mẹ, ngài thiết lập nhân vật sập rồi!
Chương 25
Mỹ phụ nhân có chút ngượng ngùng hỏi: "Ta bình thường có phải hay không đối với Văn Kiệt quá nghiêm túc?"
Hứa Lân nhẹ nhàng gật đầu "Ừ" một tiếng, chần chờ một chút nói: "Ta cảm thấy ngài nên quản lỏng một chút.
"Ta quản nghiêm hắn đều như vậy, ta nếu là quản lỏng, vậy tình huống không phải càng xấu hơn?"
"Cái này... ta cũng không hiểu, có thể ngài đổi phương thức khác sẽ có hiệu quả đâu?"
Ân...... "Tiếu Dạ như có điều suy nghĩ gật gật đầu.
Vậy dì đi trước đây. "Hứa Lân nói xong trên mặt mang theo chờ đợi nhìn mỹ phụ nhân, có lẽ là chờ đợi nàng có thể ở lại một chút.
Tiếu Dạ chú ý tới hy vọng trong mắt Hứa Lân, sắc mặt không lý do đỏ lên, sẵng giọng: "Làm gì vậy?
。。。。。
Hứa Lân lén lút đi ra mập mạp nhà biệt thự, thở phào nhẹ nhõm đồng thời trong lòng lại có chút không hiểu phiền muộn, trằn trọc hai đường xe buýt về tới nhà, trong nhà cũng không có người, mẹ hôm nay nghỉ ngơi, vừa mới gọi điện thoại nói cùng tỷ tỷ cùng đi dạo phố, bởi vì sáng sớm ngày mai tỷ sẽ đi Thượng Hải, cho nên hai người cùng đi mua chút đặc sản mang cho Tần di, Hứa Lân một người trở lại phòng đem chính mình ném ở trên giường, không bao lâu lại mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
"Hắc, lười heo, rời giường." Hứa Lân cảm giác mũi có chút ngứa, lấy tay bắt vài lần, đều không có bắt được, mơ mơ màng màng mở mắt, tỷ tỷ xinh đẹp mặt phấn mang theo ý cười xuất hiện ở trong tầm mắt của hắn, đang nghịch ngợm cầm lấy đầu tóc của mình không ngừng gảy lỗ mũi của mình, Hứa Lân đưa tay ôm tỷ ôm đến trên giường.
A... "Hứa Kha kinh hô một tiếng, hờn dỗi nói:" Chó thối, mau buông tay.
Hừ hừ, cũng dám trêu chọc ta, xem ta trị ngươi như thế nào. "Ôn hương nhuyễn ngọc nhập hoài, Hứa Lân trong nháy mắt thanh tỉnh, đưa tay nắm lấy eo nhỏ dịu dàng của tỷ tỷ, nhẹ nhàng bóp một cái. "A --" Hứa Kha lập tức liền mềm nhũn ngã vào trên người đệ đệ, khó nhịn cười duyên nói: "Khanh khách --, xú cẩu tử, ngươi dám..."
Hứa Lân nghe vậy liền nhéo một cái, khuôn mặt ranh mãnh nhìn khuôn mặt phấn trước mắt, khuôn mặt phấn hồng của Hứa Kha đỏ bừng, tức giận sẵng giọng: "Mau buông tay, cửa còn mở, mẹ nhìn thấy con là xong rồi.
Hứa Lân nhìn đôi môi đỏ mọng kiều diễm ướt át của tỷ tỷ, liếm liếm đôi môi có chút khô khốc, mập mờ nói: "Vậy ngươi chủ động hôn ta một cái.
Đừng bóp nữa... ngứa quá..."Hứa Kha thở hổn hển giãy dụa, muốn thoát khỏi bàn tay to của em trai, bất đắc dĩ đôi bàn tay to kia giống như kìm chặt thắt lưng nhỏ của mình, khiến cô một trận vô lực.
Tỷ tỷ ở trên người vặn vẹo một trận làm cho Hứa Lân là dục niệm sống lại, cự mãng dưới háng nhanh chóng sung huyết tiến vào trạng thái chiến đấu, cứng rắn chống đỡ trên bụng mềm mại của tỷ tỷ.
"Hô --" Hứa Kha cũng cảm giác được dưới thân cự vật, khuôn mặt xinh đẹp đỏ như bên ngoài chân trời ráng chiều, thanh âm cũng không lớn hơn muỗi bao nhiêu "Lá gan của ngươi càng lúc càng lớn."
