mẹ kế muốn giúp ta mở hậu cung
Chương 4 - Xấu Hổ Ngoài Nhà Và Cảnh Đẹp Trong Nhà
So sánh với tình cảm mãnh liệt của mẹ con trong cửa, một đôi mẹ con ngoài cửa có vẻ có chút tịch mịch.
Tô Bắc Bắc mặc một chiếc váy liền áo màu vàng nhạt, tất ngắn màu trắng phối hợp với giày vải bạt màu trắng, lại lộ ra mắt cá chân trắng noãn, mặc dù không trang điểm, nhưng thoạt nhìn vẫn thập phần xinh xắn lung linh, xinh đẹp phi phàm, khuôn mặt trái xoan trắng nõn có chút mệt mỏi, cô hơi đánh răng, một tay che miệng, một tay gảy điện thoại di động.
Ngô a...... Ân......
Tô Linh đứng ở bên cạnh Tô Bắc Bắc hôm nay dậy thật sớm, từ trong ngăn tủ chọn lựa ra quần áo vừa lòng, nhiều năm ít có tỉ mỉ trang điểm, chỉ thấy nàng mặc một thân tố sắc nghề nghiệp âu phục đem thân thể uyển chuyển của nàng chống đến thướt tha lung linh!
Mái tóc thật dài buộc thành búi tóc cao nhã đoan trang của phụ nhân, lộ ra cổ ngọc trắng như tuyết.
Âu phục quần dài màu trắng gạo bao lấy đôi đùi đẹp đẫy đà lại thon dài của cô, mông sau lại phác họa ra độ cong mê người!
Dáng người cao gầy duyên dáng yêu kiều, trong lúc giơ tay nhấc chân phong tình vạn phần, một thân khí chất thành thục động lòng người, tuyệt đối không phải tiểu cô nương thanh xuân có thể có được.
Tô Bắc Bắc duỗi người, nhìn về phía mẹ Tô Linh đứng ở trước cửa nhấn chuông cửa mấy lần, lại cầm lấy điện thoại di động gọi điện thoại cho Liễu Vận Nhi, hôm nay mẹ ăn mặc rất xinh đẹp, khuôn mặt cũng thanh lệ lạnh như cũ, nhưng hành vi có vẻ rất không bình tĩnh.
Tô Linh ấn chuông cửa không được đáp lại vẻ mặt bình tĩnh, di động trong tay còn đang gọi điện thoại cho Liễu Vận Nhi.
Cho người ta cảm giác thật đặc biệt, hôm nay mẹ!
Tô Bắc Bắc bất giác mỉm cười, sau đó lại nhịn cười, nói:
Chúng con tới quá sớm, mẹ, vừa mới tám giờ, cuối tuần nào dậy sớm như vậy, bọn họ còn đang ngủ.
“……”
Thấy mẹ không nói gì, chỉ yên lặng nhìn cửa chống trộm, Tô Bắc Bắc lại mở miệng:
Mẹ, hôm nay mẹ thật đẹp! Câu thơ kia nói thế nào nhỉ, Vân Tưởng xiêm y hoa tưởng dung, xuân phong phất hạm lộ hoa nồng.
Tô Bắc Bắc nhất thời không nhớ tới từ ngữ nào khác, liền đem câu thơ Đường Đông dùng để khen Lý Bạch kia đọc cho mẹ nghe.
Nghe câu liền biết ý, Tô Linh dù sao cũng là một tác giả, từ ngữ ưu mỹ lãng mạn há mồm liền tới, đề bút có thể viết, huống chi lại là câu thơ nổi danh như thế, chỉ là bình thường cũng không có ý người trước hiển thánh, người lạnh nhạt cũng ít.
Tô Linh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn mỉm cười của nữ nhi một chút, có chút nghi hoặc, hôm nay mình thật sự là ít trang điểm, nhưng cũng là trang điểm nhẹ, quần áo cũng không có gì khác với bình thường, đều là trang phục nàng thích nhất mà thôi, nữ nhi cũng không phải chưa xem qua, không có lý do gì khen ngợi một câu, là nhìn mình đứng buồn bực sao?
Tô Linh trả lời:
Không có lý do gì để nói, không thấy mẹ gọi điện thoại không được, còn không mau gọi cho anh con một cái!
Vốn định giảm bớt không khí, nhưng lại thấy Tô Linh nhíu mày, Tô Bắc Bắc thu lại ý cười, lè lưỡi trả lời:
Hắc hắc, đánh thì đánh!
