kiều thê ngâm khẽ
Chương 23
Đang lúc tôi sắp đi ngủ, trong tay vang lên một tiếng, là một tin nhắn, tôi tưởng là tin nhắn rác rưởi, không lập tức đi xem, sau đó vẫn mở ra nhìn lướt qua.
Biển Thiên Nga, 208.
Là Ân Vũ Nhiên gửi tới, chỉ có mấy chữ này, ý tứ không rõ ràng, ta nhất thời không rõ nàng vì sao gửi cho ta cái này.
Biển Thiên Nga là tên khách sạn, con số tất nhiên là số phòng, tôi sửng sốt một lát, đột nhiên cảm thấy không thích hợp, Vũ Nhiên sẽ không vô duyên vô cớ gửi cho tôi địa chỉ.
Tôi từ trên giường nhảy dựng lên, vội vã mặc quần áo vào, lúc chạy ra khỏi nhà nghe được Uyển Thanh ở trong phòng ngủ gọi tôi, tôi vừa xuống lầu vừa gọi điện thoại cho Uyển Thanh, nói cho vợ tôi biết tôi có việc muốn ra ngoài một chút.
Sau đó, tôi lại gọi điện thoại cho Ân Vũ Nhiên, không có người nghe.
Tôi xuống dưới lầu khởi động xe, đạp chân ga lao ra khỏi tiểu khu.
Đã gần mười hai giờ, trên đường cái xe cộ không nhiều lắm, tôi mặc kệ một đường đèn đỏ, thẳng đến biển Thiên Nga, tôi nhận định Vũ Nhiên khẳng định gặp phải chuyện gì.
Đi tới khách sạn, tôi trực tiếp xông vào, nhân viên phục vụ ngăn tôi lại, tôi không để ý tới, mạnh mẽ xông lên lầu hai.
Ta đứng ở 208 cửa trước, hô một tiếng Vũ Nhiên không người đáp ứng, nhân viên phục vụ đã gọi bảo an đi lên, ta không có thời gian đi do dự, một cước đá văng cửa.
Phòng bao xa hoa rất sâu, trên mặt đất rải rác hai đôi giày cao gót, tôi đi qua góc trước, nhìn thấy một màn ghê người.
Không cần......
Trên giường lớn, quần áo Vũ Nhiên đã bị kéo đến thất linh bát lạc, quần lót treo trên một bắp chân, hai chân bị Dạ Bất Thần giơ lên thật cao, áo ngực trước ngực bị đẩy lên, lộ ra một đôi ngực đẹp bán cầu, đầu vú hiển nhiên đã bị mút qua, ướt sũng vểnh lên.
Xem ra hai người đều uống rượu, Ân Vũ Nhiên phản kháng rất vô lực, động tác Dạ Bất Thần cũng không lưu loát, nắm dương vật nhét vào hông ngọc của Vũ Nhiên, Vũ Nhiên lấy tay ôm âm hộ, cố gắng giãy dụa.
Ta một trận khí huyết dâng lên, không kịp nghĩ nhiều, đi lên một cước đem Dạ Bất Thần đạp ngã xuống đất, hắn xem ra uống không ít, nhất thời đứng không dậy nổi, cho dù hắn không uống say cũng không phải đối thủ của ta.
Vân Kiệt...... Oa!
Ân Vũ Nhiên nhìn thấy tôi, lập tức nhào vào trong lòng tôi, lớn tiếng khóc.
Nhân viên phục vụ mang theo bảo vệ vọt tới, thấy một màn như vậy cũng không biết làm thế nào cho phải, tôi dùng thân thể che ngực Vũ Nhiên, bất động thanh sắc giúp cô ấy kéo áo ngực xuống, sau đó quay đầu hướng nhân viên phục vụ cùng bảo vệ hô: "Ra ngoài.
Bọn họ ngẩn ngơ, rụt rè đi ra ngoài.
Trần Vân Kiệt, đây là Tào Dã sắp xếp, liên quan quái gì đến cậu?
Dạ Bất Thần thấy rõ ta, mang theo phẫn nộ muốn đứng lên.
Tôi càng tức giận, lại cho hắn một cước.
Sau đó một công chúa ôm, ôm lấy Vũ Nhiên rời đi, Vũ Nhiên ôm chặt cổ ta, thân thể vẫn run rẩy như cũ, ta đau lòng một trận, an ủi nàng một tiếng: "Không có việc gì.
Ôm Ân Vũ Nhiên lên xe, tôi giúp cô ấy thắt dây an toàn, áo sơ mi trước ngực cô ấy vẫn mở rộng như trước, lộ ra áo ngực in hoa màu đỏ, giờ phút này tôi không có tâm tư thưởng thức, giúp cô ấy che quần áo một chút, Ân Vũ Nhiên mới bắt đầu thắt nút áo.
Mà nàng trên chân quần lót vừa rồi đã rơi ở phòng, ta không có đi nhặt.
