minh tinh cổ vũ sư
Chương 4: Chuyên trị ngươi tính lãnh đạm
Giang Phù từ nhỏ đã là con nhà người ta, còn chưa có ai nói qua cô ngốc.
Giờ phút này đối diện với quần tây nam, vừa vặn để cho cô lộ ra Á Tử không quá thông minh.
Cô xấu hổ kéo khóa kéo xuống, lại vươn tay kéo vài cái, mới miễn cưỡng lấy gậy thịt của bác sĩ Tô và Hạ Chi Mộc ra.
Lúc kiểm tra sức khỏe vì đo lường các hạng số liệu, Giang Phù đã cùng Tô bác sĩ tiểu huynh đệ gặp mặt, giờ phút này gặp lại, nàng vẫn không nhịn được sợ hãi than.
Cho dù trạng thái mềm mại, vẫn lớn kinh người như trước.
Cô nhìn về phía Hạ Chi Mộc, phát hiện kích thước của anh càng thêm khủng bố.
Giang Phù theo bản năng cầm cổ tay của mình, trong đầu bất giác đem cổ tay so sánh với dương vật của Hạ Chi Mộc.
Nàng hoảng sợ phát hiện, cổ tay của nàng có thể còn thô hơn gậy thịt của Hạ Chi Mộc.
Giang Phù trợn tròn mắt, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, to như vậy, cô phải nuốt như thế nào?
Học trưởng tiểu huynh đệ cũng rất lớn, nàng luyện tập khẩu giao thời điểm, phí không ít công phu, Hạ Chi Mộc lớn như vậy, nàng phải làm sao bây giờ?
Cô gấp không được, nửa giờ căn bản là không đủ a.
Giang Phù dứt khoát ngậm lấy gậy thịt của bác sĩ Tô, vừa liếm nhẹ vừa nghĩ biện pháp ứng phó khó khăn kế tiếp.
Nghiêm túc một chút, cẩn thận ngậm, không cứng nổi thì buổi phỏng vấn hôm nay kết thúc.
Tô Hành không hài lòng với sự thất thần của cô, lớn tiếng cảnh cáo.
Giang Phù run rẩy, hoảng loạn nhớ lại kỹ xảo học trưởng giao cho cô.
Cô vươn tay nắm gậy thịt Hạ Chi Mộc, đầu tiên là nhẹ nhàng triệt động, thấy anh vẫn không hề thay đổi, mà cây trong miệng này, vẫn mềm nhũn.
Giờ phút này đã qua 5 phút, Giang Phù càng lúc càng hoảng.
Cô hồi tưởng lại cảnh tượng trong AV, lại nghĩ đến sự dạy dỗ của học trưởng, bàn tay còn lại của Giang Phù đơn giản vươn về phía tiểu huyệt của mình.
Vừa vuốt ve nhục khấu trong lỗ nhỏ, vừa ngậm nhục bổng tinh tế rên rỉ.
Tay kia cũng không ngừng, tiểu huynh đệ nắm Hạ Chi Mộc tăng nhanh tốc độ triệt động.
Chậc, loại kỹ thuật này cũng có thể đạt 98 điểm?
Hạ Chi Mộc bất mãn nói với Tô Hành.
Giang Phù thật sự muốn khóc, nhưng còn chưa kết thúc, cô không thể buông tha.
Cô lúc thì ngậm côn thịt của Tô Hành, lúc thì cắn Hạ Chi Mộc.
Mông của nàng vẫn cao cao nhếch lên, kẹp chặt chân xoay tới xoay lui, nàng cũng không buông tha bộ ngực lớn của mình, ưỡn ngực đem đầu sữa kề sát vào đùi hai người, theo mông tuyết lay động, đầu vú phấn nộn không ngừng ma sát trên đùi hai người.
Nghe tiếng chậc chậc rung động, còn có tiếng cô cố ý bắt chước tiếng nữ diễn viên, Tô Hành cúi đầu liền có thể nhìn thấy bộ ngực lắc lư cùng với cặp mông to đang chờ động dục của cô.
