kinh hoa dễ chí
Chương 1 - Dâm Dâm Dâm Giữa Lớp
Lúc tan học, Lưu Dịch Đình nháy mắt với Kim Tuấn Khanh, Kim Tuấn Khanh đành phải đuổi theo, hai người lần lượt đi tới WC chỗ rẽ tầng trệt, vào cùng một chỗ.
Lưu Dịch Đình dừng ở trên máy tiện, nhấc váy Kim Tuấn Khanh đứng ở trước mắt lên, đập vào mắt chính là âm hộ trắng noãn, Kim Tuấn Khanh không có mặc quần lót, cô dùng ngón tay đẩy ra hai cánh môi thịt đáng yêu, lộ ra cây gậy màu trắng chặn ở trên nước tiểu.
Lưu Dịch Đình nghịch ngợm hỏi, Kim Tuấn Khanh không lên tiếng, chỉ là lấy tay ôm lấy đùi phải, đem chân phải đạp ở WC gian phòng trên tường, đỏ mặt nhìn trần nhà.
Ân, nhất định là còn chưa sảng khoái đủ. Ta giúp ngươi thêm chút nguyên liệu đi, không cho chảy ra nha! "Lưu Dịch Đình đem ngón tay đưa vào âm đạo Kim Tuấn Khanh, dĩ nhiên từ bên trong móc ra một ống tiêm bỏ túi, chất nhầy trong suốt tích tích đáp đáp đi theo.
Kim Tuấn Khanh chịu đựng kích thích từ hạ thể truyền đến, gần như đứng không vững, cũng không dám nhúc nhích chút nào.
Bỗng nhiên cô nghe thấy phía dưới truyền đến tiếng nước ào ào, run rẩy một cái vội vàng nhìn xuống phía dưới, bốn mắt nhìn nhau với Lưu Dịch Đình đang chăm chú nhìn lên trên.
Căng thẳng cái gì, là người ta tiểu tiện mà. "Lưu Dịch Đình trêu chọc nói, lúc này trong tay cô đã cầm cái nút nhỏ màu trắng rút ra từ niệu đạo của Kim Tuấn Khanh," Này, tự mình cầm. "Nghe vậy, Kim Tuấn Khanh vội vàng cúi đầu ngậm cái nút kia vào trong miệng.
Lưu Dịch Đình rút ống tiêm ra thuận tay tiếp một ống nước tiểu mình còn đang tiểu ra, sau đó tiếp ống tiêm.
Chủ nhân...... Đánh vào mông được không...... "Kim Tuấn Khanh run rẩy khẩn cầu.
Lưu Dịch Đình đem ống tiêm miệng cắm vào Kim Tuấn Khanh nước tiểu mắt, đem bên trong nước tiểu đẩy đi vào, một mặt hỏi: "Nhưng là đánh cái gì tốt đây?"
Không cần, nô tỳ cũng không dám nữa. "Tuấn Khanh kẹp chặt đùi, e sợ chất lỏng bên trong chảy ra.
"Không cần khách khí nha, Tiểu Khanh Khanh yêu cầu là nhất định phải thực hiện nha", Lưu Dịch Đình bỗng nhiên ánh mắt sáng lên, phát hiện công nhân vệ sinh để lại nhà vệ sinh trong góc, vì thế để cho Kim Tuấn Khanh đem cái kia đưa tới, chính mình thì rửa sạch bồn cầu.
Nhận lấy bình nước vệ sinh kia, đem nước vệ sinh nhét vào trong máy tiện nói: "Tới phiên anh.
Kim Tuấn Khanh buông chân phải gần như tê dại xuống, cưỡi ngược lên máy tiện, sau đó lùi về phía sau, mặt vừa vặn hướng về phía âm hộ của Lưu Dịch Đình đang đứng lên, nước tiểu còn lưu lại vẫn đang nhỏ xuống.
