giữa hè mười dặm
Chương 7: Thạch Thần An Thạch internet phòng máy tính
Ban đêm An Thạch Lĩnh nóng bức hơn Trúc Cơ rất nhiều, cũng có thể là kiến trúc bên An Thạch Lĩnh không nhiều lắm.
Thạch Thần hiện tại đang ở trong khu dân cư An Thạch Lĩnh vừa khai phá, nơi này chỉ có bảy tám tòa nhà rải rác trong rừng, mà phòng của hắn lại ở tầng cao nhất của một tòa nhà bốn tầng, cho nên nóng hơn rất nhiều.
Tòa nhà này ngoại trừ tầng thứ tư mấy tầng khác đều không có trang hoàng, Thạch Thần cũng chỉ có thể ở tại tầng thứ tư.
Tầng này có một nửa khu vực đều là ban công lộ thiên, vừa vặn hướng về đường cái lớn, ở trên ban công có thể nhìn thấy khách sạn An Thạch hướng đông nam, mà đối diện chính là một khách sạn lớn còn đang xây dựng.
Phòng ngủ chính chỉ chiếm không đến một nửa vị trí còn lại, đẩy cửa phòng ngủ chính ra đi vào bên tay trái chính là nhà vệ sinh, dựa vào tường bắc bày một cái giường lớn ba mét, phía đông là cả một mảnh cửa sổ sát đất, bên cạnh cửa sổ sát đất có một phòng quần áo nho nhỏ.
Thạch Thần tối hôm qua cũng không có ngủ được tốt lắm, có thể là nơi này cách đường cái quá gần, cách âm hiệu quả lại không tốt, vẫn sẽ có ô tô đi qua tiếng nổ vang.
Mà nay tám chín giờ sáng lại bị điện thoại của tiểu nha đầu Hoàng Ánh Thiến đánh thức, trong lúc cô không ngừng oanh tạc anh mới nhớ tới tối hôm qua cô nói hôm nay muốn tới tìm anh chơi.
Tùy tiện mặc quần đùi thể thao và tay áo ngắn, anh liền xuống lầu mở cửa cho cô.
Vừa mở cửa ra là có thể nhìn thấy Hoàng Ánh Thiến đứng ở cửa.
Hôm nay Hoàng Ánh Thiến ăn mặc đặc biệt mát mẻ, trên người là một chiếc áo T - shirt rộng thùng thình màu trắng, dưới thân là quần bò màu đen.
Hai cái đùi trắng nõn không có che chắn dưới ánh mặt trời có chút hơi phản quang, trên chân là một đôi giày vải màu đen, tất là vớ ngắn thuần trắng.
Lại chuyển ánh mắt lên trên, buộc tóc đuôi ngựa cao, trên cổ là một tầng mồ hôi mỏng.
Lầu một không có chỗ che nắng, Hoàng Ánh Thiến cũng không biết đã tới bao lâu, trên trán trắng noãn của nàng cũng bởi vì thời tiết nóng bức mà thấm ra một tầng mồ hôi tinh mịn, dưới ánh mặt trời chợt lóe lên.
Trên mặt không có trang điểm gì, ngược lại đôi môi nhỏ thoa men môi màu đỏ thẫm, có vẻ mười phần thiếu nữ.
Thấy Thạch Thần vừa mở cửa, Hoàng Ánh Thiến nhanh chóng chen vào bên cạnh Thạch Thần, miệng vội vàng nói: "Nóng muốn chết, anh Thạch Đầu sao lâu như vậy mới xuống đây?
Anh đến quấy rầy tôi sớm như vậy, tôi còn chưa tỉnh ngủ, nào có tinh thần mở cửa cho anh. "Thạch Thần làm ra bộ dáng vô lực.
Thời tiết tốt như vậy làm sao có thể ngủ được, không phải nói hôm nay dẫn em đi chơi sao? Em đã lâu không đi chơi, cả ngày bị chị em giám sát học tập. "Hoàng Ánh Thiến dọc theo đường đi đều sôi nổi, cô vừa mới lên lầu hai, phát hiện Thạch Thần còn đi lên, vội vàng hỏi:" Anh Thạch Đầu ở lầu mấy, sao còn đi lên, dưới này không có người ở sao?
Phía dưới ba tầng đều không trang hoàng, làm sao có người ở, chỉ trang hoàng tầng bốn thôi, tôi chỉ có thể ở tầng bốn.
