mẫu thân mang con của ta
Chương 4
"Nhìn vào đôi mắt của em, anh liền thấy được một mảnh đại dương trong lòng em; em cho anh một khuôn mặt tươi cười, anh liền cảm nhận được toàn bộ bầu trời; em là ánh sáng trong mắt anh, hy vọng trong lòng, con đường tình yêu cho dù gập ghềnh gập ghềnh không phải gió êm sóng lặng, anh cũng sẽ càng áp chế càng dũng cảm tiến về phía trước."
Đó là lời thề trong lòng tôi về tình yêu.
Đã đến tháng bảy nóng bức, mặt trời chói chang nhô lên cao.
Sáng sớm hôm sau rời giường, tôi rửa mặt xong liền đi đặt vé xe trở về cố hương.
Vé xe đã đặt xong là ngày mười sáu, tôi liền ngựa không dừng vó gọi điện thoại thông báo cho Văn Bác.
Hôm nay đã là ngày mười hai, cách nhật trình trở về cố hương còn có bốn ngày, trong bốn ngày này, tôi tựa hồ có vẻ an nhàn tự tại thanh nhàn vô sự, chỉ cần toàn tâm toàn ý chờ đợi Văn Bác đến.
Tôi giống như cây khô mong mỏi cam xối, hy vọng Văn Bác đến, bởi vì nội tâm tôi cực độ muốn biết đã chiếm cứ tâm hồn tôi.
Trong mấy ngày nay, nếu tôi muốn gặp anh, cũng tùy tiện có thể tìm ra một lý do bái phỏng anh, kiềm chế tâm tình của mình để nó bình tĩnh lại, bởi vì tôi biết rõ Văn Bác chủ động tới tìm tôi, có thể dễ dàng bình tĩnh kể cho tôi nghe chân tướng câu chuyện có điều có rối loạn.
Chẳng biết lúc nào, ta đột nhiên ý thức được mình bắt đầu quan tâm người trẻ tuổi này, quan hệ của chúng ta giống như cũng từ hời hợt chi giao đạt tới thân mật khăng khít.
Trong nháy mắt ba ngày lại trôi qua, đã đến ngày mười lăm, ngày mai tôi sẽ lên đường trở về cố hương, nhưng mà bóng dáng Văn Bác vẫn như cũ vô tung vô ảnh, loại thời điểm chuẩn bị xuất phát, hắn mai danh ẩn tích cùng bặt vô âm tín khiến trong lòng tôi cảm thấy bất an, bởi vì trong lúc tôi có dục vọng biết được chuyện của bọn họ cùng muốn viết thành sách, tôi không muốn mang theo một phần tiếc nuối mà rời khỏi Thượng Hải.
Ta đang suy nghĩ, hắn còn có thể tới tìm ta hay không?
Có thể bởi vì lúc ấy là bởi vì xúc động mà đem sự tình nói cho ta biết sau đó lại hối hận hay không?
Tóm lại lo lắng lớn nhất của ta chính là sợ hắn bởi vì trong lòng sinh ra mâu thuẫn mà trốn tránh ta.
Tôi khẳng định thái độ làm người của Văn Bác, anh ta luôn thuộc loại người nói giữ lời hứa, nếu đổi lại là người khác, tôi không dám khẳng định, nhưng Văn Bác tôi sẽ tin chắc anh ta sẽ không không đến.
Bởi vì giống như hắn nhớ trước nhớ sau cuối cùng tín nhiệm ta mới đem sự tình nói cho ta biết, ta vì sao lại muốn sinh ra một ý nghĩ cực đoan như vậy, ta nghĩ Văn Bác nhất định là gặp phải chuyện gì khác.
Nhưng lại qua thật lâu, Văn Bác vẫn bặt vô âm tín như cũ, trong lòng tôi đã muốn đến nhà anh ấy tìm anh ấy, nhưng lại sợ bởi vì tôi đường đột đến thăm mà lộ vẻ xấu hổ, bởi vì tôi cũng không thể cưỡng cầu người khác nói với tôi những chuyện cũ giấu ở trong lòng.
Ngay khi tôi hoang mang và sinh lòng thất vọng, truyền đến tiếng gõ cửa thùng thùng, trong lòng và trong miệng tôi đồng thời xuất hiện hai chữ Văn Bác này.