Lưu Dịch Đình giúp Tuấn Khanh điều chỉnh tốt vị trí sau đó cưỡi lên mặt của nàng, hưởng thụ cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu của Tuấn Khanh liếm hít, một bên dùng ống tiêm từ trong máy tiện rút ra thuốc vệ sinh pha loãng, sau khi tiêm cho Tuấn Khanh ba ống thuốc vệ sinh, Lưu Dịch Đình cao trào, trong âm đạo của nàng bắn ra một lượng lớn âm tinh, bị Kim Tuấn Khanh nằm ở phía dưới uống hết một giọt không lọt.
Nghỉ ngơi trong chốc lát, Lưu Dịch Đình nhìn ống tiêm trong tay nói: "Đã làm bẩn, nhét vào nữa chỉ sợ sẽ nhiễm vi khuẩn, vứt đi lại có chút lãng phí, làm sao bây giờ.
Kim Tuấn Khanh nghe vậy, vội vàng nuốt chất nhầy trong miệng, cầu xin: "Chủ nhân, không cần nữa, trở về mua một cái khác đi.
Lưu Dịch Đình dịu dàng nói: "Như vậy đi, một khối nhét vào trong mông cậu, dù sao linh hồn vệ sinh bên trong cũng có tác dụng khử trùng", đồng thời không thể phân biệt đem ống tiêm chen vào trong lỗ đít Kim Tuấn Khanh, hai cánh mông của Kim Tuấn Khanh cùng với tiếng rên rỉ của cô gắt gao kẹp cùng một chỗ, nhưng nước tiểu trong bàng quang rốt cuộc chịu không nổi đè ép trong ngoài, rốt cục phun ra, vừa vặn phun vào trên cánh tay Lưu Dịch Đình chưa kịp tránh né, sau đó văng khắp nơi, bắn tung tóe một thân Kim Tuấn Khanh nằm ở phía dưới.
Con điếm thúi! "Lưu Dịch Đình mắng một câu, bỗng nhiên nhớ tới đúng là bỏ sót thứ gì đó.
Đồ chó, cái nút đâu?
Kim Tuấn Khanh lúc này mới nhớ tới lúc trước trong miệng còn ngậm một cái nút thắt, thoáng cái khóc, nước mắt giống như suối trào.
Xong rồi xong rồi, nhất định là em nuốt cái nút xuống, ô ô ô...... "Lưu Dịch Đình vừa nghe, cũng sốt ruột, cũng không để ý tới chuyện vừa rồi tiểu lên cánh tay, vội vàng nâng Kim Tuấn Đình dậy," Sao lại không cẩn thận như vậy, làm sao bây giờ, sẽ không xảy ra án mạng đâu. "Lưu Dịch Đình dùng tay áo bị nước tiểu ướt lau bọt trắng bên cạnh Kim Tuấn Khanh, nói tiếp:" Hai chúng ta xin nghỉ đi bệnh viện đi, vấn đề này rất nghiêm trọng.
Tuấn Khanh gật gật đầu, đứng lên, lau váy của mình xuống, lại sờ đến trên mông nổi lên, vì tránh cho bị người phát hiện lại lấy tay nhét vào trong.
Hai người xin nghỉ sau đó đến bệnh viện, treo số xong sau đó đến phòng rửa dạ dày lại phát hiện nơi đó người xếp hàng tất nhiên không dưới mười người, thật sâu cảm thấy phương tiện chữa bệnh trong nước thiếu hụt, nhưng cũng không có biện pháp.
Hai người đang lo lắng chờ đợi, lại nghe được có người đang gọi các nàng, nguyên lai là bản hệ gia quyền đệ nhị Hồ Nham.
Các cậu cũng tới khám bệnh a. "" Ừ, Tiểu Kim Tử lúc ăn cơm nuốt một miếng nhựa.
Ai u, vậy cũng không thể khinh thường a, tôi giúp cậu tìm người quen chen vào một đội đi. "Hồ Nham nói xong xoay người đi vào một hành lang khác, chỉ chốc lát sau mang đến một nữ bác sĩ xinh đẹp, giới thiệu:" Hai người này là bạn học của tôi, Lưu Dịch Đình, Kim Tuấn Khanh. Tiểu Lưu, vị này là bác sĩ Tiết, các cậu đi theo cô ấy đi.
