dục vọng
Chương 5
Tiếng chuông báo cháy vẫn còn vang lên sắc bén trong hành lang, phó cục trưởng Quách sau khi cởi hai tay tôi ra cảnh cáo tôi không nên nói lung tung, ông ta nhìn chằm chằm thân thể nửa thân thể trần trụi của tôi, một bộ không cam lòng, tôi lo lắng tái sinh biến cố, vì thế gật đầu giả bộ sợ hãi, ông ta cầm lấy áo khoác âu phục của mình đi tới cửa phòng, quay đầu nhìn tôi lần cuối, thế nhưng không hề để ý tới tôi mở cửa phòng đi ra ngoài.
Tôi vừa mới thở phào nhẹ nhõm, cửa phòng lại bị người ta đẩy ra, tôi tưởng là phó cục trưởng Quách đi rồi quay lại, sợ tới mức túm lấy thảm trên giường chắn trước ngực.
"Dì Đường, là cháu, dì không sao chứ?" người bước vào là Tử Dương, chân cháu mềm nhũn, ngồi phịch xuống bên giường.
Tử Dương vội vàng chạy tới đưa tay đỡ tôi, tôi theo phản xạ có điều kiện đưa tay cho anh, thảm lông che trước ngực rơi xuống, nút áo sơ mi còn chưa kịp cài lại, một đôi ngực lắc lư thu hết vào đáy mắt anh, ánh mắt anh nhất thời mở to, cả người ngây dại.
Mặt tôi đỏ bừng, vội vàng xoay người đưa lưng về phía anh, luống cuống tay chân cài cúc áo sơ mi lại.
"Chúng ta mau rời khỏi đây, cháy rồi." Tôi tìm thấy túi xách trên tủ đầu giường, hai chân ở bên giường kéo giày cao gót vào, kéo tay Tử Dương định chạy ra ngoài.
Không có lửa, là tôi bấm chuông báo cháy. "Tử Dương bình tĩnh nói.
Tôi sửng sốt một chút, lúc này tôi mới phát hiện trên người hắn mặc đồng phục bảo an của khách sạn này, đầu óc của tôi lập tức rối loạn, đêm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, tôi thiếu chút nữa ở dưới tình huống say rượu bị lãnh đạo cấp trên cưỡng gian, hiện tại bạn tốt của con trai lại kỳ quái xuất hiện ở trong khách sạn cứu tôi?
"Chuyện quái gì đang diễn ra ở đây vậy?" tôi hỏi.
"Chúng ta xuống lầu trước rồi nói sau," Tử Dương cởi đồng phục bảo vệ trên người ra ném xuống gầm giường.
Đi ra khỏi phòng, những khách trọ khác hoảng loạn chạy ra ngoài trong hành lang, thang máy đã bị phong bế, cho nên chúng tôi từ cầu thang bộ đi bộ xuống đại sảnh khách sạn, nơi này càng nhiều khách trọ đang được bảo vệ chỉ dẫn sơ tán ra ngoài khách sạn, tôi và Tử Dương đi tới bãi đất trống trước cửa khách sạn, hai chiếc xe cứu hỏa đã tới hiện trường, lính cứu hỏa vũ trang đầy đủ đang xách dụng cụ chạy vào trong khách sạn, một số người đi đường tốp năm tốp ba vây quanh đường dành cho người đi bộ xem náo nhiệt.
Ta vừa mới thoát khỏi hiểm cảnh bởi vì nghĩ mà sợ, hơn nữa hơi rượu còn chưa tản đi, thân thể mềm nhũn không nghe sai khiến, Tử Dương vươn tay phải mạnh mẽ ôm eo ta để tránh ta trượt chân.
Dì Đường, dì bị thương ở đâu sao? "Anh ân cần hỏi tôi.
Không có việc gì, rượu của dì còn chưa tỉnh, dì đỡ con qua bên kia ngồi một chút. "Tôi chỉ chỉ ghế dài bên hồ phun nước trước cửa khách sạn.
