giả sau khi kết hôn
Chương 3 - Chậm Lại
Thời gian trôi qua rất nhanh, rất nhanh tiến vào tháng tư, hai tháng "kết hôn" tới nay, tôi và Khổng Gia Dương đạt thành nhất trí cao độ, mấy tòa nhà trong thành phố, muốn ngủ thì ngủ chỗ nào, không cần vì làm cho trưởng bối nhìn mà tự tìm phiền toái.
Khổng Gia Dương luôn chạy khắp nơi, cũng luôn ở những căn nhà khác, thỉnh thoảng cũng sẽ quay về biệt thự trung tâm thành phố này, nhưng rất ít.
Tôi bởi vì trường học ở gần đây, cho nên ở trường học đủ rồi sẽ đi về phía này, dù sao điều kiện bên này so với trường học quả thực không tốt lắm.
Lúc tôi quay ngoại cảnh ở trường học, Tịnh ca đột nhiên tìm tôi, chúng tôi đã lâu không liên lạc, anh muốn tôi đi tụ tập với bọn họ, anh nói anh có đại sự muốn tuyên bố.
Trong đầu hiện lên lời tôi nói với Trịnh Tinh Phàm, tôi lấy nhiệm vụ quay phim còn chưa hoàn thành, khéo léo từ chối anh ta.
Không nghĩ tới Tịnh ca không chịu buông tha, nhất định để cho ta đi, hơn nữa lấy "Không đến sẽ không coi ta là bằng hữu" để uy hiếp ta, ta nghĩ Tịnh ca lúc trước vì muốn cùng ta cùng Trịnh Tinh Phàm ra không ít lực, trên thế giới nào có đạo lý buông đũa xuống liền trở mặt không nhận người, rốt cuộc vẫn đáp ứng hắn.
Chỉ cần đứng yên một bên, sau đó tìm một cái cớ và bỏ đi.
Buổi tối hôm sau tôi cố ý đi muộn hơn mười phút, không nghĩ tới lúc tôi đến Tịnh ca còn chưa tới, nghe bọn họ nói là có việc trì hoãn.
Tôi ở một bên an phận uống đồ uống chơi điện thoại di động, bảo trì khoảng cách an toàn với Trịnh Tinh Phàm bên kia.
Tôi và Khổng Gia Dương đã "kết hôn" hai tháng, không biết có phải "hai vợ chồng" chúng tôi quá mức khiêm tốn hay không, tin tức kết hôn vẫn chưa truyền tới chỗ bọn họ.
Bất quá trong giới có nhiều đôi tai như vậy, bọn họ cuối cùng cũng biết.
Trịnh Tinh Phàm vẫn giống như hai tháng trước, không có gì thay đổi, vẻ mặt vẫn bình thản như trước, cho đến khi hắn ra ngoài một chuyến, dẫn Tô Uyển vào.
Trong phòng bao bởi vì Tô Uyển đến mà náo nhiệt dị thường, bọn họ cùng Tô Uyển tiếp xúc không nhiều lắm, hiện tại nhìn thấy người thật đến, hưng phấn vô cùng, đều tìm cớ cùng nàng nói chuyện, ngay cả tiểu thương bên cạnh ta cũng mong mỏi đi qua.
Tiểu Thương gần đây đang theo đuổi một cô gái, cô gái kia rất thích Tô Uyển, hắn muốn kiếm cho cô gái kia một chữ ký, dỗ cô gái vui vẻ.
Cách bóng người lờ mờ, tôi nhìn thấy rõ ràng Trịnh Tinh Phàm và Tô Uyển bên cạnh hắn thân mật châu đầu ghé tai, ánh mắt hắn nhìn về phía nàng ôn hòa, nói chuyện tựa hồ cũng nhẹ giọng nhỏ nhẹ.
Tôi cảm thấy như một người ngoài cuộc.
Cầm túi xách đi ra ngoài, đón xe về nhà, lục lọi ngăn tủ, tìm được hai chai rượu vang đỏ, nhét rượu một cái, trực tiếp uống.
Trong lòng tầng tầng tình cảm đan xen, không ngừng tăng thêm, ép tới mức ta sắp thở không nổi.
Điện thoại di động vang lên vài lần, tôi không đi xem, chai rượu vang đỏ thứ hai sắp uống được một nửa thì Khổng Gia Dương đã trở lại.
Tôi đã say không nhẹ, đầu óc rối bời, bỗng nhiên nhìn thấy một người tướng mạo đẹp trai tay rất đẹp trai đi tới, vỗ vỗ mặt tôi, gọi tên tôi.
Ngay khi anh ấy nói, tôi đã biết anh ấy là Khổng Gia Dương.
"Khổng Gia Dương ngươi đây là bạo lực gia đình ngươi có biết hay không?" ta né tránh tay hắn, lấy một loại phong thái hiệp nữ gắt gao nhìn chằm chằm hắn.
Hắn lại thấp giọng nở nụ cười, cười đến răng nanh nhỏ lộ ra, nói: "Ngươi thật sự say.