Cửa kẹt một tiếng mở ra, thân thể cao lớn khôi vĩ của Văn Bác lại đứng sừng sững trước mặt tôi, tảng đá lớn nổi lên trong lòng tôi lại bởi vì sự xuất hiện của anh mà đắm chìm đến đáy lòng.
"Cảm ơn anh đã đến, mời vào." Bước chân của hắn cũng theo thanh âm của ta bước vào, ta liền nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Văn Bác vừa vào cửa liền vội vàng hướng ta tỏ vẻ áy náy, hắn xin ta tha thứ hắn mãi cho đến khi ta sắp sửa lên đường mới tới tìm ta, hơn nữa giải thích là bởi vì hai ngày nay phát sốt cao mới dẫn đến nguyên nhân hắn khoan thai đến chậm.
Ta nghe hắn nói xong, đánh giá hắn một phen, phát hiện sắc mặt cùng môi hắn vẫn còn trắng bệch, ta vuốt tay hắn còn có thể cảm giác được nóng bỏng, liền biết thân thể hắn còn chưa hoàn toàn khôi phục.
Không cần tôi dùng một ít từ ngữ khen ngợi để phụ trợ, tôi tin tưởng đọc giả bằng hữu nhìn đến nơi này đều có thể cảm giác được nội tâm của tôi cảm động cỡ nào.
Ta rót cho hắn một ly nước đưa tới trong tay của hắn, hắn hít thở thật sâu một hơi liền nhắm hai tròng mắt lại, phảng phất ở trong đầu tìm tòi một chút từng chút từng chút, vì thế liền nói với ta: "Vân Hạc, chúng ta bắt đầu trở lại chuyện chính đi."
Tôi nói với anh ta: "Anh vẫn còn sốt, thân thể còn rất suy yếu, vẫn là nghỉ ngơi một lát rồi nói sau.
Hắn nói không có việc gì, hắn nhìn thấy ta luôn cảm giác tinh thần của mình càng thêm sung mãn hơn nữa có tinh thần phấn chấn.
Ta nghe xong lời của hắn, không khỏi sẽ cảm giác được một loại hổ thẹn thảm hại, bởi vì ta lại một lần nữa đụng đau đến tình cảm của hắn, lại một lần nữa làm cho hắn nhớ lại những chuyện cũ làm cho hắn đau xót, nhìn mặt hắn co rút, tâm tình kích động luôn ở trong một đoạn thời gian thật lâu không thể kiềm chế.
Tôi nhìn vào mắt hắn gật đầu, tỏ vẻ đồng ý hắn bắt đầu nói tiếp.
Được một tri kỷ, chết cũng không hận.
Lúc anh nói với tôi những lời này, một đôi mắt nước mắt lại lăn xuống trên mặt, có lẽ anh cảm giác được trên thế giới này có thể gặp được một người có thể thành thật tâm sự tâm tình là chuyện không dễ dàng cỡ nào.
Khi hắn nói ra lời này, tâm tình của ta liền bắt đầu kích động, bởi vì từ khi biết chuyện xưa của hắn, mấy ngày nay ta luôn đêm không thể ngủ, lòng hiếu kỳ đối với chuyện của bọn họ cũng càng lúc càng lớn.
Tôi nhìn vào mắt anh, đồng thời đột nhiên cảm giác được quan hệ giữa chúng tôi càng thêm thân mật khăng khít, cảm giác được nhân phẩm của anh càng thêm cao thượng, bởi vì một trái tim của anh trong suốt như dòng suối trong suốt thấy đáy, vì thế trong lòng tôi đem tình hữu nghị giữa chúng tôi lại định vị lại một chút, có thể xưng là thanh giao tố hữu.
Bởi vì khi tai nghe mắt thấy một chuyện kỳ dị, tâm luôn bất tri bất giác sẽ bị nó săn bắt, chính mình phảng phất như người lạc vào cảnh giới kỳ lạ.
Tôi cho rằng tâm linh một người càng đẹp tu dưỡng càng cao thượng, cuộc sống sẽ càng thêm thuần khiết, tinh thần sẽ càng thêm phong phú.
Tôi dám kết luận, người có đủ điều kiện như vậy nhất định sẽ sống hạnh phúc.
Tôi không có lời chúc phúc nào khác, tôi chỉ cầu nguyện Văn Bác cũng có thể hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc.