Ngay khi Tô Bắc Bắc lấy số điện thoại chuẩn bị bấm, một tiếng Yến Ngữ truyền đến:
Bắc Bắc!
Tô Bắc Bắc ngước mắt liền nhìn thấy một đôi mẹ con mặc quần áo thể thao, trên cổ còn đeo khăn lông từ cửa thang máy mở ra đi ra, trong tay mang theo bữa sáng nóng hổi.
Tiểu Thu Thu!
Thì ra là khuê mật gặp lại, cùng tuổi cùng lớp, ngay cả dáng người cũng có chút tương tự, đều là cái mông nhỏ tròn vo cùng nho nhỏ ngây ngô chưa quen của thiếu nữ, nếu như lấy bộ ngực của hai người so sánh với mẫu thân của mình thì thật sự là thua chị kém em.
Sao cô lại tới đây? Đây là dì Tô phải không? Chào dì!
Thu Minh Tuyết nói xong liền cùng mẹ Thu Tâm Ái đi tới bên cạnh hai mẹ con Tô gia, bởi vì đối diện với Đường đông gia, lúc này ngược lại tập thể dục buổi sáng xong về nhà vừa vặn bắt gặp.
A, chào dì Thu!
Tô Bắc Bắc thấy cảnh này cũng học theo, chỉ thấy hai người mẹ khẽ gật đầu, mặc dù không chào hỏi, nhưng cũng tỏ vẻ thân thiện.
Thu Tâm Ái lúc này nhìn chằm chằm vào người mẹ bạn học trước kia chưa từng gặp mặt này, nội tâm có chút phập phồng, có thể là Tô Bắc Bắc bình thường nhìn nhiều, đối với mẹ mình đã không có nhận thức rõ ràng, nhưng trong mắt Thu Tâm Ái, Tô Linh quả thực đẹp đến kỳ cục!
Không giống thiếu phụ họ Liễu kiều diễm quyến rũ đối diện, mỹ nhân thành thục này rất thích thẩm mỹ của Thu Tâm, eo thon thướt tha kia, xoay người lập tư, đúng là liễu diêu hoa tiếu nhuận sơ!
Một đôi đùi đẹp thon dài duyên dáng yêu kiều, vừa chuyển vừa dời, đẫy đà yểu điệu, chậm rãi khoan thai!
Nhất là Nguyệt Dung của nàng, quả nhiên là xinh đẹp không gì sánh được!
Mắt tuấn tu mi, nhìn quanh như bay, văn thải tinh hoa, má ngưng lệ mới, mũi ngấy mỡ ngỗng, tất cả tốt đẹp lại phối hợp với khí chất lãnh diễm của nàng, quả nhiên là vưu vật nhân gian!
Thu Tâm Ái dần dần mê mẩn, Thu Minh Tuyết ở một bên lại không để ý đến bộ dáng si tình của mẹ cô, nhìn thấy Tô Bắc Bắc cũng khiến cô rất vui, chào hỏi xong liền vội vàng kéo bạn thân của cô sang một bên, thì thầm.
Thu Minh Tuyết và Tô Bắc Bắc có lẽ không chú ý tới vẻ mặt yêu thương của Thu Tâm, nhưng đương sự Tô Linh bị ánh mắt si mê của Thu Tâm nhìn chăm chú có chút xấu hổ, điều này sao lại chưa bắt đầu nói, đã nhìn chằm chằm vào mình, mẹ của cô bạn học này sao lại có chút là lạ, mắt nhìn mình không chớp một cái, Tô Linh nghĩ xong, dần dần mở miệng nói:
Xin chào Thu phu nhân! Tôi là mẹ của Bắc Bắc, Tô Linh!
Âm thanh này lọt vào tai, Thu Tâm Ái chỉ cảm thấy du dương uyển chuyển, nội tâm gợn sóng càng sâu, ngay cả khuôn mặt vừa mới vận động xong có chút trắng bệch cũng dâng lên hơi đỏ ửng, tựa như hoa đào.
Thu Tâm Ái ngữ khí có chút dồn dập hồi đáp:
"A, ngài khỏe không, Tô phu nhân khỏe không, tôi tên là Thu Tâm Ái, gọi tôi là Tâm Ái là được rồi!
Không!
