hoàn toàn không tưởng được đêm tân hôn
Chương 1
Ta nguyện ý!
Cô dâu của tôi vành mắt đỏ hoe, đứng ở tiêu điểm sân khấu chú ý toàn trường, kích động mà kiên định trả lời tôi ba chữ này.
Hôn lễ là cảnh đẹp nhất trong cuộc đời mỗi cô gái. Mà Tiểu Viện đứng trước mặt tôi tay cầm hoa tươi, mặc một bộ áo cưới trắng như tuyết, tuyệt đối là cô gái đẹp nhất thế giới vào giờ khắc này.
Tôi đeo một chiếc nhẫn kim cương tinh xảo lên ngón áp út của Tiểu Viện, bắt đầu từ giờ khắc này, cô gái bề ngoài và nội tâm đều vô cùng tốt đẹp này chính thức trở thành vợ của tôi.
Tôi và Tiểu Viện từ lúc học trung học đã trở thành một đôi tình nhân mà người người ca ngợi - - đương nhiên, các nam sinh đều hâm mộ tôi theo đuổi được Tiểu Viện thân là hoa khôi lớp làm bạn gái của tôi, các nữ sinh thì phần lớn là hâm mộ tình cảm của tôi và Tiểu Viện giữ vững hơn tám năm cũng cuối cùng tu thành chính quả - - rốt cục, vào mùa hè năm chúng tôi hai mươi lăm tuổi này, tôi và Tiểu Viện trở về quê nhà tổ chức hôn lễ.
Cả hai chúng tôi đều học đại học ở Thượng Hải, nhưng không cùng một trường.
Sau khi tốt nghiệp khoa chính quy tôi ở lại Thượng Hải làm việc, Tiểu Viện thì được cử đi học nghiên cứu sinh, năm nay vừa mới tốt nghiệp thạc sĩ.
Ở Thượng Hải chúng ta đều là "Hỗ Phiêu" không hề có căn cơ, mà về đến nhà thì khác hẳn, quan hệ giao thiệp đều ở đây, có bạn bè, người quen hỗ trợ, làm việc cũng thuận tiện hơn rất nhiều.
Ví dụ như khách sạn tôi và Tiểu Viện cử hành hôn lễ này, chính là sản nghiệp của một người bạn trung học phú nhị đại A Liêm, hơn nữa còn là khách sạn nghỉ dưỡng trang viên châu Âu duy nhất trong thành phố.
Tiểu Viện vẫn luôn chờ đợi một hôn lễ lãng mạn trên bãi cỏ, hôm nay cũng là thỏa mãn giấc mộng thiếu nữ nhiều năm nay của cô.
"Xin chào tất cả bạn bè và người thân đến dự đám cưới! Tôi tên Trì Hữu Triều, là giáo viên trung học phổ thông của trường trung học XX, chú rể A Nhân và cô dâu Tiểu Viện đều từng là học sinh của tôi. Tôi vô cùng vinh dự được làm chứng nhân cho hai người trong thời khắc vui mừng hôm nay, gửi lời chúc chân thành đến cặp đôi mới tài năng và xinh đẹp này..."
Thầy Trì đứng bên cạnh tôi và Tiểu Viện nói chuyện là chủ nhiệm lớp trung học của chúng tôi, hiện tại đã sắp năm mươi tuổi.
Lão Trì ở trường chúng tôi được xưng là danh sư có trình độ văn hóa số một, năm đó ông dạy lớp chúng tôi môn lịch sử, giảng bài dẫn chứng kinh điển, khôi hài hài hước, rất được các bạn học hoan nghênh.
Khi đó Tiểu Viện chính là đại biểu khóa lịch sử của lớp chúng tôi, quan hệ với lão Trì đặc biệt tốt.
Mời lão Trì đến làm chứng nhân cũng là chủ ý của Tiểu Viện - - cô ấy nói, đây là nhân chứng tốt nhất cho tình cảm của cô ấy và tôi từ thời trung học đã ăn sâu vào nội tâm hai người.
Lão Trì nói xong lời chứng hôn, tôi và Tiểu Viện song song cúi đầu cảm ơn hắn, lão Trì thì ở hiện trường vỗ tay đi trở về chỗ ngồi.
