dụ thụ nhanh đến trong chén đến
Chương 27: Tân Bạch nương tử truyền kỳ: Pháp Hải đến
Hứa Tiên sau khi trở lại Hứa phủ, đem chuyện gặp được hòa thượng làm trò cười kể cho Tiểu Manh nghe.
Tiểu Manh căng thẳng, biết Hứa Tiên gặp Pháp Hải rồi!
Cái kia xú hòa thượng pháp lực cao cường, hắn lúc ấy có được ngàn năm đạo hạnh cũng không phải kia hòa thượng đối thủ, hiện tại tu vi hoàn toàn không có, cùng hòa thượng kia chống lại, không phải tự tìm đường chết sao?
Nghĩ như vậy, Tiểu Manh vội vàng đem chuyện này nói cho Hắc Xà, gần đây hôm nay nhất định phải chú ý an toàn trong ngoài phủ, canh phòng nghiêm ngặt tử thủ bất cứ hòa thượng nào lui tới.
Thế nhưng không nghĩ tới, hòa thượng không đề phòng được, ngược lại là bắt được đồng loại một con.
Hậu viện, nhìn thấy Thanh Xà bị trói gô, nhúc nhích trên mặt đất, trực giác Tiểu Manh đau đầu một trận, thân, loại thời khắc này, ngươi tới xem náo nhiệt cái gì?
"Hồ yêu, mau làm cho hắn thả ta, dám như vậy khi dễ tiểu gia, tuyệt đối làm cho hắn về sau chịu không nổi!"Tiểu Thanh hung tợn nhìn thần sắc lạnh lùng hắc xà, chuối tiêu cái kia ba la, hồ yêu bên người lúc nào xuất hiện như vậy lợi hại nhân vật!
Tiểu Manh xoa trán, em quang minh chính đại uy hiếp anh ấy như vậy, thật sự được sao?
Chẳng lẽ không sợ Hắc Xà trong cơn tức giận trực tiếp hủy diệt ngươi?
"Thanh Xà, ngươi lại tới làm gì?"Cầm lấy dùng xong liền ném nguyên tắc, Tiểu Manh không chút nào cảm thấy như vậy hỏi một cái trợ giúp hắn hoàn thành một phần tư nhiệm vụ yêu, có cái gì không đúng.
Tiểu Thanh xù lông, từ sau lần xem mắt da thịt đó, hắn liền nhớ mãi không quên Tiểu Manh, ngầm nhận định Tiểu Manh là phối ngẫu của mình.
Nếu không là gặp phải một tâm thuật bất chính yêu đạo, hắn đã sớm tới tìm Tiểu Manh.
Tiểu Thanh phẫn nộ quát, hắn đem tầm mắt chuyển dời đến trên người Hắc Xà, cả giận nói: "Là bởi vì người này sao?
Thủy loạn chung thủy? Rơi vào vòng tay người khác?
Khóe miệng Tiểu Manh giật giật, ánh mắt quái dị nhìn Tiểu Thanh, đứa bé này mấy ngày không gặp, sao lại bị điên?
Mà Hắc Xà từ trong đôi câu vài lời của Tiểu Thanh rất nhanh liền hiểu được hắn cùng Tiểu Manh có chút quan hệ, ánh mắt nhìn hắn dần dần nguy hiểm.
"Đây không phải là ngươi tình ta nguyện sự tình sao? nói cái gì bội tình bội bạc? lại nói, ta cùng ngươi có quan hệ sao?"Tiểu Manh thảnh thơi cầm lấy một khối điểm tâm, chậm rãi ăn, từ đầu đến cuối, hắn thừa nhận chỉ có Hứa Tiên một người.
"Ngươi..." Tiểu Thanh bị lời nói của Tiểu Manh làm cho tức giận đến đỏ cả mắt, "Ngươi tại sao có thể như vậy?"
Tiểu Thanh nhìn Tiểu Manh đang nằm trên giường, khuôn mặt tinh xảo mê người như cũ, lại làm cho hắn tự dưng sinh ra lãnh ý.
Ngươi vẫn gọi ta là hồ yêu hồ yêu, ngươi biết chân thân của ta là cái gì không? "Tiểu Manh động tác ưu nhã ngồi dậy, mắt phượng ngả ngớn, bễ nghễ nhìn Tiểu Thanh phía dưới.
