mê tín thiệu kỳ
Chương 16 - Vinh Dự
Tôi đứng ở bên cạnh, nhìn giáo hữu xếp hàng đi vào phòng bệnh ôm Thiệu Kỳ trên người chỉ mặc áo choàng lụa mỏng, kinh ngạc đến không biết nên nói cái gì - ngoại trừ kinh ngạc ra, ở đây đều là người quen cùng trưởng bối trong giáo, làm cho tôi có loại cảm giác nên ngoan ngoãn chờ cắt xong mới mở miệng hỏi, cho nên không dám nói gì.
Thiệu Kỳ cùng ba mẹ tôi đều phó cảnh tượng trước mắt biểu tình đương nhiên, trên mặt mang theo nụ cười lẳng lặng nhìn, giáo viên tụ hội cũng đều ở bên cạnh, tôi cũng chỉ là vãn bối không có tư cách phát biểu mà thôi.
Chúc mừng anh, để cho cô gái tốt như vậy sinh cho anh một đứa con trai.
Một người đàn ông hơn năm mươi tuổi nửa hói đầu sau khi ôm Thiệu Kỳ đi tới vỗ vỗ vai tôi, lúc tôi còn đang kinh ngạc đột nhiên nhớ tới - người đàn ông này là phó tổng công ty tôi!
Vâng vâng, xin chào Phó tổng, cảm ơn. "Tôi mất hồn mất vía đáp lại, thì ra Phó tổng cũng là giáo hữu sao?
Lúc mời rượu mừng nhớ gửi thiệp mời tới cho tôi! Bao lì xì lớn cho các người, tiểu tử này cưới cô gái tốt như Thiệu Kỳ làm vợ, sau này khẳng định thăng chức rất nhanh, thương cô ấy thật tốt a.
Phó tổng lại vỗ vỗ bả vai tôi, xoay người lại nhiệt tình ôm cô giáo Thiệu Kỳ, sau khi nói vài câu bên tai cô ấy, vui vẻ rời đi.
Không biết có phải do quá nhiều người vào ra vào dẫn đến không khí trong phòng bệnh quá ngột ngạt hay không, tôi choáng váng đầu óc, đành phải trở lại hành lang bên ngoài hít thở không khí.
Xếp hàng dài như rồng, trên hành lang ít nhất còn có hai mươi mấy người, từ lúc tôi trở lại bệnh viện, ít nhất đã tới hai trăm người, khó trách không khí ngột ngạt như vậy, nhưng tố chất giáo hữu rất cao, người như vậy đều lẳng lặng chờ ở hành lang, ngược lại bởi vậy mà đem những người khác đi ra khỏi phòng bệnh hoảng sợ.
Qua một thời gian, Thiệu Kỳ cùng ba mẹ tôi cũng đi ra, nói bọn họ phải về trước, dặn dò tôi buổi tối chiếu cố tốt Thiệu Kỳ liền đi, tôi vốn định mở miệng hỏi rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, nhưng ngay cả ba mẹ tôi cũng không cho tôi thời gian mở miệng, cũng không quay đầu lại đi vào thang máy rời đi.
Đến gần mười giờ tối, cuối cùng tất cả giáo viên đều rời đi, ngoại trừ Thiệu Kỳ và tôi sẽ đến hội trường kia, hai giáo viên khác cũng rời khỏi phòng bệnh của Thiệu Kỳ đi ra chào hỏi tôi, chúc mừng tôi.
Hai vị đều là phụ nữ trung niên ước chừng bốn mươi năm mươi tuổi, trên mặt mặc dù có dấu vết năm tháng, nhưng cử chỉ ăn nói đều rất có khí chất.
Các cô ấy không cho tôi cơ hội mở miệng, hàn huyên vài câu rồi đi, tôi quyết định trở lại phòng, hỏi rõ ràng với giáo viên của Thiệu Kỳ.
Trở lại phòng bệnh lúc, Thiệu Kỳ tựa hồ mệt muốn chết, đã dựa vào có thể điều chỉnh góc độ trên giường bệnh, nửa ngồi nửa ngủ -- đây là đương nhiên, vừa mới sinh xong không lâu cũng không thể hảo hảo mà nghỉ ngơi, khẳng định mệt muốn chết.
Thầy giáo Thiệu Kỳ ở bên giường bệnh cúi người xuống, mặt từ ái nhìn khuôn mặt thỏa mãn mỉm cười của Thiệu Kỳ sau khi ngủ, giống như dỗ trẻ con sờ sờ đầu của cô.