Giờ phút này dưới váy là trạng thái chân không, váy bó mông cũng bị xé rách hỗn độn không chịu nổi, mơ hồ muốn lộ ra cảnh xuân chân tâm.
Vừa rồi ta không có nhìn kỹ, giờ phút này lại càng không đi xem, bất động thanh sắc giúp nàng kéo váy.
Ân Vũ Nhiên ngước mắt nhìn ta một cái, hai má nàng ửng hồng, trên người tản ra mùi rượu, màu môi đỏ mọng cũng hỗn độn, hiển nhiên đã bị Dạ Bất Thần hôn qua.
Ân Vũ Nhiên trong đôi mắt đẹp nước mắt dịu dàng, lau nước mắt, nghẹn ngào không nói, ta cũng không đi hỏi.
Tất cả đều rõ ràng, cuối cùng cô ấy vẫn đồng ý với Tào Dã ra ngoài ăn cơm, sau đó bị hai tên cặn bã chuốc say, Vũ Nhiên sau khi vào phòng tỉnh táo lại, chỉ kịp phát ra mấy chữ kia cho tôi, sau đó... hẳn là sẽ không còn cơ hội nào khác, có lẽ mấy chữ kia cũng được gửi đi vào thời khắc cuối cùng, đã bị Dạ Bất Thần đánh ngã xâm phạm.
Đưa Ân Vũ Nhiên về nhà, nàng vô lực nằm trên giường, ta rót cho nàng chén nước, Ân Vũ Nhiên uống một ngụm lại nhổ xuống đất, nói: "Hắn cưỡng ép đút nước miếng cho ta, ghê tởm chết ta.
Ta nhớ tới đêm đó, ta cũng từng hôn nàng, lúc ấy Vũ Nhiên không có phản ứng chán ghét như vậy, xem ra nàng đối với ta có chút tình cảm đặc thù.
Ta lại đút nàng một ngụm nước, nàng mới vừa uống xong.
Tôi thấy Ân Vũ Nhiên nằm ngửa trên giường, vô lực cởi quần áo trên người, tôi cũng không tiện giúp cô ấy cởi, nhìn hai ngọn núi cao ngất của cô ấy, vừa rồi tôi chỉ nhìn lướt qua, chỉ cảm thấy ngực cô ấy rất tròn, đầu vú rất phấn, cũng không nhìn kỹ.
Không hề nghi ngờ, dáng người Vũ Nhiên tương đối tốt, bộ vị nên có thịt trong cốt cảm một chút cũng không thiếu, eo nhỏ tinh tế yêu nghiệt bình thường, đùi đẹp lại càng không thể gập ghềnh, một đôi chân ngọc tinh xảo gợi cảm, làm cho người ta nhịn không được muốn đi thưởng thức.
Ta thừa nhận, ta là có nam nhân nên có xúc động, bất quá sẽ không đi thực thi.
Xem ra Vũ Nhiên không còn sức đi tắm, tôi đành phải kéo chăn đắp cho cô ấy, Vũ Nhiên lại xốc chăn lên.
Trần Vân Kiệt, Tào Dã hắn hỗn đản.
Vũ Nhiên khóc.
Ta không nói gì, trong lòng cũng hận đến muốn cắn răng.
Nếu không, ngươi thao ta đi, ta thành toàn cho hắn.
Ta biết nàng đang nói lời tức giận, vẫn trầm mặc như cũ.
Trần Vân Kiệt, anh có phải đàn ông không? Không nghe tôi nói gì sao?
Ân Vũ Nhiên ngẩng đầu, nhìn ta lớn tiếng rít gào.
Tôi hít sâu một hơi, đêm đó tôi không nhịn được, cưỡng hôn Vũ Nhiên, tình huống hiện tại nếu tôi làm chút gì, có khác gì đám cặn bã kia đâu?
Vũ Nhiên, anh biết em không phải là phụ nữ tùy tiện, tất cả đều là của Tào Dã, thật ra...
Quên đi, khuyên người kỳ thật là một chuyện rất khó khăn, nhất là đối với vấn đề tình cảm.
Em biết anh muốn nói gì... Không phải em chưa từng nghĩ đến chuyện chia tay với anh ấy, nhưng...
Ân Vũ Nhiên đầu óc hiển nhiên rất loạn, tình cảm loại chuyện này là không có đạo lý, có lẽ chỉ có tổn thương thấu tâm sau đó mới có thể có thay đổi cái nhìn.
Dạ Bất Thần không phải là người dễ dàng dừng tay, sau này ngươi phải cẩn thận hơn.
Hôm nay tôi đắc tội Dạ Bất Thần, có thể chính mình cũng sẽ gặp phiền toái, bất quá tôi không thể nhìn Vũ Nhiên bị người khi dễ, không riêng gì hứa hẹn với Ân đổng, trong nội tâm đã sớm có một loại tình cảm đặc thù đối với Ân Vũ Nhiên, dù sao tôi chỉ hôn vợ, bạn gái cũ, còn có cô ấy.
Ba nữ nhân mà thôi.
