai đứng trước gương bày ra vài tư thế xinh đẹp gợi cảm, Từ Phỉ Hà còn đang trong thời kỳ phát dục, hình thể có chút đơn bạc, có loại cảm giác trứng dưa hấu cố ý giả bộ chín, khiến tôi cảm thấy có một tia thú vị.
Từ Phỉ Hà loay hoay trước gương một lát rồi len lén liếc tôi, dường như vẫn cảm thấy mặc như vậy có chút không ổn, mở tủ quần áo lấy ra một chiếc áo sơ mi của tôi.
"Bé Fifi thật xinh đẹp."
Nha! Đáng ghét...... Ngươi dán lên người ta làm gì? Tránh ra, ta mặc quần áo......
Lúc Từ Phỉ Hà quay đầu tìm áo sơ mi thì tôi không che mắt nữa, bước nhanh lên trước, lúc Từ Phỉ Hà lấy áo sơ mi ra thì ném sang một bên, từ sau lưng kéo Từ Phỉ Hà đang bọc tơ đen bóng loáng vào trong ngực, hai tay thuận thế xuyên qua nách Từ Phỉ Hà trèo lên hai bộ ngực tơ đen trơn mềm.
Bảo bối ngẩng đầu lên. "Tôi vươn chân về phía sau ôm lấy ghế cùng Từ Phỉ Hà ngồi xuống trước gương, hai ngón tay cách sợi đen xoa xoa núm vú nhỏ nhắn xinh xắn của Từ Phỉ Hà, mặt kề sát vào tai Từ Phỉ Hà nhàn nhạt ngậm vành tai nóng bỏng của cô ấy.
Không cần, anh mau buông em ra. "Từ Phỉ Hà vùi đầu cúi mặt, khom lưng rụt người về phía sau.
Em ngẩng đầu, anh liền buông ra, bảo bối nhanh lên một chút... "Tôi tăng thêm lực trên tay bóp bóp bộ ngực không lớn nhưng rất vểnh của Từ Phỉ Hà, thẳng lưng chống đỡ thắt lưng của Từ Phỉ Hà, đem cô bé từng chút từng chút đẩy thẳng lưng về phía trước, Từ Phỉ Hà hai tay khoanh quanh bảo vệ trước ngực ngăn chặn cổ tay của anh không cho anh lộn xộn, tôi nắm đầu vú đã cứng lên của Từ Phỉ Hà không ngừng xoa xoa đồng thời nhẹ nhàng kéo lên trên.
Ừm. "Từ Phỉ Hà không nhịn được phát ra một tiếng rên nhẹ, lực đạo đặt trên cổ tay tôi nhất thời giảm bớt hơn phân nửa, tay trái tôi tiếp tục đùa bỡn núm vú của Từ Phỉ Hà rút tay phải ra kìm lấy hai cổ tay Từ Phỉ Hà đặt lên đùi tơ đen của cô ấy.
Hài lòng chưa. "Từ Phỉ Hà cuối cùng vẫn thỏa hiệp. Tiểu cô nương tức giận ngẩng đầu ngồi ở trên đùi ta nhìn gương, vẻ mặt không sao cả mà nhìn chằm chằm ánh mắt của ta trong gương.
Tức giận à? "Tôi xoa bóp bộ ngực non nớt của Từ Phỉ Hà, cằm đặt lên vai Từ Phỉ Hà hỏi.
Không có.
Thật không tức giận?
Thật không tức giận.
Muốn cái gì, anh đều mua cho em, bảo bối. "Anh cảm thấy làm dường như có chút quá mức, cuối cùng nắm lấy hai tay buông lỏng trên bộ ngực mềm mại tơ đen của Từ Phỉ Hà, xoay người cầm lấy áo sơ mi trên bàn phủ thêm cho Từ Phỉ Hà, Từ Phỉ Hà không rên một tiếng ngồi bất động, anh dán vào lưng mềm mại tơ đen của Từ Phỉ Hà giúp cô cài lại.
Trư, cài sai rồi.