Chỉ một cái nhìn này, khắc chế của hắn hóa thành hư ảo, côn thịt trong nháy mắt bắn lên, vừa nóng vừa cứng.
Thấy tiểu huynh đệ của Tô Hành có biến hóa rõ ràng, Giang Phù quay đầu bỏ Tô Hành ra, quỳ bò đến giữa đùi Hạ Chi Mộc, toàn tâm toàn ý vì hắn lừa gạt, mút.
Diễn xuất như thế khiến Tô Hành có chút bất mãn.
Nhưng giờ phút này, Giang Phù trong miệng khoác gậy thịt Hạ Chi Mộc, tay phải đưa vào trong quần tây, xoa bóp tinh hoàn của anh.
Tay kia thì đặt ở trên môi âm hộ ma sát.
Không có chỗ nào rảnh rỗi.
Tô Hành cưỡng chế nắm tay cô tự an ủi, dẫn theo bàn tay nhỏ bé của cô nắm thật chặt gậy thịt của mình.
Nắm tay cô bắt đầu tuốt lên xuống.
"Còn 15 phút nữa."
Hạ Chi Mộc bình tĩnh nhìn đồng hồ đeo tay, nhìn người phụ nữ đang phấn đấu giữa hai chân anh, giọng nói không hiểu khàn khàn vài phần.
Khiến Tô Hành dừng lại một lát, nghiêng đầu nhìn về phía Hạ Chi Mộc.
Giang Phù vùi đầu làm việc, căn bản không có cách nào chú ý tới biểu tình của hai người.
Nghe được còn có 15 phút, càng thêm hoảng loạn.
Nhưng Hạ Chi Mộc này, giống như tảng đá vậy, một chút biến hóa cũng không có, cô đem tất cả kỹ năng học trưởng giao cho cô đều dùng tới.
Hắn sẽ không, cứng rắn không nổi chứ?
Nghĩ như vậy, Giang Phù cảm thấy mình bị làm khó dễ.
Cô buông miệng ra, phun ra thanh thịt của anh.
Nước miếng dính vào quần, Giang Phù phát hiện, vải vóc ở chân đã bị cô làm ướt một mảng lớn.
Cô cắn môi, không biết có nên tiếp tục hay không.
Bỏ cuộc?
Giang Phù lắc đầu, quyết định thử lại lần nữa, hiện tại buông tha, nàng nhất định sẽ hối hận muốn chết.
Lần này cô thay đổi sách lược, đầu tiên là thè lưỡi chậm rãi đảo quanh gốc que thịt, thỉnh thoảng liếm như ăn kem.
Tay phải cũng không có nghỉ ngơi, không ngừng xoa bóp tinh hoàn của hắn.
Động tác Tô Hành bên cạnh càng lúc càng nhanh, đầu lưỡi cô cũng có chút tê dại.
Cho đến khi cảm giác tay kia truyền đến xúc cảm ẩm ướt, còn có tiếng rên rỉ sảng khoái của Tô Hành, Giang Phù biết, anh bắn.
Nhưng mà giờ phút này, Hạ Chi Mộc mới miễn cưỡng có dấu hiệu cứng rắn.
Nhìn thấy hi vọng, Giang Phù lập tức có động lực.
Cô dùng ngón trỏ lau nước tinh khiết Tô Hành dính vào, bỏ vào miệng, đầu lưỡi hồng nhuận liếm đi liếm lại.
Mẹ kiếp, học sinh bây giờ đều lẳng lơ như vậy sao?
Ngay sau đó là ánh mắt kinh ngạc của Tô Hành.
Giang Phù cố ý câu dẫn hai người không nghĩ tới, động tác như vậy lực sát thương lại lớn như vậy, học trưởng quả nhiên không lừa cô.
Sau đó cô mới nhìn theo ánh mắt Tô Hành, Hạ Chi Mộc cư nhiên cứng rắn!
Giang Phù vui mừng hớn hở bò dậy.
Cũng không tệ lắm, ngày mai bắt đầu đi làm.