"Lính cứu hỏa lập tức sẽ biết đây là báo cháy giả, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây." Tử Dương không làm theo chỉ thị của tôi, mà ôm tôi đi đến bên lề đường, đúng lúc có một chiếc taxi chạy tới, anh ta vẫy tay ngăn lại rồi mở cửa sau, cẩn thận đặt tôi ở ghế sau, sau đó tự mình chui vào.
Tử Dương nói với tài xế địa chỉ nhà tôi, xe rất nhanh hội nhập vào dòng xe cộ trên đường.
"Bây giờ mấy giờ rồi?" sau khi lên taxi, cơ thể tôi vô lực nghiêng sang một bên, cho nên Tử Dương vẫn dùng một tay vòng quanh eo tôi.
"Sắp 10 giờ rưỡi rồi." Tử Dương lấy điện thoại di động ra nhìn, thân thể anh cách tôi rất gần, tôi có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể nóng bỏng của anh.
Đầu tôi vốn hướng về một bên cửa sổ xe, theo sự xóc nảy của xe thường xuyên ghé vào cửa sổ xe, vì thế Tử Dương nhẹ nhàng dựa đầu tôi vào vai anh, tôi có chút buồn ngủ, cũng không ý thức được như vậy có cái gì không ổn, nhưng tôi lại không nhìn thấy vẻ mặt nghi ngờ của tài xế taxi khi nhìn chúng tôi qua kính chiếu hậu.
"Tài xế đại thúc, phiền ngươi lái chậm một chút, mẹ ta uống nhiều rượu, chịu không nổi giày vò." Nghe Tử Dương vừa nói như vậy, ta mới đột nhiên nhớ tới tài xế tồn tại, một trung niên mỹ phụ mơ mơ màng màng tựa vào một thiếu niên trên vai, cơ hồ nửa người đều nằm ở trong lòng hắn, cái này cũng khó tránh khỏi làm cho người khác miên man nghĩ, nhưng là Tử Dương vừa giải thích như vậy, tài xế cũng liền không còn hoài nghi.
Sao lại uống nhiều như vậy? "Tài xế vừa hỏi vừa giảm tốc độ xe xuống.
"Cô ấy vừa được thăng chức, cùng đồng nghiệp ăn mừng, thật vui quá," Tử Dương mỉm cười nói.
Tôi hơi ngẩng đầu, nhìn thấy Tử Dương cũng đang cúi đầu nhìn tôi, trong bóng tối tôi dường như có thể nhìn thấy hai mắt cậu ta lóe ra ánh sáng giảo hoạt, bắt đầu từ đêm nay cậu ta xuất hiện ở khách sạn, cậu ta bình tĩnh xử lý một loạt sự kiện bất ngờ, thiếu niên này có quá nhiều thành thục vượt qua tuổi cậu ta.
Một lát sau, taxi dừng ở bên ngoài tiểu khu nhà chúng tôi, Tử Dương trả tiền xe, sau khi xuống xe tôi vịn thùng xe hơi thở hổn hển, hai chân vẫn có chút nhũn ra, Tử Dương đỡ tôi đi tới con đường dành cho người đi bộ bên tường vây tiểu khu.
Lúc sắp đến cổng tiểu khu, tôi xoay eo thoát khỏi vòng tay Tử Dương.
Tự tôi có thể đi, như vậy để cho người khác nhìn thấy không tốt. "Lúc đi qua phòng trực ban bảo vệ, bảo vệ thò nửa cái đầu ra nhìn là tôi liền gật đầu.
Thầy Đường, hôm nay không lái xe à?
"Chết máy rồi, đặt ở trong trường học, trực đêm đâu? Vất vả cho em rồi." Tôi thay nụ cười thân thiện bình thường, chỉ chỉ Tử Dương phía sau, "Bạn học của Nhạc Nhạc nhà chúng ta." Vào tiểu khu tôi không trực tiếp lên lầu, mà tìm một cái ghế dài trong một góc yên tĩnh trong vườn hoa tiểu khu ngồi xuống, ý bảo Tử Dương ngồi xuống bên cạnh tôi.
Hiện tại có thể nói, đêm nay sao anh lại xuất hiện ở khách sạn?
