liên quan tới ta bị cuốn vào bất lương những sự tình kia
Chương 17
Diệp Hiểu Hiểu mang theo tôi một đường đi tới lầu năm của tòa nhà dạy học, bởi vì học sinh khóa này của chúng tôi lúc trước cũng không tuyển đủ, cho nên mấy phòng học tầng năm cao nhất toàn bộ trống không, bình thường có rất ít người sẽ lên tới đỉnh này, cũng không ai chuyên môn làm vệ sinh, cho nên trên hành lang tầng này phủ kín bụi bặm thật dày, chỉ có mấy dấu chân không rõ ràng trên mặt đất biểu thị nơi này đã từng có người tới.
Hành lang một bên phòng học cửa sổ đều gắt gao khóa, hẳn là sợ có người đi vào hư hao bên trong bàn học chờ đồ vật.
Diệp Hiểu Hiểu dừng ở cửa một phòng học, cô ấy cười thần bí với tôi, sau đó từ trong túi lấy ra một cái chìa khóa, liền mở cửa phòng học ra.
Tôi ngẩn người, tò mò hỏi, "Chìa khóa này của anh ở đâu ra?
Ha ha, cái này ngươi cũng đừng quản, dù sao ta cũng có con đường.
Diệp Hiểu Hiểu có chút khoe khoang lắc lắc chìa khóa trước mặt tôi, "Đến đây đi, chúng ta vào đi.
Nói xong, nàng kéo tay ta đi vào.
Tùy tiện ngồi đi, dù sao ở đây cũng không có ai.
Nghe giọng điệu Diệp Hiểu Hiểu thật giống như đem nơi này trở thành nhà của mình, tôi có chút không cho là đúng bĩu môi, nhưng vẫn tìm một cái ghế hơi sạch sẽ một chút vỗ vỗ bụi ngồi xuống.
Thấy tôi ngồi xuống, Diệp Hiểu Hiểu vẻ mặt cười híp mắt đi tới, cô ấy đi tới trước mặt tôi, vừa nhấc mông trực tiếp ngồi ở trên bàn trước mặt tôi.
Bởi vì cái ghế tôi ngồi cách bàn học tương đối gần, sau khi Diệp Hiểu Hiểu mặt đối mặt với tôi ngồi ở trên bàn, một đôi đầu gối bóng loáng trực tiếp đỉnh ở trên ngực tôi.
Hôm nay Diệp Hiểu Hiểu mặc một bộ quần áo tennis, trên người là một chiếc áo ngắn tay trắng noãn, vải vóc hơi dán sát vào ngực cô hoàn mỹ phác họa ra.
Hạ thân là một chiếc váy ngắn màu xám mộc mạc, dưới làn váy kéo dài ra một đôi đùi trắng nõn, Diệp Hiểu Hiểu là loại thiếu nữ vận động, cho nên đường cong đùi cũng tương đối rõ ràng, nhìn qua phi thường có lực, có loại mỹ cảm dã tính.
Mà chính là như vậy một đôi đùi, hiện tại trực tiếp bày ở trước mắt của ta, để cho ta có chút không biết làm sao đứng lên, ngay cả ánh mắt cũng không biết nên hướng nơi nào nhìn.
Tôi theo bản năng muốn đứng dậy né tránh, nhưng đôi đầu gối đè trước ngực kia lại gắt gao đẩy tôi, làm cho tôi có chút không tiện đứng dậy, tôi vội vàng đẩy ghế chuẩn bị dời về phía sau, nhưng Diệp Hiểu Hiểu lại nhanh hơn tôi một bước, cô ấy trực tiếp nâng một chân lên chen vào giữa hai chân tôi, sau đó dùng sức đạp lên ghế, làm cho tôi không có biện pháp di chuyển ghế dựa.
Bởi vì vừa rồi giẫm lên mặt đất phủ đầy bụi bặm, đế giày Diệp Hiểu Hiểu nhiễm rất nhiều bụi bặm, lúc chen vào giữa hai chân tôi, đế giày tự nhiên sẽ đụng vào quần tôi, hiện tại khiến cho bên trong quần tôi tất cả đều là dấu giày.
Hành động này của Diệp Hiểu Hiểu khiến tôi có chút bối rối, tôi theo bản năng đưa tay bắt lấy cổ chân của cô ấy, sợ cô ấy một chân đạp lên người tôi.
Ha ha, cái này bắt đầu khẩn trương sao?
Diệp Hiểu Hiểu cúi đầu có chút nghiền ngẫm nhìn tôi, cô ấy cố ý vặn vẹo cổ chân làm ra bộ dáng muốn động chân, dọa đến cả người tôi đều run rẩy một chút, hai tay theo bản năng siết chặt.
Ha ha ha, xem ra cậu rất để ý đến chân tớ. "Thấy phản ứng của tôi, Diệp Hiểu Hiểu nhịn không được cười ra tiếng.
"Nào... nào có..." Bị Diệp Hiểu Hiểu trêu đùa như vậy, trên mặt tôi đã có chút không nhịn được, tôi hơi nghiêng đầu, không dám nhìn thẳng vào Diệp Hiểu Hiểu.
Như thế nào, hiện tại ngay cả mặt mũi cũng không cho ta?