Khóe miệng Hứa Lân nhếch lên một nụ cười xấu xa, ưỡn hông, cười nhẹ nói: "Vậy thì thế nào?
A... anh... anh nói, hôn anh một cái rồi buông tôi ra.
Ừ, nói chuyện giữ lời.
Vậy ngươi nhắm mắt lại.
Hứa Lân nghe lời nhắm hai mắt lại.
Hứa Lân cảm nhận được đôi môi đỏ mọng mềm mại ở khóe miệng của mình nhẹ nhàng ấn một cái liền nhanh chóng rụt trở về, mở mắt ra vẻ mặt bất mãn nói: "Cái gì a, ta nói là hôn môi.
Hứa Kha có chút đắc ý nheo đôi mắt to của Tạp Tư Lan lại, khóe miệng mỉm cười xinh đẹp nói: "Ta mặc kệ, ngươi lại không nói, cho nên nói giữ lời, buông ta ra đi.
Hứa Lân đảo mắt, làm ra bộ dáng bất đắc dĩ, ảo não nói: "Được rồi được rồi, coi như ngươi thông minh." Nhẹ nhàng mở tay. "Hừ --" nói cho cùng vẫn là chịu thiệt thòi, Hứa Kha kiều hừ một tiếng, tròng mắt đảo quanh, len lén quan sát đệ đệ một chút, muốn tìm một cơ hội hòa nhau một thành.
Hai chị em đều mang thai quỷ, len lén dùng dư quang đánh giá đối phương, Hứa Kha hai tay chống ở hai bên vai đệ đệ chậm rãi cong chân, đã muốn đánh hắn một cái nhảy xuống giường chạy trốn, Hứa Lân vẫn nhìn chăm chú vào động tác của tỷ tỷ, "Cơ hội tốt." Hứa Lân ánh mắt mãnh liệt sáng ngời, cong đầu gối nhẹ nhàng đẩy mông tỷ tỷ lên.
"A --" Hứa Kha khẽ hô một tiếng, cả người nhào về phía trước, Hứa Lân đã sớm chờ đợi từ lâu thuận thế bắt lấy đôi môi đỏ mọng của tỷ tỷ, Hứa Kha mở to con ngươi, còn chưa kịp phản ứng, một cái lưỡi to đã xông vào khoang miệng của mình, "A a a --"
Hứa Lân trong mắt hàm ý cười, nhìn kinh ngạc trong mắt tỷ tỷ còn chưa tản đi, thè đầu lưỡi tùy ý cướp đoạt nước bọt trong miệng nàng sau đó tham lam nuốt xuống.
A - - "Hứa Kha cố gắng giãy dụa, nhưng......
Chậm rãi, kinh ngạc trong mắt Hứa Kha biến thành mê ly, cuối cùng dứt khoát nhắm hai mắt to lại, lưỡi thơm mềm mại bắt đầu vụng về đáp lại sự khiêu khích của em trai, nhận được sự đáp lại của tỷ tỷ, Hứa Lân trong lòng mừng rỡ, càng thêm điên cuồng quơ đầu lưỡi to, ôm lấy cái lưỡi nhỏ thơm mềm một trận câu triền trêu chọc.
Tư tư tư - - "Thanh âm đầu lưỡi quấn quýt khiến người ta huyết mạch phun trào.
Dần dần, tay Hứa Lân không còn thỏa mãn ở trên lưng đẹp của tỷ tỷ khẽ vuốt, tay trái hướng xuống phía dưới nhẹ nhàng nắm lấy cặp mông mềm mại, lúc nhẹ lúc nặng vỗ về.
A - - "Đôi mắt to mê ly của Hứa Kha hơi mở ra một khe hở, thân thể nhẹ nhàng giãy dụa một chút, tựa hồ là đang kháng nghị, nhưng lại không nhận được đáp lại, bất đắc dĩ lại nhắm mắt lại, Hứa Lân giống như có con mắt thứ ba, đợi đến khi tỷ tỷ nhắm mắt lại hắn liền mở ra, tay phải len lén từ lưng tỷ tỷ trượt xuống, cầm lấy nhũ tiêu mềm mại no đủ của tỷ tỷ.
Hứa Kha mở to mắt, giãy dụa kịch liệt, Hứa Lân bất đắc dĩ buông lỏng miệng, Hứa Kha thở hổn hển nói: "Ngươi, ngươi mau buông tay."