Cái gì gọi là "Tâm Ái" là tốt rồi, lúc này vừa mới gặp mặt lần đầu tiên đi, cũng chỉ tính là quen biết!
Thật không biết xấu hổ!
Không đúng, sao mình lại hoảng hốt như thế, chẳng lẽ mình thích phụ nữ?!
Câu nói kia nói như thế nào:
Đừng nghĩ rằng bạn sẽ không thích người cùng giới, bạn chỉ chưa gặp người mà bạn thích!
Hôm nay hình như gặp phải... đồng tính luyến ái?
Mình là đồng tính luyến ái sao?
Khó trách từ sau khi kết hôn liền không có cảm giác với chồng, hoàn toàn không có hứng thú với chồng, ngay cả hứng thú với con gái mình cũng nhiều hơn chồng.
Tô Linh nào biết được chính mình hơi chút trang điểm một chút không chỉ có để cho nữ nhi tiến thêm khen ngợi, còn gợi lên một nữ nhân dục vọng!
Cô nào biết được mẹ của bạn học con gái trước mặt mình nhìn thấy cô lần đầu tiên đã nảy sinh tình cảm vượt qua đồng tính với cô.
Nội tâm Thu Tâm Ái giờ phút này bất ổn, Tô Linh lại nghi hoặc không thôi, người phụ nữ xinh đẹp trước mắt này không chỉ hành vi kỳ quái, ngay cả nói chuyện cũng kỳ quái, có chút làm người ta xấu hổ, nàng đánh giá quần áo Thu Tâm Ái, phát hiện dấu vết mồ hôi, mở miệng chuẩn bị phá vỡ xấu hổ hỏi:
A, Thu phu nhân, vừa mới tập thể dục buổi sáng sao?
A, đúng, đúng, Tô phu nhân ngài thật là tỉ mỉ, ha ha! Ai, các ngươi là tới tìm nhà bọn họ đi. "Thu Tâm Ái chỉ chỉ Đường đông gia.
Ừ, nhưng hình như còn chưa dậy.
Tô Linh hơi ngẩng đầu lên nói, lần này đã hoàn toàn mê hoặc Thu Tâm Ái, tiêu sái của Lãnh mỹ nhân!
Vậy tới nhà tôi ngồi một chút đi, đến đây!
Tô Linh thấy thế cũng không có từ chối, ai biết bên trong mẹ con hai hội ngủ tới khi nào đâu.
Hai người chuyển hướng cửa Thu gia, phát hiện các nữ nhi đã sớm vào nhà, hai vị phụ nữ trưởng thành cũng bắt đầu có một lời không nói vừa đi hàn huyên, Tô Linh dù sao cũng không phải rất sốt ruột, Thu Tâm Ái lại càng không vội, nàng có thể muốn tâm sự nhiều một chút!
Ngươi là tới tìm ca ca ngươi? Sớm như vậy, ngươi cũng sẽ không tới tìm ta sớm như vậy! Bắc Bắc ngươi không phải là huynh khống chứ!
Thu Minh Tuyết lôi kéo Tô Bắc Bắc vào nhà liền lén lút lẩm bẩm bên tai cô, Tô Bắc Bắc nghe đến mặt đỏ tới mang tai, trong nháy mắt nóng nảy lên, nhưng nhìn mẹ và dì đều ở bên cạnh lại không dễ phát tác, thấp giọng nói:
"Ta, ta, là mẹ ta lôi kéo ta tới! nếu không là mẹ ta, ta sớm như vậy tới tìm ngươi, cũng sẽ không tới tìm ca ta!"
"Nói như vậy, em quan trọng hơn anh trai anh, vậy hôm qua anh còn bỏ em lại, cùng anh trai song túc song phi!" Thu Minh Tuyết nheo mắt lại nắm lấy tay Tô Bắc Bắc nhẹ nhàng trêu chọc nói.
Vậy, đó là bởi vì......
Bởi vì cái gì? Tiểu huynh khống!
Ý cười của Thu Minh Tuyết lại càng ngày càng đậm, từ ngữ luôn tiếp xúc khi xem anime này hôm nay có thể vừa vặn đặt lên người bạn thân, giờ phút này cô hứng thú dạt dào!
Bộ dáng đỏ tới mang tai của Tô Bắc trong mắt Thu Minh Tuyết vừa đáng yêu vừa buồn cười, lạc thú mười phần, mắt thấy Tô Bắc Bắc nói không nên lời, bộ dáng co quắp càng làm cho cô cười cúi tới cúi lui.