Kế tiếp, người dẫn chương trình chủ trì hôn lễ mời ba mẹ tôi và nhạc phụ nhạc mẫu lên sân khấu, để cho bọn họ ngồi đối diện, tiếp nhận hành lễ, kính trà của tôi và Tiểu Viện.
Ở phân đoạn này người dẫn chương trình cũng là hết sức phiến tình, Tiểu Viện vốn là phi thường hiếu thuận, thiện lương, lần này lại một lần nữa ức chế không được cảm xúc, ở trên đài nước mắt lưng tròng ôm chặt mẹ vợ tôi.
Người dẫn chương trình cũng là người bạn học phú nhị đại A Liêm của tôi giới thiệu, họ Lý, người ta gọi là anh Lý, hơn ba mươi tuổi, đã làm nghề này được mười mấy năm, xem như là người dẫn chương trình dân gian có chút danh tiếng ở địa phương chúng tôi.
Anh Lý mồm miệng lanh lợi, đầu óc linh hoạt, rất biết kéo theo không khí và tiết tấu của hôn lễ.
Tập tục bên chúng tôi bình thường đều tổ chức hôn lễ vào buổi trưa, nhưng bởi vì tôi và Tiểu Viện là hôn lễ ngoài trời, hiện tại lại đang là giữa hè nóng bức, buổi trưa chính là thời điểm nóng nhất phơi nắng nhất, cho nên chúng tôi đem lễ cưới và hôn lễ đều an bài vào chạng vạng tối.
Khi buổi lễ kết thúc, đúng sáu giờ.
Các tân khách lục tục đứng dậy rời khỏi bãi cỏ, đi vào đại sảnh yến hội bên cạnh.
Bãi cỏ và phòng tiệc đều nằm trên một hòn đảo nhỏ trong phạm vi không đến trăm mét, bốn mặt hồ vây quanh, có một cây cầu nhỏ nối liền bờ bên kia hồ, cảnh sắc tuyệt đẹp dễ chịu.
Tiểu Viện do phù dâu cùng đi đến phòng thay quần áo thay đổi trang phục, tôi và phù rể thì không quan tâm nghỉ ngơi, vội vàng tiếp đón tân khách trong đại sảnh yến hội, đặc biệt là những trưởng bối thân phận quan trọng thân hữu.
Tôi và phù rể A Nghị là anh em tốt có giao tình suốt mười năm, không chỉ trung học cơ sở, trung học phổ thông đều là bạn cùng lớp, thậm chí đại học hai chúng tôi cũng đều chọn cùng một trường đại học ở Thượng Hải.
Nhưng sau khi tốt nghiệp chính quy, tôi ở lại Thượng Hải, còn Nghị thì về quê.
Lại nói tiếp, năm đó lúc mới lên trung học phổ thông, trước khi tôi và Tiểu Viện xác định quan hệ, A Nghị cũng từng theo đuổi Tiểu Viện - - đương nhiên là bị Tiểu Viện cự tuyệt.
Bất quá chuyện này cho tới bây giờ cũng không có ảnh hưởng qua tình cảm anh em của tôi cùng A Nghị, dù sao năm đó nam sinh trong lớp cơ hồ không có động tâm với Tiểu Viện thân là hoa khôi lớp.
Phù dâu Tiểu Thiến là bạn cùng phòng đại học của Tiểu Viện, hiện tại cũng làm việc ở Thượng Hải, chuyến này là đặc biệt tới đây làm phù dâu cho bạn thân, vì thế còn đặc biệt xin công ty nghỉ vài ngày, tôi và Tiểu Viện thì bao vé máy bay khứ hồi và khách sạn của cô ấy.
Qua một lúc lâu, Tiểu Viện cùng phù dâu rốt cục đã trở lại.
Tiểu Viện thay một thân sườn xám hoa hồng đỏ không tay tà cao mở rộng, làn váy sườn xám dài đến mắt cá chân, dưới chân đi một đôi giày cao gót màu đỏ rượu, đường cong dáng người duyên dáng yêu kiều bị sườn xám bó sát người phác họa lồi lõm có lõm.
Trên sườn xám có hoa văn thêu tinh xảo trang nhã, hai bên mở rộng đến giữa đùi trên, hai chân thon dài bọc tất chân màu da ở dưới làn váy như ẩn như hiện.