Diệp Hiểu Hiểu tựa như có chút trêu ghẹo đưa tay nắm cằm tôi, sau đó nhẹ nhàng nâng mặt tôi lên, thân thể cô ấy hơi nghiêng về phía trước, đem mặt tới gần tôi, ánh mắt hơi nheo lại, mang theo một loại cảm giác áp bách, "Nào, cười cho tôi một cái.
Hơi thở nói chuyện của Diệp Hiểu Hiểu nhẹ nhàng phun lên mặt tôi, hơi thở thơm ngọt nhẹ nhàng lưu chuyển trên mặt tôi, phất qua làn da của tôi, mang đến một loại xúc cảm vi diệu.
Nhìn Diệp Hiểu Hiểu ngay trước mắt, mặt tôi không khỏi càng đỏ hơn.
"Cười... cười cái gì..." Giọng nói của tôi có chút không được tự nhiên, tầm mắt cũng không khỏi bay sang một bên.
Ha ha, bộ dáng hiện tại của ngươi làm cho ta nhớ tới đêm hôm đó.
Diệp Hiểu Hiểu cười khẽ, "Lúc đó anh cũng có vẻ ngượng ngùng như vậy, em có chút nhịn không được thì làm sao bây giờ?"
Nói xong, Diệp Hiểu Hiểu liếm môi đỏ mọng, hai mắt hơi lóe hào quang câu người.
Nghe được Diệp Hiểu Hiểu nói, ta nhất thời cảm giác có chút không ổn, hình ảnh đêm hôm đó không khỏi hiện lên trước mắt, ta vội vàng rút hai tay ra che miệng của mình lại.
Thấy bộ dạng hoảng hốt của tôi, Diệp Hiểu Hiểu không khỏi lộ ra nụ cười chế nhạo, "Là sợ tôi lại cưỡng hôn cô sao?"
Giọng nói của Diệp Hiểu Hiểu hoàn toàn là một loại xem thường tôi, tôi bị chọc giận, tôi thân là một nam lại còn sợ một nữ sinh cường hôn sao? Như vậy cũng quá kinh sợ đi.
Tôi buông hai tay che trước miệng ra, ánh mắt kiên định nhìn chằm chằm Diệp Hiểu Hiểu, "Không có sợ!
Ồ, vậy sao?
Diệp Hiểu Hiểu cúi người xuống lấy tay chống cằm nhìn tôi chằm chằm, đột nhiên, trên mặt Diệp Hiểu Hiểu lộ ra biểu tình nghi hoặc, "Hả? Cậu làm sao vậy? Hô hấp đột nhiên trở nên gấp gáp như vậy.
Không... không có gì..."Diệp Hiểu Hiểu có thể không biết, lúc cô cúi người xuống, chân không tự chủ được cử động.
Kịch bản gốc của nàng liền giẫm lên cái ghế ta ngồi, mũi chân cách chỗ ta cũng chỉ vài cm, hiện tại vừa động như vậy, mũi chân trực tiếp đỉnh ở trên JJ của ta, loại kích thích bất thình lình này làm cho ta không khỏi sợ hãi kêu lên, gậy thịt bị loại áp bách này, dĩ nhiên chậm rãi bắt đầu trướng lớn lên.
Cảm giác được hạ thể của mình biến hóa, ta không khỏi cảm thấy một trận xấu hổ, ta thế nhưng chỉ bởi vì bị Diệp Hiểu Hiểu dùng chân đụng vào chỗ kia là có thể cứng lên, đây không phải là một biến thái sao!
May mắn Diệp Hiểu Hiểu hình như cô ấy còn chưa phát hiện ra biến hóa của hạ thể tôi, dù sao lấy góc độ của cô ấy mà nói, hạ thể của tôi hoàn toàn bị vây trong một góc chết.
Thật sự không có việc gì sao?
Diệp Hiểu Hiểu ghé sát vào tôi, nhìn chằm chằm vào mắt tôi như có chút hoài nghi, đôi mắt màu tím thâm thúy kia lẳng lặng nhìn tôi, giống như có thể xuyên thấu nội tâm của tôi, tôi có chút chột dạ dời tầm mắt đi.
Vì không muốn Diệp Hiểu Hiểu nhận ra tôi không đúng, tôi cố gắng làm ra một bộ dáng vô cùng nghiêm túc hồi đáp, "Thật sự không có việc gì!
Cô ấy vốn thuộc loại nữ sinh tương đối hiếu động thích nháo, vừa rồi thật vất vả yên tĩnh một hồi, hiện tại nhịn không được lại xao động, thỉnh thoảng đổi tay kia chống cằm, thỉnh thoảng lại giậm chân một cái, như vậy liền hại tôi thảm, phải biết rằng chân của cô ấy hiện tại đang để ở trên JJ của tôi a!
Mũi giày cứng rắn theo chân phải Diệp Hiểu Hiểu run rẩy không ngừng mài nhanh trên JJ của tôi, kích thích gậy thịt của tôi trở nên càng thêm cứng rắn, gậy thịt nhếch lên bị tầng vải vóc quần jean này ngăn cản, cứng rắn bị bẻ cong lên, rất là khó chịu.
Đồng thời, tôi lại sợ hạ thể của mình biến hóa bị Diệp Hiểu Hiểu phát hiện, nhìn Diệp Hiểu Hiểu ở trước mặt vẻ mặt khó hiểu cao cao nhìn xuống tôi, tôi cảm thấy vô cùng chột dạ cùng một loại cảm giác tội lỗi, rõ ràng Diệp Hiểu Hiểu cũng không biết, tôi lại tự tiện bởi vì chân của cô ấy mà sinh ra phản ứng, trên mặt tôi không khỏi đỏ ửng, một loại khoái cảm bội đức chậm rãi chồng chất ở hạ thể.