Tử Dương cũng không ngồi xuống bên cạnh tôi, mà là hai tay đút vào túi quần đứng đối diện tôi, hắn chần chờ, một hồi nhìn trái nhìn phải, một hồi lại cúi đầu nhìn mặt giày của mình.
Làm sao vậy? Đêm nay con vừa làm một đại sự không dậy nổi, anh hùng cứu mỹ nhân nha, dì hiện tại không phải đang thẩm vấn con, chính là muốn tìm hiểu chuyện đã xảy ra. "Thấy bộ dáng bất an của hắn, ta trêu ghẹo nói.
Vậy nếu tôi nói, ngài ngàn vạn lần đừng tức giận.
Tức giận? Làm sao có thể chứ?
Tử Dương do dự, lại nhìn trái nhìn phải một chút, xác nhận gần đây không có ai khác mới ấp a ấp úng nói: "Kỳ thật tôi thích ngài đã lâu, bởi vì chiều thứ hai tan học sớm, cho nên mỗi thứ hai tôi đều đến trường học của ngài chờ ngài.
Chờ tôi? Chờ tôi làm gì?
"Chỉ muốn nhìn ngài từ xa, nhìn học sinh của ngài nói lời tạm biệt, nhìn ngài lên xe về nhà." Tử Dương nói tới đây giương mắt nhìn tôi, như là đang nhìn phản ứng của tôi.
Nói thật, tôi nghe xong những lời này của cậu ấy, có chút ngoài ý muốn nhưng lại nằm trong dự liệu, Tử Dương bình thường khi cùng Nhạc Nhạc đến nhà chơi luôn biểu hiện sinh động hơn mấy đứa trẻ khác, khi tôi khích lệ cậu ấy cậu ấy sẽ mừng rỡ như điên, khi tôi khích lệ những đứa trẻ khác, cậu ấy sẽ trở nên rầu rĩ không vui, nhưng tôi vẫn cho rằng đây là biểu hiện tranh cường háo thắng của những đứa trẻ mới bước vào tuổi dậy thì, nói chung, trong bốn đứa trẻ bọn họ chơi cùng một chỗ, Tử Dương là ở vào vị trí lãnh đạo tuyệt đối, số lần tôi khích lệ cậu ấy vượt xa mấy đứa trẻ khác, nhưng tôi tuyệt đối không nghĩ tới cậu ấy đối với tôi là một loại tình cảm như vậy.
Không khí có chút xấu hổ, ta nhẹ nhàng ho khan một chút.
Nói tiếp chuyện đêm nay đi.
"Hôm nay là thứ hai, tôi theo thường lệ ở cổng trường chờ cô, có một người mập mạp đến cửa hàng tạp hóa mua thuốc lá,"Tử Dương đưa tay khoa tay múa chân trên vai mình một chút, "Cao chừng này, mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, tóc hơi hói, lúc anh ấy nói chuyện điện thoại với người khác tôi mơ hồ nghe được nói cái gì yên tâm đi, chồng của thầy Đường là thủy thủ, ở bên ngoài lâu dài, quan hệ vợ chồng bọn họ cũng không tốt lắm, rất cô đơn..." Nói tới đây Tử Dương nhìn tôi không dám nói tiếp.
Người đàn ông mà Tử Dương miêu tả không phải là phó hiệu trưởng Lý sao, lúc này tôi mới hiểu được sắp xếp tôi đến bồi rượu cũng không chỉ bởi vì tôi và phó cục trưởng Quách đều là người Thượng Hải, ông ta định lấy thân thể nữ cấp dưới của mình đi lấy lòng lãnh đạo cấp trên, vì ông ta điều chức đến cục giáo dục lót đường, nhớ tới tất cả những gì phó cục trưởng Quách ở khách sạn đã làm với tôi đêm nay, nỗi sợ hãi gần như thất trinh còn ở trong thân thể tôi không ngừng chạy tán loạn, con tôi đều lên trung học cơ sở, khi nào thì bị loại vũ nhục này.
Nói tiếp. "Đối với Tử Dương tôi vẫn cố gắng dùng giọng điệu hòa ái nói.