"Đi theo ta đi." Tiết bác sĩ chào hỏi, Lưu Dịch Đình cùng Kim Tuấn Khanh đi theo, nghĩ thầm lần này xem như thoát khỏi một nửa nguy hiểm.
Kim Tuấn Khanh bỗng nhiên nhớ tới còn chưa nói lời cảm ơn với Hồ Nham, quay đầu nhìn lại, cũng đã không thấy bóng dáng Hồ Nham.
Bác sĩ Tiết dẫn hai người xuống tầng hầm ba, một bên cùng hai người trò chuyện, "Nơi này là nơi nghiên cứu sinh của chúng ta thực tập, thế nhưng phương tiện cùng kỹ thuật đều không kém phía trên."
Trong lúc nói chuyện đã đi tới một căn phòng, bên trong có một cái giường, bác sĩ Tiết để cho Tiểu Kim nằm lên, dùng giá hai bên cố định đầu cùng cổ của nàng, "Thân thể nằm thẳng, thả lỏng" bác sĩ Tiết vỗ vỗ bụng Tiểu Kim, thế nhưng quen thuộc không biết nằm thẳng đối với Kim Tuấn Khanh mà nói là không dễ dàng cỡ nào, cái kia nổi lên chống ở trên giường, tiến thêm một bước chống đỡ dạ dày tràn ngập chất lỏng, nếu như bác sĩ Tiết biết chất lỏng bên trong là cái gì mà nói có thể chấn động hay không?
Bác sĩ Tiết thuần thục hạ thấp đầu Tiểu Kim, đẩy miệng cô ra, tiến hành rửa ruột, vừa nói chuyện phiếm với Tiểu Lưu: "Nữ sinh bây giờ xinh đẹp hơn trước nhiều, nhưng cũng phải chú ý vệ sinh bản thân.
Ban đầu Tiểu Lưu nghe không hiểu lời bác sĩ Tiết, Tiểu Kim lại nghe hiểu, khó chịu đến co rút cổ họng lại, nhưng lại bị ống dẫn mở ra, trong ánh mắt khó chịu tuôn ra một lượng lớn nước mắt.
Sau khi tắm rửa xong, Tiểu Kim được cởi khỏi trói buộc trên giường, lấy tay ấn làn váy phía sau mông vừa xê dịch thân thể, vừa lau đi vết nước đọng lưu lại, tin tưởng sau khi lau sạch sẽ mặt mũi đỏ bừng vừa vặn nhìn thấy bác sĩ Tiết dùng nhíp lấy ra cái nút kia.
Bác sĩ Tiết nhất định biết đó là cái gì. "Kim Tuấn Khanh nghĩ thầm, mặt càng đỏ hơn.
Bác sĩ Tiết nói: "Cuối cùng cũng đi ra, hiện tại căn tin nấu cơm cũng thật làm cho người ta lo lắng." Hai người phụ họa, sau khi thiên ân vạn tạ với bác sĩ Tiết, hai người chạy trối chết rời khỏi phòng phẫu thuật.
Lại nghe được Tiết bác sĩ lại đang gọi bọn họ: "Ai nha, không cần gấp gáp như vậy, còn phải kê cho các ngươi chút thuốc tiêu viêm.
Bác sĩ Tiết viết phương thuốc trên bàn, Kim Tuấn Khanh lại không thể nhẫn nại nữa, cô lấy tay bịt chặt lỗ đít của mình, gần như nhét cả váy vào, chất lỏng bên trong vẫn không thể ngăn cản, từng luồng chảy ra, Kim Tuấn Khanh nghĩ thầm xong đời rồi, khi bác sĩ Tiết đưa phương thuốc cho cô tay trái của cô đều run rẩy.
A Tiểu Kim thuận tay trái, nghe nói thuận tay trái thông minh hơn người bình thường. "Bác sĩ Tiết nói.