Trên mặt Tiểu Viện trang điểm lại, kiểu tóc cũng có biến hóa - - mái tóc dài đen nhánh mềm mại ở sau đầu búi thành búi tóc ưu nhã, còn cài hai cây trâm tóc tinh xảo xinh đẹp tuyệt trần.
Nếu như nói Tiểu Viện vừa rồi mặc áo cưới là một vị công chúa thánh khiết mà hoa mỹ chói mắt, như vậy hiện tại nàng thay sườn xám lại là một vị khuê tú tao nhã mà quyến rũ mê người.
Trong lòng ta không khỏi cảm khái - - có thể cưới được cô gái xinh đẹp xinh đẹp, ôn nhu thiện lương như thế làm vợ, cuộc đời này thật may mắn a!
Nhưng hiện tại cũng không phải là thời điểm để cho ta thưởng thức cùng cảm thán, yến tiệc đã bắt đầu, chúng ta nên hướng các tân khách kính rượu.
Tiệc cưới của chúng tôi bày hai mươi bàn tiệc rượu, tôi và Tiểu Viện cùng đi với phù rể A Nghị, phù dâu Tiểu Thiến, bắt đầu mời rượu từ bàn chính nơi người thân của trưởng bối hai bên ngồi.
Bầu không khí trong tiệc cưới ở quê mấy năm gần đây coi như tương đối văn minh, lúc mời rượu phần lớn đều là gọi đến mới thôi, rất ít tân khách khó chơi sẽ cố ý làm khó dễ người mới.
Nhưng mặc dù như vậy, hai mươi bàn rượu lần lượt được kính xuống, tôi cũng uống ước chừng một cân rượu trắng, hơn nữa đây còn là dưới tình huống phù rể A Nghị cũng thay tôi uống không ít chén.
Tiểu Viện bình thường nhiều lắm cũng chỉ uống một chút rượu vang đỏ, lúc mời rượu tôi cùng phù rể, phù dâu đều lần nữa che chở cho cô ấy.
Nhưng làm nữ chính C tuyệt đối hôm nay, Tiểu Viện vẫn tránh không được cũng uống vài chén rượu trắng, khuôn mặt xinh đẹp ướt át của cô đã sớm trở nên đỏ bừng, so với thoa son còn đẹp hơn.
Hai mươi bàn rượu toàn bộ kính xong về sau, ta lại cho mình đổ lên tràn đầy một chén rượu trắng, ôm A Nghị bả vai nói ra: "Huynh đệ a, ta cùng Tiểu Viện bình thường vẫn luôn ở Thượng Hải, trong khoảng thời gian này chuẩn bị kết hôn may mà có ngươi ở quê nhà bên này chiếu ứng, trước sau giúp đỡ chúng ta ra nhiều lực như vậy...... Hôm nay hai chúng ta nhất định hảo hảo kính ngươi!"
Tiểu Viện cũng hai tay bưng lên chén rượu đỏ, cảm kích nói: "Đúng vậy a A Nghị, những năm này ngươi giúp A Nhân không ít bề bộn, hai chúng ta làm hôn lễ cũng là may mà có ngươi ở đây, thật không biết nên như thế nào cảm tạ ngươi mới tốt.."
"Xem hai vợ chồng các ngươi lời này nói, chúng ta đều bao nhiêu năm huynh đệ, còn nói những thứ này làm gì?"A Nghị cũng cho mình rót đầy một chén rượu trắng, sau đó một tay nắm chặt chén rượu, tay kia vỗ ngực: "A Nhân, Tiểu Viện, cùng các ngươi nói một câu thật lòng mà nói -- nhìn hai người các ngươi tình cảm tốt như vậy, nhiều năm như vậy một đường đi tới, hôm nay rốt cục là có tình nhân cuối cùng thành thân thuộc, ta cái này làm huynh đệ trong lòng cũng là cao hứng được rất a!"
A Nghị càng nói càng lộ ra kích động, có tốt như vậy huynh đệ ta cũng rất là vui mừng, giơ lên chén rượu cùng hắn chạm vào: "Huynh đệ một hồi, không cần nhiều lời, đều ở trong rượu!"
