đông tuyết hồi ký
Chương 5: Tin đồn hồ hoa quả
Sau khi Hàm Hàm dọn đi, bản thân tôi đột nhiên cảm thấy trống rỗng, mà tôi dường như mất đi động lực ở lại đây, nghĩ sau khi hết hạn tiền thuê nhà thì dọn về ký túc xá nhưng còn phải mất hai tháng tiền thuê nhà, trong khoảng thời gian này thời gian tôi trở lại đây ở không nhiều lắm, đa số là chỗ Ngọc Nhi và Thi Vũ hoặc là bạn học khác cùng nhau cải thiện thức ăn sẽ đi thuê.
Sau đó một lần tình cờ ở tiệm net nhìn thấy một trò chơi rất tốt, hình ảnh "Kiếm hiệp tình duyên 2" rất tốt, trang phục nhân vật nữ cũng rất đẹp, trong trò chơi có rất nhiều nghề nghiệp tôi lựa chọn môn phái Nga My này, tên là Cửu Nhi, trò chơi kia thật sự rất hot, mỗi lần vào trò chơi đều cần xếp hàng.
Ta cùng Ngọc nhi mỗi ngày tổ đội luyện cấp làm nhiệm vụ đối với trò chơi này, ta cư nhiên biến thành một người mê trò chơi si mê, vì có thể có nhiều thời gian chơi trò chơi ta lại dọn về chỗ ở thuê dùng máy tính của mình chơi, khoảng thời gian đó chính ta cũng biến thành không phân biệt được trong sạch.
Thẳng đến khi lớp tổ chức hoạt động du lịch mùa thu mới kéo tôi từ trong trò chơi trở về, lớp trưởng là lớp phó Nội Mông là lớp phó Tân Cương, lớp trưởng rất chất phác cùng lớp phó rất mỹ nhân, chúng tôi vào thứ bảy đi bãi sông Hán Khẩu lại đi vườn động thực vật.
Buổi tối lúc chuẩn bị trở về, mấy bạn học Hồ Bắc trong lớp ầm ĩ đi hát, chúng tôi nghĩ ngày mai cũng là nghỉ ngơi liền cùng nhau đi KTV bên hồ Hoa Quả, trên đường đi tôi cùng lớp phó Tiểu Ngọc ngồi ở hàng sau xe taxi, sau khi lên xe tài xế vẫn nhìn trộm chúng tôi giống như một tên trộm làm cho người ta phản cảm, lúc đến đại lộ Hùng Sở đi lên một người đàn ông trung niên khẩu âm phương Nam.
Lên xe liền nói tiếng phổ thông rất không chuẩn hỏi tài xế Vũ Hán chơi vui chỗ nào, tôi có chút say xe mở cửa sổ xe nhìn ra ngoài cửa sổ nghe tài xế kéo dài giọng nói nói, lúc này muốn chơi cái gì ngắm phong cảnh hay là ăn cơm hoặc là muốn tìm niềm vui.
Người đàn ông phía nam kia cười đáng khinh để cho tài xế giới thiệu niềm vui, tài xế kia thấp giọng nói với người kia, chờ tôi đưa xong mấy cô ấy dẫn cô đi hồ hoa quả chơi, người đàn ông trung niên hỏi anh ta nơi đó có cái gì chơi vui, đêm hôm khuya khoắt xem hồ nước sao tài xế mập mờ thấp giọng nói, cô gái kia nhiều chuyện, đều có thẻ sinh viên em gái dùng tiền tùy tiện chọn chuyện, nói xong hữu ý vô tình quay đầu lại nhìn chúng tôi.
Đoán chừng là đem chúng ta trở thành loại nữ hài này.