Tô Bắc Bắc kéo mặt xuống, mắt lộ vẻ giảo hoạt, đưa tay hướng bên hông Thu Minh Tuyết, vừa gãi ngứa, vừa mở miệng nói:
Xú Tiểu Thu, dám đùa giỡn ta! Xem ta không cào chết ngươi!
Ha ha ha, không chơi nữa, không chơi nữa, được rồi, tiểu huynh khống chế!
Ngươi, ngươi, còn dám nói cái từ kia!
Hai người vui đùa đùa giỡn, chơi đùa xoay người nằm vào sô pha, đột nhiên Thu Minh Tuyết nhảy dựng lên, vội la lên:
"A, quên tắm rồi, cậu, cậu ăn sáng chưa, chưa ăn cậu cứ ăn đi, tớ vừa mới mua, vừa chạy bộ xong trên người bẩn lắm, tớ đi tắm đây!"
Dứt lời liền chạy vào phòng lấy quần áo, để lại Tô Bắc Bắc ngồi trên sô pha trừng mắt.
Lúc này hai vị mẫu thân cũng vừa vặn đi đến, thấy bộ dáng hai người thân thiết đùa giỡn, Tô Linh nhìn bộ dáng hai người trực tiếp trừng mắt liếc nữ nhi một cái, Thu Tâm Ái lại không giống nhau, ý cười vừa mới thu liễm lại hiện lên trên mặt, mời hai mẹ con ngồi vào chỗ của mình, bưng tới hai chén trà xanh vừa pha xong, liền đặt mông ngồi xuống bên cạnh Tô Linh, nhìn về phía Tô Bắc Bắc bắt đầu nói:
"Bắc Bắc, hai người rất thân thiết! ha ha, sau này cũng phải thường xuyên đến nha! giữa bạn tốt muốn đi lại nhiều sẽ tốt hơn nha!"
Ừ ừ, sau này sẽ quấy rầy dì Thu!
Bầu không khí bên này thoạt nhìn vô cùng hòa hợp.
Các nàng sao có thể nghĩ đến mẫu tử đối diện còn đang tiếp tục chuyện hoang đường, lúc này Đường Đông hoàn thành giấc mộng của hắn, chân chính tiến vào kế mẫu, cắm vào trong mật huyệt của kế mẫu Liễu Vận Nhi!
Phòng ấm áp của mẹ kế thông cảm cho gậy thịt của hắn, vách lồng nhăn nhúm từng đoạn từng đoạn vây quanh thân thịt của hắn, theo hắn co rúm từng tấc từng tấc khiến hắn lâm vào trình độ càng sâu.
Con trai vào rồi!
Cảm giác no căng phong phú kia làm cho Liễu Vận Nhi từ trên vai ôm chặt lấy sống lưng nhi tử, nhi tử một trước một sau hướng chỗ sâu trong cơ thể nàng rảo bước tiến lên, nàng có thể cảm nhận được vật cứng bên trong nhảy lên, Liễu Vận Nhi hoàn toàn làm cho mình dung nhập vào trong sục sôi, trong cơ thể tựa hồ ẩn chứa một cỗ nhiệt năng khổng lồ.
Ừ...... Của con thật lớn...... Thật trướng...... Mẹ...... Phải thích ứng một chút...... A......
Bất luận kẻ nào cũng không có khả năng tưởng tượng được, Liễu Vận Nhi bình thường đoan trang ôn nhu mỹ nhân, lại có thể phóng đãng như thế, còn ở dưới thân nhi tử rên rỉ!
"Mẹ ơi, hãy để con yêu mẹ thật nhiều!"
Đường Đông đã bị tiếng ngâm nga dâm đãng đứt đoạn nối tiếp của mẹ kế kích thích đến cả người mềm nhũn, một cỗ dục hỏa cực mạnh làm cho cả cây thịt phồng lên đỏ bừng, quy đầu vừa to vừa thô run rẩy đứng thẳng, làm cho hắn thập phần khổ sở.
Vì thế Đường Đông trực tiếp nâng mẹ kế lên, cả người đều đứng lên, nâng Liễu Vận Nhi đi tới bên bồn cầu, tự mình ngồi xuống, lúc này gậy thịt còn cắm thẳng vào trong mật huyệt, Đường Đông đem ngực dán sát vào thân thể mềm mại của mẹ kế, hai cái ngực lớn ở trước ngực hắn mài nhau.
