hoa đều nam y
Chương 19: Say rượu phạm sai lầm (thượng)
Nhìn tủ quần áo của Ngô Hân Đình, quần áo thiếu nữ rất nhiều, treo ngay ngắn chỉnh tề ở nơi đó, bên trong cũng rất nhiều loại quần áo, bất quá Khâu Vu Đình luôn cảm thấy thiếu cái gì, hẳn là thiếu kiểu dáng cô mặc trên người đi?
Đừng nói cô chỉ có một cái quần nhỏ siêu cấp mát mẻ như vậy?
Khâu Vu Đình buồn bực đóng cửa tủ quần áo lại, có chút thất vọng đi ra ngoài.
Theo lý mà nói cô dám mặc quần lót hở hang như vậy, khác loại một chút hẳn là cũng phải có một chút mới đúng, nhưng kiểu dáng Khâu Vu Đình nhìn thấy nhiều nhất chính là quần lót thấp eo, khoa trương hơn nữa thì không có.
Đây là thế đạo gì, sư tỷ rốt cuộc có lẳng lơ hay không?
Khâu Vu Đình lẩm bẩm một câu rồi đi ra khỏi phòng Ngô Hân Đình.
Vừa đi ra ngoài, Khâu Vu Đình liền ngửi thấy mùi thịt, khẩu vị của hắn lập tức bị khơi mào, nước miếng thiếu chút nữa đã chảy ra.
Mau xuống đây đi.
Ngô Hân Đình quấn tạp dề chào hỏi, "Em đang định đi lên gọi anh xuống ăn sủi cảo.
Khâu Vu Đình đi tới bên bàn ăn, nhìn bữa tối phong phú, hắn đã muốn nuốt toàn bộ vào trong bụng, chẳng qua đối mặt với hai người phụ nữ phong vận không đồng nhất, Khâu Vu Đình vẫn phải có một chút phong độ thân sĩ.
Triệu Lỵ Lỵ đã không hề mặc bộ trang phục hầu gái kia nữa, mà là mặc một bộ áo ngắn tay màu trắng cùng quần ống dài màu đen, nút áo trước ngực tựa như muốn nứt ra, áo ngực màu đen đã bị Khâu Vu Đình nhìn thấy một góc.
Đôi mắt quyến rũ của cô nhè nhẹ nhìn Khâu Vu Đình, ấm áp nói: "Bạn nhỏ, bắt đầu ăn đi.
Vừa nghe đến ba chữ "bạn nhỏ", Khâu Vu Đình thiếu chút nữa phun máu tươi ra.
"Mẹ, tại sao vẫn gọi nó là bạn nhỏ nha, nó đã hai mươi tuổi, liền so với con nhỏ hơn bốn tuổi mà thôi, dù nói thế nào cũng là một người trưởng thành, mẹ đừng luôn đem bạn nhỏ treo ở bên miệng, nó đều sẽ bị mẹ gọi nhỏ."
Ngô Hân Đình lập tức giải vây cho Khâu Vu Đình, đoán chừng là bởi vì vừa rồi Khâu Vu Đình giúp hắn giải quyết máy tính.
Nụ cười trên mặt Triệu Lỵ Lỵ thủy chung là mập mờ như vậy, nàng cạy mở bình rượu nho đỏ, rót đầy cho mình một ly liền đưa cho Ngô Hân Đình, thưởng thức một ngụm rượu nho đỏ, mở ra đôi môi hồng nhuận kia, nói: "Kỳ thật, ta không cần gọi, chỉ cần dùng tay, tiểu bằng hữu sẽ nhỏ đi.
Câu ám chỉ tình dục rõ ràng đến cực điểm này khiến Khâu Vu Đình thiếu chút nữa nhảy dựng lên, nếu như bị Ngô Hân Đình biết chuyện giữa anh và mẹ cô, vậy còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Khâu Vu Đình vội cười bồi, "Chủ nhiệm thật sự rất hài hước, chẳng lẽ anh có thể lấy tay bóp tôi đến mười tuổi.
