mê loạn
Chương 1
Leng keng......
Leng keng......
Ai vậy!
Văn Hạo đang ngồi trên sô pha xem phim đứng dậy đi mở cửa.
Mới vừa mở ra, hắn nhìn thấy khuôn mặt đặc biệt hồng nhuận Đình Đình đi tới.
Chỉ riêng sắc mặt đó mà nói, Văn Hạo biết lần này Nguyễn Ngọc Đình cùng đồng nghiệp đi KTV ca hát nhất định đã uống không ít rượu.
Mặc dù Văn Hạo biết uống rượu ở KTV là chuyện rất bình thường, nhưng nhìn thấy Ngọc Đình ngay cả cởi giày cao gót cũng có chút khó khăn, hắn có chút mất hứng.
Mất hứng thì mất hứng, Văn Hạo vẫn đi qua đỡ Ngọc Đình. Nhìn muốn dáng người có dáng người, muốn hình dáng có hình dáng Đình Đình, Văn Hạo hỏi: "Uống bao nhiêu?
Chỉ một chút thôi, "nói xong, Ngọc Đình cười đến mắt híp lại thành một khe hở hôn lên mặt chồng, sau đó tự mình đi vào nhà vệ sinh.
Ngay khi Văn Hạo định quay về phòng ngủ tiếp tục xem tin tức, nhìn thấy cặp đùi thon dài trắng như tuyết của Đình Đình, chân mày Văn Hạo đột nhiên nhíu chặt.
Nếu là nhớ không lầm, Đình Đình trước khi ra cửa là mang tất chân màu đen, đi KTV trở về, tất chân cũng không thấy?
Chẳng lẽ là bị nam nhân khác xé rách?
Sau khi đột nhiên nảy ra ý nghĩ này, đầu Văn Hạo giống như bị người dùng gậy gỗ hung hăng gõ xuống, đau đến mức hắn thiếu chút nữa không thở nổi.
Trong ấn tượng của Văn Hạo, Đình Đình đem lần đầu tiên đều giao cho anh, không có khả năng xằng bậy với những người đàn ông khác, cho nên anh cho rằng có thể là lúc Đình Đình uống rượu, rượu hoặc là đồ uống không cẩn thận rơi vào trên tất chân, cho nên dứt khoát cởi tất chân ra.
Vì nghiệm chứng suy nghĩ của mình là đúng hay sai, Văn Hạo đi vào nhà vệ sinh. Có lẽ là bởi vì đi tiểu, vội vã thuận tiện Đình Đình cũng không có khóa cửa.
Nhẹ nhàng đẩy cửa ra, nhìn thấy cái mông to trắng như tuyết lộ ra của Đình Đình, Văn Hạo đang muốn hỏi "Vớ..." Nhìn thấy quần lót treo ở đầu gối Đình Đình không phải là cái trước khi ra cửa, thậm chí là kiểu dáng cậu chưa từng thấy qua, chân cậu đều mềm nhũn.
Trong nhà cũng không có kiểu dáng đó.
Nghe nói như thế, Ngọc Đình biết ông xã nhìn thấy quần lót, quay đầu nhìn ông xã một chút, mày nhíu lại.
Thấy Đình Đình nụ cười trên mặt đã biến mất, dự cảm không ổn Văn Hạo hỏi: "Ngươi, ngươi có phải hay không những nam nhân khác thừa dịp hơi rượu cùng ngươi ân ái?"
Nghe được lời này của lão công, lại thấy trong mắt lão công tràn ngập hoài nghi, Ngọc Đình không vui nói: "Hôm nay em uống rượu nhiều hơn bình thường, cho nên lúc em suy nghĩ uống rượu đã xảy ra chuyện gì. Dù sao quần lót của em quả thật không phải là quần lót lúc trước mặc ra, cho nên em đang suy nghĩ có phải lúc chơi game mặc nhầm hay không.
Chơi game?......
Dù sao anh chưa từng làm chuyện gì không xứng đáng với em.
