hoa quá thơm chi phong lưu thiên hạ
Chương 8: Ăn hết tháng
Buổi chiều tuy rằng không có đi thành thư viện, nhưng là ta vẫn là thật cao hứng, bởi vì ta cùng Diễm nhi về nhà, vốn ta không chuẩn bị hiện tại liền ăn nàng, bất quá đưa đến trong miệng thịt, ta còn không có đưa ra ngoài thói quen.
Thiên nhi lôi kéo tay của ta vào nhà nàng cửa, cha nàng lại là đi đánh bạc, nàng nói nàng đều thói quen.
Sau khi ta cùng nàng định ra quan hệ, nụ cười trên mặt Nguyệt nhi liền nhiều hơn.
Bởi vì cô không bao giờ phải lo lắng về chuyện của cha cô nữa.
Giờ thì có tôi rồi.
Tôi sẽ chăm sóc cô ấy sau.
Sau khi vào cửa, Nguyệt Nhi ngồi ở trong lòng ta. Trên mặt vẫn luôn cười híp mắt. Thiên ca, ngươi sẽ vẫn yêu ta sao. "Nguyệt nhi ở bên tai ta nhẹ nhàng nói.
Xem ra Nguyệt nhi thoáng cái còn không tiêu hóa được sự thật này.
Vì thế ta liền ôm chặt nàng, ghé vào tai nàng nói: "Nguyệt nhi, ta sẽ vẫn luôn yêu ngươi, vĩnh viễn cũng không để cho ngươi thương tâm, ngươi yên tâm đi. Ngươi sờ sờ ta a, ngươi có người ngươi yêu, người này chính là ta, là người yêu cả đời." Nguyệt nhi si ngốc vuốt mặt ta, si ngốc nhìn ta.
Ta vươn tay trái, ôm eo nàng, để nàng dựa vào ta: "Nguyệt nhi, sau này người quan tâm ngươi nhất ta, tin tưởng ta, ta sẽ làm cho ngươi hạnh phúc.
Nguyệt Nhi khóc ôm eo ta nói: "Ta tin, Thiên nhi. Ta tin, ta yêu ngươi. Chúng ta vĩnh viễn không được tách ra.
Ừ. Em cũng yêu anh. "Tôi cũng ôm người yêu này nói.
Đây là một cô gái số khổ a, về sau để cho ta tới cho nàng hạnh phúc đi.
Tôi hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô ấy.
Lưỡi nhỏ của Nguyệt Nhi hơi vươn tới, ta thật là vui mừng, ngậm lấy nhẹ nhàng mút vào.
Hơi thở thơm ngát của Nguyệt Nhi phun lên mặt ta, bộ ngực sữa ở dưới tay gấp gáp phập phồng.
Ta trêu đùa một lát, buông ra hương lưỡi của nàng, ta cởi tiểu y màu xanh nhạt bên người Nguyệt Nhi, lộ ra da thịt khi sương thi tuyết.
Ngực sữa của nàng tương đối đầy đặn, dập dờn nổi lên từng trận sóng sữa hoa mắt.
Nguyệt nhi hô hấp dồn dập lên, ta dùng mặt không ngừng vuốt ve nó trơn nhẵn da thịt, sau đó há miệng ngậm lấy một nụ hoa, một mặt nhẹ nhàng cầm mềm mại song phong.
Nguyệt Nhi ôm lấy đầu ta, thần sắc khổ não đến cực điểm, hàm răng trắng như tuyết cắn môi dưới, sống chết cũng không chịu phát ra âm thanh, nụ hoa lại sưng phồng lên sau đó dọc theo gò má, vành tai, cổ phấn một đường hôn xuống, sau khi dừng lại hai ngọn núi của nàng một lát, lại đi xuống dưới, đi qua rốn bụng dưới, rốt cục đi tới đỉnh đùi.
Nguyệt Nhi tựa hồ ý thức được ý đồ của ta, kích động đến từng trận run rẩy, trong đôi mắt to tươi đẹp lại là tình động, lại là thẹn thùng, run giọng nói: "Ca ca, không cần.
Ta cười hỏi: "Không cần cái gì?"Một mặt tách đùi nàng ra, Nguyệt Nhi xấu hổ "Hu" một tiếng che mặt, kiều diễm cánh hoa hiện ra ở trước mắt, Nguyệt Nhi đưa tay che đào nguyên, run giọng nói: "Ca,"Ta ngửi khí tức giữa hai chân nàng, hô hấp không khỏi nặng nề lên.
