hai tòa sáu lâu
Chương 8 - Liên Kết
"Kỳ thật tôi từng có một vị hôn phu, đó là nam sinh thanh mai trúc mã từ nhỏ cùng tôi, mặc dù là kết hôn giữa hai gia tộc, nhưng chúng tôi từ nhỏ đến đại học đều là cùng một chỗ, cho nên tôi đối với anh ấy có tình cảm, đối với cuộc hôn nhân này cũng không phản đối, đến nhà tôi bởi vì tranh đoạt chính quyền mà chọn sai trận doanh, trực tiếp dẫn đến gia đạo của tôi sa sút, hôn ước của tôi và anh ấy cũng không giải quyết được gì, bởi vậy tôi dọn khỏi nhà vốn có, tự mình đi ra ngoài làm việc, muốn dẫn dắt gia tộc trở về bộ dáng trước kia" Thất Xảo quay đầu nhìn ngoài cửa sổ suy yếu nói, Lâm Hạo ngồi ở bên giường vểnh chân nghe, không nghĩ tới nữ nhân này còn có vị hôn phu, Lâm Hạo kinh ngạc là Cái này, bất quá nếu là từng là nữ nhi đại gia tộc cũng không ngoài ý muốn, về phần chuyện nhà nàng, Lâm Hạo kỳ thật đại khái biết chuyện gì xảy ra.
"Cho dù tôi có năng lực làm việc tốt hơn nữa, cũng không thể dễ dàng lên chức như vậy, lại không thể lợi dụng thanh danh gia tộc trước kia khơi thông quan hệ, một lần lại một lần thỏa hiệp dưới yêu cầu của cấp trên, tôi cũng dần dần chết lặng, chỉ cần có thể leo lên, tôi buông tha cho cái gọi là trinh tiết. Anh có khinh thường tôi hay không" Thất Xảo nói tới đây nhìn thẳng vào Lâm Hạo, Lâm Hạo bởi vì cảm giác có chút mệt mỏi, dứt khoát nhảy lên sô pha trong phòng bệnh nằm xuống nằm ngửa.
"Lúc cậu làm những thứ này vì sao không tự hỏi mình, đáp án chính cậu biết, về phần dùng thủ đoạn gì leo lên, cũng chỉ là quá trình, mấu chốt là cậu thật sự được như ý nguyện đạt được điều cậu nghĩ đến sao" Lâm Hạo ngáp một cái nói, Thất Xảo nghe vậy thân thể run lên, lời nói của Lâm Hạo quả thật đánh trúng cô ấy, kỳ thật tất cả những gì cô ấy làm là chuyện như thế nào, nhưng cô ấy thật sự được như ý nguyện đạt được điều mình muốn sao, cô ấy có được tiền, nhưng cô ấy muốn không chỉ là tiền tài, Thất Xảo cứng ngắc lắc đầu, Lâm Hạo ngắm xuống cô ấy lại nhìn lại trần nhà.
"Nếu không có được thứ em muốn, vậy thì chính là em chọn sai người hoặc dùng sai phương pháp, chỉ dựa vào thân thể của em có thể đổi lấy là có hạn, em còn thiếu cái gì phải tự mình suy nghĩ" Thất Xảo nghe vậy trầm mặc không nói, thiếu cái gì cô ấy từ gia tộc đi ra làm việc ở công ty này, từ trợ lý nghiệp vụ một đường leo lên vị trí chủ quản, muốn đi lên nữa chỉ có người tiếp cận cấp cao, hơn nữa phải trong khoảng thời gian ngắn đạt được, đây là phương pháp trực tiếp nhất cô ấy nghĩ đến, nhưng những người cấp cao đó cũng không phải ngốc, vẫn tham lam thân thể của cô ấy, nhưng vẫn không cho cô ấy cơ hội thăng chức, mỗi lần đều chỉ là hai người mẫu Lăng có thể ứng phó với cô ấy, cho dù trong tay cô ấy nắm giữ những bức ảnh cấp cao kia, thật sự có biện pháp uy hiếp bọn họ Đầu Thất Xảo không xoay nổi cô ngẩng đầu nhìn Lâm Hạo, phát hiện Lâm Hạo đã ngủ vù vù, cô nhìn anh, Người này thật sự tùy ý a, lúc này ngủ thiếp đi, cô phì cười, cô gắng gượng chống đỡ thân thể cầm một cái thảm lông trên giường, chậm rãi tới gần Lâm Hạo, cô lẳng lặng nhìn hình dáng Lâm Hạo ngủ, nam sinh này còn rất đẹp trai nha, trẻ tuổi như vậy sao chỉ là nhân viên quản lý tòa nhà, cô nhìn một hồi lâu sau đó khóe miệng giương lên đắp thảm lông lên.