Ân Vũ Nhiên nói: "Ta biết, loại người Dạ Bất Thần, không bắt được ta sẽ không bỏ qua. Hôm nay hắn cũng nói, nhất định phải chơi vui với ta. Nếu không phải ngươi tới, hắn nhất định sẽ giày vò ta cả đêm.
Tôi đột nhiên nắm tay, từ khi nhận được tin nhắn đến khi tôi chạy tới, ít nhất đã qua nửa giờ, cho dù Vũ Nhiên không bị cắm vào, tất nhiên cũng chịu thiệt không ít, trong lòng hơi không thoải mái, nắm tay theo bản năng siết chặt thành âm thanh.
Ân Vũ Nhiên hiển nhiên nghe được, Nhất Hoằng Thu Thủy nhìn ta, nói: "Ngươi khó chịu?
Nàng nín khóc mỉm cười, chuyển đề tài: "Còn nói đối với ta không có ý nghĩ, sớm yêu ta đúng không?"
Ta không nói gì cho đúng, quả thật...... có loại manh mối này.
Bất quá phần tình cảm này ta chỉ có thể chôn dấu đáy lòng.
Thấy ta không thừa nhận, Ân Vũ Nhiên nhìn chằm chằm vào mắt ta, cố ý kích thích ta: "Ngươi biết không, Dạ Bất Thần hôn ta thật lâu, còn chơi ta...... Song nhũ, đem đầu vú ta hút đến vểnh lên.
Thấy nắm tay tôi càng nắm càng chặt, ý cười của Vũ Nhiên càng nồng đậm, hiển nhiên rất thích bộ dáng khó chịu của tôi: "Trước khi cô tới, kỳ thật hắn đã dùng ngón tay...... cào qua lồn tôi, lồn tôi non nớt, hắn cào tôi đau muốn chết, nếu không cô giúp tôi nhìn xem, có làm hỏng lồn tôi hay không.
Nói xong Ân Vũ Nhiên muốn vén váy, ta vội vàng xoay người, nói: "Vũ Nhiên, ta nghĩ ta nên đi.
Không được đi, tâm trạng tôi không tốt, tối nay ở lại với tôi.
Ta......
Ta không có biện pháp đáp ứng, cũng không tiện cự tuyệt.
Yên tâm đi, anh thuận miệng thử em, vậy dễ dàng cho em nhìn anh như vậy, lại càng không để em thao anh không minh bạch. Nói một chút cũng được.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, thật sợ mình nhìn thấy sẽ làm ra hành vi không lý trí.
Em đừng quay lại, để anh cởi quần áo, sau đó em làm bên giường trò chuyện với anh.
Nghe được tiếng Ân Vũ Nhiên cởi quần áo, cổ họng tôi một phen, đột nhiên Uyển Thanh gọi điện thoại tới.
Tôi nhất thời cũng không biết nên giải thích như thế nào, cuối cùng nói cho Uyển Thanh công ty xảy ra chút chuyện, cần xử lý suốt đêm một chút, không về được.
Lúc tôi gọi điện thoại, Ân Vũ Nhiên vẫn không rên một tiếng, không phát ra bất kỳ động tĩnh gì, hiển nhiên cô ấy biết chừng mực, cũng không muốn phá hư gia đình tôi.
Cho đến khi tôi cúp điện thoại, cô ấy mới cười khúc khích, nói: "Vì tôi mà nói dối vợ, tôi thật sự có chút cảm động, xoay người lại đi!"
Ta xoay người, đã thấy Ân Vũ Nhiên ngồi ở trên giường, hạ thân bị lạnh che đậy, thân trên nhìn một cái không sót gì, vai thơm như đao gọt, xương quai xanh tinh xảo, eo nhỏ như rắn nước, còn có đỉnh ngực ngạo nhân được áo ngực gợi cảm bao bọc.
Da thịt Ân Vũ Nhiên tuyết nộn, sáng như thủy tinh, dáng người của nàng quả nhiên là yêu nghiệt, ngực cùng vòng eo tinh tế hình thành đường cong tương phản cực lớn, phảng phất chỉ có truyện tranh 3D mới có thể điêu khắc ra tỉ lệ.
Yết hầu ta nhúc nhích một trận, dáng người như vậy bất luận nam nhân nào thấy, cũng sẽ nhịn không được miên man bất định, ảo tưởng cầm eo nhỏ của nàng va chạm, thưởng thức hai ngực nàng lay động ra gió.
Ân Vũ Nhiên cố ý đưa tay ra phía sau, làm ra động tác muốn cởi áo ngực, tôi sợ tới mức nhắm hai mắt lại, sợ sau khi nhìn thấy sẽ không khống chế được nhào tới.
Ân Vũ Nhiên cười khúc khích, cởi áo ngực, nhưng hai tay ôm không cho rơi xuống, sau đó nói: "Ta không có sức đi tắm, đi giúp ta ướt khăn lông, ta lau nước miếng lưu lại trên đầu vú, khó chịu muốn chết.