Văn Hạo hiện tại cũng mặc kệ Đình Đình có làm không đúng chuyện của anh hay không, anh muốn biết trò chơi nào có thể liên quan đến việc mặc quần lót.
Hơn nữa Đình Đình còn nói mặc sai, đây chẳng phải là có hai người thậm chí nhiều phụ nữ đều từng cởi quần lót trong KTV sao?
Vừa nghĩ tới vài người đàn ông ở bên cạnh nhìn, vợ yêu của mình chậm rãi cởi quần lót ra, hoặc là những người đàn ông khác lấy tay đè Đình Đình, từ trên người cô kéo xuống.
Thậm chí là đoán thua cởi ra, vậy nàng không phải là bị nam nhân khác sờ soạng.
Nghĩ đến Đình Đình ở trước mặt nam nhân khác rên rỉ, cây đại nhục bổng kia còn cứng lên.
Văn Hạo một tay đẩy Đình Đình đang dán trên người anh ra.
Ngọc Đình vốn là uống rượu, cho nên bị chồng đẩy như vậy, lảo đảo lui về phía sau mấy bước nàng trực tiếp ngồi ở bên giường.
May mắn phía sau là giường đôi, nếu là mặt đất, phỏng chừng Ngọc Đình sẽ ngã không nhẹ.
Nhìn ông xã tức giận đến trợn to mắt, rượu còn chưa hoàn toàn tỉnh, cô biết mình nói sai, cho nên cô vội giải thích: "Lúc ly tán còn nửa giờ, mấy đồng nghiệp nam sẽ đi ăn thịt nướng, chỉ có năm đồng nghiệp nữ của chúng tôi ở lại KTV. Phía sau là chị Lệ đề nghị chơi trò chơi, còn nói muốn chơi trò này không thể để cho đàn ông nhìn thấy, cho nên chúng tôi liền chơi lắc lư, ai thua người đó phải cởi quần lót. Đoán chừng là lúc mặc sau mặc sai, dù sao tôi cũng không biết cái kia là của ai.
Mặc dù Đình Đình giải thích đến giọt nước không lọt, nhưng Văn Hạo vẫn hoài nghi Đình Đình ở bên ngoài làm bậy.
Biết rồi, anh đi tắm rửa sẽ tới với em. "Cười cười, Văn Hạo đi ra ngoài.
Sau khi ông xã đi ra ngoài, Ngọc Đình thở phào nhẹ nhõm, cô còn nhẹ nhàng vuốt ve ngực, Tuyết Phong giấu ở dưới vải vóc bán trong suốt kia theo ngón tay cô đụng chạm nhộn nhạo vài cái.
Đi vào nhà vệ sinh, Văn Hạo lúc này từ thùng nước lấy ra cái quần lót Đình Đình không thuộc về anh.
Nhìn chằm chằm miếng vải đã từng dán mật ong Đình Đình của cậu, thấy mặt trên chỉ có ướt sũng, cầm lấy đặt ở dưới mũi hôn thật sâu, chỉ có mùi ẩm ướt kia, cũng không có đốm tinh trùng, Văn Hạo hơi thở phào nhẹ nhõm.
Nếu nhìn thấy tinh ban, Văn Hạo tuyệt đối sẽ ầm ĩ với anh Đình Đình.
Mặc dù không tìm được chứng cứ chính xác Đình Đình ngoại tình, nhưng Văn Hạo lo lắng trước đó Đình Đình đang tự bào chữa.
Tai nghe là giả, mắt thấy là thật!
Đi vào phòng ngủ Văn Hạo phát hiện Đình Đình đã ngủ.
Nhìn vẻ mặt điềm tĩnh của Đình Đình, Văn Hạo đứng bên giường không hề vui vẻ.
Nếu không có chuyện xảy ra trước đó, phỏng chừng hiện tại đã xé quần lót Đình Đình cùng Đình Đình vui vẻ cá nước, sẽ đem gậy thịt lớn đưa đến trong miệng Đình Đình, để cho hai tay nàng cầm ăn, càng sẽ để cho Đình Đình quỳ từ phía sau thao nàng.