Đường Đông cảm giác đại quy đầu đỉnh lấy thịt non sâu nhất trong tiểu huyệt của mẹ kế, đem nàng mài đến một trận sóng run, mông của nàng cũng không ngừng hướng lên trên rất động, lại xoay tròn trái phải, để cho tiểu quy đầu của nàng có thể mài đến quy đầu đỏ lên, cứ như vậy ở trong đỉnh cối của hắn cùng nàng xoay tròn, tiểu huyệt của Liễu Vận Nhi không ngừng tràn ra một lượng lớn dâm thủy, thấm đến Đường Đông cùng lông mu của nàng đều ướt đẫm.
Liễu Vận Nhi bị quy đầu xoa xoa ngứa ngáy khó nhịn hừ ra:
A...... Được...... đại...... ngứa...... ngứa muốn chết...... Á...... Ôi...... con trai ruột...... Không cần...... Không cần...... Cắm...... A...... Ân...... A...... A...... Ngứa...... Ngứa chết...... A...... A...... A......
Đường Đông thấy có thể làm cho mẹ kế trở nên lẳng lơ như vậy, không khỏi đắc ý vênh váo cười nói:
Mẹ...... Thích không?
Liễu Vận Nhi ở dưới tình huống kích tình cùng mê say, vong tình hừ nhẹ nói:
"Ai...... Ai nha...... Người chết...... A...... Ngươi...... Xấu nhất...... Rõ ràng...... Biết...... Nói...... Tiểu hỗn đản...... Ta là mẹ của ngươi...... Ngươi đây là...... Loạn luân...... Ân...... Cái này để cho người khác biết...... Nhưng...... Nhưng làm sao bây giờ...... Nhanh một chút......"
Mỗi lần gậy thịt của Đường Đông cắm vào đáy huyệt nhỏ của Liễu Vận Nhi, đều đổi lấy vài tiếng ngâm nga dâm đãng như mèo kêu xuân của nàng, thấy nàng không ngừng uyển chuyển ngâm nga, thân thể mềm mại uốn éo, biểu tình cùng động tác kia, cơ hồ làm cho Đường Đông không thể tin được Lãng Oa thần phục dưới háng mình, sẽ là hiền thê lương mẫu ngày thường, kế mẫu ôn nhu cao quý!
Gậy thịt của hắn giống như bị từng tầng thịt non ấm áp bao lấy, có thể cảm giác được trong huyệt nhỏ của Liễu Vận Nhi càng ngày càng ẩm ướt.
"À... mẹ... chỗ của mẹ thật tuyệt vời... thật chặt chẽ... kẹp con thật thoải mái... con rất thích... con... mẹ... mẹ thích con không... mẹ thích con làm với mẹ mà..."
Lời nói xấu hổ của Đường Đông làm cho Liễu Vận Nhi chỉ cảm thấy thân thể đều sắp tan rã, trong thể xác và tinh thần tràn ngập cảm giác kích thích khác thường, tiểu tử thúi này học mấy thứ này ở đâu, vừa mới nói mình tìm không thấy huyệt khẩu ngược lại giống xử nam, động tác hiện tại sao thuần thục như vậy?!
Nghĩ mãi không ra! Nghĩ mãi không ra! Lúc này làm sao Liễu Vận Nhi có thể suy nghĩ nhiều như vậy!
Chính mình một cái kết hôn đều mười năm phụ nhân bị một cái hơn mười tuổi vị thành niên hài tử gian dâm lấy, đây là cỡ nào kỳ diệu luân lý trùng kích a, hơn nữa, cái kia trong tiểu huyệt nhiều năm chưa có bị nam nhân đột phá phong phú cảm giác, để cho nàng sảng khoái toàn thân vô lực, tràn ngập kích tình.
Loại khoái cảm bị nam nhân xâm phạm, bị dương vật nam nhân chiếm hữu này, làm cho trái tim rụt rè cao quý của Liễu Vận Nhi sinh ra một loại cảm giác xấu hổ, ngược lại khiến cho Liễu Vận Nhi mỹ thục phụ bại lộ bản tính dâm đãng, khát vọng cùng chờ mong đối với tình ái cũng càng thêm mãnh liệt, khát vọng mãnh liệt từ trong âm đạo dâng lên, huyệt thịt trong mật huyệt thay phiên nhúc nhích, Đường Đông kẹp lấy dương vật sảng khoái của Đường Đông cơ hồ muốn rên rỉ lên!