Bởi vì là mùa hè, chúng tôi ăn mặc đều tương đối mát mẻ nhẹ nhàng khoan khoái, lại là buổi tối qua bên kia cho nên hiểu lầm, thấy chúng tôi không nói gì, tài xế lại lớn tiếng nói mấy người các cậu đại học nào, có bạn học giới thiệu một chút hay không, mặt Tiểu Ngọc tức giận đỏ bừng lớn tiếng nói không biết, hỏi người khác đi, tài xế biết điều không nói lời nào, đến nơi bởi vì tài xế nói tôi đặc biệt lưu ý nhìn các cô gái đứng ven đường.
Luôn cảm giác là lạ.
Chúng tôi cùng nhau hát, lại uống một ít đồ uống muốn đi nhà vệ sinh, nhìn Tiểu Ngọc đang uống rượu với các bạn học khác, tôi chỉ có thể tự mình đi ra ngoài theo bảng hướng dẫn đi về phía nhà vệ sinh, qua đường nhìn thấy rất nhiều cô gái mặc đồng phục sinh viên.
Tôi biết họ làm gì, không muốn nhìn nhiều lúc đi ra khỏi nhà vệ sinh thì thấy một đội con gái đi vào một phòng bao, mơ hồ hình như thấy một bóng dáng quen thuộc như Hàm Hàm cũng không thiếu xác nhận, tôi đi theo nhìn thấy cửa đóng lại nhìn vào bên trong nhưng không nhìn thấy gì cả.
Đang định từ bỏ cảm giác mình nhìn lầm muốn trở lại phòng bao mà bạn học chúng tôi đặt, nhưng tôi phát hiện mỗi phòng đều có dấu hiệu giống nhau, tôi tìm không thấy các bạn học đang bước nhanh ở mỗi cửa muốn từ trong âm thanh ồn ào nghe ra ồn ào.
Nhưng là mỗi một gian đều rất ầm ĩ ta không xác định cái nào là, trong lúc do dự một cái say khướt nam nhân từ bên người ta đi qua, đột nhiên quay đầu lại nhìn chằm chằm ta ta chán ghét nhìn hắn một cái liền muốn rời đi, hắn lại đột nhiên vịn vách tường lại đây kéo lấy bả vai của ta tay kia sờ đùi của ta muốn theo váy ngắn hướng lên trên sờ.
Tôi hoảng sợ hô một tiếng tránh thoát hắn, hắn sửng sốt hỏi tôi một câu kỳ quái, 500 bao dạ hành không, tôi không để ý hắn bước nhanh qua khúc cua hoảng hốt chạy, nghe hắn ở phía sau say khướt chửi bậy tôi sợ hãi lại hoảng hốt thiếu chút nữa sẽ khóc lên.
Đang nghĩ đến việc mình trở về thì thấy Tiểu Ngọc đi ra tìm tôi, thấy bộ dáng hoảng hốt của tôi hỏi tôi làm sao vậy, tôi nói gặp một tên biến thái trở về cũng không có tâm tư ca hát, thẳng đến sau khi giải tán, lúc hát xong từ KTV đi ra ngồi xe taxi ở góc giao lộ nhìn thấy rất nhiều cô gái ăn mặc rất gợi cảm trò chuyện, có người ngậm thuốc lá có người gọi điện thoại liếc mắt nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
Nhìn rất giống Hàm Hàm, nhưng tôi không thể xác nhận, chỉ thấy một người đàn ông trung niên mập mạp ôm eo cô gái kia đi về phía một khách sạn, tay lúc trượt lên mông cô gái kia lúc thì nói gì đó, sau đó cười xấu xa vỗ mông một cái, xe rất nhanh quẹo cua, tôi không thấy rõ.
Bất quá vẫn có chút nghi ngờ hy vọng không phải Hàm Hàm, dù sao cô ấy cũng ở cửa hàng thêu chữ thập kia, sau khi về đến nhà tôi nhớ lại bóng dáng quen thuộc kia không thể, nhất định không phải là Hàm Hàm.
Là tôi nhìn lầm lại nghĩ tới câu nói kia của người đàn ông sờ đùi tôi, lúc ấy không chú ý cũng không nghe hiểu câu 500 bao đêm kia, rùng mình một cái lại cảm thấy ghê tởm khó chịu.