Sau đó ta kéo bàn tay ngọc che thân dưới của nàng, đem lòng bàn tay dán lên mũi, ngửi hơi thở của nàng.
Nguyệt Nhi kinh hãi muốn rút về, lại bị ta giữ chặt.
Nguyệt Nhi ngẩng đầu nhìn ta, lại gặp phải ánh mắt tham lam hưng phấn của ta, trong lòng không khỏi kinh hoàng, vội vàng nhắm mắt lại.
Ta nâng một cái chân ngọc của Nguyệt nhi lên, ngón trỏ gãi gãi lòng bàn chân nàng.
Nguyệt Nhi vừa tê dại vừa ngứa ngáy, không ngừng vặn vẹo thân thể, lông mày hơi nhíu, trong miệng "Ừ ừ" hừ nhẹ không ngừng.
Ta ngược lại dọc theo bắp chân bóng loáng trắng noãn của Nguyệt Nhi hôn lên, da thịt nóng rực của nàng chảy ra từng giọt mồ hôi thật nhỏ, bên trong đùi cũng biến thành một mảnh mồ hôi say sưa, tản ra mùi cơ thể làm cho người ta kích động.
Cánh hoa màu hồng phấn hơi rung động, lấp lánh ánh huỳnh quang trơn bóng.
Ta dùng ngón tay nhẹ nhàng ấn bốn phía môi mật no đủ của Nguyệt Nhi, miệng Bảo Cáp chậm rãi phun ra ái dịch trong suốt.
Nguyệt Nhi dùng sức nắm lấy ga giường, trên tay lộ ra mạch máu xanh mướt, hạ thân hơi né tránh.
Đầu lưỡi của ta chọn tới mép môi Nguyệt Nhi mật, nàng không khỏi đem mông ngọc hơi nâng lên, ta thuận thế đem hai mảnh môi thịt ngậm vào trong miệng, cổ họng Nguyệt Nhi nức nở một tiếng, đong đưa eo nhỏ nhắn, vừa giống đón ý nói hùa, cũng giống như né tránh.
Ta đem đầu lưỡi chen vào môi mật của nàng, Nguyệt Nhi rốt cục mở cái miệng nhỏ nhắn kêu lên, má đào đỏ bừng, ánh mắt mê ly động lòng người.
Ta được cổ vũ rất lớn, dùng sức tách đôi môi thịt Nguyệt Nhi ra, mật huyệt mềm mại của nàng tản ra mùi thơm mê người, ta tiến lên dùng đầu lưỡi gảy ngọc trai đỏ tươi rất vểnh, Nguyệt Nhi nhíu mày, thần sắc phiền não đến cực điểm, hừ nói: "Ca, không cần," Ta đem đầu lưỡi đâm vào miệng đào nguyên của Nguyệt Nhi, ngón tay nhanh chóng vân động ngọc trai, nàng hừ một tiếng ưỡn thẳng eo nhỏ nhắn, thân thể mềm mại chợt căng thẳng, miệng Bảo Cáp phun ra một cỗ mật nước sền sệt, mặc dù không giống với mùi thơm của Nguyệt Nhi, nhưng lại là loại khí tức nữ nhân như lan giống như xạ, hết sức mê người.
Phía sau cao trào Nguyệt Nhi sắc mặt ửng đỏ, thần thái kiều mỵ, cánh mũi kích động, đôi môi đỏ mọng tươi đẹp hơi rung động, thật là động lòng người đợi nàng bình tĩnh lại một chút.
Ta lại bắt đầu nằm sấp trên thân thể ôn nhu của hắn ta hì hì cười một tiếng, thân thể tráng kiện ở giữa đôi môi mật mềm mại bôi trơn của Nguyệt nhi kéo đi, quy đầu mềm dẻo ra sức đè ép trai châu đỏ thẫm, miệng bảo cáp đỏ tươi phun ra một cỗ ái dịch, Nguyệt nhi run giọng nói: "Ca ca, ngươi đừng đùa muội muội, ta chịu không nổi!
Ta gật đầu cười nói: "Được rồi, Nguyệt nhi, chính ngươi tách cánh hoa ra." Cả người Nguyệt nhi run rẩy từng trận, da thịt trắng như tuyết sớm biến thành màu hồng phấn đẹp mắt, nghe vậy dùng ngón tay tách ra hai mảnh môi mật no đủ, một mặt hơi ưỡn eo thon thả, thần thái lại xấu hổ tới cực điểm.
