kiều thê ngâm khẽ
Chương 24
Tôi xoay người đi vào nhà vệ sinh, ánh mắt lướt qua nhìn thấy trên thanh phơi quần áo treo hai bộ đồ lót đã giặt, đều là loại rất gợi cảm, một bộ là áo ngực ren màu đen, quần lót ren nhỏ, một bộ khác cũng là áo lót ren màu đen, kiểu dáng giống hệt nhau, áo ngực trông giống hệt nửa cốc, mà ren nhỏ chữ T kia nhìn không lớn hơn nhiều so với lòng bàn tay của tôi, rất khó tưởng tượng làm thế nào để bọc được hông ngọc bích.
Vốn là lúc tôi đi ra thì cổ họng khô, nhìn thấy những thứ này lại liên tưởng đến Ân Vũ Nhiên trong phòng ngủ, không nhịn được hít thở.
Quay đầu nhìn về phía bên kia, trên móc treo trên tường có một trắng một hồng hai cái khăn tắm, tôi đưa tay về phía màu trắng, cuối cùng lại chọn khăn tắm màu hồng.
Khăn tắm mang theo hương thơm, không cần đến đầu mũi cũng có thể ngửi thấy mùi thuộc về Ân Vũ Nhiên, loại hương thơm bột này tự nó là một loại thuốc kích thích tình dục, huống chi trước mắt loại tình huống này.
Cũng chính là ta, đổi thành một người đàn ông khác sợ là đã sớm ra tay với Ân Vũ Nhiên rồi.
Tôi hít một hơi thật sâu, dùng nước làm ướt khăn tắm, sau đó trở lại phòng ngủ, chỉ cách đó vài bước, trong lòng tôi lại rung động vô số lần, thậm chí còn sợ Ân Vũ Nhiên cởi áo ngực, đang đứng chờ tôi.
Cũng may, Ân Vũ Nhiên nằm trong chăn lạnh, áo ngực để ở đầu giường, trên giường còn có thêm một chiếc váy ngủ lụa thật, xem ra cô lau thân thể sẽ mặc vào, nói cách khác, Ân Vũ Nhiên dưới chăn lạnh là trạng thái hoàn toàn trần truồng.
Là một người đàn ông, tôi theo bản năng liên tưởng đến việc Lương bị mở ra, một thân thể phụ nữ cong mê hoặc xuất hiện trước mắt.
Ngoại trừ Uyển Thanh, tôi thực sự chưa bao giờ thấy một người phụ nữ nào khác khỏa thân trong thực tế.
Ân Vũ Nhiên nhìn tôi bước vào, đôi mắt đẹp liếc lại, dưới chăn lạnh vươn ra một cánh tay rễ sen trắng như tuyết, lấy khăn từ tay tôi, lông mày buồn bã nói: "Bạn thật ngu ngốc, núm vú của người ta vốn đã bị tên khốn đó hút cứng rồi, dùng khăn lạnh lau không cứng hơn sao? Sẽ không dùng nước ấm sao?"
Tôi không nói nên lời, thực sự là tôi bất cẩn, đang muốn đi đổi, Ân Vũ Nhiên liếc mắt nhìn tôi nói: "Được rồi, cứ dùng nó đi, cứng thì cứng đi! Bạn xoay người hay là nhắm mắt lại?"
Đối mặt cái này yêu nghiệt ta bất đắc dĩ, chậm rãi xoay người, thanh quản bản năng vặn vẹo một chút.
Sau đó nghe được Ân Vũ Nhiên ngồi dậy, "Cũng may nàng không có để ta đi giúp nàng lau, xem ra nàng khiêu khích ta cũng là có giới hạn".
"Được rồi, bạn quay lại đi".
Một lát sau, Ân Vũ Nhiên nói.
Tôi quay lại thì thấy cô ấy đưa khăn cho tôi, cùng nhau đưa đến còn có hai chiếc khăn mặt, trông ướt át, thấy tôi ngẩn người, mặt Ân Vũ Nhiên đỏ bừng, nói khẽ: "Lau lồn đã dùng rồi, giúp tôi vứt đi".
Tôi nhìn Vũ Nhiên, Vũ Nhiên cũng nhìn tôi, sửng sốt hồi lâu tôi mới tiếp nhận, ngực nhấp nhô như sóng, quay đầu lại rồi đi ra ngoài, nghe thấy Vũ Nhiên nói sau lưng: "Đóng cửa lại không cần vào nữa, vào phòng khách ngủ không được đi".