Một đêm trôi qua, Lâm Hạo cứ như vậy ngủ một giấc ở bệnh viện, anh bị ánh mặt trời chiếu tỉnh mở mắt ra, phát hiện Thất Xảo còn đang ngủ, anh lặng lẽ đứng dậy phát hiện thảm lông trên người mình, phỏng chừng cho nên Thất Xảo đắp lên, bụng bắt đầu vang lên, anh nhìn điện thoại di động phát hiện đã là chín giờ, nhìn một lúc huyết sắc của Thất Xảo không tái nhợt như ngày hôm qua, hẳn là không thành vấn đề, anh đứng dậy đi về phía cửa phòng bệnh mở cửa phòng, lúc này Lâm Lâm đứng ở bên cạnh cửa, Lâm Hạo kinh ngạc nhìn cô.
"Cậu dùng thẻ gia tộc, lão gia còn tưởng rằng cậu xảy ra chuyện gì, liền bảo tôi đến thăm cậu" Chị Lâm mỉm cười nói, Lâm Hạo lắc đầu không có nhiều lời, hắn ngắm Lâm Lâm hôm nay vẫn là tây trang màu đen trước sau như một, quần dài màu đen, chân mang ngắn cùng giày da, chân trần vị trí có thể nhìn thấy tất chân màu đen mang ở bên trong, giống như phát hiện tầm mắt Lâm Hạo cô hờn dỗi gõ Lâm Hạo về phía trước.
Đi ăn sáng đi, em nhất định còn chưa ăn "Lâm Hạo cười gượng đi theo cô xuống lầu, vào trong xe, Lâm Lâm ở vị trí lái thắt dây an toàn nhìn Lâm Hạo, Lâm Hạo vừa ngồi xuống vị trí lái phụ lưu ý đến ánh mắt kinh ngạc của cô, anh nghi hoặc nhìn cô, Lâm Lâm chỉ chỉ dưới háng anh, lúc này Lâm Hạo mới nhìn thấy dưới háng mình vừa tỉnh không bao lâu bởi vì buổi sáng còn phồng lên một cái túi lớn, Lâm Hạo lấy tay đè ép điều chỉnh tư thế ngồi nhìn phía trước nói, xuất phát đi, anh đói bụng, Lâm Lâm phì cười sau đó lái xe, dọc theo đường đi Lâm Hạo xấu hổ không nhìn chị Lâm, khóe miệng chị Lâm nhếch lên Lái xe, mặt ửng đỏ thường thường liếc Lâm Hạo, lúc cũng sắp đến gần cửa hàng của mẹ cô, một chiếc xe bên cạnh vượt tuyến chạy đến phía trước cô, Lâm Lâm cả kinh vặn vẹo phương hướng đụng vào bên đường cái, Lâm Hạo lập tức phản ứng cúi người qua giúp cô xoay tay lái khống chế phương hướng, trước khi xe xông lên đường người đi bộ một khắc xe dừng lại.
Chị Lâm, không sao chứ? "Lâm Hạo nắm tay cô để cô tỉnh táo lại, Lâm Lâm gật đầu lấy lại tinh thần, sau đó biến sắc đưa tay sờ chân trái.