Tôi và A Nghị uống rượu trắng không còn một mảnh, Tiểu Viện cũng ngửa đầu uống hết non nửa ly rượu đỏ.
Phù dâu Tiểu Thiến từ năm giờ sáng đã bắt đầu cùng Tiểu Viện, trong tiệc tối lại thay Tiểu Viện uống không ít rượu, hiện tại đã sớm chống đỡ không nổi, trở lại phòng nghỉ ngơi.
Phòng tôi sắp xếp cho cô ấy cũng ở trong khách sạn nghỉ dưỡng này, giá cả mỗi đêm hơn một ngàn, tiền phòng đương nhiên cũng tính trên đầu tôi.
Đến khoảng chín giờ tối, các tân khách đều đã lục tục cáo từ rời đi, trong đại sảnh yến hội chỉ còn lại có tôi và mấy vị thân thích của Tiểu Viện, còn có mấy bạn học cấp ba của A Nghị.
Lão Trì làm chứng hôn nhân vốn ngồi ở bàn khác, hiện tại cũng tiến đến ngồi xuống bàn của bạn học trung học chúng tôi, cùng A Nghị, A Liêm bọn họ cao hứng bừng bừng uống rượu nói chuyện phiếm.
Phòng tiệc mở cửa bình thường cũng chỉ đến chín giờ tối, nhưng có A Liêm ở đây, tự nhiên cũng không có ai đến thúc giục chúng tôi.
Giao tình của tôi và A Liêm cũng coi như không tệ, có quan hệ bạn học cũ, khách sạn nhà bọn họ lấy một cái giá phi thường ưu đãi tiếp nhận hôn lễ của tôi và Tiểu Viện, trong trong ngoài giúp chúng tôi tiết kiệm được không ít chi phí.
Tuy rằng điều kiện kinh tế của nhà chúng tôi còn được coi là trung sản, nhưng đầu năm vì gom góp đủ tiền mua nhà ở Thượng Hải cho tôi và Tiểu Viện, trong nhà đã bán hết hai căn nhà ở quê nhà, trước sau khi chuẩn bị kết hôn lại tốn hơn mười vạn, hiện giờ trong tay cũng có chút túng quẫn.
Lúc này A Liêm đã giúp chúng tôi rất nhiều, không chỉ cung cấp ưu đãi siêu thấp cho hôn lễ và tiệc tối trên bãi cỏ, thậm chí còn tặng kèm cho chúng tôi biệt thự độc lập trang viên giá hơn sáu ngàn một ngày, làm tân hôn động phòng cho tôi và Tiểu Viện.
Tiệc cưới cơ bản đã kết thúc, ba mẹ tôi cùng nhạc phụ, nhạc mẫu cũng đều phải về nhà nghỉ ngơi. Trước khi đi, bọn họ lại cố ý luôn miệng cảm ơn đám người lão Trì, A Nghị, A Liêm.
Tôi và Tiểu Viện đưa mấy vị trưởng bối đến bãi đỗ xe, mẹ vợ trước khi lên xe còn dặn dò chúng tôi: "Hai đứa nhỏ các con cũng vất vả cả ngày rồi, buổi tối nhất định phải nghỉ ngơi thật tốt, ngàn vạn lần không được nhịn quá muộn." Cũng đặc biệt nói với tôi: "Tiểu Viện bình thường không thể uống rượu, hôm nay là lần nó uống nhiều như vậy nhất, làm mẹ tôi đặc biệt lo lắng buổi tối nó sẽ không thoải mái. A Nhân à, sau này con chăm sóc Tiểu Viện nhiều hơn, nhất định phải đối xử tốt với nó.
Tôi luôn miệng đáp ứng: "Mẹ, mẹ cứ yên tâm đi, mẹ giao phó con gái bảo bối cho con, cả đời này con sẽ chăm sóc nó thật tốt!
Sau khi họ hàng lục tục rời đi, tôi xoay người nhìn về phía cô dâu bên cạnh.
Tổ chức hôn lễ đúng là chuyện vô cùng vất vả, từ sáng sớm đón dâu bận rộn đến bây giờ, Tiểu Viện đã mang giày cao gót đứng liên tục mấy giờ.
