kế phụ (meo quân)
Chương 2 - Quá Khứ
Lục Lễ Tri bị tát một cái cũng không giận, chỉ là lúc Đường Thư còn muốn cho hắn một bạt tai, bắt lấy cổ tay Đường Thư, đem toàn bộ cô đặt ở dưới thân.
Miệng dính đầy dâm thủy của Đường Thư muốn đến gần môi Đường Thư, lại bị Đường Thư nghiêng đầu tránh thoát, chỉ hôn đến khóe miệng của nàng.
Lục Lễ Tri liếm môi dưới, giống như ác ma nói nhỏ bên tai Đường Thư nói: "Ngươi không phải đã sớm đoán trước sao?"
Đúng vậy, Đường Thư bởi vì mẫu thân không vừa lòng, rất là trưởng thành sớm thông minh.
Làm sao cô có thể không rõ ràng về sự thay đổi trên cơ thể mình?
Xét cho cùng chẳng qua là nàng ngầm thừa nhận tất cả, chỉ cần hành động của Lục Lễ Tri không bị nàng bắt ngay tại chỗ như bây giờ là được.
Lại nói chuyện tỉ mỉ, nàng cũng đã quên từ lúc nào bắt đầu lưu ý dáng người dưới quần áo Lục Lễ Tri.
Anh bẩn. "Đường Thư quay đầu lại nhìn chằm chằm vào mắt Lục Lễ Tri, hỏi một đằng hỏi một nẻo.
Lục Lễ Tri nheo mắt lại, "Ngoại trừ anh, tôi chưa từng chạm vào bất cứ ai.
Hơn nửa ngày, Đường Thư như là suy nghĩ cẩn thận cái gì, tức cười ra tiếng: "Đường Nguyệt Hân đem ta bán bao nhiêu tiền?"
Lục Lễ Tri tự nhiên không bất ngờ, thành thật mở miệng: "Năm mươi triệu.
Vậy tôi còn rất đáng giá. "Đường Thư cười cong mắt:" Vì sao là tôi?
Mười năm trước, công viên Đông Hồ.
Đường Thư suy nghĩ trở lại mười năm trước.
Đường Nguyệt Hân vẫn không thay đổi, yêu đương não tham tiền không về nhà, thường xuyên ở bên ngoài chơi điên cuồng vài ngày quên trong nhà còn có một đứa nhỏ.
Cho nên Đường Thư tuổi còn nhỏ đã không thể không tự mình nấu cơm giặt quần áo, tan học còn có thể mang theo cái túi đi các công viên nhặt bình bán lấy tiền, để tránh Đường Nguyệt Hân quên để lại tiền, mình không có tiền ăn cơm đã bị chết đói.
Khi đó gia đình Lục Lễ Tri đột nhiên gặp biến cố, trước có sói sau có hổ làm cho thiếu niên vừa mới trưởng thành có chút không sống nổi nữa.
Lục Lễ Tri ngồi ở trên ghế dài công viên Đông Hồ, lúc suy tư nếu không dứt khoát nhảy sông, gặp Tiểu Đường Thư.
Lúc ấy cụ thể đã xảy ra chuyện gì, Đường Thư cũng không nhớ được, duy nhất nhớ được chính là Lục Lễ Tri nói với Tiểu Đường Thư: "Ca ca trở về đoạt lại tài sản, sẽ tới đón em cùng đi.
Lục Lễ Tri, anh thật biến thái. "Đường Thư mắng. Không làm ca ca đổi thành ba ba đúng không?
Lục Lễ Tri thu lại toàn bộ lời mắng chửi của Đường Thư: "Tôi chính là biến thái.
Đường Thư nhắm mắt lại truy vấn: "Khi nào thì trở nên?
Nửa năm trước. "Nửa năm trước Lục Lễ Tri trở về khá muộn, vừa vặn đụng phải Đường Thư quấn khăn tắm từ trong phòng tắm đi ra.
Khăn tắm có thể che khuất mông, lúc Đường Thư lên cầu thang, quần lót mặc bên trong còn như ẩn như hiện, Lục Lễ Tri thấy vậy tức giận xông thẳng xuống bụng.
Cũng bắt đầu từ khi đó, Lục Lễ Tri nảy sinh dục vọng với Đường Thư.
Biết rồi, lau sạch cho tôi, tôi muốn ngủ. "Đường Thư động động cổ tay bị bắt.
Được. "Lục Lễ Tri buông tay ra, từ trên người Đường Thư đi xuống.
Đến cuối giường chỗ nhặt lên kính mắt của mình đeo lên, sau đó ở bên cạnh cầm lấy sớm chuẩn bị tốt ướt khăn lông, cẩn thận lau chùi, bởi vì bị hắn liếm qua mà ướt đến rối tinh rối mù tiểu bức.
Tiểu bức phấn nộn bị khăn lông kích thích run nhè nhẹ, lại chảy ra chút dâm thủy.
Lục Lễ Tri thậm chí xấu xa làm bộ là lơ đãng đụng tới bộ dáng, dùng ngón tay mài âm vật một chút, khiến cho dâm thủy dính ngấy lại nhiều hơn một chút. Tiểu Bức một mực chảy nước, lau không sạch.
Đường Thư nhấc chân đạp nhẹ lên ngực Lục Lễ Tri, ra lệnh: "Vậy cậu liếm sạch sẽ.
Lục Lễ Tri nghe nói như thế, vội vã ném khăn mặt đi, há miệng ngậm lấy tiểu bức đang chảy nước.