Diệp Hiểu Hiểu cô làm gì vậy! Cô ấy không biết rằng chân cô ấy đang ở giữa hai chân tôi sao? Không ngờ còn run chân, giày sẽ làm bẩn quần người khác, như vậy cũng quá không tôn trọng người khác đi.
Đừng run nữa, Diệp Hiểu Hiểu! Anh đụng phải JJ của tôi rồi!
Này! Đừng cứng rắn với tôi! Rõ ràng chỉ là bị Diệp Hiểu Hiểu dùng mũi chân chạm vào mà thôi, đừng làm tôi mất mặt cứng rắn như vậy!
Ta ở trong lòng đau khổ giãy dụa, liều mạng dời đi lực chú ý của mình, hy vọng hạ thể của mình có thể mềm xuống, để thoát khỏi loại hiện trạng làm cho người ta xấu hổ này.
Nhưng hiện thực lại là hạ thể của ta dưới mũi chân Diệp Hiểu Hiểu không ngừng cọ xát trở nên càng ngày càng cứng, khoái cảm ở hạ thể chậm rãi chồng chất, có mấy lần ta cũng không nhịn được loại khoái cảm này mà thân thể run rẩy một chút.
Làm sao bây giờ, càng ngày càng cứng, cảm giác như sắp trướng rách vậy.
Không được, loại khoái cảm này, ta có chút nhịn không được.
Ta không khỏi than nhẹ một tiếng, cảm giác thân thể của mình càng ngày càng nóng, hạ thể sinh ra khoái cảm phảng phất như dòng điện từ từ lan tràn tới toàn thân, làm cho người ta cảm giác toàn bộ thân thể đều có chút mềm yếu, tê liệt.
Rốt cuộc anh làm sao vậy? Tôi thấy dáng vẻ của anh càng ngày càng không thích hợp.
Thanh âm Diệp Hiểu Hiểu từ đỉnh đầu truyền đến, tôi đã hoàn toàn không dám nhìn thẳng vào mắt cô ấy, cảm giác tội lỗi mãnh liệt làm cho tôi không khỏi rụt người lại.
Này này này, trả lời anh đi, đừng lúc nào cũng cúi đầu, em như vậy làm cho người ta rất lo lắng.
Chân Diệp Hiểu Hiểu vẫn không nhanh không chậm dậm, mũi giày không ngừng ma sát khu vực mẫn cảm giữa gậy thịt và bắp đùi của tôi, tôi có thể cảm giác được quy đầu của tôi đã bắt đầu chảy ra dịch bôi trơn làm cho người ta ghê tởm.
Khoái cảm càng ngày càng kịch liệt, thân thể ta nhiệt độ cơ thể cũng càng ngày càng cao, sau gáy đã hơi hơi bố thượng một tầng mồ hôi nhỏ, hạ thể run rẩy tần suất cũng càng ngày càng nhanh, côn thịt cơ hồ là trướng lớn đến cực hạn, nhưng là...
Tại sao? Vì sao vẫn là loại tần suất này, có thể nhanh hơn một chút hay không, ma sát gậy thịt của ta nhanh hơn một chút! Dùng sức bước lên, hung hăng giẫm lên gậy thịt vô dụng của ta đi!
Tốc độ không nhanh không chậm của Diệp Hiểu Hiểu đã làm cho tôi có chút chịu không nổi, tôi muốn phóng thích, tôi cần kích thích lớn hơn nữa.
Tôi không tự chủ được co rúm hạ bộ của mình một chút, đụng phải mũi giày cứng rắn của Diệp Hiểu Hiểu một chút, không giống với khoái cảm vừa rồi bị mũi giày nhẹ nhàng ma sát sinh ra, loại kích thích mới mẻ đơn giản thô bạo này làm cho tôi nhịn không được hung hăng run rẩy một chút.
Dù sao Diệp Hiểu Hiểu nàng cũng không biết, ta làm như vậy hẳn là không thành vấn đề đi, cẩn thận một chút hẳn là sẽ không bị phát hiện đi......
Tự an ủi mình như vậy, hạ thể của tôi đã nhịn không được bắt đầu hùa theo mũi chân Diệp Hiểu Hiểu co rúm lại.
Tôi cố gắng đè thấp nửa người dưới của mình, để cho gậy thịt của mình có thể chạm vào mũi giày của Diệp Hiểu Hiểu nhiều hơn, tôi cẩn thận từng li từng tí một một vặn vẹo mông của mình, để cho thân thể JJ nhẹ nhàng cọ xát trên giày của Diệp Hiểu Hiểu, đáp lại chân phải không ngừng run rẩy của Diệp Hiểu Hiểu gõ vào gậy thịt của tôi, từng đợt từng đợt khoái cảm mãnh liệt hơn cơ hồ sẽ nuốt chửng tôi, một tia lý trí cuối cùng còn sót lại trong đáy lòng cũng sắp sụp đổ dưới loại khoái cảm này.
A a...... "Ta không khỏi nhỏ giọng than nhẹ.
Ngẩng đầu lên cho ta!