Ta sáp người đem quy đầu cực đại chen vào hai mảnh mật môi nóng rực của Nguyệt nhi, Nguyệt nhi nhíu mày, cả người thoáng cái căng thẳng.
Ta cầm lấy eo nhỏ nhắn của nàng, chậm rãi đâm vào bên trong.
Ta nhẹ nhàng tách đùi Nguyệt Nhi ra, thấy miệng đào nguyên của nàng đã hoàn toàn ướt át, vì thế dùng đầu gậy thịt trêu chọc miệng bảo cáp của nàng một lát, sau đó động thân đâm vào.
Thân ngọc khổng lồ xâm nhập vào cơ thể, mật ong của trinh nữ vừa chặt vừa hẹp.
Nguyệt nhi thét chói tai một tiếng, hừ đau nói: "Ca, của ngươi quá lớn," Nguyệt nhi liếc ta một cái, cúi người hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của Nguyệt nhi, ngón tay vân động nụ hoa trước ngực nàng, ta đành phải khiêu khích ngọc trai của nàng.
Nguyệt nhi trong ngoài giao tiên, càng thêm khó chịu, hơi hơi khóc nức nở.
Tôi tiếp tục chen vào trong bí đạo, tuy rằng bên trong bình mật đã rất trơn, nhưng thật sự quá chật hẹp.
Chỗ đỉnh ngọc thân tựa hồ có vật ngăn cản, ta dùng sức đè xuống, ngọc thân đâm thủng màng thịt chen vào, Nguyệt Nhi cả người chấn động, đau đến khóc lên.
Ta cúi người đi lên ôn nhu hôn môi nàng, ôn nhu nói: "Hảo muội muội đừng khóc, ca ca thương ngươi," Nguyệt nhi cố nén đau dưa hấu, tựa vào trong lòng ta.
Nguyệt Nhi lộ ra thần sắc cảm khái, ta đưa tay ra dùng sức cầm bàn tay nhỏ bé của Nguyệt Nhi.
Nguyệt nhi đối với ta thản nhiên cười, tiến đến bên tai Nguyệt nhi nhẹ giọng an ủi, ta một mặt vuốt ve bộ ngực sữa mềm mại của Nguyệt nhi, một mặt co rúm thân ngọc trên biên độ cực nhỏ.
Nguyệt nhi bắt đầu còn rất không thích ứng, một lát lại nhẹ nhàng hừ.
Ta chuyển động đè ép một lát, mới cầm hai ngọn núi của Nguyệt nhi rút ra, tiếng rên rỉ động lòng người vang lên, âm thanh của Nguyệt nhi càng ngày càng mềm mại, càng ngày càng ngấy, ta bảo nàng giơ hai chân lên, thân ngọc thô to mau lẹ ra vào, mang theo một cỗ ái dịch, trong không khí tản ra mùi thơm nồng đậm, ta cười nói với Nguyệt nhi: "Nguyệt nhi, ngươi thật ướt át nha." Nguyệt nhi thở hổn hển nói: "Đều là ca ca hại. Còn nói ta. Không để ý tới ngươi." Ta cúi người đi lên ôn nhu nói: "Hảo, hảo muội muội, đêm nay ca ca muốn cho ngươi ăn no." Nguyệt nhi đùi quấn lấy eo của ta, ôm lấy vai lưng của ta nâng mông ngọc, ta cười nói: "Nguyệt nhi Tư thế này gọi"Đan huyệt đồng du", ngươi cũng biết a" Nguyệt nhi "Hu" một tiếng, che lại đỏ bừng khuôn mặt xinh đẹp, ta vừa động côn thịt vừa nói: "Nguyệt nhi, ngươi thẹn thùng như vậy, ca ca có thể sẽ không thích nha." Ta đương nhiên là nói đùa, nhưng Nguyệt Nhi lại tin là thật, quả nhiên buông hai tay che khuất khuôn mặt xinh đẹp xuống, đỏ mặt thấp giọng đáp: "Vâng, ca."
Nguyệt nhi đưa tay ôm lấy eo ta, rên rỉ nói: "Ca, ngươi, thật sự, thật lợi hại," ta cúi người xuống, nói: "Nguyệt nhi... Ngươi thật thơm."
Nguyệt nhi nhất thời đỏ mặt, ta kịch liệt động tác, cười hắc hắc nói: "Nguyệt nhi, ngươi biết trên người ngươi chỗ nào thơm nhất không?"