Hạ Chi Mộc trầm mặt thông báo cho cô nhận chức.
Giang Phù vui vẻ cúi chào hai cái.
Được rồi, đi nhanh lên, ngực sắp rớt rồi.
Lời nói ghét bỏ của anh cũng không đả kích đến cô, ôm quần áo của mình nhanh chóng mặc, trong ánh mắt Tô Hành buồn bực khó hiểu rời khỏi văn phòng.
Lạch cạch, đóng cửa tiếng vang lên, trong phòng lại khôi phục bình tĩnh, dâm mỹ hương vị lại để cho hai người đều thay đổi sắc mặt.
Cứng như vậy sao?
Tô Hành nhìn gậy thịt của anh.
Ừ.
Tiếp theo là Hạ Chi Mộc như có điều suy nghĩ trả lời.
Loại cảm giác này rất kỳ quái, hắn vẫn cho rằng tính lãnh đạm của mình trị không hết, không nghĩ tới cư nhiên sẽ ở trong một cuộc phỏng vấn......
Hạ Chi Mộc nhìn chằm chằm tiểu huynh đệ của mình, có chút tò mò, giơ tay chọc chọc.
Rất cứng.
Tô Hành:...
Anh lại nghiêng đầu nhìn Tiểu Tô Hành.
Thật nhỏ.
Cái này có thể nhẫn? Nhiều năm như vậy một hồi cứng rắn lên, vậy mà còn có mặt mũi cười nhạo hắn.
Tô Hành vừa muốn dỗi trở về, di động Hạ Chi Mộc ong ong rung động.
Này, anh, phỏng vấn xong chưa?
Nghe đầu dây bên kia thanh âm, Hạ Chi Mộc nhàn nhạt đáp một tiếng, mang theo khàn khàn thanh âm rất nhanh làm cho người ta phát hiện hắn cùng ngày xưa bất đồng.
Anh, anh...... có phải cứng rồi không?
Hạ Chi Mộc lại ừ một tiếng.
Ngay sau đó là giọng nói đắc ý trong điện thoại.
Ta thích nhất núm vú của nàng, luôn cảm thấy có thể hút ra sữa, còn có tiểu huyệt, khẳng định cũng rất chặt, bất quá nàng cũng không để cho ta cắm vào, chỉ chuẩn ta giúp nàng liếm, bất quá nước của nàng đặc biệt nhiều, mỗi lần đều dán ta một mặt, ca ngươi hôm nay ăn được tiểu huyệt của nàng sao?"
Nghe thanh âm hưng phấn của em trai, Hạ Chi Mộc phát hiện chỗ mình lại cứng thêm vài phần.
Cũng không tệ lắm, tôi cúp máy trước.
Hạ Chi Mộc sợ tiếp tục trò chuyện, hắn sẽ nhịn không được bắn ra.
Nghĩ đến khuôn mặt nhỏ nhắn kiều diễm của Giang Phù, hắn lại cầm lấy phiếu kiểm tra sức khỏe trên bàn lật đến trang thứ hai.
Cần gì chứ, còn không bằng cắm vào ngay tại chỗ, ngươi xem, hiện tại khó chịu đi.
Anh không để ý đến lời nói của Tô Hành, mà từng chút từng chút hồi tưởng nhất cử nhất động của cô.
Cô rốt cuộc khác ở chỗ nào, có thể chữa khỏi bệnh của anh.
Ra khỏi văn phòng Giang Phù, bước nhanh đi về phía toilet, sau khi xác định bên trong không có ai, vén váy của mình lên.
Bây giờ cô ấy rất cần một môi trường có thể làm cho cô ấy thủ dâm, cô ấy thật sự rất ngứa.
Dưới thân truyền đến tiếng chậc chậc nước, nghe đến cô cũng không nhịn được đỏ mặt.
Đúng lúc chuông điện thoại di động vang lên, Giang Phù vốn định chờ mình cao trào rồi mới tiếp, nhưng thấy rõ ghi chú là học trưởng, cô tạm hoãn động tác trên tay.