Thảm quá, trèo cao như vậy. Vậy anh sống một mình ở đây chẳng phải rất cô độc sao, hay là em dọn qua ở cùng anh đi anh Thạch Đầu. "Vẻ mặt Hoàng Ánh Thiến đồng tình.
Em dọn qua đây? Lầu bốn chỉ có một phòng, em dọn qua đây ở đâu? Em không thể ngủ cùng anh, cho dù nơi này có phòng cũng không thể cho em vào ở, cô nam quả nữ truyền ra ngoài, sau này em đừng lập gia đình nữa.
Không gả được thì gả cho anh, anh Thạch Đầu cưới em không phải vừa vặn. "Nói tới đây Hoàng Ánh Thiến tựa hồ có chút chờ mong, lại có chút khẩn trương tiến lên lắc lắc tay Thạch Thần.
Được rồi, đến lúc đó nếu em không gả ra ngoài, anh cũng không kết hôn, nếu em còn nguyện ý gả cho anh, anh sẽ cưới em. Được rồi, em tìm chỗ ngồi trước, anh đi rửa mặt một chút. "Nói xong Thạch Thần liền trực tiếp vào phòng vệ sinh rửa mặt, bên tai còn có thể nghe được tiếng kinh hô của Hoàng Ánh Thiến.
A~Thạch Đầu ca giường trong phòng anh thật lớn a, em lên trên nằm một lát. A, thật thoải mái a, giường lớn như vậy, Thạch Đầu ca em tới ở cùng anh đi.
Thạch Thần cũng không để ý tới Hoàng Ánh Thiến, biết nàng đang nói đùa.
Sau khi rửa mặt xong, Thạch Thần nhìn thấy Hoàng Ánh Thiến nằm trên giường, giày cũng không cởi, hai chân lắc lư giữa không trung.
Có lẽ là do cô nằm xuống, dẫn đến áo T - shirt của cô có chút co lên, lộ ra một cái bụng nhỏ, hai ngọn núi vốn không lớn dưới tình huống như vậy chỉ hơi hơi phồng lên hai ngọn núi nhỏ, hai mắt cô khẽ khép lại, cái miệng nhỏ nhắn hơi chu, làm ra bộ dáng đang ngủ.
Thạch Thần cũng vui vẻ cùng nàng diễn trò, hắn nhẹ nhàng vòng tới bên giường, thò người xuống dùng tay phải nắm mũi quỳnh của nàng, tay trái che miệng của nàng, mới một hồi thời gian, Hoàng Ánh Thiến còn đang giả bộ ngủ liền không thể không "A a a" kêu lên, dùng sức dùng hai tay vỗ tay Thạch Thần, còn há mồm cắn hắn.
Thạch Thần cũng không yếu thế, ngược lại dùng tay trái nắm lên nàng phấn hồng má phải, hai người ngay tại trên giường đùa giỡn.
Tiểu nha đầu tuy rằng tuổi còn nhỏ, sức lực lại rất lớn, Thạch Thần chỉ có thể dùng tay phải chống lại đầu của nàng, tay trái theo cổ một đường sờ xuống, chọc cho nàng "khanh khách" cười không ngừng, sau đó duỗi đến dưới nách của nàng, dùng sức gãi ổ kẽo kẹt của nàng, trong nháy mắt nàng liền chịu không nổi, tay chân cùng dùng đá Thạch Thần.
Nhìn thấy cô như vậy, Thạch Thần liền đem tay trái xuống thấp hơn nữa muốn bắt lấy hai tay của cô, không nghĩ tới Hoàng Ánh Thiến lại trực tiếp dựa đầu lại gần, há cái miệng nhỏ nhắn cắn vào vai Thạch Thần.
Thạch Thần đau đớn hô to: "Cậu là chó con, chơi không lại thì cắn người đúng không, vậy cậu đừng trách tôi quá đáng.
Hắc hắc, đến đây nào, ai sợ ai mới là chó con, anh cũng có thể cắn em. "Hoàng Ánh Thiến dùng tiếng cười giảo hoạt trả lời một câu, lại dùng sức cắn Thạch Thần một cái," A... Ừ.
Thạch Thần bị cắn hai cái nhất thời nghĩ không ra biện pháp gì tốt, hắn cảm thấy hẳn là trước tiên đem tay chân Hoàng Ánh Thiến vây khốn.
