mẹ kế chuyển phát nhanh (bách hợp abo)
Chương 10 - Ghen
Tiểu tử kia, có đói bụng không?
Rất lâu sau, Trầm Lan mới về nhà. Cô rón rén đi lên lầu, sợ Bạch Y còn đang ngủ. Dù sao Bạch Y vừa mới ở trên giường lợi hại như vậy, nhất định rất mệt mỏi.
Nhưng mà cô lên lầu mới phát hiện, Bạch Y đang nghiêng người trên sô pha xem ti vi.
Không đói bụng. "Bạch Y lạnh mặt, ấn điều khiển từ xa vài cái, nhưng tâm tư lại không ở trên TV.
- tức giận đều bị ngươi làm cho no bụng. Bạch Y oán thầm một câu.
Trầm Lan hé miệng cười, ngồi xuống bên cạnh Bạch Y, quay mặt nhìn cô chằm chằm.
Thật sự không đói bụng sao? Vừa rồi Tiểu Y mệt không nhẹ a... "Trầm Lan híp mắt, đưa tay muốn xoa mặt cô.
Bạch Y cau mày, lóe qua. Trên mặt nàng chán ghét, giống như là sợ Trầm Lan sẽ đụng phải mình.
- Đừng dùng tay của người đàn ông khác chạm vào tôi a a a. Bạch Y lại oán thầm một câu.
Tiểu Y làm gì? Dì làm sai chỗ nào? "Trầm Lan bĩu môi, bộ dáng ủy khuất. Giống như Bạch Y nếu không để ý tới cô, cô sẽ khóc lên.
Mắt thấy lông mày Bạch Y đang khóa chặt cũng không giãn ra, ngược lại càng chán ghét. Trầm Lan dứt khoát trực tiếp đưa mình vào trong lòng Bạch Y. Cô lấy cánh tay Bạch Y ra ôm lấy mình, trực tiếp dựa vào.
Làm gì vậy! "Bạch Y giống như phản xạ có điều kiện, tức giận trực tiếp nhảy dựng lên. Lời vừa ra khỏi miệng, Bạch Y cũng hối hận mình không khống chế tốt cảm xúc, giọng của cô có chút lớn, mình không nên hung dữ như vậy.
Trầm Lan sửng sốt, trong lòng của nàng đích xác có như vậy trong nháy mắt tim như bị đao cắt, nhưng là rất nhanh nàng lại bình tĩnh trở lại. Bởi vì, cô nhìn thấy đáy mắt Bạch Y không đành lòng và áy náy.
Bạn gái giận mình thì làm sao bây giờ?
Tức giận với người còn lớn hơn cô ấy.
Mặt Trầm Lan đột nhiên lạnh đi. Cô thở dài một hơi, sau đó nhàn nhạt liếc mắt nhìn Bạch Y một cái, lập tức đứng lên, cũng không quay đầu lại bỏ đi.
Này - - "Bạch Y hoảng hốt, vội vàng đứng lên. Nàng đưa tay kéo tay Trầm Lan, nhưng chỉ bị trực tiếp hất ra.
Dì... "Bạch Y hoàn toàn mềm nhũn, cuống quít ôm lấy Trầm Lan từ phía sau, đưa cô lên sô pha.
Đừng chạm vào tôi.
Trầm Lan thanh âm trong trẻo lạnh lùng, không có chút kiều mỵ cùng dính dính bình thường.
Thật tình không biết cô cũng như vậy, Bạch Y lại càng mê muội cô, càng tưởng tượng giống như kẹo da trâu, dính vào trên người cô.
"Dì tốt của tôi, chị tốt, được --" Bạch Y thật vất vả mới kéo cô đến bên cạnh sô pha, chính mình trực tiếp ngồi xuống, thuận thế đưa cô đến trong lòng mình.
Chờ Trầm Lan vững vàng rơi vào trong lòng mình, Bạch Y mới híp híp mắt, cười hì hì giống như cá tám móng, một đôi cánh tay mạnh mẽ giam cầm cô.