Vừa rồi dừng gấp không cẩn thận bị trật chân "Lâm Hạo nghe vậy xuống xe đỡ cô xuống xe đến vị trí lái phụ, sau đó ngồi thật chặt vị trí lái đem chân cô bị trật kia nâng lên, đang lúc anh muốn cởi giày của cô ra, Lâm Lâm thẹn thùng lắc đầu, Lâm Hạo nói đừng nhúc nhích tôi nhìn xem, cô mới gật đầu, giày vừa cởi, tất chân màu đen bao bọc chân đẹp lộ ra, mùi giày da cộng thêm mùi chua nhè nhẹ đập vào mặt, Lâm Hạo hít một hơi, Lâm Lâm thấy thế thẹn thùng giống như ngón chân cuốn xuống.
Hạo, em đi một ngày, có mùi vị "Lâm Lâm nhỏ giọng nói, Lâm Hạo cười lắc đầu.
Ta giúp ngươi xoa trước, chờ lần sau cửa hàng của mẹ ngươi lại xoa chút thuốc "Lâm Hạo không để ý tới nàng đáp lại bắt đầu chậm rãi xoa chân của nàng, Lâm Lâm híp mắt cảm thụ được sự xoa bóp của hắn, khi thì cảm nhận được đau đớn nàng cắn môi nhìn hắn, Lâm Hạo cảm thụ nhiệt khí của chân tơ đen, hạ thân của hắn sau khi cương cứng ban mai vốn đã tiêu tan lúc này lại ngẩng đầu lên, quy đầu đội quần nhô ra một bao phảng phất như muốn chọc thủng, lúc này đầu lưỡi Lâm Hạo duỗi ruộng làm cho mũi chân hơi ẩm ướt kia, Lâm Lâm bị một tiếng rên rỉ a hừ này lấy tay đẩy đầu hắn.
Hạo, đừng, bẩn "Lâm Hạo lúc này giống như bị ma ám bắt đầu mút ngón chân của chị Lâm, Lâm Lâm bắt đầu cảm giác gãi ngứa, nhưng khoái cảm làm cho mặt cô ửng đỏ cùng cắn răng không rên rỉ ra, cô cảm nhận được phía dưới bắt đầu ướt át, cô thở hổn hển đem chân rút về.
Tôi khá hơn một chút, Hạo, đi vào trong tiệm trước đi "Lâm Hạo nghe vậy gật gật đầu ngồi thẳng người chuẩn bị lái xe, anh ngồi thẳng người, túi nhỏ quần dưới nhô lên bị Lâm Lâm thấy được, Lâm Hạo cũng không che giấu, cứ như vậy đỉnh, cô hơi đỏ nhìn Lâm Hạo
Khó chịu sao? "Cô vừa ngắm chỗ Lâm Hạo, vừa thấp giọng nói, Lâm Hạo Nhất Chinh gật đầu, mặt cô càng đỏ hơn.
