động tình
Chương 9 - Lừa Dối
Sáng hôm sau, Cố Cảnh Ngôn đưa Mạc Cẩn về trường mới đến công ty làm việc.
Mạc Cẩn vừa mới đi vào phòng học, chợt nghe thấy bạn học vây thành một đống không biết đang ríu rít thảo luận cái gì, toàn bộ phòng học hò hét loạn xạ giống như là một chợ thức ăn náo nhiệt.
Mạc Cẩn kéo Thúy Thúy lại, hỏi: "Chuyện gì xảy ra?
Thúy Thúy đánh giá Mạc Cẩn từ trên xuống dưới một lần mới nói: "Cậu mất tích một ngày cũng không gọi điện thoại về. Sáng sớm hôm qua đã có người đến giúp cậu thu dọn hành lý, dọa tớ nhảy dựng lên! Tưởng cậu xảy ra chuyện gì." Sau đó có một phát túm lấy vai Mạc Cẩn, không có ý tốt hỏi: "Nói thật đi! Hôm qua đi dã ngoại với người đàn ông kia?
Mạc Cẩn bị hỏi đến có chút khốn quẫn, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Nào có! em chẳng qua là đi... vừa rồi anh nói có người giúp em thu dọn hành lý?
Anh không biết? Hôm qua tôi gọi điện thoại cho anh, anh tắt máy. Người nọ nhìn qua rất giống Bạch Cốt Tinh, nói cái gì bà ấy là dì họ anh, anh muốn dọn ra ngoài ở, tạm thời không tiện trở về, bà ấy tới giúp anh thu dọn hành lý.
Cho nên anh bảo cô ấy đóng gói hành lý của em mang đi? "Mạc Cẩn không nói gì.
Cô biết nhất định là Cố Cảnh Ngôn phái người đi lấy hành lý của cô.
Khó trách ngày hôm qua quấn lấy cô một ngày, sáng nay lại thần kỳ đem quần áo của cô đưa cho cô thay.
Cô bởi vì không có thời gian mà không chú ý tới, hiện tại nhớ tới, nguyên lai anh đã lên kế hoạch tốt!
Nếu không thì sao? Anh lại không nghe điện thoại của tôi.
Anh không sợ đó là kẻ lừa đảo, tôi bị bắt cóc hay sao?
"Mạc Cẩn, người ta ăn mặc đẹp hơn cô, tiền chắc chắn nhiều hơn cô, có cần phải bắt cóc một học sinh nghèo như cô không?"
Mạc Cẩn hoàn toàn bị đánh bại, có đôi khi Thúy Thúy chính là làm cho người ta im lặng như vậy.
Được rồi, vậy cậu nói xem hiện tại xảy ra chuyện gì? "Mạc Cẩn chỉ chỉ đám người vây thành một đống.
Thúy Thúy đương nhiên nói: "Chuyện thực tập a! Cậu sẽ không lại quên chứ?" Thúy Thúy vẻ mặt nhìn người ngoài hành tinh nhìn Mạc Cẩn.
"Không... không quên..." Mạc Cẩn vội vàng phủ nhận, có trời mới biết hai ngày nay bởi vì tên khốn Cố Cảnh Ngôn kia, trên cơ bản cô đã quên chuyện này lên chín tầng mây. Sau đó giả vờ uống nước để che giấu quá khứ.
Ai ngờ Thúy Thúy lại nói một câu thiếu chút nữa khiến Mạc Cẩn sặc chết.
Học kỳ này chúng ta thật may mắn, có cơ hội đến công ty Cố thị thực tập nha!
Đây là dọa Mạc Cẩn, "Cố...... Cố thị? Cố thị của thành phố?
"Nếu không cậu cho rằng còn có Cố thị nào có thể làm cho mọi người hưng phấn như vậy sao? bao nhiêu người tha thiết ước mơ tập đoàn công ty a! lần này chúng ta thật sự là vận cứt chó! biểu hiện tốt có lẽ còn có cơ hội trực tiếp trúng tuyển đây!"
A...... "Mạc Cẩn ấp úng đáp một tiếng.
Sao cậu không vui chút nào? "Thúy Thúy có chút buồn bực.
Ta cao hứng sao?
Về sau cả ngày đều phải sinh hoạt dưới sự khống chế của ác ma kia, ở trong công ty quản lý cho hắn, về đến nhà còn phải chịu đựng sự tra tấn của hắn... Hắn đã sớm lên kế hoạch rồi sao?
Cái gì tài trợ, ở chung cứng rắn, thực tập...... Tất cả đều là quỷ kế của hắn!
Mạc Cẩn càng nghĩ càng tức, cố nén lửa giận trong lòng, ngay cả giáo viên trong lớp nói cái gì cũng không biết, Diệt Tuyệt lão ni hỏi cô, cô đứng lên cái gì cũng không trả lời được, Diệt Tuyệt lão ni nhìn sắc mặt cô đỏ bừng, còn tưởng rằng cô sốt cao, vội vàng bảo cô đi khám bác sĩ.
Mạc Cẩn 囧 囧 nói một tiếng không có việc gì sau đó liền ngồi xuống.
Thật vất vả chịu đựng đến tan học tan học.