Ngô Hân Đình cười khanh khách hai tiếng rồi đứng dậy giúp Khâu Vu Đình rót rượu nho.
Cảm ơn.
Khâu Vu Đình ngửi thấy rượu nho tràn ra, mùi vô cùng thơm nồng, khiến Khâu Vu Đình tửu lượng không tốt nổi lên xung động muốn uống vài chén.
Nào, ba người chúng ta cạn một ly, xem như rửa bụi cho bạn nhỏ đi.
Triệu Lỵ Lỵ đứng lên, Ngọc Nữ Phong liền run rẩy.
Uống cho anh một ly.
Ngô Hân Đình cười đứng lên.
Cảm ơn.
Khâu Vu Đình cảm động đến mức ngay cả nước mũi cũng sắp chảy ra, không nghĩ tới mình vừa ra khỏi xã hội liền gặp được người tốt, xem ra xã hội còn không đen tối như mình tưởng tượng, Khâu Vu Đình trong lòng vui rạo rực, nào biết hắn đã đứng ở bên cạnh cạm bẫy của người khác, không cẩn thận, hắn có thể biến thành một cỗ máy chết ở trên bàn mổ hoặc là biến thành một cỗ máy chuyên môn thay người khác thảo nữ nhân!
Đương!
Ba chiếc cốc va chạm với nhau.
"Cốc cốc" một tiếng, Khâu Vu Đình liền đem rượu nho trong ly đế cao uống một hơi cạn sạch, ợ một cái, hắn liền cảm thấy đầu óc có chút choáng váng, xem ra rượu nho này nồng độ cồn vẫn là rất cao.
Nhìn Triệu Lỵ Lỵ đối diện cùng Ngô Hân Đình ngồi bên cạnh, nụ cười của Khâu Vu Đình có vẻ có chút dâm đãng, chẳng qua còn không đến mức quá rõ ràng mà thôi.
Triệu Lỵ Lỵ nhẹ nhàng cười, đứng lên giúp nữ nhi của mình cùng Khâu Vu Đình rót rượu, rót rượu xong sau, nàng lại giơ lên chén đế cao, nói ra: "Chén thứ hai là ta cầu chúc các ngươi này hai cái sư tỷ đệ hợp tác vui vẻ, đến, cạn chén này!"
Thuận lý thành chương, Khâu Vu Đình và Ngô Hân Đình lại rót một ly đầy vào bụng.
Ly rượu vừa mới buông xuống, Triệu Lỵ Lỵ lại giúp bọn họ rót đầy, nói ra: "Ly thứ ba là cầu chúc tiểu bằng hữu tại một cái tốt đẹp mở đầu điều kiện tiên quyết hạ có thể có cái khoái trá công tác kinh nghiệm, tranh thủ đạt tiêu chuẩn thông qua thực tập, trở thành X phụ khoa bệnh viện chính thức nam y!"
"Mẹ, đầu con hơi choáng rồi."
Khuôn mặt Ngô Hân Đình đỏ bừng, đặc biệt đáng yêu.
Khâu Vu Đình cũng muốn nói chuyện, nhưng sau khi gặp phải ánh mắt nhiệt tình của Triệu Lỵ Lỵ, hắn liền kiên quyết giơ chén đế cao lên.
Ngô Hân Đình sờ sờ đầu có chút đau nhức, nói thầm một câu liền miễn cưỡng đứng lên, thân thể lắc lư, rượu nho trong ly cũng sắp đổ ra.
Uống xong chén rượu nho thứ ba, Ngô Hân Đình liền rốt cuộc chịu không nổi, nàng ghé vào trên bàn ăn, dùng loại kia lười biếng ánh mắt nhìn trước mặt nóng hầm hập sủi cảo, đánh cái nấc rượu, nỉ non nói: "Mẹ, ta tửu lượng vốn là kém, ngươi còn như vậy rót ta, ngày mai đi làm không được liền tìm ngươi xin nghỉ rồi, đầu đau quá, ta không ăn, ta muốn về phòng nghỉ ngơi."