Tỷ, để cho ta sờ một chút đi. "Hứa Lân đồng dạng thở hổn hển, chẳng những không có buông ra, ngược lại càng thêm mãnh liệt xoa bóp tiêu nhũ trong tay.
Hứa Kha cắn môi dưới, ôn nhu nói: "Hừ... không thể... mau buông ra.
"Kha Kha, để ta sờ đi." Bàn tay to khó có thể nắm giữ bộ ngực mềm mại của tỷ tỷ, tuy rằng cách quần áo cùng áo ngực, nhưng vẫn làm cho Hứa Lân cảm thấy trơn không trượt tay, co dãn kinh người, xúc cảm nổ tung.
Như vậy thật quá đáng... Buông ra. "Hứa Kha chậm giọng, nói như dỗ trẻ con.
"A..." Hứa Lân làm sao nghe đi vào, lần nữa phong bế đôi môi đỏ mọng của nàng, ba ống cùng hạ xuống, một tay xoa bóp cặp mông mềm mại, một tay vuốt ve bộ ngực sữa, một bên điên cuồng mút vào trong miệng tỷ tỷ quỳnh tương ngọc lộ.
Ăn cơm. "Thanh âm bất thình lình vang lên.
Làm cho tỷ đệ hoảng sợ, Hứa Lân vội vàng buông tay ra, Hứa Kha luống cuống tay chân bò xuống giường sửa sang lại quần áo, hai tỷ đệ đồng thời nhìn về phía cửa, không thấy bóng dáng mẫu thân, hai người lại đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Hứa Kha đỏ mặt hung hăng róc rách đệ đệ một cái, hừ lạnh một tiếng mới đi ra cửa, Hứa Lân cũng vội vàng sửa sang lại quần áo theo ra cửa.
Trên bàn cơm, Lý Á nhẹ giọng nói: "Buổi tối ra ngoài cẩn thận một chút, về sớm một chút.
Hứa Kha nhu thuận gật đầu nói: "Con biết rồi mẹ." Hứa Lân nghi hoặc nhìn về phía tỷ tỷ, hỏi: "Ra ngoài? Đi đâu?
"Hừ --" Hứa Kha hừ lạnh một tiếng không có trả lời, Hứa Lân bất đắc dĩ quay đầu nhìn về phía mẹ, Lý Á mặc dù không biết nguyên nhân gì, hai người lại náo loạn cứng đờ, nhưng vẫn liếc mắt nhìn con trai một cái, mới mở miệng nói: "Buổi tối chị con cùng bạn học tụ hội tốt nghiệp."
À, vậy em đi với chị đây, đêm hôm khuya khoắt, cũng không an toàn.
Anh đừng đi theo em. "Hứa Kha vẻ mặt khổ đại cừu thâm trừng mắt nhìn em trai.
Lý Á tuy rằng không biết nhi tử như thế nào lại chọc giận nữ nhi, thế nhưng nghĩ đến đêm hôm khuya khoắt một nữ hài tử xác thực không phải rất an toàn, trầm ngâm một chút, thấp giọng nói: "Ân, ngươi cùng tỷ ngươi đi đi." Nói xong quay đầu mang theo hỏi thăm nhìn về phía nữ nhi.
Mẹ mở miệng, Hứa Kha cũng không tiện nói nữa, chỉ hừ lạnh một tiếng.
Sau khi ăn xong, hai chị em cùng ra cửa, Hứa Kha dọc theo đường đi đều xụ mặt, Hứa Lân chỉ có thể giống như người hầu đi theo bên cạnh.
KTV Thiên Thượng Nhân Gian, hai chị em vừa mới vào phòng bao, Lư Kỳ một thân âu phục phong tao mang theo một thân mùi rượu liền đi tới đón, tràn đầy vui sướng nhìn Hứa Kha, nói: "Hứa Kha, ngươi đến rồi." Sau đó lại quay đầu nhìn về phía Hứa Lân, vẻ mặt tươi cười nói: "Hứa Lân, ngươi cũng đến rồi." Giống như xung đột phía trước của hai người không tồn tại.
Hứa Kha nặn ra một nụ cười khẽ gật đầu, Hứa Lân nhẹ nhàng gật đầu, không trả lời.
Mau mau, ngồi bên trong, tất cả mọi người đã tới, đang chờ các ngươi. "Lô Kỳ vẻ mặt tươi cười mang theo hai người đi vào trong.