Mạc Cẩn trở lại ký túc xá, nhìn thấy một ít quần áo cùng đồ dùng thường xuyên của mình đều không thấy, lửa giận vẫn chưa diệt trong lòng có hừng hực bốc lên.
Cố Cảnh Ngôn, anh vẫn cho rằng tôi là mèo con ngoan ngoãn sao?
Lúc này vừa vặn Cố Cảnh Ngôn gọi điện thoại tới, Mạc Cẩn vội vàng chạy ra bên ngoài tiếp, điện thoại mới vừa chuyển được, Mạc Cẩn liền hỏi: "Cố Cảnh Ngôn, anh phái người đem hành lý của tôi đóng gói mang đi là có ý gì?
Đầu dây bên kia truyền đến tiếng cười trầm thấp, trầm thấp mê người, Mạc Cẩn lập tức bị mê hoặc, một hồi lâu mới tỉnh táo lại, sau đó lại thầm mắng mình trong lòng.
Ngươi rốt cục phát hiện? Vậy ngươi cảm thấy ta có ý gì?
Tôi nào biết anh đang giở trò quỷ gì! Nói nhanh lên! Không nói tôi cúp máy.
Được được được, anh nói. "Người đàn ông dừng một chút, sau đó thay đổi cách chơi đùa trước đó, trở nên rất nghiêm túc," Tiểu Cẩn, dọn đến ở cùng anh.
Không cần! "Mạc Cẩn không chút suy nghĩ bật thốt lên chính là cự tuyệt.
Một lần nữa ở cùng một chỗ với hắn là một chuyện, nhưng ở chung lại là một chuyện khác.
Nhất là trải qua một màn không chịu nổi kia, nàng so với trước kia càng thêm sợ hãi bị phản bội.
Tiểu Cẩn...... "Nam nhân đối với cự tuyệt không cần nghĩ ngợi của nàng có chút bất mãn.
Nhưng Mạc Cẩn tình nguyện chịu đựng cơn tức giận của nó cũng không muốn trải qua lần khó xử đả thương người khác, "Đừng ép em, được không...
Nghe tiếng cầu xin của người phụ nữ, người đàn ông đầu dây bên kia hơi nhíu mày, sau đó lại giật mình, ngược lại không ép người phụ nữ nữa, "Được rồi, chúng ta tạm thời không đề cập tới việc này nữa." Kỳ thật, không đề cập tới là một chuyện, nhưng bằng bản lĩnh Cố Cảnh Ngôn của anh ta, còn không giữ được cô ấy?
Cùng lắm thì đến lúc đó đem cô mệt mỏi ngã xuống giường làm cho cô không về được.
Giọng nói hưng phấn của người phụ nữ khiến Cố Cảnh Ngôn nghe thế nào cũng khó chịu, nhưng bất đắc dĩ chỉ có thể ổn định cô trước, đành phải nói: "Thật sự." dù sao anh cũng chỉ nói tạm thời không đề cập tới, hơn nữa hành lý của cô đều chuyển đến nhà anh, cô còn có thể trốn tới đâu.
Đột nhiên nữ nhân lại nghĩ tới một chuyện khác, "Học sinh của viện chúng ta đến công ty của ngươi thực tập đây là chuyện gì xảy ra?"
Người đàn ông thản nhiên nói: "Chỉ có một chuyện như vậy. Còn có thể xảy ra chuyện gì.
Anh đừng đùa giỡn với tôi! Cố Cảnh Ngôn!
Được rồi, mèo hoang nhỏ của hắn hiện tại tính tình thật sự không tốt, rất nóng nảy. Người đàn ông cười cười, "Bây giờ cô tới cửa Nam, cùng tôi ăn một bữa cơm tôi sẽ nói cho cô biết.
Em không muốn! Sao em phải đi ăn cơm với anh! Anh muốn ăn thì đi tìm người phụ nữ khác. "Nói xong lời cuối cùng, ngay cả Mạc Cẩn cũng ngửi thấy mùi chua.
Người đàn ông xảo trá đương nhiên nghe ra ý chua xót trong lời nói của người phụ nữ, âm thầm nở nụ cười, cũng không dám để cho người phụ nữ nghe thấy tiếng cười, sợ thật sự chọc giận cô, khụ khụ, "Nhưng anh chỉ muốn em đi cùng anh. ăn cơm tối rồi thuận tiện mang hành lý về không tốt sao?"
Người phụ nữ suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy có thể được, quần áo gì gì đó đều ở trong nhà trọ của anh, cũng không tiện, vì vậy liền đáp ứng, hẹn mười phút sau gặp mặt ở cửa nam.
Thấy con mồi mắc câu, tâm tình người đàn ông rất tốt, khóe miệng vẫn gợi lên độ cong mê người.
Ngay cả tài xế cũng kinh ngạc, nửa năm qua thật đúng là khó thấy được tâm tình tốt như vậy của ông chủ.
Thế nhưng, buổi chiều hôm đó, sau khi đến nhà trọ của Cố Cảnh Ngôn, Mạc Cẩn không ra ngoài nữa, cho đến sáng hôm sau Cố Cảnh Ngôn đưa cô về trường học...
Sự thật chứng minh, thợ săn sở dĩ là thợ săn, cũng là bởi vì hắn đủ xảo trá, đơn thuần con mồi lại làm sao có thể trốn thoát ra thợ săn lòng bàn tay đâu...