Tôi đi đến bên kia giường bệnh, đang chuẩn bị mở miệng, không cẩn thận nhìn thấy cổ áo lộ ra khi cô giáo cúi xuống.
Dưới chiếc áo cà sa màu xanh đen kia tựa hồ tơ không treo, dưới cổ áo rộng thùng thình bộ ngực đầy đặn bị ta thấy rõ ràng, hơn nữa ngay cả màu đen đậm, đen đến tím đối với đầu vú lớn đều thấy được - lúc này ta nhớ tới, ta ở lần thứ nhất đi tụ hội sở không cẩn thận ngủ thiếp đi, mơ thấy lão sư trần truồng, cũng là đầu vú lớn màu tím đen.
Ta bị cảnh tượng trước mắt cùng bộ dáng trong mộng dọa đến nói không ra lời.
Ngươi có chuyện muốn hỏi sao?
Thầy giáo Thiệu Kỳ tiếp tục khom lưng vuốt ve trán Thiệu Kỳ, hại tôi cho rằng dùng âm lượng mềm mại nói ra là ảo giác của tôi, cô ấy lại lặp lại một lần tôi mới phát hiện là đang nói chuyện với tôi, nhanh chóng trả lời "Vâng".
"Ra ngoài nói đi, Thiệu Kỳ mệt mỏi rồi." cô giáo đi ra ngoài, tôi liền đi theo sau cô rời khỏi phòng bệnh, đóng cửa phòng lại.
Thầy giáo Thiệu Kỳ dọc theo hành lang, đi về phía khu nghỉ ngơi của bệnh viện, tôi đi theo bước chân nhẹ nhàng thong thả của cô ấy, nhìn bóng lưng thầy giáo, phát hiện bộ áo cà sa mềm mại này không giấu được cặp mông mượt mà, đầy đặn, rất vểnh của cô ấy, rất giống với kiểu mông Thiệu Kỳ, chính là loại tôi thích nhất...
Nghĩ đi nghĩ lại lắc lắc đầu, đình chỉ suy nghĩ không an phận của mình.
Sau khi đến khu nghỉ ngơi, giáo viên ngồi xuống băng ghế bên cạnh máy bán hàng tự động, tôi liền ngồi theo trên băng ghế.
Thiệu Kỳ từ nhỏ đã theo tôi học tập, cô ấy luôn hy vọng có một đứa con của mình, hôm nay cuối cùng cũng được như ý nguyện, tất cả đều thiệt thòi cho người chồng tốt như anh.
Cô giáo Thiệu Kỳ ngồi đối diện tôi, cúi đầu thật sâu với tôi, tôi nhìn cảnh xuân dưới cổ áo cô ấy, vội vàng muốn cô giáo đừng như vậy, không phải công lao của tôi, cô ấy mới tiếp tục nói.
"Cậu cũng biết, con gái có trình độ học vấn cao lại có khả năng không phải rất dễ dàng tìm được nửa kia có thể bao dung, cho nên chung thân đại sự của Thiệu Kỳ mới có thể kéo dài tới hơn ba mươi tuổi, có thể gặp được người đàn ông tốt thanh mai trúc mã như cậu, thật sự là phúc báo cả đời Thiệu Kỳ giúp người làm việc thiện."
"Đâu có, đâu có, từ nhỏ tôi đã cảm thấy Thiệu Kỳ là một người phụ nữ tốt, chỉ là không nghĩ tới mình sẽ may mắn như vậy, có thể để chị cả nhà bên làm vợ của mình."
"Con cũng đừng khiêm tốn, tất cả giáo hữu đều khen ngợi con và Thiệu Kỳ vô cùng xứng đôi, chờ Thiệu Kỳ ở cữ xong muốn tổ chức hôn lễ bổ sung, nhớ đến hội sở thống kê số người giáo hữu muốn tham gia, để mọi người tham gia náo nhiệt hưởng không khí vui mừng, hôm nay các giáo hữu cũng đến chúc mừng Thiệu Kỳ, chỉ là không nghĩ tới truyền mười, mười truyền trăm, các giáo hữu của hai hội sở gần đó cũng tới."
Ta suy nghĩ một chút, liền quyết định mở miệng hỏi.
Vừa rồi con nghe một giáo hữu nói, thượng sư hôm nay nói Thiệu Kỳ là thánh mẫu, con của chúng ta là thánh tử, đây là chuyện gì xảy ra?
Thầy Thiệu Kỳ nghe xong câu hỏi của tôi, do dự vài giây cau mày suy nghĩ một chút, mới trả lời tôi.
"Đây nhất định là hiểu lầm, hẳn là những người khác tụ hội sở hiểu lầm, thượng sư đã ốm trên giường rất lâu, tháng trước mới vào phòng chăm sóc đặc biệt."