Nguyệt nhi mất thật lớn sức lực mới ngẩng đầu nhìn về phía ta cuồng dã rất động, ngượng ngùng nói: "Muội muội không biết," Ta ra sức rút vào mấy lần, Nguyệt nhi hừ vài tiếng, cả người run rẩy tiết xuất thân.
Ta chậm rãi rút ngọc thân ra, miệng Bảo Cáp phun ra một cỗ ái dịch trong suốt, mùi thơm trong không khí nồng đậm hơn rất nhiều, Nguyệt nhi xấu hổ nói: "Cái này - -" Ta hì hì cười một tiếng, để ngọc thân ở trên môi mật vỗ vài lần, lại một lần nữa tiến vào trong cơ thể Nguyệt nhi, thân thể mềm mại của Nguyệt nhi chấn động, hừ lên.
Bình mật sau cao trào từng trận co rút nhu động, ta rất động một lát, đợi dư vị của nàng qua đi mới rút ra, ta chậm rãi rời khỏi thân thể ấm áp của nàng, chỉ thấy trên thân ngọc hồng hồng bạch, khăn trắng dưới mông Nguyệt nhi sớm rơi xuống từng mảnh hoa mai nhìn thấy mà giật mình.
Môi mật mềm mại hơi mấp máy, lộ ra miệng suối đào nguyên đỏ sẫm, tinh dịch cùng máu xử nữ hỗn hợp chảy ra, càng kiều diễm.
Ta nhặt khăn trắng lên lau sạch sẽ, Nguyệt Nhi mảnh mai không thắng, từng trận run rẩy.
Trong lòng ta đại thương, cúi người xuống ôn nhu an ủi nàng, lương trường.
Ta khẽ thở dài: "Cái miệng nhỏ nhắn dưới thân Nguyệt Nhi có thể nói là chí bảo a.
Nguyệt nhi xấu hổ, mặt đỏ quá tai, ta nằm vào bên cạnh nàng, cười nói: "Nghỉ ngơi một lát, ca ca cùng ngươi lại đến." Nguyệt nhi thở dốc một lát, nghiêng người tựa vào trước ngực ta, bao tay ngọc nhỏ nhắn dính đầy mật dịch, phát ra tiếng vang xèo xèo.
Ta cười hỏi: "Nguyệt nhi, đẹp không?
Nguyệt nhi thẹn thùng nói: "Ca, tựa như chi ngọc tiêu, chỉ là quá lớn," Nguyệt nhi hì hì cười, ngược lại nhẹ nhàng xoa bóp túi thịt.
Ta cầm ngọc thủ của nàng, kéo theo nàng kích thích ta mẫn cảm khu vực.
Động tác của Nguyệt Nhi dần dần thuần thục, hai bàn tay nhỏ bé ấm áp như bạch ngọc cùng thân ngọc gân xanh bại lộ hình thành đối lập rõ ràng, ta thoải mái rên rỉ, nghiêng đầu hôn cái miệng nhỏ nhắn của Nguyệt Nhi, bàn tay dùng sức cầm một bên ngực sữa của nàng.
Ta xoay người đè lên thân thể mềm mại của Nguyệt Nhi, Nguyệt Nhi có thân thể nội mị. So với nữ hài tử bình thường đều mạnh hơn nhiều, hoàn toàn không có khó chịu khi vừa phá thân.
Nguyệt Nhi ngoan ngoãn tách hai chân ra.
Ta cúi đầu để cho quy đầu cực đại ở đôi môi hồng phấn mật ong của nàng đùa giỡn, Nguyệt Nhi nhẹ giọng hừ lên.
Ta hôn lên mặt phấn cùng vành tai nàng, cười nói: "Nguyệt nhi muội muội, chiêu này gọi là" Cắt trai lấy châu ", lát nữa ca còn có thể dùng" Nông phu khai hoang "," Cửu nông nhất thâm "cùng" Tả tam hữu tứ "đến hầu hạ muội, muội từ từ hưởng thụ đi. (Những chiêu thức này đều là từ trong Vô Tự Tâm Kinh mà đến, tuy rằng những chiêu thức này ta rất nhiều đều biết, thế nhưng ta còn chưa dùng qua đâu).
Nguyệt nhi tựa như minh phi minh, lại bị ta làm cho cả người run rẩy.
Nguyệt Nhi le lưỡi cười nói: "Thiên nhi, ngươi thật tốt.
Nguyệt Nhi làm mặt quỷ với ta, ta mỉm cười, bắt đầu chậm rãi rút ra, thực thi đạo "Cửu nông nhất thâm" kia.