Thở dài một hơi, Văn Hạo liền nghĩ đến chuyện đã xảy ra mấy năm nay khi kết hôn với Đình Đình.
Sau nửa năm yêu đương, một lần ngoài ý muốn mang thai, hai người vội vàng lĩnh giấy chứng nhận kết hôn cũng kết hôn.
Trong năm năm sau đó, Ngọc Đình là một người vợ và người mẹ vô cùng xứng chức, thỉnh thoảng đồng nghiệp hoặc bạn bè khen ngợi càng làm cho Văn Hạo cảm thấy, cưới Ngọc Đình là chuyện đúng đắn nhất trong đời anh.
Cho dù thỉnh thoảng nghe bạn bè bên cạnh nói đến Ngọc Đình, Văn Hạo cũng không coi ra gì.
Trong mắt anh, cho dù toàn bộ phụ nữ trên thế giới ngoại tình, Đình Đình anh cũng không có khả năng ngoại tình.
Nhưng bởi vì lúc trước quá mức tín nhiệm Đình Đình, cho nên khi Văn Hạo mơ hồ cảm thấy Đình Đình đêm nay có thể cùng nam nhân nào đó làm ẩu, hắn tự nhiên rất khó chịu, hắn thậm chí cảm thấy mật huyệt đã bị một nam nhân khác tiến vào, thậm chí còn ở bên trong rót đầy tinh dịch.
Đình Đình vừa trở về liền đi nhà vệ sinh, điều này làm cho hắn càng hoài nghi đi tiêu hủy chứng cứ.
Vừa nghĩ tới hình ảnh đó, Văn Hạo buồn nôn đến có chút buồn nôn. Sau khi âm thầm tự nói với mình không nên suy nghĩ quá nhiều, Văn Hạo nằm xuống.
Buổi sáng ngày hôm sau, Văn Hạo mơ mơ màng màng bị cảm giác sảng khoái làm tỉnh lại.
Ngọc Đình đang xoa bóp con gà lớn của anh.
Hơn nữa Thượng Văn Hạo đã gần một tuần không có cùng Ngọc Đình ân ái, cho nên hắn lập tức đem Đình Đình xoay người đặt ở dưới thân.
Một tay vuốt ve bộ ngực đẹp làm cho hắn yêu thích không buông tay kia, một bên ở trên cổ cùng vành tai Đình Đình không ngừng liếm đùa, một bên vuốt đồng thời vươn tay phải một phen ôm lấy đùi phải Ngọc Đình, cũng đem gậy thịt đã cứng rắn không chịu được của mình dùng sức đính ở chỗ riêng tư đã ẩm ướt rối tinh rối mù của Đình Đình.
"A... không nên... ân... anh chán ghét a... ân..." Vành tai Ngọc Đình là nơi mẫn cảm nhất của cô ngoại trừ đầu vú ra, dưới sự tấn công thuần thục của Văn Hạo, ôm cổ chồng bắt đầu rên rỉ vong tình, cũng chủ động ưỡn người lên đem bộ ngực đẹp ngạo nhân của mình đưa đến dưới đầu lưỡi chồng, mông cũng kìm lòng không đậu vặn vẹo lên, để gậy thịt của chồng mài mòn trên huyệt nhỏ của mình.
Gậy thịt của ông xã dễ dàng thẳng tiến vào trong huyệt nhỏ đã hoàn toàn ướt át.
Trong nháy mắt kết hợp thật sâu cùng một chỗ, hai người không hẹn mà cùng phát ra một tiếng ngâm dài cố ý đè thấp nhưng như trút được gánh nặng.
Ngọc Đình kỳ thật tối hôm qua đã phi thường muốn làm tình, sau đó ở trên giường chờ Văn Hạo, chờ đợi liền ngủ thiếp đi.