Nàng đặt cằm lên bả vai thon gầy của Trầm Lan, tới gần bên tai nàng, nhẹ nhàng thở ra một hơi nóng, đem lời vừa rồi chưa nói xong nói hết.
Hảo...... Lão bà của ta......
Đây là lần đầu tiên Bạch Y gọi như vậy. Cả người Trầm Lan run lên, tim đập thình thịch, dường như sắp nhảy ra ngoài. Nhưng đồng thời, đáy lòng giống như có thứ gì đó hóa ra.
Miệng lưỡi trơn tru! "Trầm Lan mềm giọng oán trách Bạch Y, xoay người liếc cô một cái. Trên áo T - shirt của Bạch Y dính một sợi tóc dài. Trầm Lan híp mắt, bóp nó lên.
Lúc này Bạch Y mới thở phào nhẹ nhõm, biết Trầm Lan đây là không tức giận. Cô nhếch môi, nở nụ cười.
Tôi có tội, lỗi của tôi, tôi sám hối với bà xã, tôi không nên đối xử với bà xã như vậy. "Bạch Y đưa mặt lại gần, cọ cọ sườn mặt Trầm Lan, nhẹ nhàng nói bên tai cô, giọng nói dịu dàng mà chân thành.
Vậy sao vừa rồi cô lại tức giận? "Trầm Lan nháy mắt mấy cái, khó hiểu nhìn Bạch Y.
Tôi...... Ách...... Cũng không có gì. "Bạch Y do dự một hồi, vẫn không nói ra miệng.
Nàng sợ Trầm Lan khinh thường nàng, nói nàng là một tiểu thí hài ngây thơ hơn nữa lòng dạ hẹp hòi. Trên thực tế, Bạch Y biết Trầm Lan sẽ bao dung chính mình, nhưng mà mình chính là sợ ở trước mặt Trầm Lan lộ ra một mặt không tốt.
Trầm Lan nhíu mày, đôi mắt phượng vểnh lên nhìn chằm chằm Bạch Y, đưa tay nắm lấy miếng thịt mềm bên hông cô.
Này này, đau - - "Bạch Y cười hì hì né tránh động tác trên tay Trầm Lan, ánh mắt nhìn về nơi khác, tùy thời nói sang chuyện khác.
Dì, dì xem chương trình truyền hình này xem cho kỹ nha.
Sao lại tức giận?
Dì ơi, nữ minh tinh này thật xinh đẹp! Nhưng vẫn không xinh đẹp bằng dì!
Sao lại tức giận?
Dì......
Nếu không nói, tôi sẽ thật sự tức giận. "Trầm Lan kéo ra khoảng cách với Bạch Y, mặt lại lạnh xuống, vừa muốn đứng lên đã bị Bạch Y kéo xuống.
Tôi nói, tôi nói mà. "Bạch Y gắt gao ôm Trầm Lan vào trong ngực, lần này làm thế nào cũng không chịu buông tay, dường như sợ cô lại đứng dậy rời khỏi mình.
Nói đi. "Trầm Lan dùng bả vai cọ cọ thiếu nữ phía sau, trách cứ nàng nói ấp a ấp úng.
Nếu em thích cơ bắp phát triển, thì nói với anh một tiếng, anh đi làm thẻ tập thể hình, cố gắng luyện không phải là tốt rồi sao, sao phải sờ vào người khác chứ..."
Bạch Y thật vất vả mới nói ra miệng, ngượng ngùng đẩy người trong ngực, hai má nổi lên đỏ bừng.
Trầm Lan sửng sốt, mới nhớ tới chuyện mình vừa sờ qua cơ hai đầu cánh tay của Alpha.
Thì ra điểm tức giận của Bạch Y là ở chỗ mình đụng vào Alpha khác.
Tâm Trầm Lan đột nhiên mềm nhũn, hóa thành một vũng nước xuân.
Tiểu oan gia, anh nha - - "Trầm Lan ngồi vào đùi Bạch Y, dở khóc dở cười quay mặt chọc chọc khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận của cô.
Tôi làm sao? "Lời giấu ở đáy lòng nói ra, ngược lại cũng không sợ như vậy. Bạch Y lẽ thẳng khí hùng ngạnh cổ, không phục nhìn về phía Trầm Lan.