Tôi đóng cửa lại, sự kiên nhẫn đối với Ân Vũ Nhiên gần như đã đến giới hạn, đáy quần đã tức giận, thở dài ra một hơi để buộc mình bình tĩnh, "Quên đi, tùy cô ấy làm gì, tôi chỉ làm tốt bản thân mình là được rồi".
Tôi chỉ đơn giản là cởi áo khoác, nằm xuống phòng khách, luôn khó ngủ, mãi đến rất lâu sau mới mê man ngủ thiếp đi.
Không biết qua bao lâu, bỗng nhiên nghe được cái gì đó, tôi mở mắt ra, giọng nói của người đàn ông từ phòng của Ân Vũ Nhiên truyền đến, tôi lập tức đứng dậy mở cửa phòng ngủ của Ân Vũ Nhiên liền muốn xông vào, đến cửa phòng ngủ của Ân Vũ Nhiên, người đàn ông bên trong là Tào Dã, tôi nghe được nên không đẩy cửa.
Là vị hôn phu của Ân Vũ Nhiên, hắn có quyền lợi xuất hiện ở phòng ngủ của Ân Vũ Nhiên, ngược lại là đêm khuya xuất hiện ở đây không thích hợp, bất quá giống như Tào Dã loại dâm vợ mê này hẳn là sẽ không để ý, có lẽ còn sẽ hưng phấn.
"Tào Dã, ta không muốn nhìn thấy ngươi, ngươi đi cho ta".
Giọng nói của Ân Vũ Nhiên.
"Đừng tức giận, tôi chưa bao giờ ép buộc bạn, nhưng đêm không sáng khác với những người khác". Tào Dã nói.
"Không phải chỉ là một thế hệ thứ hai giàu có sao? Tôi không sợ anh ta". Ân Vũ Nhiên khinh thường.
"Đêm kinh doanh nội trợ thông ăn, quan hệ tốt với anh ta sẽ không bị tổn thất".
Giọng điệu khuyên bảo của Tào Dã rất ôn nhu, nhưng tôi nghe xong vô cùng ghê tởm.
"Vậy anh bán đứng vị hôn thê của mình? Tào Dã, anh biết điểm mấu chốt của tôi mà".
Ân Vũ Nhiên vẫn rất tức giận.
Sau đó, trong phòng truyền đến một trận xô đẩy kéo thanh âm, ta do dự một chút, đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Tào Dã cố gắng ôm lấy Ân Vũ Nhiên đòi hôn, Ân Vũ Nhiên đang phản kháng.
Hai người sửng sốt một chút, đều nhìn về phía tôi, Tào Dã đột nhiên mỉm cười, nói: "Tổng giám đốc Trần, vẫn chưa đi? Bình thường tôi nên nói lời cảm ơn với bạn, nhưng bạn cứu Vũ Nhiên như vậy, sẽ làm cho mọi thứ rắc rối hơn, bạn nên hiểu đêm không sáng".
Ta biết, Dạ Bất Thần có thể sẽ trả thù ta, bất quá làm lại một lần nữa, ta vẫn sẽ một cước đạp lên hắn.
Đối mặt Tào Dã ta không có cách nào như vậy, thể chất của hắn cùng ta khó phân lên xuống, đánh lên ai sẽ thắng khó nói, bất quá đây không phải mấu chốt, hắn là Ân Vũ Nhiên vị hôn phu, ta chỉ có thể ngơ ngác đứng ở cửa.
Tào Dã lại nói: "Bất quá ta đã thay ngươi hướng Dạ Thiếu cầu xin tình thương, về phần hắn có thể tha thứ cho ngươi hay không, thì không biết".
Tôi không nói gì, điều này không đáng để tôi cảm ơn.
Ân Vũ Nhiên nói: "Vân Kiệt, ngươi đi ra ngoài trước đi, ta không sao".
Tôi không nói nên lời, mở cửa giúp họ mang theo, đứng ở cửa ngây người, vẫn không nhịn được lo lắng cho Ân Vũ Nhiên, không tiện xông vào nữa, tôi không hiểu sao lại chuyển ra ban công, rèm cửa không được kéo chặt, có một khe hở rộng nửa thước, tôi nhìn qua khe hở vào phòng ngủ.
Ân Vũ Nhiên đã bị Tào Dã nhào xuống giường, trên người cô mặc váy ngủ lụa thật dây treo, rất trong suốt giống như không mặc quần áo, tay Tào Dã xoa một bên ngực của Vũ Nhiên, miệng vẫn đang đuổi theo hôn môi đỏ của Vũ Nhiên.