Vì thế hắn đem hai tay cùng hai chân của Hoàng Ánh Thiến đều đặt ở giữa đùi, sau đó dùng một tay gãi thịt ngứa của nàng, tay kia ấn sau lưng nàng, khiến cho thân thể nàng không ngừng vặn vẹo, rồi lại giãy không ra, chỉ có thể đem khí lực hướng hàm răng sử dụng.
Trong quá trình đùa giỡn bởi vì Hoàng Ánh Thiến không ngừng vặn vẹo, mà Thạch Thần lúc này cũng mặc một cái quần đùi, da thịt trần trụi của hai người cứ như vậy không có ngăn trở đụng vào nhau, ma sát.
Thân thể thiếu nữ xen lẫn một chút hương thơm, điều hòa không khí lạnh tựa hồ cũng đã không có biện pháp làm cho nội tâm Thạch Thần bình tĩnh lại, bất tri bất giác phía dưới Thạch Thần đã dâng lên quốc kỳ thật cao, cũng may là Hoàng Ánh Thiến một mực cắn bả vai của hắn, cho nên còn không nhìn thấy trạng thái quẫn bách của hắn.
Thạch Thần biết tiếp tục chơi tiếp sẽ xảy ra chuyện, chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào kỳ chiêu, hắn thấy Hoàng Ánh Thiến vẫn dựa vào cắn hắn như vậy, hắn liền sờ cả hai tay lên bụng nàng, sau đó đâm qua đâm lại, quả nhiên, Hoàng Ánh Thiến lập tức đầu hàng.
A - - ha ha ha ha, đừng sờ bụng, ha ha ha sai Thạch Đầu ca, ta sai Thạch Đầu ca. "Hoàng Ánh Thiến lúc này ngứa không được, lập tức mở miệng cầu xin tha thứ.
Nhìn thấy Hoàng Ánh Thiến rốt cục cầu xin tha thứ, Thạch Thần cũng không quá phận, bất quá vẫn ở trên bụng nàng làm quái.
Bây giờ cầu xin tha thứ đã muộn, hôm nay sẽ hoàn toàn thu phục ngươi, cho ngươi dám cắn ta.
Bởi vì lúc này Hoàng Ánh Thiến đem thân thể ngửa ra phía sau mở miệng cầu xin tha thứ, cho nên hai chân Thạch Thần không thể hoàn toàn khóa chặt tay chân của nàng, Hoàng Ánh Thiến nhân cơ hội này, đem tay phải giãy ra, liền muốn đi ngăn cản tay Thạch Thần tác quái, kết quả liền đụng phải hạ thể còn cao cao ưỡn lên của Thạch Thần.
Cũng không biết Hoàng Ánh Thiến nghĩ như thế nào, trở tay bắt lấy dương vật của Thạch Thần.
A, anh Thạch Đầu anh đùa giỡn lưu manh, anh... anh có buông tay hay không, nếu không đừng trách em cũng không khách khí. "Ngoài miệng nói như vậy, bàn tay nhỏ bé của Hoàng Ánh Thiến lại gắt gao soán dương vật của Thạch Thần, một chút ý tứ muốn khách khí cũng không có, còn mềm dẻo tiếp câu" Sao lại lớn như vậy nóng như vậy a Thạch Đầu ca ".
Dương vật bị nàng như vậy túm ở trong tay, Thạch Thần chỉ cảm giác toàn bộ đầu óc trống rỗng, nhiệt huyết đang điên cuồng hướng phía dưới vọt tới, vốn dục vọng của hắn liền rất lớn, cũng nhiều ngày không nếm mùi thịt.
Cùng nàng như vậy thiếp thân đùa giỡn, hạ thể đã sớm cùng muốn nổ tung đồng dạng, không nghĩ tới nàng vậy mà còn một bả bắt được hắn dương vật, hơn nữa một chút buông tay ý tứ cũng không có, còn tới câu lớn như vậy nóng như vậy, Thạch Thần cảm giác cả người mình đều muốn nổ tung.
Tê...... Tiểu Thiến, em buông tay ra trước, tiếp tục nữa Thạch Đầu ca sẽ phạm sai lầm. "Thạch Thần gian nan cắn chặt răng, thừa dịp đầu óc thanh tỉnh còn có thể nói chuyện bình thường đem những lời này nói ra.
