mê hươu (khoa chỉnh hình, 1v1)
Chương 20 - Tập Thể Dục Buổi Sáng
Hai huynh muội ngày hôm qua không được tự nhiên tan thành mây khói, sáng sớm hôm nay rời giường bấm giờ chơi một hồi hôn nhẹ mới rời giường ăn điểm tâm.
Trần Tiểu Lộc nhìn Phương Húc ở một bên ăn điểm tâm, đũng quần hắn không có phản ứng gì, phía dưới mình đã sớm nước chảy đến quần lót đều ướt.
Nàng cảm thấy mình xong đời, biến thành một cái dục nữ, sáng nay bị Phương Húc ngậm qua núm vú hiện tại nóng nóng ngứa đấy, bộ ngực nặng trịch đấy, thật muốn bị người ngậm ở trong miệng.
Vốn định kẹp chân không cho nước chảy nhiều như vậy, không nghĩ tới càng chảy càng nhiều, lúc cô đứng dậy trên ghế đều có một tia dấu nước.
Phương Húc nhìn cô kẹp chân, đưa tay vào sờ, bàn tay ướt đẫm.
Hắn hận mình buổi sáng như thế nào không nhịn được, sáng sớm thức dậy nhìn nàng lắc lư một đôi bạch nộn núm vú, không nhịn được ôm nàng liếm mười phút sữa, hắn là sảng khoái, hiện tại hại nàng nghẹn đến khó chịu.
Hôm nay em đừng ngồi xe buýt, anh lái xe đưa em đi. "Phương Húc kéo cô, tay vén quần lót trực tiếp cắm hai ngón tay vào.
"A... ta muốn... ca ca..." Hư không huyệt đột nhiên cắm vào hai ngón tay, Trần Tiểu Lộc sảng khoái đến không ngừng hút.
"Ca ca đã biết..." Ngón tay bị huyệt thịt kẹp đến khó khăn, nhìn nàng mị nhãn như tơ mở chân để cho hắn lấy tay thao, hắn mềm lòng.
May mắn hắn vừa tròn mười tám liền đi thi bằng lái xe, trong nhà còn có một chiếc xe có thể dùng.
Lái xe đưa em đi đại khái mất 15 phút, thời gian đọc sớm 7 giờ rưỡi, bây giờ 6 giờ 30, chúng ta còn nửa giờ. "Nói xong ấn cô lên bàn ăn, nhấc váy lên để cô vểnh mông lên, quần áo cũng chưa cởi, cởi dây lưng kéo quần lót xuống, đẩy quần lót nhỏ của cô sang một bên, thuận tiện cho anh liếm.
"A... ca ca... thật thoải mái..." Vừa mới thao vào hai ngón tay tiểu huyệt liền hung hăng hút lấy, giống như là cọng rơm cứu mạng gì đó sống chết không nhả ra.
Thả lỏng một chút, kẹp chết tôi rồi "Phương Húc nhịn không được thở dốc.
Không hổ là người có gen giống nhau, dục vọng tràn đầy của Trần Tiểu Lộc quả thực giống mình như đúc.
Dục vọng sáng sớm quả thực hung mãnh, Phương Húc hung hăng cắm vào Trần Tiểu Lộc thu toàn bộ, còn kẹp mông dùng sức hút hắn, vừa kẹp còn vừa nũng nịu gào thét, Phương Húc đều sảng khoái đến không nhịn được rên rỉ.
Ấn eo nhỏ của cô, đầu lưỡi giống như cái máy đóng cọc cắm vào rút ra, liếm mười phút, Trần Tiểu Lộc chịu không nổi kích thích này đã sớm tiết ra, dịch hoa ướt sũng phun ra làm cho dương vật Phương Húc sảng khoái.
Phương Húc đem hai chân nàng khép lại, từ phía sau hung hăng thao tiến vào lòng chân, bởi vì đè ép môi dày bên ngoài huyệt hoa kẹp càng chặt, Phương Húc hung hăng thao tác khe hở, đụng ra thanh âm thân thể bốp bốp bốp.
Trong phòng khách đều là tiếng hai người gào thét, nếu không phải là khu biệt thự của bọn họ cách xa, đã sớm bị người ta nghe được tiếng bọn họ điên cuồng làm tình.
Nửa giờ trôi qua rất nhanh, sau khi đồng hồ báo thức vang lên Phương Húc mới không tình không nguyện rút ra bắn trên sàn nhà.
Hai người sửa sang lại đi ra cửa, Phương Húc nhìn vẻ mặt Trần Tiểu Lộc đỏ bừng được làm dịu, ở trên xe nhịn không được hôn cái miệng nhỏ nhắn của cô, em gái anh thật đáng yêu.
Phương Húc lái xe ổn định như anh lái xe trên giường, Trần Tiểu Lộc ngồi ở ghế lái phụ nhìn Phương Húc lái xe, trong lòng ngọt ngào.
Phương Húc rõ ràng mới lớn hơn mình hơn một tuổi, cô còn cảm thấy mình là một thiếu nữ, nhưng Phương Húc thoạt nhìn đã giống một người đàn ông.
Lúc chờ đèn xanh đèn đỏ, Phương Húc đưa tay tới sờ đùi lộ ra từ váy đồng phục của cô, Trần Tiểu Lộc cảm thấy mình lại ướt.
Phương Húc như hiểu ý của cô, cười nói: "Tiểu yêu tinh, anh trai em sắp tinh tẫn nhân vong rồi.
Trần Tiểu Lộc không biết xấu hổ nói: "Ai bảo cậu lợi hại như vậy.
Phương Húc nắm tay cô, mười ngón siết chặt nói: "Ngoan, qua khoảng thời gian gian khó khăn nhất này, em thi vào cùng một thành phố, chúng ta có rất nhiều thời gian và không gian."
Anh trai, anh sẽ chờ em chứ?
Cả đời này sẽ chờ ngươi.
Đi đến trường học, lúc lên lầu đụng phải Thành Chính Hạo, hắn đang cùng mấy nam sinh cùng nhau xuống lầu.
Hươu con... "Anh nhìn cô chằm chằm, mấy nam sinh bên cạnh vẫn phát ra âm thanh ồn ào.
Trần Tiểu Lộc đột nhiên nhớ tới tối hôm qua cô tìm một cái cớ vô nghĩa cự tuyệt lời mời của anh, hiện tại nhìn thấy anh có chút ngượng ngùng, gật đầu mỉm cười với anh, vội vàng đi lên lầu, không chú ý tới trong ánh mắt Thành Chính Hạo có một tia chần chờ.
Trần Tiểu Lộc hiện tại lâm vào trong tình yêu, nào có tâm tư để ý đến hắn.
Mỗi buổi sáng tỉnh lại trong lòng Phương Húc, tan học về nhà có Phương Húc dạy bổ túc cho cô, buổi tối cùng ôm nhau tắm rửa đi ngủ.
Cuộc sống trôi qua ngọt ngào.
Trong ánh mắt căn bản không chứa được bất kỳ nam sinh nào.