Lúc tôi cài từ dưới lên cổ áo phát hiện thiếu một cái cúc áo, Từ Phỉ Hà tức giận ngửa đầu về phía sau đụng vào mặt tôi đứng lên, nhìn vào gương chỉnh lại áo sơ mi cài lại.
Tĩnh nhi cũng mặc?
Đúng vậy, nếu không ngươi cho rằng ta vì cái gì để trần cánh tay.
Ta đã nói bộ quần áo kia sao không thấy Tĩnh Nhi mặc còn có chút quen mắt.
Đới Tĩnh tắm xong là người đầu tiên thu dọn xong, thấy tôi lấy từ trong hộp nội y ra ngay cả tơ đen cũng không quá kinh ngạc, tôi thậm chí ngay cả lý do thoái thác đã chuẩn bị tốt cũng chưa dùng tới, Đới Tĩnh liền trực tiếp nhận lấy tơ đen thay.
Đẹp không, anh Hoa. "Đới Tĩnh kéo tay tôi đứng trước gương.
Đẹp mắt, quả thực hoàn mỹ, tiểu Tĩnh Tử. "Tôi nhẹ nhàng dán ở phía sau Đới Tĩnh ôm lấy mỹ nhân tơ đen trước mặt, hai tay khoác lên bụng Đới Tĩnh chặt chẽ không có động tác dư thừa, an tĩnh thưởng thức tiểu mỹ nữ trước nhô sau vểnh trong gương có thể so với dáng người người mẫu nữ trang bìa Gia Nhân.
Cái này màu trắng là cho Manh Manh? "Đới Tĩnh lấy ra hai cái tất chân liền thân còn lại trong hộp, quơ quơ trước mắt tôi.
Ừ, mông của Tiểu Tĩnh Tử quả thực sảng khoái muốn chết. "Ta cúi đầu nghiêm túc nhìn chằm chằm mông thịt tơ đen không ngừng biến hình dưới bàn tay to xoa bóp của ta phát ra một tiếng rên rỉ thoải mái.
Mẹ nó, anh Hoa nói chuyện văn minh một chút được không. "Đái Tĩnh khuỷu tay đẩy tôi về phía sau hai cái, từ trong tủ quần áo lấy ra một cái áo sơ mi khoa tay múa chân trước gương.
"Đều ngắn, sẽ không có quần áo lớn một chút?"Đới Tĩnh lục lọi tủ quần áo của tôi một lần không tìm được người vừa lòng, quay đầu hỏi tôi.
Kích thước này không thích hợp lắm sao? Anh xem. "Tôi tùy tiện cầm một món đứng trước gương.
Cởi ra.
Hả?
Em muốn cái này của anh, anh Hoa mau cởi ra. "Đới Tĩnh đột nhiên kéo góc áo tôi kéo kéo.
Quần áo này của tôi hơi cũ rồi ha. "Tôi có chút khó hiểu cởi áo ngủ đưa cho Đới Tĩnh.
So với những áo ngủ đủ loại chất liệu trên thị trường, tôi càng thích đem áo thun cũ ngày thường sẽ không mặc ra ngoài làm áo ngủ, không chỉ có thoải mái bên người còn tự nhiên rộng rãi.
Tuy rằng đã bị muội muội đại thanh tẩy ném qua một lần, nhưng ta vẫn là bí mật giữ lại một hai kiện.
Vừa vặn. "Đới Tĩnh đứng ở trước gương hơi kiễng mũi chân, túm vạt áo nhanh che đến giữa đùi chuyển động trái phải, tôi mặc áo ngủ rộng thùng thình trên người Đới Tĩnh liền có vẻ lớn hơn, đem dáng người hoàn mỹ nhô trước nhô sau vểnh của Đới Tĩnh đều giấu vào.
Chỗ nào tốt, mông đều che hết rồi. "Tôi thò tay vào trong áo ngủ đè mông Đới Tĩnh xoa xoa.