"Tào Dã, hôm nay tôi không có tâm trạng để đi cùng bạn".
Ân Vũ Nhiên lắc mặt qua lại, tránh được nụ hôn của Tào Dã.
Tào Dã không nói lời nào, vẫn đuổi theo hôn, cho đến khi Ân Vũ Nhiên "ồ" một tiếng, môi đỏ bị chết chết hôn, cô ta cố gắng dời đi không thành công, sau đó tôi nhìn thấy lưỡi của Tào Dã chui vào trong môi đỏ của Vũ Nhiên.
Ân Vũ Nhiên một đôi tay ngọc đẩy vào ngực Tào Dã, nhưng thân thể cường tráng của Tào Dã lại là cô có thể đẩy ra, Tào Dã đem hai tay của cô đè chết lên giường, mạnh mẽ hôn cô, trong cổ họng của Ân Vũ Nhiên phát ra tiếng "Hừm", má vẫn cố gắng vặn ra, nhưng nụ hôn của Tào Dã vô cùng bá đạo, cố chết ôm lấy môi đỏ của cô, miệng của Ân Vũ Nhiên nhỏ gấp đôi so với Tào Dã, hai cánh môi đỏ tinh tế xinh đẹp hoàn toàn biến mất trong môi của Tào Dã, tôi thấy hai má của hai người dần dần lõm xuống, sau đó đôi má hương của Ân Vũ Nhiên thỉnh thoảng phồng lên, rõ ràng lưỡi của hai người đã vướng víu trong miệng cô.
Hai người hôn miệng thanh âm xuyên qua cửa sổ truyền vào trong tai ta, làm cho ta trong lòng cảm thấy một trận không thoải mái, ta thậm chí muốn lần nữa xông vào gian phòng, bất quá không có đi thử nghiệm, làm như vậy cuối cùng đi ra hẳn là còn có thể là ta.
Bọn họ đại khái hôn hơn ba phút, sau khi môi chia đôi, Ân Vũ Nhiên đã bị hôn thở hổn hển, đôi môi đỏ sáng bóng bôi đầy nước bọt của Tào Dã.
Sau đó Tào Dã bắt đầu cởi quần, Ân Vũ Nhiên hai tay chống giường chống phần trên cơ thể, vẫn như cũ tức giận, nói: "Tào Dã, hôm nay tôi không làm cùng bạn".
Tào Dã không nói lời nào, trực tiếp đem quần cởi ra ném ở dưới giường, sau đó quần lót kéo xuống một cái, nhô ra một cái theo tôi xem ra vô cùng xấu xí dương vật.
Chiều dài khoảng mười tám cm, độ thô trông giống như cổ tay của Ân Vũ Nhiên, các mạch máu trên đó mở rộng và các tĩnh mạch nổi lên, hung dữ như một con trăn.
"Bạn nói tôi không làm".
Ân Vũ Nhiên sau khi nhìn thấy Tào Dã Gà Ba, giọng nói mềm mại mấy phần, nhưng vẫn muốn duy trì tức giận.
Sau đó Tào Dã nhào vào cô, hai tay từ dưới đùi cô xuyên qua, dùng sức nâng lên một áp lực, liền làm cho hai chân của Ân Vũ Nhiên thành tư thế thích hợp để kết hợp, giơ dương vật lên đỉnh hông ngọc của cô.
Ta từ bên cạnh nhìn không rõ âm hộ của Ân Vũ Nhiên, cũng không muốn nhìn thấy nàng bị chèn vào, hai mắt nhắm lại toàn thân căng thẳng lên.
Đừng nói là tôi không làm.
Giọng nói của Ân Vũ Nhiên lại khiến tôi mở mắt, nhìn thấy đôi tay nhỏ bé của cô ấy đẩy bụng dưới của Tào Dã, có vẻ bất lực như vậy, hai chân của cô ấy không thể di chuyển trong vòng tay của Tào Dã, bị ép thành hình chữ M, hông ngọc mở ra, thân thể của Tào Dã không ngừng ép xuống, bụng hơi gần bụng dưới của Ân Vũ Nhiên, đột nhiên hai tay của Ân Vũ Nhiên vô lực buông ra, sau đó dương vật của Tào Dã từng chút một biến mất trong hông ngọc của cô.
Vâng ~ ~
Ân Vũ Nhiên phát ra một tiếng khó chịu giọng mũi, lông mày theo Tào Dã tiến vào một chút nhíu lại, môi đỏ cũng cắn lên.