Vừa lúc đó, Diệp Hiểu Hiểu đột nhiên làm khó dễ tôi, cô ấy vươn tay ra nắm cằm tôi sau đó dùng sức nhấc lên.
Khuôn mặt buồn nôn tràn ngập ửng hồng, không ngừng thở hổn hển của tôi cứ như vậy hoàn toàn bại lộ trước mắt Diệp Hiểu Hiểu.
"Ta hỏi ngươi nửa ngày, ngươi như thế nào một chút phản ứng cũng không có a, ngươi rốt cuộc làm sao vậy? là chỗ nào không thoải mái hay là làm sao vậy?"
"A... không... không... không có gì... không có gì..." Dưới ánh mắt chăm chú của Diệp Hiểu Hiểu, tôi có chút nói năng lộn xộn, cảm giác tội lỗi sâu sắc khiến trong lòng tôi chột dạ, nhưng đồng thời còn có một chút bất mãn, bởi vì Diệp Hiểu Hiểu không ngờ ngừng run chân, không chỉ như thế, khi thân thể cô nghiêng về phía trước tới gần tôi, chân cô ấy vẫn còn dời về phía sau, rời xa JJ của tôi.
Khoái cảm phía dưới lập tức sẽ chất đầy đột nhiên đình chỉ, loại cảm giác này thật sự làm cho người ta không thể chịu đựng được, giống như là dày vò cực hình, làm cho người ta không khỏi vò đầu bứt tai, tâm ngứa khó ngừng.
Tôi theo bản năng muốn dịch mông đuổi theo chân phải Diệp Hiểu Hiểu lui ra, nhưng đầu gối Diệp Hiểu Hiểu lại gắt gao chống ở trên ngực tôi, làm cho tôi khó có thể tới gần, khoảng cách ngắn ngủi vài cm lúc này lại giống như là lạch trời làm cho người ta khó có thể vượt qua.
Lòng của ta giống như có vô số con kiến bò qua, ngứa ngáy khó nhịn, gấp đến độ ta đều muốn đem trái tim móc ra.
"Diệp... Diệp Hiểu Hiểu... tôi... tôi..." Lòng tôi nóng như lửa đốt nhìn Diệp Hiểu Hiểu ngồi ở chỗ cao, nhưng lại không dám nói ra suy nghĩ trong lòng.
Sao vậy? "Diệp Hiểu Hiểu có chút cười híp mắt tiến lại gần.
Không...... không có gì...... "Tôi ấp úng.
Thật sự không có chuyện gì?
Diệp Hiểu Hiểu nhíu mày, khóe miệng hơi gợi lên một chút quỷ dị độ cong, "Tỷ như ta hiện tại chỉ cần như vậy giẫm xuống ngươi sẽ hưng phấn tới cực điểm chuyện này~" Nói xong, không đợi ta kịp phản ứng, Diệp Hiểu Hiểu đột nhiên nhấc chân lên dùng sức đạp ở của ta côn thịt phía trên.
"A a~" Ta cơ hồ là trong nháy mắt kiều ngâm đi ra, thân thể nhịn không được hung hăng co rúm một chút.
"Ha ha ha ha, quả nhiên, ngươi sẽ lộ ra loại biểu tình vô dụng này~" Thấy bộ dáng của ta, Diệp Hiểu Hiểu híp mắt cười to, "Ngươi thật sự cho rằng ta không phát hiện ngươi phía dưới cứng rắn sự tình sao?
Lời nói của Diệp Hiểu Hiểu khiến tôi cảm thấy vô cùng khó xử, không ngờ ngay từ đầu Diệp Hiểu Hiểu đã biết, vậy một loạt biểu hiện vừa rồi của tôi...
Thật xấu hổ! Để tôi xuống địa ngục!
Ha ha, nguyên lai ngươi thích chân a.
Diệp Hiểu Hiểu nheo mắt nhìn tôi, giọng điệu có chút chế nhạo, "Như vậy em nhất định sẽ thích.
Nói xong, Diệp Hiểu Hiểu hơi kiễng mũi chân bước lên gậy thịt của tôi, sau đó vặn vẹo cổ chân, dùng đế giày của mũi chân nghiền nát gậy thịt của tôi.
Hạ thể đột nhiên bị loại này, JJ vốn bởi vì bị kinh hách mà hơi mềm nhũn cơ hồ là trong nháy mắt cứng rắn lên.
"Phốc, uy uy, ngươi là có bao nhiêu thích bị ta dùng chân chà đạp a, lại có thể thoáng cái trở nên cứng rắn như vậy, ngay cả cách đế giày cũng có thể cảm giác được ngươi cái này tròn vo côn gỗ tồn tại," Diệp Hiểu Hiểu giống như đùa cợt liếc ta một cái, "Như vậy ngươi còn muốn phủ nhận chính mình không phải run rẩy M sao?"
"A... ta... ta không phải... run m..." Bị Diệp Hiểu Hiểu dùng chân giẫm lên gậy thịt, ta một bên vô dụng rên rỉ, một bên vô lực phản bác.
"Hừ, ngươi thật đúng là mạnh miệng đâu, rõ ràng phía dưới đều đã sảng khoái thành như vậy," Diệp Hiểu Hiểu đột nhiên đem kiễng chân thả xuống hoàn toàn giẫm lên của ta côn thịt, dưới cùng gót giày còn đạp lên của ta hai viên trứng, "Vậy như vậy đâu!"