Chẳng lẽ không phải hồ yêu sao? "Tiểu Thanh lẩm bẩm nói, bị phong hoa nhất thời mê hoặc.
Ha ha! "Tiểu Manh nhìn bộ dáng si mê của Tiểu Thanh, cười khẽ, xem đi!
Nhìn đi!
Bất quá là một tấm da mỹ nhân!
Bình tĩnh lại, Tiểu Manh chợt phát hiện câu chuyện Hứa Tiên kể với cậu ngày đó ảnh hưởng rất sâu đến cậu, dung mạo là vũ khí sắc bén để hoàn thành nhiệm vụ, cậu cần gì phải vì một câu chuyện dung tục mà sinh lòng nghi ngờ chứ?
Thật buồn cười!
Nghĩ như vậy về sau, Tiểu Manh cảm giác thể xác và tinh thần thoải mái, cũng có hứng thú cùng Tiểu Thanh nói chuyện: "Thanh Xà, ta nhưng là đồng loại của ngươi a!
Đồng loại...... "Tiểu Thanh trừng to mắt, sao đột nhiên lại thay đổi thái độ?
Sao đột nhiên lại trở thành đồng loại của hắn?
Lúc này, hắc xà dò xét đến mấy chục mét bên ngoài có người tới gần, tới gần Tiểu Manh nói: "Có người tới!"
Nhìn thấy Thanh Xà biến thành cái bàn, Tiểu Manh tựa tiếu phi tiếu, chờ người tới.
Hứa quản gia cung kính đứng trước mặt Tiểu Manh, thở dài nói: "Bạch công tử, ngoài cửa có một hòa thượng cầu kiến, nói là chỉ cần nói với ngài một tiếng, ngài sẽ biết hắn là ai." Nói xong, Hứa quản gia đứng thẳng người lên, ánh mắt hơi rủ xuống, không dám nhìn thẳng Tiểu Manh.
Hứa Tiên một loạt lôi đình thủ đoạn làm cho Hứa phủ người hầu biết Hứa phủ này đắc tội ai cũng không thể đắc tội Bạch công tử.
Nghe nói hai chữ hòa thượng, bánh hoa quế kẹp trong đầu ngón tay Tiểu Manh đột nhiên bị dùng sức bóp nát, cậu dùng khăn bên cạnh lau tay, bình tĩnh nói: "Biết rồi, bảo cậu ấy đi lệch sảnh chờ, tôi đi ngay.
Vâng!
Sau khi Hứa quản gia lui ra, Tiểu Manh nhìn về phía Hắc Xà, trên mặt tinh xảo lạnh lùng một mảnh, "Thật sự là sợ cái gì, tới cái gì! Ngươi nói, Pháp Hải này không có việc gì tìm chúng ta làm gì! Chúng ta cùng hắn ngày xưa không oán gần đây không thù, sao lại thích tìm chúng ta phiền toái như vậy." Đáng giận hơn chính là, còn ở trước mặt Hứa Tiên nói yêu cái gì, thật sự là tội không thể tha!
Hắc Xà nghĩ đến ở thâm sơn từng gặp qua cái này Pháp Hải một lần, hắn từng cảnh cáo chính mình một khi xuống núi sẽ thay trời hành đạo ngoại trừ hắn, chẳng lẽ là Pháp Hải biết hắn ở chỗ này?
Nghĩ đến đây, Hắc Xà đem ý nghĩ của mình nói cho Tiểu Manh.
Tiểu Manh lắc đầu, "Tên kia sao lại nhàn rỗi như vậy, chuyên môn tìm ngươi phiền toái? Hơn nữa, ngươi lại không có làm chuyện thương thiên hại lý gì, hắn dựa vào cái gì muốn thu ngươi? Nhân gian này yêu ma quỷ quái rất nhiều, muốn thu cũng còn không tới phiên ngươi!" Tiểu Manh ý tứ liếc mắt nhìn Tiểu Thanh biến thành cái bàn một cái, người này cũng còn vui vẻ nhảy nhót, làm sao có thể đến phiên Hắc Xà đây?
Tiểu Manh vốn tưởng rằng sau lần đó, bọn họ liền không cùng xuất hiện nữa, hơn nữa Pháp Hải trước đó rất rõ ràng là thả hắn rời đi, điều này tỏ vẻ Pháp Hải cũng không muốn dây dưa với hắn, hiện giờ, như thế nào lại tới tìm phiền toái?