"Đem xe chạy đến ngõ sau của cửa hàng mẹ em trước đi" chị Lâm dùng giọng nói gần như không nghe được nói, Lâm Hạo nghe vậy nghĩ thầm chẳng lẽ cô, anh không nghĩ quá nhiều chân đạp chân ga đi đến vị trí ngõ sau của cửa hàng mẹ cô, sau khi xe dừng lại, hai người im lặng chừng một phút, lúc Lâm Hạo đang muốn mở miệng nói gì đó
Chị Lâm nhỏ giọng nói, Lâm Hạo nghe vậy lập tức nhắm mắt lại, một lát sau anh cảm nhận được khóa kéo quần của mình bị mở ra, chị Lâm vẫn không nói gì cư nhiên lớn mật như vậy, Lâm Hạo không vội vã mở mắt, sau khi khóa kéo ra cô ngừng động tác một hồi, sau đó một tay kéo quần lót Lâm Hạo xuống một chút, gậy thịt Lâm Hạo cương lên bắn ra, mắt ngựa quy đầu cực lớn đã chảy ra chút chất lỏng, Lâm Lâm nhìn lên trên xác nhận Lâm Hạo không có mở mắt, tim hai người đều đang tăng tốc, gậy thịt Lâm Hạo cảm nhận được hơi thở hơi nóng của chị Lâm, gậy thịt càng thêm giống như là cùng Cô chào hỏi, mặt Lâm Lâm đỏ lên một bàn tay run rẩy cầm nó, cảm giác cực nóng truyền lại lòng bàn tay, cô nhẹ nhàng vuốt ve trên dưới, Lâm Hạo thoải mái hừ ra tiếng, Cô cắn răng một cái đem đầu cúi ở dưới háng Lâm Hạo lập tức một ngụm ngậm xuống gậy thịt cương cứng của anh, gậy thịt bị miệng chị Lâm lập tức hấp dẫn đi vào trong nháy mắt, Lâm Hạo thoải mái thẳng eo đem gậy thịt đâm vào trong miệng nhỏ của cô, khoang miệng ấm áp đã làm cho anh thoải mái có chút xạ ý, nhưng mà Lâm Hạo này đột nhiên đâm một cái dọa cô, cô lấy tay vỗ nhẹ đùi anh, Lâm Hạo lúc này mới phản ứng kịp cô có lẽ lần đầu tiên, cho nên đem gậy thịt thong thả rút ra phối hợp với cô, Lâm Lâm cảm nhận được Lâm Hạo đang phối hợp với anh, cô chuyên tâm một tay vòng đuôi gậy thịt sau đó hút đồng ý, trong xe vang lên miệng chít chít Giao âm, Lâm Hạo cảm thụ cái miệng nhỏ nhắn của cô, thoải mái vuốt tóc cô có tiết tấu, Lâm Lâm ngắm phản ứng của anh, nhìn anh thoải mái như thế, cô càng ra sức tăng tốc độ hấp dẫn, tuy rằng kỹ xảo không được tốt lắm.
Chị Lâm, muốn bắn, tiếp được rồi "Lâm Hạo gầm nhẹ nhìn xuống phía dưới, khóe miệng Lâm Lâm nhếch lên gật đầu, sau đó thắt lưng Lâm Hạo phun ra tinh dịch cực nóng dính đặc tiến vào trong khoang miệng cô trượt vào cổ họng, ước chừng bắn 2 phút mới dừng lại, khoang miệng Lâm Lâm trong nháy mắt phồng lên túi nhỏ, cô thong thả nuốt vào cổ họng, dùng một hồi lâu nuốt xong, cô hé miệng nhìn về phía Lâm Hạo, Lâm Hạo thở hổn hển hài lòng cười vuốt tóc cô.
Vất vả cho chị, chị "Lâm Lâm nghe vậy run lên, đây là lần đầu tiên Lâm Hạo không gọi chị Lâm, gọi chị, tuy rằng hai người không giống mẹ, nhưng chị vẫn coi anh như em trai, mặt Lâm Lâm đỏ lên lau tinh dịch bên miệng đứng dậy xoay đầu sang một bên.
"Nhìn em vất vả như vậy, chỉ có lần này thôi" Lâm Hạo nhìn dáng vẻ thẹn thùng của cô, khóe miệng cười tà nhìn cô, nói thật hiện tại anh đã muốn cô, cho dù cô là chị mình, đối với Lâm Hạo mà nói không coi trọng những thứ này, dù sao mẹ mình đã làm những chuyện đó với anh, anh không cố kỵ những thứ này nữa, tuy rằng đây cũng là một trong những nguyên nhân anh rời xa gia đình, tay Lâm Hạo vuốt ve chân cô, sau đó đem thân thể tới gần bên tai cô.