Diệp Hiểu Hiểu thay đổi trái phải nghiền đạp ta JJ động tác, trực tiếp dùng lòng bàn chân đạp trụ ta toàn bộ côn thịt sau đó trước sau chà xát lên.
"A a a..............." Khoái cảm dồn dập mà mãnh liệt trong nháy mắt đem ta bao phủ, lý trí còn sót lại của ta tại khoái cảm sóng lớn bên trong đau khổ giãy dụa.
Cảm giác thế nào?
Rõ ràng là tượng trưng cho tôn nghiêm của nam nhân mình bị nữ sinh hung hăng giẫm ở dưới chân, rõ ràng đối với nam nhân mà nói hẳn là một loại nhục nhã mãnh liệt, nhưng tôi không chỉ không cảm thấy không thoải mái, ngược lại có loại khoái cảm kịch liệt sắp bị hòa tan.
Chẳng lẽ ta thật sự là run rẩy M? Không, không đời nào.
"Như thế nào, phía dưới đều trướng lợi hại như vậy còn không chịu thừa nhận mình là run M sao?"Diệp Hiểu Hiểu cười híp mắt nhìn chằm chằm ta, dưới chân tiếp tục không chút lưu tình trước sau chà xát của ta JJ.
"A... ta... ta vốn... a... vốn cũng không phải là run... a... run m..." Khoái cảm mãnh liệt làm cho ta nói chuyện đều có chút nói không rõ ràng.
Ha ha, thật vậy sao?
Diệp Hiểu Hiểu có chút quỷ dị cười cười, "Được rồi, vậy mà anh đã nói như vậy, em cũng chỉ có thể tin tưởng anh.
Nói xong, Diệp Hiểu Hiểu đột nhiên dời chân giẫm lên JJ của tôi.
Tôi bị thái độ đột nhiên thay đổi này của Diệp Hiểu Hiểu làm cho nửa ngày không kịp phản ứng, "Cái gì?"
Không có lỗi, lúc trước vẫn hoài nghi em là run rẩy. "Diệp Hiểu Hiểu có chút áy náy khoát tay áo với tôi.
Cái gì?
Diệp Hiểu Hiểu cô nói cái gì?
Có nghĩa là sẽ không giẫm lên JJ của tôi?
Tại sao?
Không cần, không cần như vậy, như vậy cũng quá tàn nhẫn đi, đem ta biến thành sảng khoái như vậy, rõ ràng lập tức sẽ đi ra, đột nhiên liền mặc kệ ta.
Ta không muốn như vậy, ta không muốn......
"Diệp... Diệp Hiểu Hiểu..." Tôi có chút cầu xin nhìn Diệp Hiểu Hiểu đang ngồi trên bàn nhìn xuống tôi.
Để làm gì? "Nhìn dáng vẻ của tôi, khóe miệng Diệp Hiểu Hiểu rõ ràng phác họa một đường cong.
Xin hãy tiếp tục giẫm lên tôi.
...... "Không được a, loại lời này vẫn là nói không nên lời a.
Hả? Nói đi, làm gì vậy?
Trên mặt Diệp Hiểu Hiểu lộ ra nụ cười chế nhạo, nàng đem tay chống ở trên bàn, sau đó "lơ đãng" nhấc chân, giày cứng rắn ở bên trong đùi ta ma sát một chút, cảm giác ngứa ngáy kỳ dị làm cho bụng dưới của ta nhịn không được co rút một chút.
Lần này phòng tuyến của ta hoàn toàn sụp đổ, ta cơ hồ là hô lên, "Cầu ngươi tiếp tục giẫm ta đi!"
Ha ha ha... "Diệp Hiểu Hiểu cười nhẹ," Cái gì, giẫm lên cậu? Tại sao phải giẫm lên cậu?
Bởi vì...... Bởi vì tôi là một người thích bị con gái dùng chân giẫm đạp.
Nói như vậy cậu thừa nhận mình là run rẩy sao?
Ừ......
Ha ha ha ha, quả nhiên là một tên biến thái run rẩy.
Diệp Hiểu Hiểu trêu chọc nhìn ta, "Được rồi, ngươi đã chính mình thừa nhận ngươi là run rẩy M, vậy ta cũng phải cho ngươi khen thưởng đâu. Nói đi, muốn cho ta như thế nào giẫm ngươi~"
Giọng điệu chế nhạo của Diệp Hiểu Hiểu khiến tôi có chút hưng phấn, "Xin... xin anh dùng lòng bàn chân giẫm lên cái dương vật vô dụng này của em đi..."
"Ha ha ha ha, dương vật là chỉ nơi này sao?"Diệp Hiểu Hiểu vẫn là không chịu dễ dàng thỏa mãn ta, nàng có chút nghịch ngợm dùng mũi chân chọc chọc ta côn thịt, sau đó lập tức thu hồi lại.
Giống như dòng điện bình thường khoái cảm trong nháy mắt lan tràn tại dương vật thượng, ta nhịn không được hừ nhẹ một tiếng.
"Vâng... vâng, xin anh, mau giẫm lên đi, em chịu không nổi rồi." Tôi đau khổ cầu xin, nhịn không được bắt đầu vặn vẹo mông mình để tỏ vẻ thỉnh cầu.
Ha ha, thật đúng là gấp gáp. "Diệp Hiểu Hiểu mặt mang ý cười liếc tôi một cái," Như vậy tôi muốn tới nha.