Hắn vẫn chưa trở lại chuyện chính, cảm xúc còn cao thấp phập phồng không tính là vững vàng, ta cũng không nói ngôn ngữ thúc giục hắn, để cho hắn nghỉ ngơi một lát tâm bình khí hợp lại.
Ta châm cho hắn một điếu thuốc, hắn nghỉ ngơi một chút, sau đó trên mặt hắn dần dần mang theo một loại mỉm cười nhu hòa, ta thấy tâm tình của hắn có chuyển biến tốt đẹp, liền buông lỏng tâm tình.
Ta cẩn thận chú ý tới biến hóa của hắn, từ mấy ngày nay hắn cùng ta nói đến chuyện này, tâm tựa hồ so với trước kia càng thêm trầm trọng, thống khổ trong lòng hắn phảng phất theo thời gian bảy năm trôi qua cũng không che đậy được, đối với chuyện này, hắn cần thổ lộ hết, bằng không sẽ bị nghẹn điên.
Có lẽ nguyên nhân hắn chậm chạp không trở lại chuyện chính, là bởi vì những ký ức vụn vặt kia còn cần chỉnh lý rõ ràng từng chút một.
Hắn đắm chìm một hồi, sau đó phấn chấn thân thể một chút, ánh mắt lấp lánh hữu thần, giống như sốt cao chợt hạ, bệnh nặng ra khỏi, giống như đến mùa xuân phồn vinh.
Tôi đẩy cửa sổ ra, ánh sáng vàng óng ánh của mặt trời cũng dần dần chìm vào giấc ngủ trong hoàng hôn, lúc này hết thảy đều rất yên tĩnh, không có âm thanh chán ghét quấy rầy cuộc nói chuyện giữa chúng tôi, trong lòng tôi cũng chỉ còn lại một dục vọng lắng nghe của người nghe.
"Mẹ yêu con trai của con, nhưng xin con đừng đầu tư quá nhiều vào tình cảm của mẹ, bởi vì ngay cả bản thân mẹ cũng không biết mẹ là một người mẹ nên dùng cách nào để đáp lại tình yêu của con".
Văn Bác nói đó là lời mẹ anh nói với anh trước khi có quan hệ với anh.
Trong lòng tôi nghĩ, cuối cùng tôi cũng đợi được câu chuyện bắt đầu, liền mang theo lòng tò mò hỏi hắn: "Vậy ngươi nghe nói như thế là trả lời như thế nào đây?
Như vậy mẫu thân, cũng xin người cho con yêu nhiều một chút đi. Anh ấy nói với tôi rằng đó là cách anh ấy trả lời vào thời điểm đó.
Tôi nhìn anh ta với ánh mắt giảo hoạt, và nói với anh ta: "Anh bạn thân mến, anh kể cho tôi nghe tình tiết của câu chuyện đi!
Để tôi có thể sắp xếp trong đầu dễ dàng hơn.
Văn Bác vừa nói mấy câu này, giống như lại đắm chìm trong chuyện cũ, hoàn toàn không để ý tới lời tôi vừa nói, giống như không để ý tới lời tôi nói.
Hắn hoàn toàn lâm vào trong mơ màng, qua một lúc mới phục hồi tinh thần lại, liền nói với ta: "Vân Hạc, chuyện của ta cũng phát sinh vào mùa hè nóng bức như tháng bảy.
"Ta nghe hắn nói xong câu này, cái gì cũng không có nói, chỉ là không chuyển mắt nhìn hắn, chờ đợi hắn hảo tiếp tục nói tiếp".
Vì thế hắn liền mở miệng tiếp tục nói với ta: "Xin tha thứ cho ta luôn tâm thần không yên, còn chưa có kể chuyện xưa cho ngươi nghe.
"Không sao, ngươi là bởi vì phát sốt thân thể quá mệt mỏi nguyên nhân." Lúc ta nói những lời này, trong lòng kỳ thật đều sốt ruột giống như kiến bò trên chảo nóng.
Hắn thấy ta tuy rằng bất động thanh sắc, nhưng lại đoán được lòng ta đã nóng như lửa đốt. Anh ta hỏi tôi một điếu thuốc và bắt đầu kể cho tôi nghe toàn bộ câu chuyện.