Manh Manh chết cũng sẽ không mặc cái này, anh Hoa hết hy vọng đi, nhiều lắm là dỗ dành tên tiểu ngốc Phỉ Phỉ kia mặc vào. "Đới Tĩnh ném tất chân vào trong hộp nghiêng người tựa vào ngực tôi, đưa lưng bắt lấy cổ tay tôi từ trên mông thịt đen của cô ấy kéo tay tôi ra đặt ở phía trước.
Hoa - - anh - - "Đới Tĩnh ngửa đầu nghiêng mặt nhìn tôi chằm chằm.
Yêu tinh!
Tôi cúi mặt không chút khách khí hôn lên đôi môi mềm mại hồng nhuận của Đới Tĩnh, Đới Tĩnh chủ động vươn cái lưỡi nhỏ nhắn tiến vào trong miệng tôi quấy, tôi mặc cho cái lưỡi nhỏ nhắn ôn nhuận trơn trượt của Đới Tĩnh tàn sát bừa bãi trong miệng tôi, Đới Tĩnh vụng về cuốn đầu lưỡi của tôi hút vào trong miệng.
Đới Tĩnh hôn lưỡi quá xa lạ cộng thêm nàng dùng sức quá mạnh, bất ngờ cắn trúng đầu lưỡi của ta.
Tê - - "Ta bị đau nhanh chóng thu đầu lưỡi lại hít một ngụm khí lạnh.
Phốc xuy, sai lầm sai lầm, làm lại. "Đới Tĩnh nín cười, kéo cánh tay tôi lắc lư.
Ta khom lưng ôm lấy Đới Tĩnh đi tới bên giường ngồi xuống, Đới Tĩnh khẩn cấp hai tay ôm cổ ta xoay một hướng, quỳ xuống trên đùi ta, đôi môi son ấm áp chủ động tiến lên đón tiếp, ta vươn đầu lưỡi dò vào miệng Đới Tĩnh Đàn cùng cái lưỡi thơm của Đới Tĩnh quấn lấy nhau, hai tay chống về phía sau ở trên giường ngửa mặt hưởng thụ Đới Tĩnh ôn nhu mút liếm.
Cảm giác được tần suất mút của Đới Tĩnh rõ ràng trở nên chậm lại, tôi thẳng lưng lên, hai tay nhấc vạt áo ngủ lên nâng mông thịt tơ đen của Đới Tĩnh lên nâng lên, Đới Tĩnh nâng mông lên dịch về phía trước một chút, cách quần lót vừa vặn ngồi ở trên dương vật tôi dậy sớm giơ cao.
Hơi thở của Đới Tĩnh bắt đầu trở nên nặng nề, cuối cùng cái lưỡi nhỏ quấn quýt lấy đầu lưỡi tôi cũng buông lỏng, không đợi đôi môi mềm mại của Đới Tĩnh hoàn toàn tách khỏi miệng tôi, tôi liền hôn lên, chuyển thủ thành công, cuốn cái lưỡi nhỏ của Đới Tĩnh vào miệng tinh tế thưởng thức, mặc cho Đới Tĩnh vỗ lưng tôi như thế nào, tôi cũng không có ý buông cô ấy ra.
Sao bọn họ còn chưa ra, hai bà dong dài này. "Sau vài phút hôn mãnh liệt, Đới Tĩnh đỡ bả vai tôi, thở hổn hển quay đầu nhìn ra ngoài cửa.
Ta thập phần thả lỏng khom lưng ngồi, hai tay nâng mông thịt tơ đen cực lớn mềm mại của Đới Tĩnh thưởng thức.
Lại nói, anh Hoa, anh có biết vì sao Hàn Hàn đi không? "Đới Tĩnh đột nhiên hỏi.
A? Không biết, có thể là áp lực dạy học của lớp tốt nghiệp quá lớn, chịu không nổi liền nghỉ việc đi. "Tay xoa bóp mông thịt tơ đen run rẩy, ánh mắt của tôi bất giác dời khỏi đùi Đới Tĩnh, ánh mắt có chút mơ hồ bất định, lại len lén liếc mắt nhìn Đới Tĩnh.
Cũng may, Đới Tĩnh không quay đầu lại nhìn tôi.