Nói xong, Ngô Hân Đình liền đứng lên, tay vịn ghế dựa, mất ổn định, ghế dựa đã bị cô đẩy ngã xuống đất, người thiếu chút nữa đập vào góc bàn ăn.
Cô lắc đầu, nói, "Mẹ, con thật sự uống nhiều rồi.
Quán rượu Triệu Lỵ Lỵ đã trải qua nhiều chuyện, chút rượu nho này đối với cô mà nói giống như là rượu khai vị, nhìn Khâu Vu Đình ra vẻ say cùng người phụ nữ của mình, cô liền muốn cười, gắp một cái sủi cảo ngậm ở trong miệng, môi đỏ mọng khẽ mở, nói: "Tiểu bằng hữu, ngươi đưa con gái ta lên lầu, lát nữa lại xuống uống rượu với ta.
Khâu Vu Đình đầu óc choáng váng, hướng Triệu Lỵ Lỵ kính chào rồi đi đỡ Ngô Hân Đình, sau đó hai người liền lắc trái lắc phải đi lên lầu hai.
Triệu Lỵ Lỵ hứng thú nhìn bóng lưng Khâu Vu Đình, nói thầm: "Hai ngày nữa thí nghiệm sẽ bắt đầu, bạn nhỏ phỏng chừng sẽ biến thành đại nam tử hán, chỉ sợ khi đó cậu đã không còn là mình nữa."
Triệu Lỵ Lỵ nói xong liền đem rượu nho trong ly rót vào trong bụng.
Thật nặng!
Khâu Vu Đình đẩy cửa ra liền đem Ngô Hân Đình lung lay sắp đổ ném tới hai người co dãn mười phần, thở dài một hơi, Khâu Vu Đình liền tính toán đi ra ngoài tiếp tục ăn bữa tối không an ổn này.
Nóng quá...... Giúp tôi cởi một chút...... Tiểu...... bằng hữu......
Ngô Hân Đình nhắm mắt lại kêu la, xem ra không phải đang giả say.
Khâu Vu Đình ngồi ở bên giường nhìn Ngô Hân Đình say như bùn nhão, Ngô Hân Đình và mẹ cô Triệu Lỵ Lỵ có bản chất bất đồng, Triệu Lỵ Lỵ cho Khâu Vu Đình cảm giác trong xương cốt đều lộ ra một loại khí chất yêu mị, tựa như hồ ly tinh. Mà Ngô Hân Đình thanh thuần thì không giống như vậy, cô dường như chỉ quan tâm đến công việc khoa sữa của mình, đối với chuyện nam nữ từ trước đến nay không quan tâm.
Ngô Hân Đình mông lung liếc Khâu Vu Đình một cái, nắm đấm đập vào đầu gối Khâu Vu Đình, lẩm bẩm nói: "Sao anh...... chạy đến phòng em...... vào trong...... ra ngoài nhanh lên...... Em không thích đàn ông đến phòng em...... Ưm...... đau đầu quá......
Ngô Hân Đình ghé vào chăn bông, hai chân dùng sức vung lên, dép lê liền bay lên, đánh trúng vách tường liền rơi xuống mặt đất đá cẩm thạch.
Tiếp theo, Khâu Vu Đình liền thấy được một màn làm cho hắn hận không thể lập tức xử lý hình ảnh Ngô Hân Đình, chỉ thấy nàng đem tạp dề kéo xuống ném xuống đất, kéo trái một chút, kéo phải một chút, liền đem váy thắt lưng cũng lột xuống, hai chân đạp một cái, váy thắt lưng đã bị nàng cởi xuống đá tới dưới giường, sau đó nàng liền ghé vào nơi đó, hai chân mở rộng, hô hấp cũng trở nên nặng nề.
Khâu Vu Đình thì giống như một ông chú đáng khinh ghé vào Ngô Hân Đình, mũi gần như đều đụng phải Ngô Hân Đình, nhìn vậy, dục vọng nguyên thủy của Khâu Vu Đình đã hoàn toàn bị khơi mào.
Là một người đàn ông đủ tư cách, bước tiếp theo anh sẽ làm gì?