Chẳng lẽ nói...... Hắn hối hận đã buông tha cho mình?
Thật sự là không giữ chữ tín!
Thiên sảnh - -
Bọn nha hoàn bưng trà lên liền cung kính lui ra, không dám liếc mắt nhìn ba người.
Trên chủ vị, Tiểu Manh bưng trà, sương mù lượn lờ dâng lên mờ mịt mặt hắn, càng lộ ra phong tư yểu điệu của hắn.
Hắc Xà bất động đứng ở phía sau Tiểu Manh, cơ bắp toàn thân căng thẳng, hiện ra trạng thái tác chiến, một khi Pháp Hải có động tĩnh gì, hắn sẽ có hành động.
Trong chén trà, Bích Loa Xuân phập phồng, tản ra mùi thơm ngát, Tiểu Manh khẽ nhấp một ngụm, cuối cùng, buông chén xuống, giương mắt nhìn Pháp Hải đang ngồi khách.
Pháp Hải giống như lúc trước hắn nhìn thấy, khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng một mảnh, tay trái gảy phật châu vô vọng, ngoài miệng lẩm bẩm, động tác thong thả mà thành kính.
Nhìn hành động của Pháp Hải, Tiểu Manh cười nhạo: "Pháp Hải, anh đặc biệt đến niệm kinh cho em nghe sao?
A Di Đà Phật! Thế nhân đều bị hư hoa của thế gian mê hoặc, mất đi bản tâm. Yêu cũng như thế! Tuy rằng hai yêu các ngươi từ khi rời núi tới nay vẫn chưa thương tổn phàm nhân, nhưng yêu chính là yêu, sao có thể cùng phàm nhân chung sống? Hay là nhanh chóng rời khỏi thế gian, trở lại trong thâm sơn.
Bạch Xà, ta biết ngươi trúng Tiêu Yêu Phù, trong vòng một tháng pháp lực mất hết. Nói ra thật xấu hổ, chính là sư môn bất hạnh, mới dạy ra một yêu tăng đại nghịch bất đạo như thế, ta thay sư huynh pháp kỷ hướng ngươi bồi tội. "Nói xong, Pháp Hải mở tay ra, trong tay xuất hiện một yêu đan ngân quang lóe ra," Đây là nội đan của cửu vĩ hồ ngàn năm, hôm nay ta tặng cho ngươi, coi như nhận lỗi.
Mục đích ngày hôm nay của Pháp Hải, Tiểu Manh hiện tại phi thường rõ ràng, một là để cho mình nhanh chóng rời khỏi thế gian, hai là vì sư huynh bất hiếu kia nhận lỗi.
Những thứ khác không nói, cái kia ngàn năm yêu đan ngược lại là rất hấp dẫn yêu, nhưng là, hoàn thành chủ nhân giao phó nhân vật, hắn có thể trở về, muốn cái này yêu đan dùng làm gì?
Hắc Xà có thể hữu dụng.
Mặc dù Hắc Xà bảo vệ hắn một tháng là vì hoàn trả ân cứu mạng của hắn, nhưng nể mặt hắn trợ giúp mình hoàn thành một phần tư nhiệm vụ, ở trong phạm vi hắn có thể thừa nhận, cho chút thù lao cũng là có thể.
Nghĩ như vậy, Tiểu Manh nhìn về phía hắc xà phía sau, nhưng thấy đôi mắt đen sâu thẳm, phong mang ẩn giấu, trong mắt không hề mơ ước đối với yêu đan, chỉ có kiêng kị đối với Pháp Hải.
Muốn không? "Tiểu Manh ngữ ý không rõ hỏi.
Nhưng là gần một tháng ở chung, Hắc Xà tự nhiên là hiểu được Tiểu Manh ý tứ, ánh mắt tối sầm, lắc đầu.
Tiểu Manh nhướng mày, không nói gì, quay đầu hướng Pháp Hải, hừ nói: "Nhận lỗi gì gì đó thì không cần, chúng tôi cũng không muốn có liên quan gì với anh! Không về được núi sâu là chuyện của chúng tôi.
Nhìn bộ dáng ăn ý mười phần giữa Tiểu Manh và Hắc Xà, động tác kích thích Phật châu vô vọng của Pháp Hải dừng lại, mắt đen sóng ngầm bắt đầu khởi động.