Trong chốc lát, dương vật càng ngày càng tráng kiện nóng bỏng, kích thích mạnh mẽ nhảy lên làm cho thể xác và tinh thần Liễu Vận Nhi đều say, càng ngày càng chờ mong tư vị thịt bổng thô to của Đường Đông!
Nguyên lai bình thường thanh nhã cao quý kế mẫu, phong tao đứng lên là như vậy dâm lãng mê người!
Ơ...... ơ...... Hảo đông đông...... Ta không được...... Thật sự...... Không...... Không được......
Mẹ...... Mẹ thích con mà...... Con...... Con rất yêu mẹ...... Mẹ......
Ai...... Ai nha...... Xú Đông Đông...... Không nên nhục nhã mẹ...... A...... A...... A...... A...... Thích...... Thích...... Thích......
Đường Đông nhìn hai bộ ngực to của cô lắc lư trước mắt, gậy thịt cắm càng mạnh vào mật ong của mẹ kế.
A...... A......
"Mẹ, mẹ!"
Đường Đông vừa thở hổn hển vừa hô.
Ô...... A...... Đông Đông......
Thấy Liễu Vận Nhi cũng càng ngày càng hùa theo mình, Đường Đông vùi đầu vào hai phòng ngực lớn của nàng, mông dùng sức hướng lên trên, ngoài miệng cũng không nhàn rỗi, hung hăng mút đầu vú của nàng, Liễu Vận Nhi đỡ đầu Đường Đông, miệng vẫn không ngừng hừ.
Liễu Vận Nhi hừ hừ nhắm hai tròng mắt lại, cả người nóng bỏng dùng sức nâng cao bộ ngực to mập mạp trước ngực lên, Đường Đông giờ phút này có chút mê muội, trong thoáng chốc phảng phất nhìn thấy bộ ngực nhỏ màu hồng phấn giống như một đóa hoa nở rộ càng thêm kiều diễm mê người, tản mát ra một cỗ mùi hấp dẫn làm cho người ta hít thở không thông.
Nào còn muốn dâm từ diễm ngữ đi khiêu khích chút nào, Đường Đông trực tiếp cúi người xuống ngậm lấy bộ ngực nhỏ mềm mại của Liễu Vận Nhi, dùng sức mút vào hương vị ngọt ngào ngon miệng của mẹ kế, một tay gắt gao ôm lấy vòng eo mềm mại của mẹ kế, một tay như phát điên xoa bóp cặp mông to cùng đôi chân trắng nõn lẳng lơ kia, chỉ chốc lát sau, trên mông cùng đùi Liễu Vận Nhi liền hiện đầy ấn ký hơi đỏ.
Đường Đông hận không thể giờ phút này mình có hai cái miệng, một cái lưỡi không ngừng vẽ vòng quanh bộ ngực lớn của mẹ kế, cái kia có thể cắn răng cũng nhẹ nhàng cọ cọ vào núm vú anh đào đỏ mọng của mẹ kế!
Bộ ngực khổng lồ tràn ngập tính mẫu tử phủ kín mồ hôi cùng vết răng cùng nước miếng bị ta mút qua đi, bị ánh trăng chiếu sáng lấp lánh tản mát ra ánh sáng dâm mị!
Mỗi lần Đường Đông khẽ cắn đầu vú màu hồng phấn của Liễu Vận Nhi, Liễu Vận Nhi đều cảm giác lý trí cùng tôn nghiêm của mình phảng phất cũng đều bị cắn, nàng chỉ có thể phát ra từng tiếng rên rỉ mất hồn, nương theo huyệt lẳng lơ mập mạp no đủ phía dưới không ngừng tuôn ra dâm thủy dâm mỹ, khiến cho toàn bộ toilet tràn ngập một cỗ hỗn hợp mồ hôi bồng bềnh cùng dâm thủy tao tao tao mùi mê người!
"Mẹ... mẹ thè lưỡi ra đi," Đường Đông nói.
Liễu Vận Nhi liền nghe lời thè lưỡi, Đường Đông dùng đầu lưỡi nghịch lưỡi Đinh Hương Diệu của mẹ kế, gậy thịt dùng sức quất vào.
A a...... A...... Con trai bảo bối...... Mẹ không được...... Thật sự không được!