Lúc trước nàng vẫn duy trì dáng vẻ khí chất thập phần tao nhã khéo léo, giờ phút này cũng không khỏi hiện ra vài phần mệt mỏi, ở trong mắt ta càng lộ ra vẻ động lòng người.
Ta giữ chặt Tiểu Viện tay, trìu mến nói: "Có phải hay không đã rất mệt mỏi?"
Tiểu Viện ngẩng đầu, nhẹ giọng nói với ta: "Chỉ cần có thể gả cho ngươi, làm tân nương của ngươi, cho dù khổ hơn nữa mệt hơn nữa ta cũng cam tâm tình nguyện..."
Ta cảm thấy một dòng nước ấm ngọt ngào tràn vào trong lòng, không khỏi giang hai tay gắt gao ôm Tiểu Viện vào trong ngực, nâng khuôn mặt đỏ bừng mà cực nóng của nàng lên, hôn một cái thật sâu trên môi anh đào của nàng: "Ngoan, ta đưa ngươi về phòng nghỉ ngơi đi. Hôm nay ngươi đứng lâu như vậy, sau khi trở về ta sẽ xoa xoa bàn chân nhỏ của ngươi cho ngươi.
Tiểu Viện đáp lại bằng nụ cười dịu dàng mê người: "Không sao, em còn có thể chịu đựng được. Hơn nữa Trì lão sư bọn họ đều còn ở đây, chúng ta qua ngồi cùng một lát đi.
Hiện tại đã là chín giờ rưỡi tối, nhân viên phục vụ trong phòng tiệc đều đã tan tầm, chỉ còn lại có một bàn ăn còn ngồi vài người còn đang uống rượu nói chuyện phiếm - - ngoại trừ lão Trì, A Nghị, A Liêm, còn có một bạn học cấp ba khác là A Cường.
Bọn họ thấy ta cùng Tiểu Viện đã trở lại, vội vàng tiếp đón chúng ta cùng nhau ngồi xuống, rót nước trà cho chúng ta, lại đưa tới một ít điểm tâm cùng hoa quả.
Năm đó A Cường ở trong lớp chúng tôi thuộc loại "người trong suốt" không tìm thấy cảm giác tồn tại gì, tôi và Tiểu Viện đều không quá quen thuộc với cậu ta.
Chẳng qua hai năm nay anh ấy và A Nghị làm việc cùng một đơn vị, hai người bọn họ hiện giờ đi rất gần nhau, cho nên dưới sự đề cử của A Nghị, hôn lễ của tôi và Tiểu Viện cũng mời A Cường cùng tới.
Hôm nay tôi uống một cân rượu trắng, lúc trước toàn bộ dựa vào một cỗ khí cứng rắn chống đỡ, kết quả ngồi xuống nghỉ ngơi không bao lâu, cảm giác hơi rượu hỗn hợp một thân mệt mỏi tất cả đều xông lên đỉnh đầu, hỗn loạn nghe những người khác nói chuyện, mí mắt trên dưới đánh nhau.
Tình huống của Tiểu Viện cũng không khá hơn chút nào, tuy rằng rượu uống không nhiều lắm, nhưng nàng vốn không có tửu lượng gì, hôm nay vẫn là rượu vang đỏ, rượu trắng pha trộn uống, lúc này cũng dần dần nghiêng người dán vào trên người ta, hai tay ôm một cánh tay của ta, đầu choáng váng rủ xuống đầu vai của ta.
Ta có lòng muốn đưa Tiểu Viện trở về nghỉ ngơi, thân thể lại nặng nề căn bản không nghe sai khiến, ngồi phịch trên ghế không nhúc nhích được.
Lại một lát sau, ta cảm giác Tiểu Viện từ trên vai ta đứng lên, mơ mơ màng màng bên trong ta nhìn thấy nàng dùng cánh tay đệm ở trên bàn, nằm sấp ngủ đi qua.
A Nghị chú ý tới ta cùng Tiểu Viện đều ngủ, nói với mọi người: "Chúng ta cũng rút lui đi, để cho hai vợ chồng này nhanh chóng trở về nghỉ ngơi." Nói xong, hắn đưa tay lắc lắc bả vai của ta: "A Nhân, tỉnh lại, trở về ngủ đi!"