"Nhưng em còn chưa tiêu tan đâu, chị" Tay Lâm Hạo chậm rãi sờ vào háng cô, Lâm Lâm cầm tay dừng động tác của anh.
Không được. Em và anh là chị em, em đi trước trong tiệm "Lâm Lâm đỏ mặt chạy trốn rời khỏi xe, Lâm Hạo nhìn bóng lưng cô rời đi khóe miệng giương lên sau đó xuống xe theo sau, đi vào trong tiệm ngồi xuống chào hỏi mẹ cô sau đó ngồi xuống chờ Lâm Lâm, một hồi lâu sau, Lâm Lâm mới từ phía sau tiệm đi ra, cô nhìn thoáng qua ánh mắt Lâm Hạo phiêu hốt đi tới ngồi xuống, Lâm Hạo tinh mắt phát hiện cô cởi tất chân ra, anh nhìn quét cô, dưới bàn Lâm Lâm đá anh trừng mắt nhìn anh một cái.
Mẹ, hai bát mì, mì của Hạo phải nhiều thịt một chút "Cô xoay người hướng mẹ cô hô, Lâm Hạo một tay chống má mỉm cười nhìn cô, Lâm Lâm bị nhìn như vậy cúi đầu không dám nhìn thẳng Lâm Hạo, chuyện vừa rồi xảy ra là lần đầu tiên cô làm, không nghĩ tới cô ngay cả bạn trai cũng chưa từng giao cô cư nhiên sẽ làm những chuyện này, đối tượng này vẫn là em trai mình, suy nghĩ của cô hỗn loạn.
Chị, chị thích em không? "Lâm Lâm nghe vậy run lên cúi đầu không đáp lại Lâm Hạo, kỳ thật thời gian cô và Lâm Hạo ở chung không phải rất nhiều năm, cũng là lúc Lâm Hạo học trung học đến đại học, nhưng quả thật ấn tượng của Lâm Hạo khiến cô nhớ kỹ thật sâu, có lẽ bởi vì mấy năm nay nhìn Lâm Hạo thay đổi cũng ở trong đó, hiện tại Lâm Hạo vì sao lại như vậy cô cũng hiểu rõ ít nhiều, nghĩ tới đây cô ngẩng đầu gõ anh một cái.
"Không được suy nghĩ nhiều, ngươi trước hoàn thành lão gia tử yêu cầu đi" lúc này mẫu thân nàng bưng hai bát mì lại đây buông xuống, hai người bắt đầu ăn bữa sáng này, kỳ thật thời gian như vậy đối với Lâm Lâm mà nói cũng là nhẹ nhàng nhất thời điểm, bình thường đều là căn cứ lão gia tử, cũng chính là phụ thân nàng chỉ thị chạy chung quanh, gặp qua quá nhiều chuyện, chỉ có lúc này nàng có thể bỏ lại tất cả tĩnh tâm lại, nàng chinh nhìn Lâm Hạo ăn nhiều bộ dáng phốc xích.
Ăn chậm một chút a "Lâm Lâm ôn nhu nói, Lâm Hạo ngừng cắn mì ngẩng đầu cười nhìn cô.
Sau khi ăn xong bữa sáng, Lâm Lâm nói muốn ở chỗ này nghỉ ngơi một chút muốn Lâm Hạo tự mình lái xe trở về, đưa chìa khóa xe cho anh, Lâm Hạo nghĩ thầm Thất Xảo kia hẳn là không có việc gì đi, không cần đi bệnh viện, Ánh Tuyết Lâu ngủ bù rồi, anh đang chuẩn bị lúc mình lên xe rời đi, sau đó Lâm Lâm gọi anh lại, sau đó nhét cái gì vào trong tay anh sau đó vội vàng rời đi, Lâm Hạo nhìn cô đi rồi mở tay ra nhìn, là tất chân cô vừa mặc, còn mang theo một chút ấm áp, khóe miệng Lâm Hạo giương lên đem tất chân bỏ vào trong túi quần sau đó lái xe rời đi.