Phạm sai lầm? Sai lầm gì? Phía dưới anh Thạch Đầu cứng quá, em bóp không nổi. "Khóe miệng Hoàng Ánh Thiến mang theo nụ cười, tựa hồ là bởi vì bắt được nhược điểm của Thạch Thần mà cảm thấy rất cao hứng, tay phải còn nhéo nhéo, giảo hoạt hỏi" Thạch Đầu ca, thứ này của anh có phải... chính là dương vật của đàn ông không?
Từ trên cao nhìn xuống Hoàng Ánh Thiến vừa cầm dương vật của hắn, vừa ngẩng đầu nhìn mình, cái miệng nhỏ nhắn khép lại chất vấn mình vì sao phía dưới lại cứng như vậy, có gọi là dương vật hay không.
Đệt, ánh mắt Thạch Thần tối sầm lại, thân thể đè về phía Hoàng Ánh Thiến, nhìn chằm chằm môi cô, nuốt một ngụm nước bọt.
Dường như bầu không khí dâm đãng lúc này cũng ảnh hưởng đến Hoàng Ánh Thiến, nội tâm của nàng cũng có chút phiền não, nàng nhìn khuôn mặt Thạch Thần càng lúc càng tới gần, nàng cảm giác được mặt của mình đặc biệt nóng, đang thiêu đốt, rồi lại không chịu dời ánh mắt đi, nàng gắt gao nhìn chằm chằm ánh mắt muốn cắn người của Thạch Thần, lại thoáng ngẩng đầu lên.
Thạch Thần có thể nhìn thấy khuôn mặt trắng nõn trắng nõn của Hoàng Ánh Thiến đã bị màu đỏ anh đào chiếm hết, còn lan tràn về phía hai cái tai nhỏ trong suốt, đôi môi đỏ sẫm không ngừng mấp máy, hai mắt trong veo như muốn tràn ra nước mắt, từ trong hai tròng mắt có thể nhìn thấy ánh mắt chờ mong, vui sướng, tự hào cùng khẩn trương phức tạp đan xen cùng một chỗ.
Môi hai người cách nhau càng ngày càng gần, có khả năng chỉ cần qua vài giây, thậm chí là không đến một giây, là có thể gặp được nhau.
"Tôi cầu nguyện để có..."
Là tiếng chuông điện thoại di động trong túi Thạch Thần, hai người lập tức tách ra như bị điện giật, Thạch Thần lấy điện thoại ra, nhìn thấy biểu hiện trên đó là hai chữ "Tiểu Dã", anh hơi nhíu mày liền nhận điện thoại, có chút không kiên nhẫn nói: "Alo, anh Tiểu Dã?
……
Ừ, được, đến lúc đó cô đổ đầy xăng đưa xuống lầu cho tôi, vậy cứ như vậy đi, tôi còn có việc.
Thừa dịp Thạch Thần gọi điện thoại, Hoàng Ánh Thiến đi vào phòng vệ sinh, Thạch Thần nói chuyện điện thoại xong, liền đi tới gõ cửa kính hai cái.
Tiểu Thiến, không còn sớm, không phải nói muốn ra ngoài chơi sao, chúng ta bây giờ đi thôi.
Ừ...... Thạch Đầu ca chờ một chút, em lập tức khỏe. "Rất nhanh liền nghe được Hoàng Ánh Thiến trả lời, Thạch Thần lắc đầu cười khẽ một chút, rốt cuộc vẫn là một đứa trẻ.
Vậy lát nữa em trực tiếp xuống dưới lầu, anh đi xuống trước. "Biết lúc này Hoàng Ánh Thiến rất ngượng ngùng, Thạch Thần cũng vui vẻ cho cô chút không gian, liền xuống lầu trước.
……
Có lẽ là vừa rồi chơi quá mức, dọc theo đường đi Hoàng Ánh Thiến đều yên lặng đi theo phía sau Thạch Thần, không giống như trước đi lên kéo tay Thạch Thần.
Vốn Thạch Thần là muốn dẫn cô đi xem<
Trong lòng Thạch Thần vẫn rất muốn chơi máy tính, gần đây hắn mê một trò chơi tên là Liên minh Đoan Du, vài ngày không đánh đã ngứa tay, trưng cầu ý kiến của Hoàng Ánh Thiến, cô cũng chỉ "Ừ" nho nhỏ một chút, sau đó chỉ chỉ khách sạn An Thạch.
Thạch Thần biết ý của cô là ở tiệm net An Thạch phía sau khách sạn An Thạch, là ở mấy năm gần đây mới xây, lúc trước là chuẩn bị mở nhà hàng buffet, bất quá ở chỗ này tự phục vụ cũng không dễ làm.