Dừng một chút, hắn giống như nhận mệnh lầm bầm lầu bầu một câu: "A câu châm ngôn kia nói như thế nào? Một báo trả một báo, cái này còn phải ta chiếu cố ngươi a, ta hôm nay tại sao phải trở về a.
Bóng người trước mắt không hề mơ hồ, tôi thấy rõ hắn, hắn chính là Khổng Gia Dương.
Biểu tình ảo não của anh rất khiến người ta thích.
Tay của hắn cũng rất đáng yêu.
Khổng Gia Dương rất được người ta yêu thích.
Khi hắn tới gần ta đưa tay muốn đỡ ta đứng lên, ta bắt được cơ hội ma xui quỷ khiến hôn hắn một cái.
Hôn lên khóe miệng.
Khổng Gia Dương trước mặt rõ ràng biểu tình kinh ngạc, có vài giây giật mình sửng sốt, cực kỳ giống một con mèo xù lông.
Nửa phút sau, bàn tay to của hắn lại hạ xuống, vuốt ve đỉnh đầu của tôi, chậm rãi trấn an tôi, giống như tôi mới là con mèo lông xù kia.
"Em uống bao nhiêu rượu rồi? có khó chịu không? muốn nôn không?" anh thật sự rất dịu dàng, giọng nói như nước bay tới lỗ tai tôi.
Tôi mở to mắt, nhìn thẳng vào anh, giật giật môi: "Em muốn hôn anh.
Vừa nghe lời này hắn trốn về phía sau, dưới chân không biết vấp phải cái gì, lảo đảo, nửa ngã xuống sô pha phía sau.
Khi tôi bắt được thì nhanh nhẹn đi qua cưỡi lên người hắn, hắn cảnh giác nhìn chăm chú vào tôi, hung tợn uy hiếp: "Nay Sở Sở, ngươi dám......
Hắn còn chưa nói xong, ta liền đè người xuống hôn lên.
Ta làm sao không dám, ta sống đến bây giờ ghét nhất người khác uy hiếp ta.
Hắn thật ngây thơ, ta hai ba cái liền cạy mở hàm răng đóng chặt của hắn, hắn bất ngờ không kịp đề phòng, mặc cho ta thăm dò hơi thở trong miệng hắn, thường xuyên qua lại, trong miệng hắn cũng có hương vị nồng đậm của rượu vang đỏ.
Một nụ hôn kết thúc, hắn thở hổn hển nhìn chăm chú vào ta, đuôi mắt giương lên dĩ nhiên nhiễm lên màu đỏ của rượu vang đỏ, da thịt phiếm hồng sáng loáng, thẳng đến bên tai.
Lấy lại bình tĩnh, anh lẳng lặng nhìn tôi, hỏi: "Kim Sở Sở, em tỉnh táo chưa?
Con ngươi của hắn như sơn, đem người nhìn đến nhiếp nhân tâm phách, ta gật đầu.
Tốt lắm, em nói cho anh biết, anh là ai. "Anh còn nói.
Vẻ mặt ảo não của anh rất thu hút Khổng Gia Dương mà em thích, tay cũng rất thu hút Khổng Gia Dương mà em thích, người cũng rất thu hút Khổng Gia Dương mà em thích. "Tôi ngoan ngoãn trả lời.
Anh là Khổng Gia Dương. Khổng Gia Gia...
Cái thứ hai kéo dài âm còn chưa nói đầy đủ, hắn an vị đứng dậy bàn tay to chế trụ đầu của ta, miệng đem lời ta muốn nói đều nuốt vào.
Nụ hôn của anh tới kịch liệt lại đột ngột, tôi ở trong lòng anh, anh hoàn toàn chiếm cứ chủ đạo.
Ta mới biết được nguyên lai hắn vừa rồi không phải biểu hiện ngây thơ, là không biết làm sao cùng với không hề phòng ngừa.
Anh xúc động hôn, tay trái trống rỗng đưa vào vạt áo tôi.
Trung tuần tháng tư, thời tiết ấm lại, tôi ở nhà chỉ mặc một ống tay áo rất mỏng, tay anh có chút mát mẻ, sau khi chui vào mỗi một tấc da bị chạm vào đều khẽ run rẩy.
Bàn tay to cách nội y ôn nhu xoa bóp cục u trước ngực tôi, Khổng Gia Dương kết thúc nụ hôn dài dằng dặc này, ôm tôi ngã về phía sau lưng tôi, ngay sau đó cởi áo của tôi ra.
Ngón tay cởi bỏ khuy áo, áo ngực cũng cởi ra.
Thịt sữa đầy đặn lộ ra trong không khí, đuôi mắt Khổng Gia Dương càng đỏ hơn, giọng cũng khàn khàn: "Tôi có thể cắn không?"
Ánh mắt hắn ngoan ngoãn, vô tội đến kỳ cục.
Tại sao phải dùng ánh mắt ngây thơ như vậy nói lời khiêu dâm như vậy a......
...... Ừ.
Tôi trả lời lung tung hắn, hắn há miệng ngậm một viên hồng mai, nhẹ nhàng chậm rãi mài cắn, còn có một bên bị tay hắn bắt được, thịt trắng nõn từ năm ngón tay hắn tràn ra, tôi hít vào một ngụm khí lạnh, tay nhịn không được cắm vào trong mái tóc đen của hắn, cầm lung tung, không biết đang tìm kiếm thứ gì.