Hai chị em nói trắng ra đều là lần đầu tiên tới loại địa phương này, hoàn cảnh ồn ào, âm nhạc đinh tai nhức óc để cho hai người đều không phải rất thích hợp, chỉ là ngồi yên cùng một chỗ, lục tục có bạn học tới cùng tỷ tỷ chào hỏi rồi đi.
Tỷ, chúng ta là ngồi một chút liền đi hay là muốn đợi đến khi kết thúc? "Hứa Lân tới gần tỷ tỷ hỏi một câu.
Đừng nói chuyện với em. "Hứa Kha rõ ràng còn đang nổi giận, quay đầu không để ý tới anh.
Tỷ tỷ không để ý tới hắn, cũng không có người khác phản ứng hắn, Hứa Lân cũng không ngại, dù sao mục đích đêm nay của hắn chính là nhìn tỷ tỷ, không ai phản ứng là tốt nhất, hắn cũng vui vẻ thanh nhàn, bắt chéo chân tò mò quan sát chung quanh.
Đột nhiên, Hứa Lân nhìn thấy trong một góc hôn ám, Lư Kỳ đang cùng hai thanh niên châu đầu ghé tai, thỉnh thoảng lộ ra một tia cười âm hiểm, trong lòng Hứa Lân căng thẳng, lặng lẽ nắm chặt nắm đấm, Lư Kỳ cùng hai người không biết nói câu gì, từ trong tay một thanh niên tiếp nhận một thứ, ba người nói cười vài câu, liền tản ra.
Hứa Lân vẫn chú ý Lư Kỳ, luôn cảm giác sự tình không có đơn giản như vậy, quả nhiên, Lư Kỳ làm bộ lắc lư chung quanh một chút, mang theo mấy bạn học đi tới trước mặt Hứa Kha, cười nói: "Hứa Kha, cậu cho tới bây giờ cũng chưa từng đi ra ngoài chơi, sau này mọi người có thể ai chạy đồ, nói như thế nào cũng phải cùng mọi người uống hai chén chứ?
Trên mặt Hứa Kha lộ ra nụ cười ngượng ngùng, nói: "Em không biết uống rượu.
"Lại không có việc gì, tất cả mọi người cũng sẽ không uống rượu, chỉ uống một chút mà thôi." Lô Kỳ nói xong quay đầu đối phía sau mấy người nói: "Mọi người nói đúng hay không?"
Đúng vậy, chỉ uống hai ly sẽ không say.
Đúng vậy, mọi người về sau cơ hội gặp mặt sẽ nhỏ hơn.
Nói không chừng mấy chục năm cũng không gặp được.
Mọi người ngươi một lời ta một câu, Hứa Kha mặt có chút đỏ lên, do dự một hồi đứng lên, chần chờ nói: "Vậy ta uống một chút đi.
Hứa Lân vội vàng đứng lên chắn ở trước người tỷ tỷ, cười nói: "Tỷ tỷ của ta sẽ không uống rượu, bằng không ta giúp nàng uống đi?"
"Tiểu soái ca, tỷ tỷ của ngươi cùng chúng ta là bạn học, ngươi cũng không phải, ngươi muốn uống, đợi lát nữa tỷ tỷ một mình bồi ngươi uống, khanh khách lạc --" Một cái ăn mặc trang điểm xinh đẹp xinh đẹp nữ sinh nhảy ra.
Trong mắt Hứa Lân hiện lên một tia chán ghét, bản năng đối với loại nữ sinh này không có hảo cảm, bất quá cũng không tiện nói cái gì nữa, đành phải nhìn về phía tỷ tỷ.
Hứa Kha nhìn thấy em trai nháy mắt với mình, nhưng cô vẫn còn đang nổi giận, làm bộ không nhìn thấy ánh mắt của anh, cất bước vào trong đám người.
Lucci cũng chú ý tới thần sắc của hai tỷ đệ, trong mắt hiện lên một tia tinh quang, khóe miệng lộ ra một nụ cười rắn độc.
"Chúc mừng chúng ta cuối cùng cũng tốt nghiệp --"
"Uống, uống, nga --" tất cả mọi người đi tới ghế lô chính giữa, lớn tiếng ồn ào, phát tiết.
Hứa Lân lo lắng đi theo bên ngoài, thấy tỷ tỷ nhắm mắt lại uống xong hai chén rượu, trên khuôn mặt xinh đẹp treo lên hai đóa hôn mê mất tự nhiên, trên mặt hiện lên đau lòng nồng đậm, hai mắt nhìn chằm chằm Lư Kỳ một mực giật dây tỷ tỷ uống rượu, hận không thể đem đầu hắn vặn xuống.