Nói xong, Diệp Hiểu Hiểu chân tinh chuẩn đạp ở dương vật của ta trên, đế giày hoàn toàn che kín dương vật của ta.
Cùng lúc đó, ta hạ thể cơ hồ là phản xạ có điều kiện bình thường, bắt đầu tại Diệp Hiểu Hiểu trên đế giày mãnh liệt co rút lên, nhu nhược dương vật một lần lại một lần va chạm tại Diệp Hiểu Hiểu cứng rắn đế giày trên.
Ha ha ha ha, có đói khát như vậy sao? Tôi còn chưa động, anh đã tự động rồi. "Nụ cười trên mặt Diệp Hiểu Hiểu có chút trào phúng.
Cầu...... Cầu ngươi bắt đầu giẫm đi.
Hắc hắc, tới rồi......
Diệp Hiểu Hiểu dưới chân đột nhiên dùng sức, đem dương vật của ta thật sâu giẫm vào trong bụng, mãnh liệt áp lực tác dụng ở dương vật của ta trên, ta không khỏi thở hổn hển một hơi.
Sau đó Diệp Hiểu Hiểu bắt đầu một bên vặn vẹo mắt cá chân nghiền ép dương vật của tôi, một bên ma sát trước sau.
Lúc trước tôi cũng đã tích góp từng tí một không ít khoái cảm, hiện tại trải qua Diệp Hiểu Hiểu vài cái như vậy, khoái cảm cơ hồ là trong nháy mắt liền đạt tới đỉnh cao, tinh dịch của tôi như hồng thủy mãnh liệt đi ra, làm ướt quần.
A a... "Cao trào trong nháy mắt mang đến khoái cảm làm cho ta nhịn không được hung hăng co rúm một chút.
Ha ha ha, lại bắn, cao trào rồi, dùng chân giẫm lên là cao trào rồi. "Diệp Hiểu Hiểu cười ha ha," Không hổ là biến thái run rẩy.
“……”
Ha ha ha, thế nào, trò chơi này phát hiện cậu là một người run rẩy. "Diệp Hiểu Hiểu có vẻ thập phần hưng phấn.
“……”
Này! Em đang nói chuyện với anh đây. "Diệp Hiểu Hiểu thấy em nửa ngày không có động tĩnh không khỏi nổi giận, lớn tiếng rống lên một tiếng.
Ta lại như cũ trầm mặc không nói, ta hiện tại tâm tình phi thường không tốt, xuất tinh sau khi ta tiến vào trong truyền thuyết "Hiền giả hình thức", hồi tưởng lại vừa rồi chính mình đủ loại biểu hiện, ta nhịn không được có loại muốn ở chỗ này trực tiếp tự sát xúc động.
Ta đã không còn mặt mũi gặp người, ta là một M run rẩy, là một M run rẩy không thuốc có thể cứu, là M run rẩy siêu cấp biến thái, ta dĩ nhiên vì truy tìm khoái cảm mà làm ra loại chuyện này, nói ra loại lời này, người khác biết đều sẽ cười nhạo ta đi, tuy rằng Trương Linh Nhi cùng Đàm Sương Tuyết các nàng bình thường luôn nói ta là M run rẩy, nhưng nếu như các nàng biết cái gọi là M run rẩy là sẽ biến thành bộ dáng này của ta mà nói nhất định sẽ chướng mắt ta đi.
A a, sống không thể luyến, chết thì thôi.
Tôi thở dài vô cùng mất mát.
Alo, Trương Tinh.
Đột nhiên, Diệp Hiểu Hiểu vỗ vỗ đầu tôi, tôi ngẩng đầu có chút khó hiểu nhìn cô ấy.
Nói thật, hiện tại tôi không muốn để ý tới nhất chính là Diệp Hiểu Hiểu, vốn ngay từ đầu tôi còn nói mình không phải run rẩy, nhưng hiện tại tôi không chỉ ở trước mặt cô ấy thừa nhận mình là run rẩy, còn bị cô ấy dùng chân bắn, không còn mặt mũi gặp cô ấy, hiện tại cô ấy khẳng định đặc biệt khinh thường tôi.
"Cậu có biết vì sao tôi muốn chơi trò chơi này với cậu không?" lời nói của Diệp Hiểu Hiểu khiến tôi không khỏi sửng sốt, đúng vậy vì sao chứ?
"Đêm hôm đó ngươi giúp ta một đại ân, ngày đó rõ ràng ngươi chỉ là một người qua đường không liên quan, ta lại tự tiện kéo ngươi xuống nước, ngươi rõ ràng có thể lựa chọn không nhìn ta, miễn cho chọc giận thân trên, nhưng ngươi lại lựa chọn giúp ta người không quen biết này, kỳ thật trong lòng ta vẫn luôn rất cảm tạ ngươi. Sau đó ngươi lại vì ta trực tiếp đối mặt với Đường Nguyệt kia, còn đem nụ hôn đầu lãng phí trên người ta như vậy, ta thật sự không xứng đáng, trong lòng vẫn muốn tìm cơ hội cám ơn ngươi. Ta không biết ngươi có sở thích gì, thích cái gì, nhưng ta đoán ngươi có thể là run rẩy M, đã như vậy, ta liền đến thỏa mãn nhu cầu run rẩy của ngươi, dùng cái này tới cám ơn ngươi."Bất quá nói như vậy ta đầu tiên phải xác nhận ngươi là run rẩy M, vì vậy ta liền tìm được ngươi. Thật tốt quá, kết quả ngươi thật sự là run rẩy M, cái này ta có thể hảo hảo cảm tạ ngươi. Lúc trước em còn lo lắng nếu như anh thật sự không phải run rẩy thì phải làm sao bây giờ, khi đó em nên dùng phương thức gì cảm ơn anh đây, em cái gì cũng không biết, chỉ biết vận động, là một nữ sinh không có tác dụng gì đâu.