"A... ông xã anh thật tuyệt... ân... a... quá thoải mái... ân..." Khoái cảm mãnh liệt đánh úp lại, làm cho thân thể mềm mại của Ngọc Đình run rẩy một trận, không thể không cắn chặt môi cố gắng đè nén tiếng kêu của mình.
Ông xã một tay ôm eo Ngọc Đình dùng sức đẩy, còn một bên ngôn ngữ khiêu khích kiều thê của mình.
Thanh âm Ngọc Đình ngọt ngào mà hơi có một chút âm thanh búp bê, thanh âm rên rỉ của nàng đối với Văn Hạo mà nói chính là một liều hấp dẫn tốt nhất.
Văn Hạo nghĩ đến mật huyệt có thể đã bị người ta thao túng này, đem tất cả phẫn nộ đều hóa thành động lực, dùng sức cắm mật huyệt của Ngọc Đình, Ngọc Đình nửa nhắm hai mắt hưởng thụ khoái cảm và trùng kích mà ông xã mang đến, trước kia ông xã chưa từng tuyệt vời như vậy, nhịn không được suy sụp ông xã một câu, "Ông xã hôm nay thật tuyệt vời, em rất thích.
Dường như nhận được sự cổ vũ của Ngọc Đình, Văn Hạo càng dùng sức chạy nước rút, mãnh liệt rút vào khiến Văn Hạo cảm thấy gậy thịt của mình bị kẹp chặt, Ngọc Đình trong lòng cắn chặt môi và phát ra âm thanh nức nở, Văn Hạo biết đây là bộ dáng sắp cao trào của Ngọc Đình, vì vậy tăng nhanh tiết tấu bắt đầu chạy nước rút cuối cùng, vài cái cắm thẳng đến cùng, đụng vào đầu tử cung chua xót sảng khoái, khiến hắn không nhịn được nữa, vì vậy dùng sức đẩy gậy thịt vào chỗ sâu nhất của mật huyệt, trong một trận gầm nhẹ thỏa mãn trầm thấp bắn ra một lượng lớn tinh dịch nóng hổi.
Mỗi lần đều chỉ có thể làm cho Ngọc Đình thỏa mãn một lần tình dục, làm cho Ngọc Đình luôn cảm thấy thiếu chút nữa cái gì.
Ôm Đình Đình ướt đẫm mồ hôi, Văn Hạo nói: "Sau này đừng chơi trò kỳ quái đó nữa.
Yên tâm, nếu sau này chơi, tôi cũng sẽ không mặc quần lót của đồng nghiệp, tôi trần truồng trở về.
Ngọc Đình nghịch ngợm không trực tiếp trả lời chồng.
Nhưng cô cảm giác được ngón tay ông xã đột nhiên tăng thêm lực đạo, ý thức được ông xã có chút mất hứng, vội nói: "Ừ, em nhớ kỹ. Ông xã anh nằm thêm một lát, em muốn đi làm bữa sáng. Hôm nay ông xã rất tuyệt, cho nên em muốn làm thêm một quả trứng ốp la làm phần thưởng.
Không đợi Văn Hạo kịp phản ứng, hôn Ngọc Đình vào miệng chồng, mặc dây đeo chạy đi.
Nhìn Đình Đình mặc váy ngủ thắt lưng, đường cong thân thể như ẩn như hiện, Văn Hạo đột nhiên có loại sợ hãi.
Hắn sợ vưu vật Đình Đình này bị nam nhân khác chạm qua, có lẽ mỗi tấc da thịt còn bị hôn qua, sau đó nam nhân kia cắn mật huyệt còn ra sức ca ngợi.
Sau khi vỗ nhẹ mặt mình, bảo mình đừng suy nghĩ lung tung, Văn Hạo cầm chăn trùm lên đầu. Đúng lúc này, di động Đình Đình đặt ở đầu giường đột nhiên vang lên.
Văn Hạo xốc chăn lên còn muốn thuận tay đi đón, nhưng Đình Đình đột nhiên bước nhanh vào, cũng hơi có vẻ kinh hoảng cầm lấy điện thoại di động.