hồng lâu bí sự: nhân tính giãy dụa
Chương 2 - Kiểm Tra Thân Thể
Vị phó chủ biên tòa soạn báo kia nói rất đúng, công ty Viễn Đông chọn lựa thật sự rất nghiêm khắc, chỉ là cửa thứ nhất, đã đem mấy ngàn cô gái tư sắc thượng giai xoát còn dư lại hơn một trăm người.
Ta nhìn một chút số người còn lại, trong lòng cũng không khỏi nổi lên một tia ưu sầu.
Cửa thứ nhất đã nghiêm khắc như vậy, ta có thể kiên trì đến cửa nào đây?
Lúc này, vẻ mặt Trần Lệ hưng phấn đi tới bên cạnh tôi, nhìn thấy bộ dáng hưng phấn của cô ấy, không cần hỏi, cô ấy khẳng định cũng đủ tư cách, nếu như cô ấy không đủ tư cách, tuyệt đối không phải loại biểu tình này, tôi biết rõ tính cách của cô ấy.
Cô chính là điển hình của người không ăn được nho nói nho chua.
Sớm thôi.
Cửa thứ hai phỏng vấn bắt đầu, vòng này lại xoát xuống rất nhiều người, Trần Lệ tại cửa này cũng bị xoát xuống, nàng tới thời điểm, vẻ mặt mất hứng, tức giận nói: "Đây đâu phải là tuyển dụng quan hệ xã hội a, quả thực chính là tuyển chọn mỹ nhân, theo ta thấy, chính là người có tiền thông qua loại thủ đoạn này săn diễm, bằng không đối diện mạo như vậy xoi mói làm gì?"
Tôi nhìn bộ dạng mất mát của cô ấy, không khỏi an ủi: "Trần Lệ, đừng nóng giận, công việc này không được, có thể đi tìm công việc tiếp theo mà.
Trần Lệ liếc tôi một cái, chua xót nói: "Cậu nói thật dễ dàng, người bị gạt cũng không phải cậu.
Tôi không nói gì, trong lòng có chút mất hứng, chị em nhiều năm như vậy, cô ấy cư nhiên nói tôi như vậy, bất quá, điều này cũng nằm trong dự liệu, dù sao đại học ở chung hơn ba năm, tôi làm sao có thể không biết tính cách của cô ấy chứ?
Loại người như cô chính là không thể thấy người khác tốt hơn cô.
Sau khi cuộc phỏng vấn kết thúc, chị Mạn đứng lên, thể hiện dáng người kinh người, chị ngẩng đầu nhìn sắc trời một chút, nói với cô gái còn lại: "Sắc trời không còn sớm, trước mắt đã phỏng vấn đến đây rồi, sau khi cơm nước xong, nghỉ ngơi hai tiếng, lại phỏng vấn.
Cơm tối ăn ngay tại khách sạn Hoành Lệ, tổng cộng có ba bàn, cô gái phỏng vấn chia làm hai bàn, mấy người chị Mạn một bàn riêng, đồ ăn của khách sạn Hoành Lệ vô cùng phong phú, hai mươi bốn món ăn sáng, mười hai món chính, sau khi ăn xong còn có hoa quả cung ứng.
Quả thực chính là hưởng thụ như đế vương.
Ta chưa từng có ăn qua xa hoa như vậy, đồ ăn ngon như vậy, từ biểu tình của nữ hài nàng mà xem, các nàng cũng giống như vậy, mỗi người đều rất vui vẻ, dù sao cách một vạn tiền lương lại gần một bước.
Hai giờ sau, cửa thứ ba phỏng vấn bắt đầu.
Chị Mạn bảo chúng tôi biểu diễn tài nghệ, ca hát, khiêu vũ, diễn thuyết, đọc diễn cảm, đều có thể, tuy nhiên, cửa ải này dường như chỉ là đi ngang qua sân khấu, không có một cô gái nào bị gạt xuống.