Nói xong, Diệp Hiểu Hiểu có chút ngượng ngùng cười cười, "Cho nên anh không cần lo lắng em sẽ vì chuyện này mà khinh thường anh, không bằng nói, anh là run rẩy thật sự là quá tốt.
... "Tôi có chút ngây ngẩn cả người, không ngờ Diệp Hiểu Hiểu lại vì nguyên nhân này mà tìm tới tôi, nói thật, lý do này khiến tôi có chút dở khóc dở cười, nên nói là kỳ quái chỗ nào hay là như thế nào, nhưng không thể nghi ngờ, suy nghĩ của Diệp Hiểu Hiểu là đơn thuần, vì cám ơn tôi sao?
Tôi cũng muốn cảm ơn cô ấy, vào lúc này nói ra câu nói kia, làm cho tôi hơi nghĩ thoáng một chút.
Hắc hắc, Trương Tinh!
Diệp Hiểu Hiểu đối mặt với tôi lộ ra lúm đồng tiền ngọt ngào, "Nghe nói càng dùng phương thức nhục nhã đối đãi với M thì độ hảo cảm của M đối với cậu càng cao, cho nên... cậu tên biến thái này đi chết đi!"
Nói xong, Diệp Hiểu Hiểu đột nhiên nhấc chân hung hăng đạp vào mặt tôi, trực tiếp đạp tôi từ trên ghế xuống.
Tôi ngã xuống đất còn chưa kịp phản ứng, Diệp Hiểu Hiểu đã đi tới một cước đạp lên mặt tôi.
Từ giờ trở đi em muốn đánh độ hảo cảm của anh nha. "Diệp Hiểu Hiểu cười híp mắt nhìn em bị giẫm trên mặt đất.
Ta có chút phát điên, "Cái gì độ hảo cảm a, đây cũng không phải trò chơi, nói ngươi tại sao muốn xoát độ hảo cảm của ta a!"
Bởi vì em muốn tán tỉnh anh. "Diệp Hiểu Hiểu nở nụ cười sang sảng với tôi.
"Hả?" tôi nghi ngờ mình nghe nhầm.
Hiện tại ta chính dùng đê tiện nhất đế giày chà đạp lên mặt của ngươi đâu rồi, ngươi như thế nào cũng không biểu thị một chút cảm tạ, sau đó đề cao đối với ta độ hảo cảm a?"
Diệp Hiểu Hiểu khó hiểu nhìn tôi.
...... Tại sao phải cảm tạ cái này a! Ta mới sẽ không bởi vì cái này mà tăng lên độ hảo cảm, lại nói ngươi nhanh chóng dời chân đi a, trên mặt đất đều là bụi bẩn muốn chết.
Không đúng a, cái này cùng đã nói không giống nhau. lúc này ngươi không phải nên trong mắt chỉ có ta, ta nói cái gì ngươi đều sẽ tuân thủ sao?"
Diệp Hiểu Hiểu hơi ngẩn người, sau đó đột nhiên vẻ mặt bừng tỉnh, "A, đúng rồi, loại run rẩy như cậu hẳn là còn ở giai đoạn sơ cấp, chỉ có động dục mới có thể thành thật đi, vừa rồi cũng là như vậy, đến đây, để tôi giẫm lên gậy thịt của cậu, để cậu chỉ phục tùng tôi.
Ta đã sợ, vừa mới bắn xong, hiện tại phía dưới còn khó chịu đây, ta nhanh chóng mạnh mẽ từ Diệp Hiểu Hiểu dưới chân giãy thoát ra, nhảy qua một bên đi lên.
Không biết có phải là ảo giác hay không, vừa rồi lúc tôi đứng dậy hình như có nhìn thấy trong phòng học có một bóng đen chợt lóe lên ở góc ngoài cửa sổ thứ ba.
Đậu má, sẽ không phải là có người rình coi chứ! Thấy chuyện vừa xảy ra không? Nói không chừng ngay cả âm thanh cũng có thể nghe được, bởi vì tầng này vô cùng yên tĩnh.
Tôi vội vàng mở cửa phòng học ra nhìn ra hành lang bên ngoài, kết quả cái gì cũng không có, trên mặt đất cũng không có dấu chân mới, nhìn đến đây tôi liền yên tâm, vừa rồi hẳn là ảo giác của mình, ân, tuyệt đối là ảo giác, hy vọng là ảo giác.
Bởi vì ta vừa rồi còn đồng thời cảm giác được một cỗ khí tức quen thuộc.
Diệp Hiểu Hiểu, chắc sắp đi học rồi, chúng ta về phòng đi, đừng đến muộn. "Tôi vẫy vẫy tay với Diệp Hiểu Hiểu vẫn còn ở trong phòng học.
Ừ. Sao vừa rồi em lại căng thẳng như vậy? "Diệp Hiểu Hiểu tò mò nhìn tôi chằm chằm.