Kỳ thật ta đã sớm chuẩn bị sẵn sàng rửa tai lắng nghe.
Phía dưới chính là nội dung câu chuyện, cơ hồ là khẩu thuật của hắn, tôi giống như nhân viên ghi chép ghi chép lại không sai một chữ, trên cơ bản không có thay đổi.
Hắn tựa vào gối đầu bên giường tôi, hút thuốc, tâm tình thoạt nhìn rất nặng nề, tiếp theo Văn Bác phiền muộn một chút liền bắt đầu nói chuyện.
- - Đúng vậy, con người cả đời có lúc làm sai một chuyện, liền tạo thành sai lầm lớn không cách nào vãn hồi, ta đã sám hối thật sâu vì sai lầm lúc nhỏ của mình.
Ta vốn sinh hoạt ở Sơn Đông phương bắc, mảnh đất sinh ra ta nuôi dưỡng ta là nơi ta yêu thích nhất, nơi đó khắp nơi có thể thấy được người quen ta quen biết, có bằng hữu quan tâm ta, cũng có thân nhân yêu thương ta, trên mảnh đất đó dưỡng dục rất nhiều người đôn hậu.
Tính cách hào sảng của người Sơn Đông chúng tôi luôn được nhân dân cả nước công nhận, chén lớn uống rượu, miếng lớn ăn thịt, giữ lời hứa với bạn bè, vui vẻ giúp người.
Trước khi tôi mười tám tuổi, đã sống một cuộc sống vô ưu vô lự trên một mảnh đất như vậy.
Tôi là con một, mẹ là một bác sĩ, lớn lên rất xinh đẹp và dịu dàng, từ nhỏ tôi đã vô cùng ỷ lại vào bà.
Cha là một người làm ăn, thường xuyên không ở nhà, tình cảm của ông và mẹ cũng không tốt lắm, hơn nữa thường xuyên cãi vã với mẹ có lúc cũng động thủ đánh bà, từ nhỏ khi tôi nhìn thấy mẹ khóc, trong lòng đã vô cùng căm hận người đàn ông này.
Cha tôi rất thích uống rượu, thường xuyên uống đến say mèm mà về, lại có sở thích tham ô cờ bạc bất lương, tóm lại trong lòng tôi tình cảm của tôi và ông rất nông cạn.
Trong thời gian nghỉ phép năm đầu tiên khi tôi học đại học, tất cả số phận và cuộc sống của tôi đều bởi vì một ý niệm sai lầm lúc đó mà tạo thành sai lầm lớn.
Tôi nhớ rõ ràng là vào một buổi tối mùa hè nóng bức ở sở cảnh sát, cha đi nơi khác đã vài ngày không trở về, bởi vì trời nóng bức, trong phòng mẹ bật điều hòa, mấy ngày nay mỗi đêm tôi đều cầm một cái chiếu trúc trải trên sàn nhà trong phòng mẹ ngủ, mẹ luôn tắm rửa xong trước sau đó mặc áo ngủ vào cùng tôi ngồi ở trên chiếu trúc vừa ăn hoa quả vừa xem ti vi, hơn nữa mỗi đêm đều là nhìn thấy đêm khuya mới ngủ.
Có một buổi tối, tôi đang xem ti vi, mẹ vừa tắm rửa xong mặc áo ngủ đi ra, tôi nhìn mẹ mặc áo ngủ mỏng như cánh ve nằm ở trên giường, sau đó nhắm hai mắt lại giống như lâm vào trong mơ màng, vừa vặn đỉnh vú trắng như tuyết mềm mại cùng đường cong say lòng người như ẩn như hiện xuất hiện ở trước mắt tôi, mái tóc rậm rạp cùng đen nhánh tản ra ở trên giường, mùi thơm cơ thể mỹ nhân ngủ say từng sợi truyền đến.
Trong lòng ta đập thình thịch, rất muốn đến gần mẫu thân nhìn rõ ràng, rất muốn ôm nàng hôn môi, khi ta sinh ra những ý nghĩ này, ta mới phát giác trong lòng ta, ta đã đem mình trở thành một nam nhân đối lập với mẫu thân, mà không phải nhi tử của nàng.