Kim Tuấn Khanh lại không có tâm tư nghe, một lòng chỉ chống lại những sỉ nhục chảy ra kia, nhưng bác sĩ Tiết lại vội vàng đi ra khỏi phòng làm việc, một bên nói với hai cô gái: "Tôi còn có chuyện khác, các cô đi lấy thuốc xong là có thể đi, tôi và Hồ Nham là bạn tốt, sau này thường tới tìm tôi a. Ai nha, nhìn cái miệng ngu ngốc của tôi, nói bừa cái gì vậy. Bệnh viện sao có thể thường xuyên tới đây chứ, ha ha." Nói xong biến mất ở cuối hành lang, vừa quẹo lại biến mất không thấy tăm hơi.
Kim Tuấn Khanh rốt cuộc không thể khống chế chính mình, xụi lơ quỳ rạp trên mặt đất, chất lỏng trong ruột ào ào phun ra, chảy đầy đất.
Tuy rằng lúc sáng sớm Kim Tuấn Khanh có ruột non, nhưng dù sao qua một buổi sáng, chất lỏng chảy ra đã có một chút màu vàng.
Kim Tuấn Khanh đáng thương nhìn Lưu Dịch Đình, hy vọng cô có thể đưa ra một biện pháp tốt, bởi vì biến thành như vậy cô cũng có một nửa trách nhiệm, "Ngốc muốn chết, điểm ấy cũng nhịn không được, làm đầy đất, lần này được rồi, tự mình liếm sạch sẽ.
Lưu Dịch Đình tuy rằng ngoài miệng không buông tha người, nhưng đúng là vẫn phải nghĩ biện pháp, chờ một lát bác sĩ Tiết trở về vậy thì không dễ làm.
Bất quá tiểu nha đầu quỷ ý vẫn là thật nhiều, một bên kéo Tiểu Kim xụi lơ, một bên từ trong hành lang tìm được một cây lau nhà nhỏ dùng để vệ sinh.
Đem chất lỏng trên mặt đất chỉnh tề lại, sau đó cầm cây lau nhà chỉnh tề kéo tới góc tường hành lang, cầm cây lau nhà che đi uế vật kia, nhưng trên mặt đất còn có không ít vết nước, không nhanh chóng xử lý vẫn sẽ bị phát hiện, tiểu nha đầu thông minh nghĩ tới tất, vì thế bảo Tiểu Kim cởi vớ ra, hơn nữa quần lót của mình lau sạch vết nước trên sàn phòng phẫu thuật, lúc này mới vội vàng mang theo Tiểu Kim vẫn ướt sũng từ cầu thang phòng cháy chữa cháy leo lên, nghĩ thầm: "Đi thang máy bị người ta nhìn thấy sẽ không tốt.
Ngay khi hai người sắp đi hết đoạn cầu thang dài đằng đẵng này, trong một mảnh ánh sáng phía trên đột nhiên có một bóng người đi tới, Tiểu Lưu và Tiểu Kim sợ tới mức gần như không khống chế được.
Di, sao các ngươi lại từ nơi này đi lên. "Thật sự là sợ cái gì tới cái đó, tuy rằng không phải bác sĩ Tiết, nhưng cũng không kém nhiều lắm - - Hồ Nham!
Lưu Dịch Đình ấp úng nói: "Tiết đại phu để Tiểu Kim vận động nhiều, có lợi cho khôi phục.
À. "Hồ Nham đáp một tiếng đi xuống tầng hầm, bỗng nhiên quay đầu nói với hai mỹ nữ:" Buổi tối rảnh rỗi cùng nhau ăn đồ ăn ngon không?
Tiểu Kim nghĩ lần này Hồ Nham cũng coi như giúp mình một việc, cũng không tiện cự tuyệt, nhỏ giọng nói: "À, hôm nay nhờ có anh.
Còn chưa tính là đồng ý sao? Vậy quyết định như vậy đi. "Tiểu Kim đỏ mặt cúi đầu không lên tiếng, xem như ngầm thừa nhận.