Trở lại Ánh Tuyết lâu ngủ bù hơn nửa ngày, buổi tối ngồi trở lại vị trí quản lý viên, anh đang suy nghĩ nên vẽ truyện tranh kỳ tiếp theo, anh bày bàn cờ tự mình hạ xuống, lúc này Nãi Hinh và Tiểu Bằng vừa nói vừa cười đi tới cửa, Lâm Hạo ngẩng đầu híp mắt nhìn ánh mắt Nãi Hinh đối diện, cô không biết vì sao hạ ý kéo tay Tiểu Bằng đang vểnh lên cười với Lâm Hạo, Tiểu Bằng cũng chú ý tới Lâm Hạo, cho nên không chú ý tới động tác này của Nãi Hinh.
Sư phụ "Tiểu Bằng vẻ mặt tươi cười hướng hắn phất tay sau đó ngồi xuống, Lâm Hạo gật gật đầu, Nãi Hinh dường như muốn nói cái gì lại không nói ra, hắn nhìn thấy Tiểu Bằng vẻ mặt hăng hái nhìn bàn cờ chuẩn bị cùng Lâm Hạo Hạ.
Các cậu chơi cờ đi, Tiểu Bằng tớ lên trước nghỉ ngơi "Nãi Hinh nói, Tiểu Bằng quay đầu đứng dậy chạy đến bên cạnh cô nhỏ nhẹ nói vài câu, cô gật đầu sau đó lên lầu, kế tiếp Tiểu Bằng và Lâm Hạo lại bắt đầu ván cờ, đương nhiên, Tiểu Bằng vẫn chưa thắng ván nào, lúc rời đi sắc mặt rối rắm suy nghĩ mình thua ở chỗ nào, Lâm Hạo nhìn đồng hồ ở đại sảnh đã là hơn tám giờ, anh duỗi lưng nằm ở trên ghế nghỉ ngơi, chợp mắt một cái, Lâm Hạo ngủ nhẹ một lúc, anh cảm giác được trong bụng mình có một vật thể sống đang vặn vẹo, anh theo bản năng sờ soạng, lông nhung anh mở mắt ra nhìn, là Diêu Cẩn Con mèo kia, nói như vậy, hắn ngẩng đầu nhìn, quả nhiên nàng ngồi ở đối diện, mà đi phồng hai má nhìn hắn, còn thỉnh thoảng nhìn mèo.
Cái này... "Lâm Hạo lắp bắp nói.
"Tiểu Hắc cho tới bây giờ cũng không thân cận người khác, hắn cư nhiên chạy tới trong lòng ngươi, tên phản đồ này" Diêu Cẩn Nhi tức giận nói, Lâm Hạo cười gượng hắn muốn ôm lấy neo đưa về cho nàng, nhưng Tiểu Hắc giống như không muốn rời đi vùi ở trong lòng hắn, hắn buông tha đem nó đặt ở hai chân, Tiểu Hắc thoải mái cuộn thành một đoàn híp mắt ngủ.
Mấy đêm không thấy anh, còn tưởng anh tránh tôi chứ? "Diêu Cẩn Nhi vừa nói trực tiếp cầm quân cờ lên, Lâm Hạo cũng không nói thêm gì bắt đầu chơi với cô, chơi ước chừng hai mươi phút, Lâm Hạo lâm vào trầm tư, anh nhìn cô một cái, phát hiện kỳ lực của người phụ nữ này không thua gì anh, hơn nữa dần dần tiến bộ, anh bốp một tiếng ổn định cục diện đẩy đối phương vào tử lộ, Cẩn Nhi nhìn bàn cờ cắn cắn môi hừ một tiếng đứng lên đến gần Lâm Hạo ôm Tiểu Hắc lên.