Tóm lại ta bị thân thể cao lớn mà đẫy đà của mẫu thân hấp dẫn, ta mất hồn mất vía nhìn mẫu thân, ta đại loạn, nhân luân cùng đạo đức gì đó trong đầu đều biến mất đến vô ảnh vô tung ném lên chín tầng mây, trong lòng ta thầm nghĩ một việc, đó chính là cực dục nghĩ tới mẫu thân.
Không biết là mẫu thân nghe được tiếng thở dốc dồn dập của ta, hay là nghe được tiếng tim đập thình thịch của ta, tóm lại nàng hơi mở hai mắt ra, mẫu thân nhìn bộ dáng ngây ra như phỗng của ta đứng ở trước mặt nàng, ngược lại mỉm cười nói với ta: "Hài tử ngốc, đang ngẩn người cái gì vậy?
Lời nói của mẫu thân khiến ta từ trong mộng như si như say bừng tỉnh, ta cũng giật mình cảm thấy ta nhất cử nhất động làm ta lâm vào trong quẫn bách, cho dù là ở trước mặt mẫu thân, lúc này ta cũng có thể cảm giác được chính mình phi thường "hèn mọn".
Khi mẫu thân đứng lên đi tới trước mặt của ta lúc, ta xấu hổ cúi đầu, nhìn thấy mẫu thân kia tuyết trắng mềm sữa lại hơn phân nửa bại lộ ở trước mắt của ta lúc, ta thở hổn hển như trâu hô hấp có vẻ phi thường dồn dập, ta rốt cục nhẫn nại không được, ta liền lập tức đem mẫu thân ôm vào trong ngực của ta, sau đó như phát điên hôn lên mẫu thân, ta quả thực giống như một con đói khát tiểu báo săn đồng dạng gắt gao hôn lên mẫu thân nhũ phòng, sau đó ta liền đưa tay đi sờ mẫu thân cấm khu, trong lòng ta cỡ nào hi vọng mẫu thân đêm nay không cần cự tuyệt ta, để cho ta hết thảy có thể được như nguyện.
Mẹ đột nhiên giãy dụa một chút, sau đó liền đẩy tôi ra, bà nói với tôi: "Thời gian không còn sớm, con về phòng mình ngủ đi.
Trong lòng tôi nghĩ, cơ hội "ngàn năm có một" này, cũng nhất định theo giọng nói của mẫu thân mà đặt dấu chấm hết.
Tôi trở về phòng, vì hành vi thô lỗ vừa rồi mà cảm thấy xấu hổ cùng khổ sở, một loại xấu hổ vĩnh viễn không ngừng vọt tới trong lòng tôi.
Nhưng lúc này dục vọng liệt hỏa trong lòng ta đang hừng hực thiêu đốt, đường cong say lòng người cùng nhũ phong Nhược Ảnh Nhược Hiện của mẫu thân vẫn quanh quẩn trong đầu ta.
"Ta trần trụi vọt vào trong phòng tắm, lúc này trong đầu của ta hiện ra toàn bộ là mẫu thân cái kia mê người giống như thân thể, ta ở trong máy giặt tìm được mẫu thân ban ngày xuyên qua cái kia màu da tất chân cùng màu trắng ngà quần lót, ta kìm lòng không đậu đem quần lót đặt ở trên miệng ngửi ngửi bọc lấy mẫu thân âm bộ cái kia vị trí, một tay cầm mẫu thân màu da tất chân ở phía dưới của mình co rúm lấy, không bao lâu, ở ta hưng phấn dưới nghẹn thật lâu tinh dịch liền trút xuống mà ra."
Trở lại trong phòng, tôi nằm ở trên giường, cho rằng sau khi tự vệ có thể làm cho tâm dục hỏa đốt người của tôi bình tĩnh lại, nhưng tôi trằn trọc trăn trở nhưng luôn không thể ngủ được, giãy dụa bồi hồi trong tình dục băng và lửa.
Mẫu thân dường như phát giác được tâm tình khó chịu của ta, một lát sau, cửa phòng ta thùng thùng truyền đến tiếng gõ cửa. Sau đó là giọng nói của mẹ và tôi, "Con không ngủ được à?
Tôi trả lời "Vâng".
Người mẹ nói tiếp: "Nếu con không ngủ được, hãy đến phòng mẹ ngủ".
Ta hiểu được ý tứ của mẫu thân lúc này, liền đứng lên, nhẹ nhàng mở cửa phòng mẫu thân.