Bên ngoài cầu thang thổi tới một trận gió nhẹ, phất qua làn váy ướt đẫm của Tiểu Kim, hạ thân hơi lạnh, may mắn là Hồ Nham đã đi xuống cầu thang, cô kéo tay Tiểu Lưu xuống nói: "Chúng ta đi nhanh đi.
Hình như có chút ý tứ nha? "Tiểu Lưu nói thầm.
Các nàng không dám ngồi xe buýt, Tiểu Lưu bắt cái xe taxi, Tiểu Kim tiến vào ghế sau nhanh như chớp chạy về ký túc xá khu.
Bởi vì Hồ Nham giúp đỡ, lúc các cô trở lại ký túc xá cách các bạn học tan học còn có 15 phút, hai cô đều tự cầm quần áo sạch sẽ vội vàng đi nhà tắm rửa sạch sẽ, ống tiêm nhỏ tà ác kia cũng bị lấy ra, hai trái tim nhỏ treo lơ lửng lúc này mới xem như rơi xuống.
Bởi vì xin nghỉ, hai người ở thời gian nghỉ trưa ở trong tiệm mì lạnh trong sân trường ăn chút lương thực, đợi đến buổi chiều thời gian lên lớp lại về tới ký túc xá.
Ánh mặt trời buổi chiều từ cửa sổ chiếu vào, ở một góc khuất trong phòng, trên một chiếc giường trên dưới, hai con sâu thịt kịch liệt thở dốc, hai cô ôm nhau theo kiểu 69, ngón giữa tay phải của Lưu Dịch Đình cắm vào hậu môn của Kim Tuấn Khanh gãi gãi, hàm răng nhẹ nhàng cắn xé Tiểu Kim từ trong bao bì chui ra.
Tay trái đem một chuỗi lạp châu từng viên từng viên nhét vào trong âm đạo của Tiểu Kim, Tiểu Kim thì hai tay phân biệt xoa bóp đầu vú của Tiểu Lưu, đem miệng ấn ở trên âm hộ của Tiểu Lưu không ngừng hút.
Thanh âm dâm mỹ quanh quẩn trong ký túc xá trống trải.
Buổi tối Hồ Nham hẹn em có đi không? "Tiểu Lưu đổi lấy tay xoa xoa âm vật của Tiểu Kim.
Tiểu Kim thở hổn hển nói: "Đi đi, đã đáp ứng người ta rồi.
Hồ Nham còn là một học sinh ưu tú, Tiểu Dạng không phải là khinh hữu kiến sắc chứ. "Tiểu Lưu kéo âm vật của Tiểu Kim thật dài, sau đó buông tay, Tiểu Nhục Đậu lại bật trở về.
Nào có, Tiểu Khanh Khanh yêu chỉ có tỷ tỷ. "Nói xong, Tiểu Kim cầm lấy điện cực đã tích trữ tốt, một đầu cắm vào hậu môn Tiểu Lưu, một đầu cắm vào âm đạo Tiểu Lưu, chỉ thấy một cột nước trong suốt phun ra âm hộ Tiểu Lưu, nương theo âm hộ Tiểu Lưu cắn môi Tiểu Kim phát ra âm thanh buồn bực, các nàng cùng nhau đạt tới cao trào.
Bởi vì làm mất nút thắt, Tiểu Lưu để cho Tiểu Kim dùng niệu đạo kéo châu thay thế, kéo châu thật dài vẫn vươn đến bên trong bàng quang uốn cong ở bên trong, lúc đi đường ở bên trong run rẩy, không ngừng xôn xao vách bàng quang, Tiểu Kim cơ hồ đi hai bước phải gắng gượng xuống thở một hơi.
Trong âm đạo và hậu môn của Tiểu Kim thì nhét vào bình thuốc tiêu viêm buổi sáng vừa mới kê.
Tiểu Lưu thì cắm một cây gậy mát xa rung động vào âm đạo và Tiểu Kim đi dạo trong sân trường, chờ đợi buổi tối buông xuống.
Nhưng ở trong sân trường đụng phải Trần Đào trốn học.