"Sau đó tôi thấy cô lên xe cùng bọn họ, tôi mới biết thầy Đường trong miệng Bàn Tử chính là cô, vừa lúc Nhạc Nhạc gọi điện thoại cho tôi nói cô muốn cùng lãnh đạo ăn cơm, tôi biết chuyện xấu, tôi không thể để bọn họ làm ra loại chuyện hạ lưu vô sỉ này với cô, vì vậy tôi gọi một chiếc taxi đi theo xe của hai người, đi thẳng tới khách sạn, chuyện sau đó cô hẳn là không hiểu nhiều lắm, cô bị chuốc say, người kia đưa cô vào phòng..."
Tử Dương một hơi nói xong thở dài một tiếng: "Đều tại tôi, tôi ở phòng thay quần áo bảo vệ lấy đồng phục, chậm trễ một ít thời gian, nếu không ngài sẽ không bị người đàn ông kia làm bẩn." Nghe được những lời cuối cùng của Tử Dương, tôi không khỏi cảm động một trận, tôi đứng dậy vỗ vỗ vai cậu: "Tử Dương cậu thật dũng cảm, dì không bị người xấu kia làm bẩn, nếu như không phải cậu, đêm nay......" Tôi đột nhiên có chút nghẹn ngào, "Nếu thật sự là như vậy, dì thật không còn mặt mũi gặp người nữa." "Dì Đường, con thật sự rất thích dì." Không biết có phải bị cảm xúc của con ảnh hưởng hay không, Tử Dương đột nhiên kích động nói, vừa bắt lấy hai tay con.
"Tử Dương, tối nay con đã cứu dì, dì thật sự rất cảm kích con, nhưng con phải biết rằng, con không thể có loại tình cảm này đối với dì,"Mẹ tránh được một chút cũng không tránh được tay cậu ấy, cậu ấy nắm rất chặt, mẹ lo lắng nhìn xung quanh, đã khuya rồi, trong vườn hoa không còn bóng người."
Vì sao không thể? "Tử Dương cố chấp nói.
Bởi vì... bởi vì dì đối với con mà nói là trưởng bối, chúng ta hẳn là giống như mẹ và Nhạc Nhạc, quan hệ mẹ con giống nhau, dì vẫn luôn coi con như con trai của mình.
Giữa các cặp tình nhân chênh lệch 30 tuổi đều có, Nam Kinh còn có một chàng trai 25 tuổi cưới một bà lão 70 tuổi.
"Con..." Trong khoảng thời gian ngắn tôi không biết nên giảng đạo lý với đứa bé này như thế nào, tôi lại dùng sức giãy dụa, vẫn không thể lấy hai tay ra khỏi bàn tay to lớn đã quen chơi bóng rổ của nó, dưới tình thế cấp bách tôi nói, "Con buông mẹ ra trước đi, để cho người ta thấy con để khuôn mặt dì ở đâu?"
Thích một người là không có tội, thấy ngài tịch mịch mà không vui, trong lòng tôi khó chịu. "Tôi vốn đã xoay người đưa lưng về phía hắn, muốn tránh không khí xấu hổ khó xử này, nghe những lời này của hắn tôi lại xoay người nhìn hắn:" Ngài lại biết tôi tịch mịch, tôi không vui? Trẻ con nói lung tung.
Tôi không phải trẻ con, ngài ở trên mạng còn khen tôi thành thục khôi hài. "Tử Dương giận dỗi nói, khi hắn ý thức được mình lỡ miệng, sắc mặt lập tức trở nên rất tái nhợt.
Khi nào thì tôi ở trên mạng nói với anh những lời này?"Tôi loáng thoáng cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, tôi cho tới bây giờ cũng không có cùng Tử Dương ở trên mạng có liên hệ.
"Không có, là tôi nói sai, không phải ở trên mạng, là có một lần tôi lên nhà các cậu chơi rồi." Tử Dương khẩn trương dùng tay phải gãi gáy mình.