Ta mang theo một trái tim lo lắng đề phòng đi vào phòng mẫu thân, sau đó ta vẫn trải chiếu trúc ngồi ở dưới đất.
Mẹ nói với tôi: "Không cần ngủ dưới đất nữa, con lên giường mẹ ngủ đi.
Ta đứng lên, mang tâm hoảng sợ ghé vào trên giường mẫu thân, nhìn ánh mắt mẫu thân, ta lại cảm giác được e lệ, lại cảm giác được sợ hãi, ta không biết làm sao liền lập tức đem mẫu thân ôm vào trong lòng ta, ta đối với nàng không có lòng sợ hãi, bởi vì mẫu thân ở trong lòng ta vĩnh viễn đều là ôn nhu nhất.
Lần này mẫu thân chẳng những không có cự tuyệt ta, ngược lại dùng miệng đón ý nói hùa hôn của ta, lúc này ta đem bình thường tại sách vở, trên mạng, trên điện ảnh xem qua loại này đồ vật đều thuận buồm xuôi gió như ứng dụng tự nhiên, ta điên cuồng hôn nàng, dùng một tay sờ thân thể của nàng, miệng của ta cũng từ nàng mỗi một tấc da thịt thượng liếm qua, cuối cùng ta thật sự khống chế không được, liền đem mẫu thân hai chân tách ra, sau đó dùng sức một đỉnh đem tiểu đệ đệ đưa vào mẫu thân cấm khu bên trong, mẫu thân nhắm hai mắt lại ân...
A......
Nhẹ nhàng rên rỉ lên, liền lập tức ôm chặt lấy sống lưng của ta, nàng kiều biếng ngược lại để cho ta càng thêm hưng phấn.
Một lát sau, thanh âm của mẫu thân cũng nương theo tần suất của ta tăng nhanh mà khẽ run rẩy. "Mẫu thân trong miệng lại nhẹ nhàng rên rỉ ra ân...... A...... Thanh âm, ta dứt khoát đem mẫu thân hai cái chân khiêng ở trên vai, nàng cái kia trắng nõn mông cơ hồ hoàn toàn không trung treo ở giữa không trung, một đầu xinh đẹp tuyệt trần tóc dài cũng theo thân thể mà đong đưa, ta một tay xoa bóp mẫu thân tuyết trắng vú, một tay gắt gao ôm chân của nàng, phòng ngừa chân của nàng từ trên vai của ta trượt xuống. Mẫu thân rất phối hợp ta, ta tăng nhanh tốc độ co rút, trong miệng cũng kìm lòng không đậu nhẹ nhàng phát ra ừ ừ thanh, Tịch Mộng Tư nệm cũng nương theo ta thô lỗ động tác một chút có tiết tấu, ta gắt gao cắn ngón chân của mẫu thân, sau đó nương theo mẫu thân"Ôi"một tiếng đau kêu, liền đình chỉ kích động, thân thể mềm nhũn, ghé vào mẫu thân trên thân thể, sau đó dương vật từ mẫu thân trong cấm khu chậm rãi trượt ra, Từng chuỗi tinh dịch như nước xuân chảy vào sâu trong tử cung của mẹ.
Tôi nằm trong lòng mẹ, nhìn trong ánh mắt mẹ toát ra một loại hạnh phúc, tôi liền hỏi mẹ: "Cha cũng làm tình với mẹ như vậy sao?
Mẹ dùng đầu lưỡi liếm liếm môi tôi mỉm cười nói với tôi: "Không phải, nó không lợi hại bằng con.
Khi tôi nghe cô ấy nói những lời này, tôi cảm thấy hạnh phúc khi cảm thấy rằng tôi có thể mang lại hạnh phúc như vậy cho mẹ tôi. Vì thế chúng tôi liền trần trụi ôm nhau ngủ, chậm rãi tiến vào mộng đẹp.
Đêm hôm đó, trong mộng của ta tất cả đều là thân thể trần trụi của mẫu thân, ta vuốt ve nhũ phong của nàng, hôn lên hương thể của nàng, sau đó chúng ta cùng một chỗ kích tình hưởng thụ cuộc sống nhục dục khiến người ta tiêu hồn, tâm của ta cũng triệt để bị mẫu thân săn được.