hoa gian dâm sự tình (hai) (thuần h, nhân vật đóng vai)
Chương 1 - Thật Là Đứa Bé Ngoan
Mật Dương Hoa gia xuất hiện một vị Thái tử phi dung mạo khuynh thành, khuê danh gọi là Hoa Ly, năm mới mười lăm, vào cung hai tháng, cùng Thái tử tình thâm, làm cho người ta rất hâm mộ.
Phong cảnh tháng ba mùa xuân vừa vặn, hồng hào hải đường mở khắp cung đình, đầy trời hương phi hoa vũ, mùi thơm lả lướt làm người ta mê mẩn.
Ngày hôm đó, Vũ Đế thiết yến mời vợ chồng Thái tử cùng ngắm hoa, sênh ca đường vũ, tất nhiên là một cảnh đẹp, trong bữa tiệc, Thái tử phi tửu lượng không thắng uống say...
Hoa Ly chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, làm như bị người ta ôm ngang, Bàn Long trước ngực người nọ dữ tợn uy vũ dọa người, bàn tay hư nhuyễn làm thế nào cũng không đẩy ra được cặp mắt rồng đỏ tươi kia.
Điện...... Điện hạ......
Tề quốc này có thể mặc long bào chỉ có hai người, một là phu quân Thái tử Khâm của nàng, một là hoàng đế cửu ngũ chí tôn của đế quốc, mà Thái tử cùng Bàn Long trên người Hoàng đế tất nhiên là có chút khác biệt, đáng tiếc lúc này Hoa Ly đã là phân biệt không rõ.
Người ôm nàng nặng nề cười cười, ngậm một đoạn ngón cái nhỏ của nàng mút ở giữa răng môi, ẩm ướt nóng nhẹ liếm làm cho Hoa Ly trong lòng ngứa ngáy, ngón tay mềm mại cũng rút không ra được.
Lúc bị đặt ở trên long ỷ lạc mãn đường hoa, thiếu nữ khuynh thành má lúm đồng tiền ửng đỏ giống như đào nóng rực, động lòng người phảng phất như ánh bình minh chiếu tuyết, cười ngọt ngào, hoàn toàn không biết nguy hiểm đang tới gần.
Phu quân, muốn hôn nhẹ......
Bộ dáng ngây thơ của nàng thật khiến lòng người ngứa ngáy, ôm lấy thân thể mềm mại như không xương, nam nhân trên người nhận lời mời cúi người cho nàng một cái hôn môi.
Đôi môi mỏng mang theo hương thơm long tiên tôn quý hàm chứa cái miệng nhỏ nhắn mềm mại, mới đầu vẫn chỉ là nhẹ nhàng nếm thử, liếm cánh môi trơn nhẵn, khẽ mím nước ngọt tràn ngập mùi rượu trong miệng nàng, dần dần động tác của hắn bắt đầu thô bạo lên.
Cái lưỡi thô ráp trực tiếp cuốn lấy đầu lưỡi nhỏ mềm mại rít mạnh, nghe nàng giãy dụa nức nở, hắn càng không có chút thương tiếc dùng đầu lưỡi của mình nhét đầy miệng nhỏ của nàng.
Miệng mật như thịt anh đào, bị hắn làm cho một mảnh chật vật, môi sưng đỏ tất cả đều là nước miếng của hai người.
Trong đôi mắt nhập nhèm mê say của Hoa Ly mờ mịt hơi nước, vừa ủy khuất vừa đáng thương, cố gắng nhìn thân hình cao lớn trên người, còn có chút không nhận rõ hắn là ai.
Phu quân, đau......
Nam nhân cười lấy ngón tay sờ sờ hàm răng hơi lộ ra của nàng, thờ ơ đem hai ngón cắm vào trong miệng nhỏ của nàng, nhìn nàng khẽ nhíu mày liễu, chật vật nuốt ngón tay thon dài của hắn, ngân dịch trong suốt theo khóe miệng phiếm hồng, đang róc rách chảy ra.
Thật là một đứa bé ngoan.
Rõ ràng là tán dương, nhưng Hoa Ly lại hoảng sợ mở to hai mắt, từng viên từng viên trân châu lệ từ bên trong rơi ra, cho dù say, giọng nam trầm thấp tràn đầy uy áp này, nàng vẫn theo bản năng nhận ra.
Ngô ngô!
Nam nhân dễ dàng đè lại giãy dụa của nàng, kẹp lấy đầu lưỡi nhỏ của nàng, hưởng thụ nàng lúc này run rẩy.
Tiểu Ngân Bảo Nhi, run cái gì? Thật sự là cực kỳ đáng yêu, nhìn nước miếng của con xem, làm ướt ngón tay phụ hoàng rồi.