Cô thật đáng yêu. "Trầm Lan ôm cổ Bạch Y, hôn lên mặt cô. Lúc này Bạch Y mới tươi cười rạng rỡ.
"Chỉ là hàng xóm mà thôi, ta đang ở cửa tưới hoa, hắn chạy bộ đi qua, ta cùng hắn chào hỏi, hắn cứ như vậy nhiệt tình mà tới, còn muốn ta sờ sờ cơ bắp của hắn."
Trầm Lan nhớ tới chuyện buổi chiều, dở khóc dở cười giải thích.
Ồ... "Bạch Y bĩu môi, tiếng oán giận không tình nguyện kéo dài.
Bạn gái bị bắt chuyện, điều này chứng tỏ bạn gái rất ưu tú, mình có được người ưu tú như vậy, vốn nên cao hứng mới đúng.
Bạch Y nghĩ như vậy, trong lòng miễn cưỡng thoải mái hơn rất nhiều, hơn nữa Trầm Lan vẫn vùi ở trong lòng cô nói những lời mềm mại với cô. Rất nhanh, Bạch Y không nhanh đã bị ném ra sau đầu.
Dưới lầu truyền đến tiếng chuông cửa, lập tức là một câu của Bạch Khải Minh "Anh về rồi.
Trầm Lan lưu luyến không rời rút khỏi lòng Bạch Y, ngồi sang một bên. Bạch Y kéo tay cô, nhẹ nhàng nói một câu: "Buổi tối thư phòng chờ tôi." Vì vậy liền trở về phòng ngủ.
Chỉ một câu, Trầm Lan đã biết ý tứ gì.
Mình và Bạch Khải Minh cũng không có thực tế vợ chồng. Buổi tối, cũng chỉ là ai ngủ nấy mà thôi.
Chính mình ngủ trong thư phòng, vừa vặn tiện cho tiểu tặc hái hoa.
Bạch Khải Minh phá lệ, hôm nay về nhà rất sớm. Nơi đầu tiên anh đến, chính là phòng ngủ của con gái.
Tiểu Y, ở bên trong sao? "Bạch Khải Minh gõ cửa, sau khi nghe được một tiếng" Mời vào "của con gái mới gãi đầu, đẩy cửa đi vào.
Anh vừa vào cửa đã nhìn thấy Bạch Y đang nằm ở trên giường, mang theo tai nghe đọc sách, nhìn thấy anh đi vào lập tức ngồi dậy, tháo tai nghe xuống.
Tiểu Y lễ phép, ba rất vui, nhưng không cần mời ba nữa. "Anh cười hàm hậu, xoay người nhìn giấy khen và ảnh tốt nghiệp của Bạch Y.
Trước khi con gái về nhà, đây là hắn tự mình bố trí.
Gần đây anh mới giật mình phát hiện, Bạch Y từ nhỏ đến lớn, hình như mình thật sự chưa từng khen cô.
Vì vậy, ông đã cố gắng thu thập tất cả các dấu ấn của con gái mình từ nhỏ đến lớn và treo chúng trên tường để trưng bày.
Một mặt là đang nhắc nhở mình, nữ nhi của mình có bao nhiêu ưu tú. Một mặt là nhắc nhở Bạch Y, ba không có xem nhẹ sự ưu tú của con.
Tuy rằng rất không thích hành vi này của cha, nhưng Bạch Y biết, đây là biểu hiện của việc ông yêu thương chính mình. Cô cười cười, cũng đi theo anh.
Đây là ảnh tốt nghiệp tiểu học, bạn tốt nhất của em...... Anh nhớ tên là Miểu Miểu. Đây là ảnh tốt nghiệp trung học, anh nhớ bạn tốt nhất của em không phải người lớp em, tên là...... Khỉ gì chứ. Này...... Tiểu Y, ảnh tốt nghiệp trung học của em đâu? Ba không tìm được.
Trên mặt Bạch Y bỗng nhiên nổi lên một biểu tình phức tạp, nhưng rất nhanh liền làm như không có việc gì quay mặt đi.
Mất rồi, tôi không biết.