Thầy giáo Thiệu Kỳ nói xong nửa ngừng, suy nghĩ hồi lâu mới nói tiếp.
Với tư cách của cô, những chuyện này còn chưa tới thời cơ có thể nói với cô, nhưng xem xét cô là chồng Thiệu Kỳ, tôi sẽ nói với cô.
Vâng, kính xin ngài giải thích nghi hoặc cho tôi.
"Tình trạng sức khỏe của đạo sư ngày càng tồi tệ, và nếu đạo sư rời bỏ chúng tôi, chúng tôi, những người quen biết hơn, dự định sẽ đề cử Thiệu Kỳ kế vị và tiếp tục hướng dẫn chúng tôi."
Tôi bị tin tức bất ngờ này làm cho đầu óc trống rỗng, qua hồi lâu mới phục hồi tinh thần lại.
Thiệu Kỳ muốn làm thầy?
Cụ thể mà nói, tư lịch nhập giáo của tôi quá ngắn lại quá ít, thậm chí không biết bộ dáng thượng sư hiện tại, là người nào, ngay cả thượng sư làm cái gì cũng không biết, mà Thiệu Kỳ lại có thể muốn biến thành thượng sư kế nhiệm?
Cậu không cần kinh hoảng, kỳ thật giáo viên thâm niên nửa đều đoán được chúng ta sẽ đề cử Thiệu Kỳ. Bởi vì Thiệu Kỳ phù hợp tư cách, cô ấy thông minh, giỏi ở chung với người khác, hơn nữa từ nhỏ sau khi vào giáo đã tự mình dạy dỗ, tuy rằng cô ấy chưa bao giờ đảm nhiệm chức vụ giáo viên của hội sở, nhưng lúc ở Úc cô ấy đã cảm động đến trăm giáo viên, trong khoảng thời gian đó cũng là công việc tạm thời do cô ấy chỉ đạo, nếu không cô ấy khiêm tốn lấy tư cách của mình không đủ cự tuyệt, giáo viên hội sở Úc nhất định là do cô ấy đảm nhiệm.
Nếu Thiệu Kỳ làm thượng sư, vậy tôi phải làm sao bây giờ? Còn con chúng ta thì sao? Không biết có phải toàn bộ nghi ngờ và lo âu của tôi đều viết lên mặt hay không, cô giáo Thiệu Kỳ liền trả lời tiếp.
Thật ra chuyện này còn rất sớm, chỉ là chúng ta có ý nghĩ này mà thôi. Cho dù Thiệu Kỳ làm thượng sư, cũng chỉ là cần đến các tụ hội một chút, trò chuyện cổ vũ khích lệ giáo hữu mà thôi, nếu thật sự có thay đổi gì, chỉ là Thiệu Kỳ có thể muốn buông tha công việc hiện tại ở trường học, chúng ta cũng đã nói qua với cô ấy, công việc ở trường học đối với cô ấy mà nói, là bày ra sau khi giáo hữu và gia đình thuận lợi.
Nghe xong những lời này, ta hơi an tâm lại, nếu như cuộc sống sau này không có biến cố gì lớn, ta đây ngược lại không có gì cần lo lắng, không nên phản đối.
Đến đây đi, nếu không có vấn đề gì khác thì trở về phòng bệnh của Thiệu Kỳ đi.
Sau khi trở lại phòng bệnh, giáo viên Thiệu Kỳ sờ sờ gương mặt Thiệu Kỳ, liền chuẩn bị rời đi, trước khi rời đi liền giống như Thiệu Kỳ đối với những người khác, ôm tôi một cái, nói tiếng cố gắng lên mới rời đi.
Không biết có phải bởi vì vừa mới nhìn thấy thứ không nên nhìn hay không, tôi chú ý tới mùi thơm trên người giáo viên Thiệu Kỳ, nói như vậy có lẽ rất kỳ quái, nhưng đó là mùi thơm nên thuộc về phụ nữ trẻ tuổi, mà không phải là một phụ nữ bước vào tuổi già, vi diệu chính là, tôi nổi lên phản ứng thân thể đối với mùi thơm kia, sau khi giáo viên Thiệu Kỳ rời đi hồi lâu, tôi còn cảm giác được huyết mạch giữa hai chân mình sôi trào, mà trước đó nhìn thấy, bộ ngực đầy đặn rủ xuống của giáo viên Thiệu Kỳ, cùng với đầu vú màu tím đen, chỉ cần nhắm hai mắt lại, sẽ hiện lên trong đầu.