Đến du ngoạn không thể ăn tự phục vụ, người dân địa phương thích ăn thức ăn tinh tế hơn.
Mới vừa đi tới khách sạn An Thạch, liền nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi mặc T-shirt đen cùng quần jean xanh đậm đi tới đón, Thạch Thần chỉ biết hắn gọi là "Tiểu Trạch", là thủ hạ của Nghị ca.
Anh Thần, anh muốn đi đâu vậy? "Tiểu Trạch cười hì hì đi tới, đi theo bên trái Thạch Thần.
Muốn lên mạng, dẫn em gái tôi đến quán net bên kia chơi. "Thạch Thần dùng ngón tay chỉ quán net phía trước, ý bảo Tiểu Trạch nhìn chỗ cậu chỉ.
À, muốn lên mạng à, em cũng rất thích lên mạng, đánh nhau bắn lửa gì đó. Hoàn cảnh bên kia rất tốt, em cũng thường xuyên đi. "Tiểu Trạch gật đầu, nói tiếp," Anh Thần, anh ăn trưa chưa, bây giờ còn cách giờ cơm trưa không nhiều lắm, có muốn em đi gọi người xào cho hai anh mấy món không?
A, cũng đúng, bây giờ cũng nên ăn cơm trưa, Tiểu Thiến, em có đói không, nếu đói chúng ta đi khách sạn ăn cơm trước đi. "Nghe Tiểu Trạch nói như vậy, Thạch Thần quay đầu hỏi Hoàng Ánh Thiến bên phải.
A, còn sớm mà, anh Thạch Đầu chúng ta lát nữa ăn. "Dường như không ngờ Thạch Thần lại đột nhiên quay đầu nói chuyện với mình, làm Hoàng Ánh Thiến đang cúi đầu trầm tư hoảng sợ.
Thạch Thần nhún vai, quay đầu lại cùng Tiểu Trạch hàn huyên, cứ như vậy ba người một đường chậm rãi đi tới tiệm net.
Trang phục của tiệm net An Thạch đặc biệt tốt, không kém những tiệm net mà Thạch Thần đã gặp ở Trúc Cơ.
Mới vừa vào cửa liền nghe được mấy cái nhân viên phục vụ đang nói "Hoan nghênh quang lâm", sau đó một cái ăn mặc trang điểm xinh đẹp nữ nhân đi tới, trong miệng nói: "Ơ, đây không phải là Tiểu Trạch ca sao? không phải nói ngươi có việc muốn đi làm sao, như thế nào hôm nay còn có rảnh tới lên mạng rồi? còn dẫn theo một cái soái ca cùng một cái tiểu mỹ nữ a? ai nha, chúng ta nơi này mỹ nữ còn chưa đủ tốt sao, như thế nào còn dẫn theo cái tiểu mỹ nữ nha, nàng thoạt nhìn còn chưa trưởng thành đi?"
"Đừng nói Hoa tỷ, ngươi lại đây, ta nói với ngươi chút chuyện." Tiểu Trạch nhanh đi lên lôi kéo nữ nhân đến phía sau nói vài câu, sau đó hai người trở về liền thấy nữ nhân kia cười đến so với vừa rồi càng thêm rực rỡ.
Nàng đi tới trước mặt Thạch Thần, muốn đem thân thể dựa vào trên người Thạch Thần, bất quá Hoàng Ánh Thiến lại đi lên phía trước đứng ở giữa hai người, mà nàng cứ như vậy dựa vào trên người Hoàng Ánh Thiến.
Cô cũng không tức giận, chỉ cười khẽ một cái, liền dùng giọng nói rất quyến rũ nói với Thạch Thần: "Anh Thần, chúng tôi đây là một tiệm net chính quy tới, nếu anh muốn lên mạng, tôi sẽ thuê cho anh một phòng máy tính. Nơi này không thể chơi, dù sao camera ở đại sảnh đều chuyển tới đồn công an, phòng bao cũng cần đăng ký, anh xem?"
Thạch Thần ngược lại là không sao cả, dù sao hắn cũng chỉ là tới chơi hội trò chơi, có thể chơi là được, hơn nữa máy tính phòng còn tốt hơn, không có ai quấy rầy.
Hắn gật đầu tỏ vẻ đồng ý, sau đó kéo Hoàng Ánh Thiến ra phía sau.