Tào Dã cúi xuống, bụng thắt lưng đột nhiên dùng sức một cái.
Ôi!!
Ân Vũ Nhiên khuôn mặt xinh đẹp đột nhiên ngẩng lên, trong môi đỏ phát ra một tiếng khó chịu rên rỉ, là thống khổ hay là vui vẻ, có lẽ chỉ có nàng tự mình biết.
Thân thể Tào Dã lại nâng lên, dương vật từ trong lông nhiên ngọc hông một chút rút ra, sau đó lại một cái thắt lưng.
Ôi!!
Ân Vũ Nhiên lại một lần nữa rên rỉ, Tào Dã sảng khoái ngẩng đầu lên, cũng có một động tác cắn răng, xem ra âm đạo của Vũ Nhiên còn chưa hoàn toàn thông suốt, cũng kẹp chặt anh ta, nhưng chắc chắn vô cùng thoải mái, anh ta lại rút vòi nước ra một lần nữa dùng sức vào, như vậy lặp đi lặp lại, mỗi lần đều nhẹ nhàng hơn lần trước một chút, mười mấy lần sau, một tiếng động cơ thể đập vào màng tai tôi vang lên, ngay cả trái tim cũng nhảy theo một chút, sau đó là tiếng đập mạnh.
Vâng, xin chào.
Tiếng rên rỉ của Ân Vũ Nhiên cũng hoàn toàn theo nhịp điệu khô khan của Tào Dã, âm đạo của cô mất đi sức đề kháng, bị hoàn toàn khô khan, Tào Dã cúi xuống hôn cô, mông khỏe mạnh nhanh chóng nhấp nhô giữa hai chân cô, âm thanh va chạm liên tục không ngừng.
Hai chân tôi nặng đến mức không thể di chuyển một bước, cả người dường như hóa đá.
Ừm, không sao đâu.
Sau khi bị hôn, Ân Vũ Nhiên chỉ có thể dùng khoang mũi phát ra tiếng rên rỉ, nghe có vẻ đang vất vả chịu đựng, nhưng rõ ràng là có vẻ hấp hồn, dưới âm thanh va chạm, một đôi cánh tay trắng như tuyết của cô ôm lấy cổ sau của Tào Dã, một đôi chân đẹp cũng lặng lẽ quấn lấy lưng sau của Tào Dã.
Tào Dã hôn Vũ Nhiên, càng mạnh tay, bỗng nhiên một tiếng, hai người xương mu va chạm mạnh, làm cho hai chân của Ân Vũ Nhiên đột nhiên một cái.
Một tấm Tuyết Nhan cũng lập tức từ dưới môi Tào Dã ngẩng lên.
Nhẹ hơn chút đi!
Ân Vũ Nhiên một tiếng than thở, trở nên mê ly đôi mắt đẹp nhìn Tào Dã, giọng nói dịu dàng cầu xin tha thứ.
"Sợ cấp dưới của bạn nghe thấy?"
Tào Dã cười dâm, dùng sức hơn một cái va chạm.
"Ah, cảm thấy bạn ghét!"
Ân Vũ Nhiên hiển nhiên bị nói là chuyện trọng tâm, má trở nên càng đỏ hơn, nhưng Tào Dã lại tạt, thân dưới của cô truyền đến tiếng nước chảy.
"Ta sớm nói rồi, ngươi cũng thích chơi như vậy, cố tình không thừa nhận".
Tào Dã đứng thẳng người trên, đem Ân Vũ Nhiên hai chân khiêng lên vai, càng thêm sức, dưới sự va chạm của hai người, tôi thấy nơi kết hợp của hai người bắn tung tóe nước dâm.
Tôi không nói vậy đâu, cảm ơn bạn nhẹ nhàng nhé!
Ân Vũ Nhiên bị y rất vất vả, giọng nói gần như run lên.
Tào Dã đột nhiên nằm bên tai Ân Vũ Nhiên nói một câu gì đó, Ân Vũ Nhiên nhìn một cái về phía cửa sổ, cơ thể run rẩy, vội vàng nói: "Không... tôi không muốn".
Nhưng là, Tào Dã cưỡng ép kéo Ân Vũ Nhiên lên, hai người đứng trên giường, sau đó để cho Ân Vũ Nhiên đối mặt với cửa sổ, trong sự kháng cự của Ân Vũ Nhiên, kéo cánh tay cô về phía sau, đập mạnh một tiếng, làm cho Vũ Nhiên ngẩng đầu lên, than thở một tiếng: "Ah... hoang dã!"