"Đừng quên thứ phải cho tôi tuần này" Sau đó mặc kệ Lâm Hạo lên lầu, Lâm Hạo cười khổ nhìn bóng dáng biến mất, cô gái này thật sự không chịu nhận thua, mỗi lần đều không chịu thua liền chạy mất, anh lắc đầu thu dọn bàn cờ, nói gần đây không thấy đôi Bạch Tiểu Lỵ kia, không biết sao anh không nghĩ nhiều thu dọn đem bảng treo lên sau đó lên lầu nghỉ ngơi.
Qua vài ngày sau, Lâm Hạo trước sau như một cùng những ông chú kia đánh cờ xong, tối hôm qua anh trắng đêm hoàn thành truyện tranh mới, hôm nay kỳ thật tinh thần không đủ, nhưng vẫn là đem những ông chú này dễ dàng đánh xuống, không một ai có thể thắng được anh, Lâm Hạo tự hỏi có nên đi lên ngủ hay không sẽ lại đi xuống, lúc này ở cầu thang đi xuống một Lâm Thất Xảo mặc váy liền áo màu trắng lộ lưng, chân đi giày xăng đan màu trắng đi xuống, xem ra là từ bệnh viện khôi phục ra a, còn trang điểm, toàn bộ cảm giác khác với cảm giác bình thường nhìn thấy cô, quả thật có loại cảm giác đại tiểu thư, quả nhiên từng là khí chất con gái của đại gia tộc vẫn phải có, anh híp mắt nhìn xuống sẽ định nhắm mắt lại.
Cái kia, buổi tối anh có rảnh không. Có thể cùng em đi vũ hội không? Em cần một bạn trai? "Lâm Thất Xảo nhìn Lâm Hạo nắm chặt tay nói, cô giống như rất khẩn trương, kỳ thật cô cũng không có cách nào mới đưa ra lời mời với Lâm Hạo, vũ hội đêm nay là do vị hôn phu đã từng mời, cô lại không thể cự tuyệt, bởi vì người trong công ty mình cũng sẽ đi tham gia, Lâm Hạo nhắm mắt nghe cô nói xong.
Không đi, tôi muốn đi ngủ "Lâm Hạo ngáp một cái cũng không mở mắt nói, Thất Xảo ngẩn ra không nghĩ tới Lâm Hạo cự tuyệt, cô giậm chân cắn răng hừ xoay người chuẩn bị rời đi, Lâm Hạo suy nghĩ một chút, người phụ nữ này vẫn thiếu chút tàn nhẫn, cũng có chút ngu xuẩn, thật sự là nhìn không qua a, anh lắc đầu.
"Nhớ kỹ số điện thoại của tôi, 135xxxxx, cậu gọi cho tôi xong tôi đi đón cậu trở về là được rồi, nhiều nhất chỉ có thể như vậy" Lâm Thất Xảo dừng bước, khóe miệng nhếch lên không quay đầu lại trực tiếp rời khỏi tòa nhà.
Ách, thật sự là phiền toái a, thượng vị quan trọng như vậy sao? "Lâm Hạo đứng lên nói thầm đem sảng khoái đặt ở sau gáy ngáp đi lên lầu chuẩn bị ngủ một giấc.
Lâm Thất Xảo ngồi trong taxi, nhìn cảnh sắc bên ngoài xe biến hóa, từng bước nhanh đến thành phố mới, hồi ức trong đầu cô cũng chiếu lại hồi ức của mình và vị hôn phu kia, tất cả dường như chỉ xảy ra vào ngày hôm qua cho đến khi gia đình cô sa sút, cô một lòng muốn gia tộc của mình có thể trở lại phong cảnh trước kia, bất luận thủ đoạn gì cũng phải thượng vị trọng chưởng quyền lực, những gì cô làm kỳ thật rất có hạn chính cô cũng biết, nhưng cô chỉ có một người, cô tựa đầu vào bên cửa sổ trưng thu nhìn ra ngoài cửa sổ, trong miệng khẽ hát.
Nhớ lại thời thơ ấu trúc mã thanh mai, hai đứa nhỏ vô tư ngày đêm đi theo......