Người phụ nữ kia gọi một nữ phục vụ, bảo cô mang Thạch Thần lên lầu ba, mà Tiểu Trạch bên cạnh lập tức nói với Thạch Thần: "Anh Thần, vậy hai người lên chơi đi, em ở đại sảnh này chơi trò chơi, anh cần thì nhắn tin cho em.
Ừ được, vậy tôi theo Tiểu Thiến lên. "Thạch Thần lôi kéo Hoàng Ánh Thiến đi theo phía sau nhân viên phục vụ lên lầu ba, dọc theo đường đi còn có thể nghe được phía sau truyền đến tiếng cười của người phụ nữ kia.
Nữ phục vụ một đường đem Thạch Thần hai người bọn họ hướng bên trong mang, thẳng đến một gian số nhà là 315 gian phòng mới ngừng lại, mở cửa sau nàng liền nói: "Thần ca, các ngươi ở chỗ này chơi đi, chúc các ngươi chơi vui vẻ, có việc trực tiếp ấn phục vụ chuông là được."
315 là một gian phòng ngũ hắc, gian phòng rất lớn, ngoại trừ một phòng tắm chính là ba cái giường lớn cùng năm cái máy tính song song, còn có hai cái thùng rác thì không có thứ gì dư thừa khác.
"Ta đây chơi liên minh, ngươi muốn cùng nhau chơi sao?"
Cậu chơi đi, tôi không biết chơi game, tôi tùy tiện nhấn một chút là được rồi.
Thạch Thần cũng không bất ngờ, cô gái như Hoàng Ánh Thiến còn đang học trung học cơ sở, lại ở nông thôn, biết chơi trò chơi máy tính anh mới cảm thấy kỳ quái.
Rất nhanh Thạch Thần đã hoàn toàn quên mất tiểu nha đầu Hoàng Ánh Thiến này, lúc hắn chơi trò chơi tương đối tập trung, không dễ dàng phân tâm.
Chờ hắn chơi xong trò chơi này, mới phát hiện Hoàng Ánh Thiến không biết đi ra ngoài từ lúc nào, điện thoại di động cũng không mang theo, máy tính còn mở nhạc, chỉ treo một cái nút.
Đi ra cửa, liền nghe thấy một chút thanh âm kỳ quái, theo thanh âm truyền đến phương hướng đi đến, thanh âm càng ngày càng rõ ràng, hơn nữa trên mặt đất còn lưu lại có chút không rõ chất lỏng, kinh nghiệm lão luyện Thạch Thần biết đây là có người ở chỗ này làm tình, hắn có chút tò mò, ai sẽ ở chỗ này làm tình đâu?
Càng đi vào bên trong, lại càng có thể nghe được tiếng thân thể giao hợp kịch liệt, tuy rằng không phải rất lớn, cũng rất rõ ràng.
Đi đến cuối cùng quay người lại liền thấy tiểu nha đầu nghiêng người vươn đầu nhìn lén, nàng nửa khom người, hai chân còn đang không ngừng run rẩy.
Thạch Thần cảm thấy kinh ngạc, nghĩ thầm tiểu nha đầu này sao còn chạy tới xem người thật vận động chứ.
Hắn kiễng chân nhẹ nhàng đi tới, ở chỗ này đã có thể nghe được tiếng nữ nhân thở hổn hển cùng tiếng nam nhân gầm nhẹ.
"Ân... ngươi... tiểu lực một chút, có chút... đau a, tê... đỉnh chết ta rồi..." Nữ nhân kia tựa hồ thật cảm giác được đau đớn, trong giọng nói hơi có một tia bất mãn.
Mày là đồ lẳng lơ, mày nói xem mày có giống chó cái hay không. "Người đàn ông nói xong, còn kèm theo vài tiếng vỗ tay.
"Đừng đánh... ta ân... đau, ta là... chó cái vậy ngươi là... chó đực." nữ nhân cũng không có ý xấu hổ đặc biệt, mặc dù còn đang không ngừng thở hổn hển, nhưng vẫn tương đối bình thản nói ra những lời này.
Thạch Thần trực tiếp dùng một bàn tay lớn đem mặt tiểu nha đầu hoàn toàn che lại, một bàn tay khác ôm lấy hai tay nha đầu đem cả người nàng kéo đến trong ngực.