Khuôn mặt xinh đẹp của Nguyệt Nhi lại đỏ lên, cũng là tình động gây nên, trong ánh mắt sáng ngời ngập nước thật là mê người.
Ta điều chỉnh thân ngọc trái phải rất gai, Nguyệt nhi thở hổn hển, Nguyệt nhi ở bên tai nàng nói: "Nguyệt nhi muội muội, đây là"Cửu thiển nhất thâm"cùng"Tả tam hữu tứ","
Ta để ngọc thân ở trong cơ thể nàng nhảy lên, cười nói: "Chỉ có nông, ở đâu sâu đây?"Nguyệt nhi thấp giọng nói: "Ca ca, ngươi không cần cố kỵ ta, ta không sao."
Nguyệt nhi hé miệng nhịn cười, ta nhẹ nhàng động đậy, lắc đầu cười nói: "Không được, làm bị thương ngươi làm sao bây giờ?"Nguyệt nhi thẹn thùng vô cùng, nhẹ nhàng thở dốc nói: "Ca, hôm nay mới biết được trong chuyện này, lại có lạc thú như thế,", ta thật sâu đâm vào, Nguyệt nhi chấn động, ưỡn thẳng eo nhỏ nhắn vênh váo "A" kêu một tiếng, ta chậm rãi rời khỏi, lại lại trái phải đâm nhẹ.
Nguyệt nhi thân thiết nói: "Ca," Nguyệt nhi lại bất chấp thẹn thùng, thân thiết nói: "Hảo ca ca, cầu ngươi cho muội muội đi," Ta cười trêu chọc nói: "Cho ngươi cái gì nha?" Nguyệt nhi sắc mặt khó xử, thật lâu mới ửng đỏ nói: "Muội muội muốn ngọc tiêu của ca ca.
Ta ôm eo nhỏ nhắn của nàng, cười nói: "Được." Động thân dùng sức đâm vào, quy đầu cực đại nặng nề đụng vào nhụy hoa mềm mại, Nguyệt Nhi lại "A" kêu một tiếng, ta lại nhanh chóng đứng lên, không cho nàng chút cơ hội thở dốc.
Khuôn mặt xinh đẹp của Nguyệt Nhi vặn vẹo lên, mở cái miệng nhỏ nhắn phát ra một chuỗi tiếng kêu "Ừ ừ", vừa có thống khổ, cũng có vui vẻ, hai chân thon dài quấn lấy mông của ta.
Ta nhịn hồi lâu, lại không kiên nhẫn từ từ thi triển, ra sức đẩy gậy thịt cắm vào, mật huyệt chật hẹp ấm áp gắt gao bao vây lấy thân ngọc.
Xúc động lúc trước Nguyệt nhi khơi mào lại dâng lên, ta một khắc không ngừng chạy nước rút, ngọc thân ở trong cơ thể nàng cứng rắn đến đỉnh điểm, Nguyệt nhi sắc mặt tái nhợt, trán toát ra từng hạt mồ hôi, Nguyệt nhi vuốt ve nàng nói: "Nguyệt nhi muội muội, nhịn một chút, ca ca sắp cho ngươi rồi.
Nguyệt nhi cắn răng rất động, từng trận tê dại truyền đến, ta dùng sức cầm eo nhỏ nhắn của nàng, đem thân ngọc cắm xuống đáy, quy đầu vừa trướng vừa rụt, bắn ra tinh dịch nóng hổi, phun lên nhụy hoa mềm mại của nàng, Nguyệt nhi chịu kích thích này, từng trận run rẩy, lại cũng tiết xuất thân.
Đây là lần thứ ba nàng, sau khi xong việc, mệt mỏi chỉ nói với ta một tiếng: "Ca, ôm muội ngủ một lát." Liền tựa vào lòng ta một lúc lâu liền ngủ thật say.
Một giấc ngủ này liền ngủ thẳng đến sắp tối mới tỉnh lại, Nguyệt nhi xuống giường làm chút đồ ăn cho ta. Sau khi ăn, ta ôm lại ngủ qua, lần này phải đến hừng đông.
Trong lúc đó ta bớt chút thời gian gọi điện thoại cho Tuyên tỷ các nàng, các nàng nghe nói ta ở chỗ Nguyệt nhi, một mực nói, muốn ta yêu thương tân nương tử a.
Đừng làm hỏng cô dâu, mấy cô gái chết tiệt này.
Thật hạnh phúc.
Trong hạnh phúc, đừng làm phiền...