"Em sẽ không nói với anh những lời như vậy đâu." tôi khẳng định, trong đầu có một bóng người dần dần hiện ra, càng ngày càng rõ ràng, nhìn Tử Dương tránh né tầm mắt tôi, dáng vẻ bất an, tôi gần như có thể khẳng định suy đoán của mình.
Ngươi là Thiên Nhai. "Nghe thấy ta nói ra hai chữ này, Tử Dương dưới tình thế cấp bách thế nhưng bùm một tiếng quỳ xuống trước mặt ta, ta hoảng sợ vội vàng kéo hắn lên trên," Ngươi làm gì vậy? "Ta không phải cố ý, ta làm như vậy là vì tìm cơ hội nói chuyện phiếm với ngươi.
Những thứ trò chuyện trên mạng với tôi sao lại không xuất phát từ một học sinh trung học 14 tuổi chứ?"
Những thứ đó đều là tôi tìm kiếm trên Baidu rồi sao chép lại.
"Ngươi là nói, Thiên Nhai nói với ta những lời kia, cái gì 33 tuổi, chuẩn bị cùng bạn gái kết hôn, cái gì chính mình mở gian công ty internet, tất cả hết thảy, đều là ngươi biên ra?"
Không sai, dì Đường, cháu không cố ý lừa dì, nhưng không hư cấu một nhân vật như vậy, dì sẽ không nói chuyện sâu sắc với một đứa trẻ như cháu.
Tôi nhớ tới mấy tháng qua ở trên QQ cùng Thiên Nhai mỗi buổi tối tán gẫu những thứ làm cho người ta mặt đỏ tai khô, xấu hổ đến mức tôi hận không thể tìm một chỗ chui vào, tôi dùng giày cao gót giẫm mạnh xuống sàn nhà một cái, vung tay đi về phía đầu cầu thang nhà chúng tôi, đi được vài bước tôi lại quay đầu nhìn Tử Dương vẻ mặt uể oải, trong lòng có chút không đành lòng, dù sao nếu như không có anh ta, đêm nay tôi đã sớm thất thân với Quách phó cục trưởng, so sánh với cái này, anh ta dùng tên giả cùng tôi tán gẫu trên mạng thì tính là cái gì chứ?
Muộn rồi, anh gọi điện thoại về nhà, tối nay ở đây ngủ với Nhạc Nhạc đi.
Tử Dương vừa nghe vui mừng quá đỗi, mấy bước nhanh theo sau, cẩn thận hỏi: "Vậy ngài không giận tôi nữa?
Anh đâu có nói tha thứ cho em, trễ thế này em về nhà như một đứa trẻ, quá nguy hiểm.
Về đến nhà, đồng hồ trên tường vừa vặn chỉ hướng 12 giờ đêm, nghe thấy tiếng khóa cửa Nhạc Nhạc từ trong phòng đi ra, tôi đang suy nghĩ làm sao giải thích Tử Dương cũng ở đây, Tử Dương đã ở phía sau tôi nói: "Nhạc Nhạc, ba tôi đi công tác, tôi làm mất chìa khóa." Nhạc Nhạc một chút nghi ngờ cũng không có, trước kia Tử Dương bởi vì chơi muộn cũng ở nhà chúng tôi mấy buổi tối, anh nghiêng đầu nói với Tử Dương: "Vừa vặn, tôi ở trên mạng phát hiện một thứ tốt." Dẫn Tử Dương đi về phía phòng anh.
Ngày mai phải đi học, mau lên giường đi ngủ đi. "Đêm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, trong đầu tôi hiện tại loạn thành một nồi cháo, cũng không có khí lực đi quản bọn họ có ngoan ngoãn ngủ theo chỉ thị của tôi hay không, tôi trở về phòng cầm quần áo sạch sẽ trực tiếp vào nhà vệ sinh, đứng ở dưới vòi sen, quần áo của tôi cũng chưa cởi đã mở van nước ra để cho dòng nước lạnh như băng xối từ đầu đến chân, tôi một lần lại một lần dùng sữa tắm chà xát mạnh lên ngực bị Quách phó cục trưởng chạm qua, giống như vậy mới có thể đem dấu vết chịu nhục rửa sạch.