Hoàng Ánh Thiến đột nhiên bị một người ôm lấy như vậy, thân thể cứng đờ, cả người hoảng sợ, bất quá từ bên tai truyền đến một tiếng "Là ta" mới làm cho nàng thả lỏng xuống.
Đợi lát nữa em đừng lên tiếng, anh buông tay ra. "Thạch Thần chỉ đặt tay trái che mặt cô lên vai, tay phải còn gắt gao ôm cô.
Cửa phòng này cùng những phòng khác không giống nhau lắm, cái cửa này là từ chính giữa mở ra, nhìn phía trên văn phòng tiêu chí, Thạch Thần biết là nhân viên công tác đang vụng trộm vui vẻ.
Từ khe cửa nhìn vào có thể thấy trong phòng có hai thân thể trắng bóng dây dưa trên sô pha, đoán chừng là vừa rồi đến hành lang chơi xong trở về đóng cửa không chú ý, cửa phòng còn để lại một khe hở.
Chỉ thấy người phụ nữ kia đem nửa người trên nằm sấp trên sô pha, tóc hoàn toàn xõa tung trên lưng, mông nhếch lên thật cao, hai đùi hơi tách ra, bắp chân cong cong, trên chân mang đôi giày xăng đan thủy tinh, ngón chân lộ ra bôi lên khấu đan màu tím, hai chân trước sau lắc lư.
Người đàn ông kia dáng người có chút thấp bé, hơn một mét bảy, trên lưng cùng cánh tay đều có chút vết sẹo.
Giờ phút này có thể nhìn thấy hắn đang hai tay bắt lấy nữ nhân tay, dùng hậu nhập phương thức liều mạng thao làm nữ nhân kia, toàn bộ gian phòng đều vang vọng "bốp bốp" thân thể giao hợp thanh.
Từ đầu gối cong xuống của nữ nhân có thể biết, dưới tình huống bình thường nam nhân phía sau nàng kia là không có cách nào thoải mái dùng tư thế này cùng nàng giao cấu.
Nam nhân dương vật từ bên cạnh thoạt nhìn một chút cũng không nhỏ, vừa thô vừa dài, đen đỏ dương vật ở một đoàn hồng diễm ẩm ướt non mềm trong thịt ra vào ra vào, thỉnh thoảng mang ra dâm thủy, đem cả cây dương vật nhuộm bóng loáng.
Đại lượng dâm dịch theo nữ nhân mông đi xuống, ghế sô pha tay vịn cùng hai người chân còn có trên mặt đất tất cả đều là ướt sũng.
Tuy rằng đây là một hồi xuân cung tương đối mê người, hơn nữa dáng người nữ nhân bên trong thoạt nhìn rất không tệ, nhưng đúng là vẫn là đồ chơi dưới háng người khác, hắn vẫn tương đối tò mò vì sao Hoàng Ánh Thiến lại ở chỗ này nhìn lâu như vậy, mê mẩn như vậy?
Tiểu nha đầu đã sớm thò đầu ra ngoài, Thạch Thần có thể cảm giác được trong ngực nàng thỉnh thoảng sẽ run rẩy một chút, giống như một màn trước mắt đối với nàng kích thích đặc biệt lớn.
Nhìn nhìn, Thạch Thần cảm giác được phía dưới mình bắt đầu cứng rắn lên, hắn chỉ có thể đem mông lui về phía sau, tránh cho phía dưới hoàn toàn dán lên người Hoàng Ánh Thiến, sau đó cúi đầu nhỏ giọng hỏi cô: "Sao em lại lén chạy tới đây xem xuân cung của người khác, cái này có gì đẹp đâu.
Hoàng Ánh Thiến nghiêng đầu một chút nhỏ giọng trả lời: "Tôi biết cô gái bên trong kia, là một người chị họ của tôi." Sau đó lại quay đầu nhìn chằm chằm vào bên trong.
Hắn cảm giác được đặc biệt buồn cười, đường tỷ xuân cung là có thể xem?
Nhưng hắn cũng không biết nên nói cái gì.
Có lẽ là buổi sáng ở phòng ngủ đùa giỡn, có lẽ là lúc này bên trong có hai người đang làm tình, đầu óc của hắn cũng bắt đầu trở nên kỳ quái, luôn muốn làm chút gì đó.
Nghe bên tai truyền đến tiếng "Ừ ừ hừ hừ" "bốp bốp" "Phốc chít phốc", Thạch Thần chậm rãi dựa sát phía dưới, dương vật cương cứng hoàn toàn chống ở sau lưng Hoàng Ánh Thiến, tay trái cũng chậm rãi vươn tới ngực của nàng.