"A a a --" Hứa Lân còn chưa kịp phản ứng, ánh đèn đột nhiên tối xuống, biến thành đèn flash, mọi người vây thành một vòng tròn, Hứa Lân chỉ có thể xuyên thấu qua ánh đèn nhìn thấy tỷ tỷ đứng tại chỗ, vẻ mặt không thích ứng.
Mơ hồ, Hứa Lân chú ý tới tay Lư Kỳ tựa hồ làm một động tác mờ mịt, bỏ thứ gì đó vào trong một ly rượu, chen tới trước người tỷ tỷ, đưa rượu cho tỷ tỷ không biết đang nói cái gì, Hứa Lân hai mắt bắn ra lửa giận hừng hực, muốn đẩy đám người xông vào, bốn phía Vô Nại thật sự quá nhiều người, chen chúc một hồi cũng không chen vào, chờ hắn tìm bóng dáng tỷ tỷ, phát hiện đã tìm không thấy người.
"Tránh ra, tránh ra, mẹ kiếp!" Hứa Lân bắt đầu vận dụng sức mạnh của mình, hung ác đẩy đám người ra, miệng không ngừng hô to, trong lúc nhất thời người ngã ngựa đổ, tiếng huyên náo, tiếng mắng chửi, không dứt bên tai.
Hứa Lân cẩn thận tìm khắp phòng bao cũng không thấy tỷ tỷ, đồng thời biến mất còn có Lư Kỳ, nhất thời hoảng hốt giống như kiến bò trên nồi nóng, vội vàng lao ra khỏi phòng bao, tìm từng phòng riêng một.
"Tiên sinh, tiên sinh, ngươi làm gì, ngươi như vậy quấy rầy đến người khác." Rất nhanh, liền có nhân viên phục vụ chú ý tới điên ma Hứa Lân, muốn tiến lên ngăn cản.
Cút. "Hứa Lân đẩy nhân viên phục vụ ra, hai mắt đỏ bừng, không dám tưởng tượng hậu quả mất đi chị gái.
"Bảo an, bảo an, mau tới đây, số 120 ghế lô nơi này có người quấy rối." ngã sấp xuống đất nhân viên phục vụ lấy ra bộ đàm, gọi đi bảo an.
Không tiêu một lát, cuối hành lang liền chạy tới mấy tráng hán cao lớn thô kệch, đồng loạt xông về phía Hứa Lân, Hứa Lân còn đang từng bước từng bước đẩy ghế lô ra, căn bản không chú ý tới bảo an sau lưng.
Tiểu bằng hữu, chán sống rồi, dám tới Thiên Thượng Nhân Gian quấy rối. "Một bảo an cao lớn ôm lấy Hứa Lân từ phía sau, trêu chọc nói.
Cút, cút, cút cho tôi. "Hứa Lân sửng sốt, hai tay dùng sức mở bảo vệ ra, dùng sức đẩy một cái, đụng vào bảo vệ phía sau," Không được a lão Tống, một người bạn nhỏ cũng không giải quyết được. "Một bảo vệ đỡ lấy hắn cười nói.
Cẩn thận một chút, tiểu tử này khí lực rất lớn. "Bảo an họ Tống nghiêm mặt cảnh cáo.
Ha ha ha, sợ là khí lực tối hôm qua của ngươi đều dùng hết rồi. "Mọi người không coi ra gì, trêu chọc xông lên, Hứa Lân không có bất kỳ kinh nghiệm đánh nhau nào không tiêu vài cái đã bị mấy bảo an hợp lực áp đảo trên mặt đất.
Đừng nói, tiểu tử này thật đúng là có chút quái lực.
Cậu cho rằng tôi nói đùa sao? "Lão Tống lau mồ hôi trên trán," Ném ra ngoài đi.
Ném ra ngoài sao? Không cần giáo huấn một trận sao?
Lão Tống nhìn hai mắt đỏ bừng của Hứa Lân, do dự một chút, nói: "Quên đi, tiểu hài tử, đừng so đo với hắn.
Hứa Lân tuy rằng khí lực đủ lớn, nhưng cũng không chịu nổi mấy người trưởng thành vây kín, bị đè trên mặt đất không thể động đậy, chỉ có thể cắn chặt răng, hung hăng nhìn chằm chằm lão Tống đang nói chuyện.