Lúc này đầu ta đã hôn mê không chịu nổi, cả người giống như đang ngủ, vừa không muốn động cũng không động được.
Nhưng có một tia ý thức vẫn còn, không chỉ có thể nghe thấy A Nghị nói chuyện, thậm chí còn có thể híp mắt nhìn thấy hắn.
A Nghị thấy tôi không có phản ứng, lại nhẹ nhàng đẩy vai Tiểu Viện. Tiểu Viện thì ghé vào trên bàn vùi đầu ngủ say, A Nghị đẩy cô vài cái cũng không hề có phản ứng.
A Nghị có vẻ bó tay hết cách: "Xem ra hai người này say rồi, say đến mức gọi như vậy cũng không tỉnh.
A Liêm nói: "Không sao, để bọn họ ngủ trước đi. Lát nữa tôi nghĩ biện pháp đưa bọn họ về động phòng.
Đúng vậy, đừng vội đi, chúng ta uống thêm một vòng. "Lão Trì nói xong lại rót cho mình một ly rượu:" Từ sau khi mấy người tốt nghiệp, nhiều năm như vậy cũng khó có cơ hội tụ họp.
"Tốt, lại bồi Trì lão sư uống một vòng!"Những bạn học khác cũng nhao nhao rót rượu, cùng nhau nâng chén.
A Nghị lại nhìn Tiểu Viện nằm úp sấp trên bàn, nói: "Hai vợ chồng bọn họ cứ như vậy ngủ cũng không được a, thời gian dài đè nát cánh tay.
Vậy đem hai người bọn họ qua bên kia đi. "A Liêm chỉ vào hai hàng sô pha dài bên tường nói:" Để bọn họ nằm ngủ một lát.
Vì thế, ba bạn học cũ A Nghị, A Liêm, A Cường hợp lực nâng tôi lên một cái sô pha sát tường, bảo tôi nằm ngang xuống.
Tiếp theo, tôi nhìn thấy một mình A Nghị liền cẩn thận ôm ngang Tiểu Viện chỉ nặng 90 cân, đi về phía sô pha đối diện tôi.
Nhìn cô dâu mới cưới yêu dấu của mình được anh em tốt phù rể của mình dùng tư thế "ôm công chúa" ôm vào lòng, hơn nữa năm đó cô dâu còn từng được phù rể theo đuổi, trong lòng tôi bỗng nhiên hiện lên một loại cảm giác khác thường nói không nên lời.
A Nghị nhẹ nhàng đặt Tiểu Viện ngang trên một cái sô pha khác, để cho cô ngửa mặt nằm thẳng, đầu gối lên tay vịn sô pha rộng rãi mềm mại, cũng cẩn thận giúp cô sửa sang lại làn váy sườn xám một chút.
Sau đó A Nghị lại ngồi xổm xuống đem hai đôi giày cao gót màu đỏ rượu mang trên chân Tiểu Viện tháo xuống đặt trên mặt đất, hai đôi chân nhỏ bị tất chân màu da bao bọc của Tiểu Viện theo thứ tự lộ ra.
A Nghị ngồi xổm bên cạnh sô pha, nhìn chằm chằm chân Tiểu Viện ngây người một lát, lại quay đầu nhìn tôi, sau đó đứng lên.
Chỉ thấy hắn đi tới giá áo lấy xuống hai cái áo khoác âu phục - - theo thứ tự là áo khoác của hắn cùng áo khoác của tôi, trước đem áo khoác của tôi đắp lên người tôi, sau đó lại đem áo khoác của hắn đắp lên người Tiểu Viện.
A Nghị đúng là một người đàn ông ấm áp! "Lão Trì cảm khái nói:" Hôm nay trong hôn lễ vẫn luôn chăm sóc chú rể, cô dâu chu đáo.
A Nghị cười cười nói: "Không phải tôi ấm, là điều hòa mở quá đủ, lo lắng hai người bọn họ bị cảm lạnh.
Không biết vì sao, từ sau một màn vừa rồi nhìn thấy Tiểu Viện bị A Nghị "Công chúa ôm", ý thức của tôi cũng trở nên càng ngày càng tỉnh táo, nằm trên sô pha làm thế nào cũng không ngủ được, đành phải nghe mấy người bọn họ ở một bên uống rượu nói chuyện phiếm.