Môi ướt át mang theo hiệu lực mê hoặc, từng chút từng chút đi xuống, nhìn anh ngẩng đầu từ lòng chân tôi, dùng một đôi mắt trong suốt nhìn tôi, hơn nữa dùng đầu lưỡi liếm chất lỏng trên miệng, hai tay tôi nắm chặt sô pha, trong đầu đều là mau đưa cho anh.
...... Cái gì cũng cho hắn.
Cho nên khi anh kéo tay tôi dán vào vật cứng giữa hai chân anh, tôi không từ chối.
Ngón tay móc quần lót của hắn ra, thứ đồ chơi kia nhảy ra... Không biết có phải hắn còn rất nhỏ đã ra nước ngoài sinh hoạt, ăn uống cùng chúng ta không quá giống nhau duyên cớ, hắn chỗ đó so với ta gặp qua đều muốn lớn hơn rất nhiều.
Găng tay đi lên, nó lại phồng lên một vòng.
Khổng Gia Dương cau mày, khuôn mặt anh tuấn có chút khổ sở, mang theo tay của tôi ở phía trên nó làm động tác bẫy, tiếng hô hấp của hắn dần dần tăng nhanh, cuối cùng thân thể run lên, bắn ra.
Lúc hắn bắn gân xanh trên cổ nhô lên, ánh mắt có chút tan rã, miệng cũng khẽ nhếch, trên mặt là biểu tình thoải mái lại khó chịu.
Sexy và đáng yêu cùng một lúc.
Ta vuốt ve sự thô to của hắn, chỉ chốc lát sau nó lại thức tỉnh, ta không tự giác mài hai chân, phía dưới đã sớm tan rã triều ý càng sâu.
Đôi mắt mù mịt của Khổng Gia Dương nhìn về phía tôi, tôi không nói gì, anh biết hiện tại tôi cần cái gì nhất.
Hắn tách hai chân của ta ra, lại đem một chân gác lại khuỷu tay của hắn, sau đó vịn đồ chơi kia, chậm rãi đẩy vào.
Thân thể trống rỗng lập tức được lấp đầy.
Khổng Gia Dương bắt đầu cử động, đầu tôi có chút choáng váng, nhưng dưới ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng, tôi rõ ràng nhìn thấy mặt mày mập mờ của anh, mũi anh chảy ra mồ hôi mỏng, miệng anh thở hổn hển.
Có một khoảnh khắc giống như khắc vào trí nhớ của tôi.
Y thấy ta nhìn chăm chú y không chớp mắt, cũng có qua có lại nhìn ta một lát, nhếch môi, cúi đầu hôn mắt ta.
Ta bị ép nhắm mắt lại, nhưng sau khi nhắm mắt lại trước mắt vẫn là bộ dáng vừa rồi của hắn, thậm chí từng chi tiết đều càng thêm rõ ràng.
Ta nghĩ ta là thật sự hôn mê.
Đang làm, đầu óc hỗn độn của tôi đột nhiên ý thức được một trọng điểm, tay nắm lấy cánh tay hắn càng thêm dụng lực, "Khổng Gia Dương, anh có bao cao su không?"
Nghe vậy hắn nhướng mày giảo hoạt cười, trên mặt là biểu tình hiểu rõ trong lòng.
"Hỏi anh đấy..." Tôi đưa tay di chuyển dọc theo cánh tay nhỏ của anh, lướt qua cánh tay và cổ kiên cố của anh, kéo kéo lỗ tai đỏ ngầu của anh.
Anh gian nan rút khỏi cơ thể tôi, dưới ánh mắt chăm chú của tôi mở ngăn kéo bàn trà bên cạnh sô pha ra, một ngăn kéo tràn đầy đều là bao cao su!
Tôi bị sốc.
Anh tiện tay lấy ra mấy hộp, vô lại hỏi: "Em muốn khẩu vị gì?
Loại cảm giác này ta rất khó chịu.
Dường như hắn đã âm mưu từ lâu.
Cút a... "Tôi ném gối ôm bên cạnh về phía anh.
Hắn nghiêng đầu lưu loát tránh được gối ôm, mở ra một cái bao đeo lên, lại lấy gối ôm bị tôi ném đi tới, đệm ở dưới thắt lưng tôi.
Hắn lại đi vào, cả cây đều không vào, kích thích ta chỉ có thể nắm chặt bả vai hắn.
Anh ta di chuyển nhanh và mạnh, và mỗi lần như vậy anh ta có thể đánh tôi rất xa.
"Anh... anh có thể... chậm một chút được không..." Tôi nhịn không được nói.
Hắn nhếch môi cười cười, chỉ dùng tay sờ lên đỉnh đầu tôi, "Vậy em có thể kêu nhỏ giọng một chút được không?"
Ai...... Ai kêu...... Tôi không gọi giường......
Em nói tiếng anh nói quá lớn, làm ồn đến em, ai nói anh gọi giường.
Ngươi ngươi ngươi...... Ngươi thật phiền......