Bảo an đè lên cổ Hứa Lân một cái tát vỗ lên đầu Hứa Lân, "Hống --" Hứa Lân đỏ thẫm hai mắt phát ra một tiếng gầm nhẹ không giống nhân loại, mãnh liệt muốn nghiêng đầu nhìn về phía người đánh mình, bỗng nhiên, Hứa Lân ngơ ngẩn, hắn quay đầu trong nháy mắt nhìn thấy cô gái vừa mới trang điểm đậm trong ghế lô kia cố sức đỡ một người xiêu xiêu vẹo đi tới, mà Lư Kỳ liền đi theo bên cạnh.
"A --" Hứa Lân hai mắt hoàn toàn bị màu đỏ tươi thay thế, mãnh liệt phát ra một tiếng xé rách giống như kêu to, tứ chi chống trên mặt đất, mãnh liệt dùng sức giãy ra.
A...... Không kìm được, tiểu tử này là quái vật. "Mấy bảo vệ nhất thời người ngã ngựa đổ.
Hứa Lân giãy ra trước tiên liền nhảy ra ngoài, vài bước đi tới đầu cầu thang, phát ra một tiếng rống to: "Lư Kỳ!!!
Đi ở phía trước Lư Kỳ thân thể mãnh liệt run lên, nghiêng đầu, nhìn thấy giống như điên cuồng Hứa Lân, sợ tới mức chân mềm nhũn, vội vàng bỏ lại bên người nữ hài, nhanh chân bỏ chạy.
Tiểu Lân - -
Hứa Lân bước nhanh đuổi theo, nghe được thanh âm vô lực của tỷ tỷ, trong mắt mãnh liệt hiện lên một tia thanh tỉnh, vội vàng quay đầu, đi tới trước người tỷ tỷ, nhìn một bộ hữu khí vô lực nhìn tỷ tỷ của mình, Hứa Lân trong nháy mắt khóe mắt muốn nứt ra, một tay ôm tỷ tỷ vào trong ngực, hai mắt không mang theo một tia tình cảm nhìn cô gái kia.
A, không, không liên quan đến tôi. "Cô gái trang điểm đậm chống lại con ngươi đỏ tươi của Hứa Lân, sợ tới mức hai chân như nhũn ra, dập đầu nói, trong mắt trong nháy mắt chứa đầy nước mắt sợ hãi.
Bốp - - "mười phần khí lực một cái tát, đánh cho cô gái vòng vo tại chỗ, hai cái răng to từ trong miệng bay ra, trên mặt trang điểm đậm trong nháy mắt sưng đỏ lên một cái túi lớn, kỳ thật Hứa Lân tiếp nhận tỷ tỷ trong nháy mắt liền khôi phục một ít lý trí, bằng không Hứa Lân dưới trạng thái điên cuồng một cái tát có thể sẽ đem đầu của nàng đánh rơi.
Hứa Kha nhìn thấy bộ dáng kinh khủng hai mắt đỏ ngầu của em trai, trong mắt hiện lên một tia áy náy còn có một tia sợ hãi, cô không dám tưởng tượng nếu đêm nay mình bị Lư Kỳ mang theo sẽ phát sinh chuyện gì, nếu không là mình tùy hứng đấu khí với nó, cũng sẽ không phát sinh chuyện như vậy.
Trong đôi mắt đỏ ngầu của Hứa Lân hiện lên một tia nhu tình, nhìn về phía tỷ tỷ, khàn khàn hỏi: "Tỷ, tỷ không sao chứ?
Hứa Kha vô lực ngồi phịch trong lòng em trai, cố sức lắc đầu.
Nhìn thấy bộ dáng tiều tụy vô lực của tỷ tỷ, đôi mắt đỏ tươi Hứa Lân vừa mới cởi đi một lần nữa nhuộm lên màu đỏ, gầm nhẹ nói: "Ta muốn giết tên hỗn đản kia.
"Đừng... phạm pháp... có phải anh ngốc không?" Hứa Kha tái nhợt nói.
Hứa Lân đau lòng đem tỷ tỷ ôm chặt một chút, vừa định rời đi, chỉ thấy trên dưới cầu thang đã bị mười mấy tráng hán vây quanh, Hứa Lân ánh mắt mãnh liệt ngưng tụ, ôm tỷ tỷ tựa vào trên tường.