Cửa thứ tư phỏng vấn địa phương là tại một cái phòng, trước mặt ta có rất nhiều nữ hài, bất quá kỳ quái chính là, các nàng lúc đi ra, sắc mặt đều lộ đỏ ửng, bộ dáng biểu hiện có chút quái dị.
Đến phiên tôi, tôi vào phòng, trong phòng rất xa hoa, chị Mạn ngồi một mình trên giường, chị ấy thấy tôi đi vào, thản nhiên nói một câu: "Cởi quần áo ra.
Cởi đồ?
Tôi ngẩn ra, ngẩng đầu hỏi: "Vì sao?
Lúc này, ta rốt cục hiểu được, vì sao những cô gái kia lúc đi ra, vì sao lại biểu hiện quái dị như vậy, nguyên lai các nàng là bị làm ngượng ngùng.
Chị Mạn đi tới bên cạnh tôi, đánh giá từ trên xuống dưới, đôi mắt bình thản, đôi môi đỏ mọng khẽ mở: "Kiểm tra một chút thân thể của em có vấn đề gì không, ví dụ như phụ khoa, mùi hôi nách các loại, quan hệ xã hội là vì chiêu đãi khách hàng, chúng tôi cũng không muốn bởi vì nguyên nhân thân thể của các em mà khiến khách hàng không hài lòng.
Không có cách nào, vì một vạn đồng tiền lương một tháng, tôi chỉ có thể cởi quần áo.
Rất nhanh, tôi trần như nhộng đứng lại trước mặt chị Mạn, chị Mạn bảo tôi làm mấy động tác, tôi đều cẩn thận tỉ mỉ làm, cuối cùng tay chị ấy đột nhiên sờ soạng ngực tôi một chút, lộ ra một nụ cười: "Bộ ngực của chị rất đẹp, rất mê người, cao ngất, cao ngất.
Tôi bị chị Mạn nói có chút ngượng ngùng, mặt nóng rát, tim đập thình thịch, tôi nhỏ giọng hỏi chị Mạn: "Em có thể mặc quần áo chưa?
Ừ, được rồi, cậu mặc vào đi.
Tôi nghe vậy, vội vàng mặc quần áo vào, sau đó chạy trối chết, thẹn thùng rời khỏi phòng, chị Mạn nhìn bóng lưng tôi rời đi, lộ ra một nụ cười khó hiểu, cúi đầu, cầm lấy một tờ giấy, trên giấy viết tên các giai nhân, sau khi chị ấy dùng bút đỏ khoanh tên tôi lại, sau đó mới lạnh lùng gọi ra bên ngoài: "Tiếp theo.
……
Cứ như vậy, những cô gái còn lại được thông báo phỏng vấn đạt tiêu chuẩn, tổng cộng 36 cô gái, chúng tôi được sắp xếp ở trong ký túc xá nhân viên của công ty, buổi tối hôm đó, chúng tôi đều không ngủ, hưng phấn mà khát khao thảo luận về tương lai.
Ngày hôm sau, chúng ta sớm thức dậy, tập hợp tại một cái xa hoa trong phòng, Mạn tỷ sớm an vị ở nơi đó chờ, nàng thấy chúng ta tiến vào, buông tay trong danh sách, nhàn nhạt nói: "Từ hôm nay trở đi, các ngươi chính là công ty nhân viên, lệ thuộc Viễn Đông công ty quan hệ xã hội bộ, tại tương lai trong vòng ba tháng, công ty sẽ đối với các ngươi tiến hành quan hệ xã hội kỹ năng huấn luyện, huấn luyện xong về sau, các ngươi đem đều có thể được tiền lương một vạn công tác."
Nói xong, chị Mạn cùng người đàn ông đứng lại phía sau ý bảo xuống, người đàn ông kia đứng ra, cầm trong tay một xấp tiền lì xì, đi tới trước mặt chúng tôi, mỗi người phát một cái, tôi lặng lẽ mở tiền lì xì ra nhìn, cư nhiên có 500 đồng.
Chúng ta cao hứng muốn chết, đồng thời cũng đối với công tác quan hệ xã hội lương một tháng một vạn kia càng thêm hướng tới.