Liễu Vận Nhi lại bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ, miệng kêu, thân thể vặn vẹo.
"Mẹ... chúng ta sẽ cùng nhau lên đỉnh... cùng nhau lên đỉnh đi!"
Đường Đông càng tới càng hưng phấn, biết mình cũng muốn bắn, Liễu Vận Nhi cũng cảm thấy dương vật trong mật huyệt càng ngày càng cứng, đã kiều động tới cực điểm.
Con muốn bắn...... Con muốn bắn...... Mẹ!
Hô hấp Đường Đông càng lúc càng dồn dập, cả người cũng càng lúc càng hưng phấn.
"Đừng bắn... ừm... không thể bắn cho mẹ... rút ra... a... rút ra mau..."
Đường Đông càng thêm điên cuồng!
"Mẹ, con... bắn cho mẹ... con muốn mẹ mang thai con của con!"
Tay Đường Đông dùng sức ôm eo của nàng, theo thân thể đến cực hạn run rẩy càng thêm ôm chặt, Liễu Vận Nhi trong miệng kêu rút ra, nhưng thân thể lại cực lực phối hợp, mông dùng sức đón ý nói hùa.
Đường Đông nhìn bộ dáng dâm đãng của mẹ kế, cặp ngực trắng như tuyết cao ngất trước ngực lắc lư qua lại, gậy thịt càng cắm càng sâu.
A...... A...... Trời ạ...... A...... Làm chết tôi rồi......
Nàng thét chói tai lại đến cao trào, dùng sức ôm nhi tử thân thể, há miệng nói:
Nhanh...... Nhanh một chút!
Mẹ, con tới đây!
Đường Đông đỡ thân thể Liễu Vận Nhi, rốt cục không nhịn được, một cỗ tinh dịch nồng đậm giống như là núi lửa bộc phát, đều bắn vào trong thân thể Liễu Vận Nhi!
Tinh dịch nóng bỏng bắn vào mật huyệt của Liễu Vận Nhi sảng khoái phát run, một cỗ tinh dịch nóng bỏng của nhi tử phảng phất muốn đem linh hồn của nàng đều nóng run rẩy, Liễu Vận Nhi đột nhiên phát ra một tiếng hoan minh, trong chốc lát toàn thân kịch liệt co rút, nhất là cặp mông ngọc đầy đặn cùng cặp đùi ngọc thon dài kia, co rút, trong tiểu huyệt cũng nghênh đón tinh dịch nóng bỏng của Đường Đông phun ra âm tinh của nàng, ái dịch của Liễu Vận Nhi cao trào lần nữa cũng cùng tinh trùng của Đường Đông giao hợp cùng một chỗ!
Sau khi tiết thân, Liễu Vận Nhi xụi lơ trong lòng Đường Đông, cả người bởi vì cao trào mà nhiễm lên đốm đỏ tươi, mà khuôn mặt kia lại đỏ thẫm như quả hồng chín.
Thân thể mềm mại mang theo dư vị cao trào của cô khẽ run, rước lấy nhũ tương mềm mại, mông hồng lay động, ma sát thân thể Đường Đông.
Đường Đông giờ phút này thật là mềm mại, nhưng dương vật dưới háng không có theo Liễu Vận Nhi thân thể cùng nhau mềm nhũn xuống giường, mà là cứng rắn như trước, hắn nghĩ đến lần thứ hai, muốn cùng kế mẫu Liễu Vận Nhi đến lần thứ hai tuyệt vời tuyệt luân tình ái!
Mẹ, mẹ, mẹ vẫn ổn chứ?
Nói xong liền bắt lấy Liễu Vận Nhi đầy đặn trơn mềm, bộ ngực lớn trắng như tuyết run rẩy vừa xoa vừa xoa, còn vẽ một vòng tròn trên núm vú, hơn nữa tiến đến trên mặt Liễu Vận Nhi vừa hôn vừa liếm, giống như một hài tử bướng bỉnh làm nũng với mẫu thân.
Liễu Vận Nhi vừa mới giảm bớt tình dục lại bởi vì tình nhân vuốt ve cùng lời tâm tình mà hừng hực thiêu đốt, nàng vòng quanh Đường Đông kiên cố lưng, chờ mong lại nhát gan sẵng giọng: "Ngươi tiểu bại hoại này, con trai thân thiết của ta, người ta cả người đều không có khí lực, trở về phòng, trở về phòng của ta!