"Tê, ngươi đừng như vậy dùng sức giẫm ta a." Thạch Thần còn không có đem tay đặt ở trên ngực của nàng, đã bị nàng nặng nề đạp một cước, may mắn hắn nhịn xuống, không có phát ra quá lớn thanh âm, ít nhất nhìn lén bị phát hiện vẫn sẽ ngượng ngùng.
Hoàng Ánh Thiến chỉ quay đầu lại liếc Thạch Thần một cái, cũng không thoát ra, ngược lại còn đẩy thắt lưng về phía sau, sau đó lại quay lại nhìn tình huống bên trong.
Cô đừng gây ra động tĩnh quá lớn, bị người bên trong phát hiện cũng không tốt đâu. "Còn chưa nói xong, Thạch Thần đã vội vã ôm tay lên ngực cô, Hoàng Ánh Thiến cũng ngoan ngoãn không lên tiếng, chỉ là thân thể run rẩy dữ dội hơn.
Ngực Hoàng Ánh Thiến cũng không phải loại rất lớn, một tay hoàn toàn có thể bọc lại, bất quá cũng rất chặt chẽ co dãn, có chút giống tennis, khuyết điểm là không đủ mềm mại.
Cách hai tầng quần áo cũng có thể cảm giác được nàng cái kia nhô lên nụ hoa, không dễ dàng nắm lên, Thạch Thần chỉ có thể dùng sức ma sát quần áo, qua lại khiêu khích lấy.
Chỉ chốc lát Thạch Thần liền không thỏa mãn với hiện trạng, hắn thử đem hai tay chuyển qua bên hông nha đầu, vén vạt áo lên liền chui vào sờ đến trên bụng của nàng.
Không ngờ nàng lấy tay gắt gao bóp vào thịt mềm bên hông Thạch Thần, bất quá Thạch Thần am hiểu sâu sắc đạo này vẫn là đỉnh đau đớn dùng tay trái sờ tới mép áo ngực của nàng, hướng lên trên một cái, liền trực tiếp chạm tới sữa thịt của nàng, mà tay phải cũng đi xuống cởi bỏ nút áo của nàng, chuẩn bị kéo ra dây xích quần.
Hành động này của Thạch Thần khiến Hoàng Ánh Thiến sợ hãi, nàng cũng thông minh, phát hiện lên đường thất thủ, hai tay nàng đều dùng để ngăn cản tay phải của Thạch Thần, gắt gao nắm đũng quần không cho Thạch Thần cơ hội.
Thạch Thần thử vài lần, phát hiện không có cách nào cởi quần của nàng ra, cũng không sao cả, hai tay đều trèo lên ngực của nàng, dùng sức xoa bóp, ngực của Hoàng Ánh Thiến rất non nớt, sờ vào cũng có một phen tư vị khác.
Thỉnh thoảng dùng ngón tay gảy núm vú của nàng, vẽ một vòng quanh núm vú của nàng, sau đó đột nhiên bóp núm vú của nàng kéo ra bên ngoài.
Hoàng Ánh Thiến lại không dám lên tiếng, đột nhiên bị kích thích như vậy, nàng trực tiếp xoay người cắn vào ngực Thạch Thần, Thạch Thần nhanh chóng buông tay, bằng không thật sự sẽ bị cắn chảy máu.
Hoàng Ánh Thiến dùng sức trừng Thạch Thần, thấp giọng nói: "Anh đừng quá đáng, nếu không tôi sẽ trực tiếp gọi.
Bởi vì lúc này Hoàng Ánh Thiến đang mặt đối mặt với Thạch Thần, dương vật của hắn trực tiếp oán hận lên bụng Hoàng Ánh Thiến, càng không ngừng chọc tới chọc lui ở phía trên, Thạch Thần cảm giác được nếu không thả ra một chút sẽ hỏng mất.
Hắn cũng kỳ quái Hoàng Ánh Thiến run rẩy lợi hại như vậy, nàng làm sao nhịn được không phát ra một chút âm thanh, phía dưới nàng hẳn là tất cả đều ướt hết rồi.
Thạch Thần lại nhìn thoáng qua bên trong còn đang chiến đấu hăng hái hai người, sau đó liền trực tiếp ôm lấy Hoàng Ánh Thiến thân thể, bước nhanh hướng phòng máy tính đi trở về.