Không, là ảo giác, hình như tôi vừa thấy một bóng đen lóe lên. "Tôi giải thích.
Diệp Hiểu Hiểu có chút tràn ngập thâm ý cười cười, ánh mắt hướng phòng học bên kia cửa sổ nhìn qua, "Chậm rãi sa đọa đi..."
Em nói gì? "Tôi nghi hoặc nhìn Diệp Hiểu Hiểu, cảm giác như vừa rồi cô ấy nói gì đó.
Không có gì, là ảo giác của anh thôi. "Diệp Hiểu Hiểu cười khoát tay áo.
Sau khi xuống lầu ba, tôi liền chuẩn bị trở về phòng học, nhìn thấy Diệp Hiểu Hiểu còn đang đi xuống lầu, tôi không khỏi hỏi, "Này, Diệp Hiểu Hiểu, cậu học lớp nào dưới lầu sao?"
Không phải. "Diệp Hiểu Hiểu lắc đầu.
Ặc... "Tôi nhìn khuôn mặt còn có chút ngây thơ của cô," Không phải em học lớp 10 sao?
Ngươi nói cái gì!
Ai ngờ Diệp Hiểu Hiểu nghe được cái này liền xù lông giống như mèo bị giẫm phải đuôi, cô ấy nổi giận đùng đùng đi tới trước mặt tôi, bím tóc đuôi ngựa sau gáy theo bước chân của cô ấy bay múa thật cao, Diệp Hiểu Hiểu hung hăng trừng mắt nhìn tôi một cái, sau đó một cước nặng nề giẫm lên mặt chân của tôi, Diệp Hiểu Hiểu hiển nhiên là tương đối dùng sức, tôi chỉ cảm giác chân của mình giống như sắp bị giẫm bẹp, đau đến thiếu chút nữa ngã xuống đất, "Ai là lớp 10 rồi! Tôi thoạt nhìn nhỏ như vậy sao! Tôi đã học lớp 12 rồi, là chị học của cậu a!
Hả? "Tôi ngây ngẩn cả người. Cái gì? Diệp Hiểu Hiểu cô học cấp ba?! Trời ạ, chỉ nhìn bề ngoài của cô ấy mà nói cô ấy là học sinh trung học cơ sở tôi cũng tin tưởng, không ngờ cô ấy còn cao hơn tôi một khóa.
Biểu tình của anh là gì vậy! Tôi là học sinh cấp ba mà kỳ quái như vậy sao!
Diệp Hiểu Hiểu lúc này biểu hiện tương đối tức giận, hai hàng lông mày hoàn toàn xoắn lại với nhau, hai mắt trừng to gắt gao nhìn chằm chằm tôi, cả khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, nhìn qua phá lệ dọa người.
Không không không, không có không có, không kỳ quái, không kỳ quái.
Tôi vội vàng nói theo tính tình của Diệp Hiểu Hiểu, chân của cô ấy còn giẫm lên mặt bàn chân của tôi, còn giẫm nữa chân của tôi sẽ mất đi tri giác.
Thấy tôi chịu thua, Diệp Hiểu Hiểu lúc này mới dời chân mình ra, tôi nhịn không được ôm chân kêu thảm thiết.
Ai bảo anh cười nhạo vẻ bề ngoài của em, rõ ràng em đã cố gắng ăn mặc thành thục hơn một chút, anh lại còn chọc vào chỗ đau của em. "Diệp Hiểu Hiểu vô cùng bất mãn liếc nhìn em.
"Đúng... không xứng đáng..." Tôi vội vàng xin lỗi, sợ cô ấy lại cho tôi một cước tàn nhẫn.
"Hừ, quên đi, lần này liền tha thứ cho ngươi, nếu như còn có lần sau, ta liền trực tiếp đạp ngươi nơi đó!"
Nói xong, Diệp Hiểu Hiểu thừa dịp không ai chú ý nhanh chóng nhấc chân lên nhẹ nhàng điểm lên hạ thể của tôi, tôi không khỏi giật mình, "Vừa lúc còn có thể vừa đánh độ hảo cảm của cậu.
Diệp Hiểu Hiểu cười khẽ với tôi.
Vậy cứ như vậy đi, em phải đi nhanh, sắp đi học rồi. "Nói xong, Diệp Hiểu Hiểu liền xoay người chạy chậm rời đi.
"Em..." Nhìn Diệp Hiểu Hiểu dần dần đi xa, tôi có chút dở khóc dở cười, luôn cảm giác cô ấy vô cùng khó làm, tính cách khiến người ta thật sự không hiểu, tuy rằng lúc bình thường vẻ mặt luôn tràn đầy nguyên khí cười ngây ngô, nhưng nổi giận lại không hề báo trước, có đôi khi còn có chút ý xấu trêu đùa tôi.
Cẩn thận ngẫm lại, tình cảnh hiện tại của tôi sở dĩ biến thành cái dạng này đều là bởi vì đêm hôm đó bị cô ấy bắt tới làm bạn trai.
Quên đi, hiện tại như vậy cũng không tệ đi, tuy rằng giữa đường toát ra một đống chuyện phiền toái, nhưng cũng bởi vì những chuyện này mà vòng giao tiếp của tôi trở nên hơi lớn một chút.
Tôi cười cười, vừa chụp lại dấu giày Diệp Hiểu Hiểu vừa mới in ở hạ bộ tôi vừa đi về phía phòng học.